“Ngươi quay về thu thập một chút, chọn một phòng trong động phủ. Đây là cấm chế lệnh bài ở đại trận phụ cận. Mang trên người có thể tùy ý ra vào bên trong pháp trận mà ta bố trí. Chờ an bài thỏa đáng ta sẽ thi triển cấm thần thuật, lúc đó mới trở thành thiếp của ta chính thức. Nhưng nói trước mặc kệ ngươi trước kia là gì, người trong lòng hoặc đã có như ý lang quân thì phải dứt bỏ. Nếu mà có chuyện qua lại thì đứng trách ta không khách khí. Người nếu có đổi ý thì bây giờ còn kịp” Hàn Lập thu lại ánh mắt, lấy từ trên người ra một khối lệnh bài màu tím đặt lên bàn, lạnh lùng nói.
“Phái Linh từ nhỏ đã tiến vào tông nội khổ tu thế nào lại có người trong lòng, hơn nữa tiểu nữ tử đã hạ quyết tâm sẽ không hai lời, sẽ không”sớm nắng chiều mưa” Cô gái không hề nghĩ ngợi xuôi tay thu lại ngọc bài.
Hàn Lập nghe thế gật đầu không nói gì, sau đó gọi ra một con cự viên khôi lỗi, dẫn Mộ Phái Linh rời khỏi đại sảnh.
Nhìn thấy con khôi lỗi, cô gái hiện lên vẻ kinh ngạc. Kinh ngạc khi thấy dường như khôi lỗi này vô cùng lợi hại, trong lòng cũng nghi hoặc về bạch y tỳ nữ ngày đó, sao bây giờ không thấy bóng dáng.
Nhưng mà nàng cũng biết có một số việc không nên quá tò mò, nhu thuận đi theo khôi lỗi rời khỏi động phủ.
“Chủ nhân một khi đã muốn nhận cô gái kia làm thiếp thì tại sao còn đáp ứng ước hẹn ba mươi năm? Chẳng lẽ người còn có suy tính khác” Sau khi cô gái kia rời đi, đại sảnh vốn không có người nào thì sau một trận mơ hồ hiện ra hình ảnh của Ngân Nguyệt, nàng lúc này đã khôi phục hình dạng bạch hồ.
“Ý định tất nhiên là có, thật ra dù cô gái này không nói, thì trước lúc kết đan ta vẫn không có thay đổi mục đích” Hàn Lập không phủ nhận lạnh nhạt nói.
“Ồ, vậy thì tại sao?” Bạch hồ nhảy lên trên bàn đến trước người Hàn Lập, hai con người đen nhánh phối hợp cùng bộ lông trắng muốt đủ khiến người ta thấy vô cùng đáng yêu.
Hàn Lập thấy thế thì mỉm cười, tâm tình vô cùng thoải mái.
Hắn không có ngay lập tức trả lời mà lấy từ bên hông ra một khối ngọc giản màu hồng đặt lên trên bàn.
“Người tất còn nhớ rõ ngày trước ta từ trên người Lục đạo thiếu chủ lấy được Túi trữ vật này? Ngọc giản này cũng lấy từ đó. Sau khi nghiên cứu một chút hóa ra bên trong ghi lại nhiều loại công pháp song tu ma đạo”.
Ngân Nguyệt nghe thế thì ngẩn ra, nhìn lại ngọc giản sau đó quay lại nhìn Hàn Lập khuôn mặt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Nàng biết Hàn Lập xuất ra vật này tất nhiên sẽ giải thích rõ ràng.
Quả nhiên, Hàn Lập sau khi dùng một ngón tay khẽ vuốt lên bên trên ngọc giản màu hồng, nhẹ nhàng nói:
“Ngọc giản này bên trong ghi lại bí thuật, mặc dù so với song tu thuật bình thường thì mạnh mẽ hơn nhưng ta thấy cũng không hơn nhiều lắm. Chỉ là bên trong ghi lại hai loại bí thuật này lại không đồng nhất vối nhau lắm, một loại là Dẫn Long quyết thích hợp với tu sĩ Kết Đan Kỳ, giúp cho tu sĩ không ngừng hấp thu âm nguyên tinh của nữ nhân từ đó làm cho tu vi tăng lên nhanh chóng. Nhưng mà bí thuật này lại gây tổn hại vô cùng lớn cho nguyên khí nữ nhân, cho nên công pháp tu luyện này thì bên cạnh nam nhân càng có nhiều nữ nhân thì càng tốt. Ngày đó nhìn thấy vị truyền nhân của lục đạo kia bên cạnh có rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tất nhiên là do tu luyện công pháp này. Nếu không dù hắn có tư chất hơn người cũng không có khả năng tuổi còn trẻ thế đã có tu vi Kết Đan Hậu Kỳ, hắn không hề có cái bình thần bí có thể thúc đẩy linh dược phát triển”.
“Mà bí thuật còn lại chính là Điên Phượng Bồi Nguyên công, là một loại song tu bí thuật dành cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Công pháp này lại trái ngược hoàn toàn cùng Dẫn Long quyết, để cho nữ tử đạt đến Kết Đan kiêm tu, sau đó chờ nữ nhân này tu luyện đến cao thâm rồi để cho nam nhân cướp lấy nguyên âm để mạnh mẽ đột phá tu vi. Đương nhiên nữ tu này phải toàn lực phối hợp, và tu vi cũng không được quá thấp”.
“Dẫn Long quyết! Điên Phượng Bồi Nguyên công! Thật có loại song tu như vậy sao, không quá phóng đại đó chứ?” Đôi mắt đen của tiểu hồ đầy vẻ mê mị không thể tin nổi.
“Lúc đầu ta cũng suy nghĩ giống ngươi, nghĩ rằng hai loại công pháp lợi hại như vậy như thế nào lại chưa từng nghe nói qua. Cuối cùng, ở sau hai bộ công pháp ta nhìn thấy tên của người sáng lập nên hai bộ công pháp này, tâm lý lập tức tin bẩy tám phần” Hàn Lập sau khi thở dài liền nói.
“Không thể tin được” Ngân Nguyệt tực hồ như nghĩ đến cái gì, không khỏi hô lên một tiếng.
“Ngươi nghĩ không sai, hai loại song tu bí thuật này chính là do Lục đạo cực thánh sáng tạo ra. Người này tiến vào Nguyên Anh Hậu Kỳ, xưng là Loạn Tinh Hải ma đạo đệ nhất nhân. Hai loại bí thuật này hẳn là không phải chuyện đùa, nếu không vị Lục đạo truyền nhân kia cũng không có lúc nào cũng kè kè Túi trữ vật bên người như thế” Hàn Lập trầm giọng nói.
“Theo như ý tứ của chủ nhân, sẽ để nữ nhân tu luyện cùng” Lông trên người bạch hồ lưu chuyển, chần chờ hỏi.
“Đúng vậy, ta muốn chờ cho nữ nhân kết đan sau đó sẽ kiêm tu Điên Phượng Bồi Nguyên công một lần, dù sao sau khi tiến vào Nguyên Anh kỳ thì cũng không có nhiều phụ trợ tu luyện, tu vi tiến vô cùng chậm chạp. Nhìn chung tu sĩ Nguyên Anh Kỳ hầu hết chỉ là sơ kỳ, trung kỳ vô cùng ít, có thể thấy việc đột phá chướng ngại khó khăn như thế nào. Bởi thế mặc kệ phương pháp này đúng hay sai ta vẫn phải thử một lần”.
“Đáng tiếc theo như lời ghi trên ngọc giản, loại phương pháp lợi dụng song tu để tăng tiến tu vị này chỉ có thể hữu hiệu một lần, những lần sau bí thuật sẽ vô dụng. Phương pháp này đối với nữ nhân cũng có lợi ích nhất định chỉ là nam nhân không thể chọn bừa bãi được, nếu không ngươi nghĩ rằng ta nhàn rỗi tới mức không có việc làm nên đem nữ nhân kia thu làm thiếp” Hàn Lập nghiêng người nhìn bạch hồ một cái, cười lạnh.
“Ra là vậy, ta lại tưởng chủ nhân kết xong nguyên anh thì sắc tâm nổi lên, chuẩn bị thu thiếp” Ngân Nguyệt thở dài một hơi, cười khẽ.
Hàn Lập nghe vậy cũng không có lập tức chối bỏ.
“Dù ta ở trên người nữ nhân này hạ chú cấm thuật nhưng bí ẩn bên trong động phủ này trước hết không nên cho nàng ta biết, dù ta nắm giữ sinh tử của nàng ta nhưng lòng người khó lường, ta có cảm giác nữ nhân này có mang mục đích. Ta tình nguyện lấy tâm tiểu nhân đối đãi nữ nhân này, cũng không hy vọng nàng ta phản bội. Vị Mộ sư thúc này là một người thông minh, này ta còn muốn để thời gian quan sát một chút nữa. Nếu nàng thật tâm theo ta thì ta cũng thật lòng đối đãi, giúp cho nàng tăng tiến tu vi. Đan dược cao cấp không nói nhưng mà cấp thấp thì không thiếu, mà ngươi lại tinh thông độn thuật, bình thường thay ta lưu ý nữ nhân này” Hàn Lập mặt không đổi sắc phân phó.
“Được! Chủ nhân khi người bế quan tu luyện ta sẽ thay người chú ý nữ nhân này” Ngân Nguyệt vô cùng nhu thuận đáp ứng.
“Ừm, việc này nên làm. Dù sao ba mươi năm cũng đủ để cho ta thấy rõ một người. Hy vọng cô gái này không làm cho ta thất vọng” Hàn Lập nhẹ nhàng nói xong câu cuối cùng, thanh âm lập tức trầm thấp.
Sau đó hắn ra ngoài thi triển cấm thần thuật và mang theo một ít đan dược Trúc Cơ Kỳ làm quà tặng.
Cô gái này vô cùng ngạc nhiên cùng sợ hãi, khuôn mặt sáng bừng lê, như một con chim nhỏ nép vào người Hàn Lập nhu thuận. Đúng là bộ dáng của một thiếp thân.
Việc Hàn Lập thu thiếp, hai lão già tóc bạc sau khi biết được đều chúc mừng, lại còn cùng biếu tặng Mộ Phái Linh một kiện pháp khí đỉnh cấp.
Hàn Lập chỉ cười, ra vẻ khách khí đa tạ một phen.
Về sau Mộ Phái Linh cùng Hàn Lập luôn ở cạnh nhau, được hắn chỉ điểm, dùng đan dược bắt đầu bế quan khổ tu.
Hàn Lập chỉ thỉnh thoảng đến động phủ của hai lão già tóc bạc, thỉnh giáo của hai lão Nguyên Anh Kỳ này.
Mà hai vị trưởng lão của Lạc Vân tông với việc nói chuyện cùng hắn, biết thì sẽ nói, nói sẽ nói hết làm cho Hàn Lập có lợi không nhỏ. Hắn cảm thấy lựa chọn lúc đầu vô cùng chính xác.
Mấy tháng sau bên trong vườn, linh nhãn chi thụ bắt đầu chảy ra thuần dịch khiến cho Hàn Lập vô cùng mừng rỡ.
Hắn bắt đầy dựa theo phương thuốc lấy từ tu sĩ tóc rối phối chế “Minh Thanh Linh Thủy”.
Lấy tu vi tu luyện đan của Hàn Lập điều chế loại linh thủy này dù thất bại mấy lần nhưng sau khi thành công một lần lập tức đã nắm được bí quyết. Chuyện điều chế tiếp theo càng trở nên dễ dàng.
Hôm nay bên trong đan thất, Hàn Lập vừa mới tạo thành một bình nhỏ Minh Thanh Linh Thủy, hai mắt chớp động tựa hồ như phát hiện điều gì.
Nhưng không lâu sau vẻ quả quyết lại hiện lên. Một tay mở nắp bình, tay kia thanh quang chớp động, một đoàn chất lỏng từ bên trong bình chảy ra, chậm rãi hướng mi của Hàn Lập bay tới.
Đợi đến khi nó sắp chạm vào trán của Hàn Lập thì đoàn linh thủy bỗng nhiên ngừng lại, không di động.
Hai mắt Hàn Lập nửa khép nửa mở nhìn chằm chằm vào linh thủy. Dù không nói gì nhưng sau đó há miệng phát ra một mảnh nhỏ thanh quang bao quanh vật trước mắt.
Giọt linh thủy to bằng nắm tay lóe ra quang mang, hai đạo màu lam mỏng manh như tơ theo ánh sang đó bắn ra, rồi đột nhiên song song bay thẳng vào hai con ngươi của Hàn Lập.
Nhất thời Hàn Lập phát hiện hai mắt nóng lên, sau đó lại có cảm giác băng lạnh thấu xương. Hai mắt đóng chặt lại, nhất thời vô cùng giật mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/07/2019 11:36 (GMT+7) |