Hàn Lập - Quyển 7

Phần 74

“Đây là Điền Thiên Thành?” Hàn Lập đứng một bên trên sườn núi, nhìn trong ngoài cự đại trường thành, thấp giọng nói.

“Thế nào? Hàn sư đệ có phải chưa bao giờ gặp qua thạch thành lớn như vậy hay sao. Đây chính là do Cửu Quốc Minh trước sau mấy lần xây dựng bổ sung thêm mới có được quy mô như vậy. Mặc dù không dám nói là Thiên Nam đệ nhất thành thị, nhưng là tuyệt đối có thể xếp vào một trong năm thành lớn nhất. Mà cả tòa thành thị đều dùng cự thạch tu kiến” Lữ Lạc đứng bên cạnh Hàn Lập, đồng dạng cảm khái nói.

Hàn Lập nghe lời này, mỉm cười.

Nói đến thành lớn thì Thiên Nam nào có thành thị nào có thể so với Loạn Tinh Hải Thiên Tinh Thành. Đó mới chân chính là thạch thành lớn vô đối.

Nhìn Điền Thiên, mặc dù cũng là thành lớn dài hơn trăm dặm nhưng so với Thiên Tinh Thành thì không là cái gì.

Mặc dù Hàn Lập chỉ lơ đểnh nói chuyện nhưng Mộ Phái Linh đứng cạnh hắn lại có vẻ giật mình.

Thạch thành trước mắt hiển nhiên làm cho nữ nhân này khiếp sợ không nhỏ.

“Bất quá, vừa tiến vào phụ cận Điền Thiên Thành là phải đi bộ. Thật đúng là có chút buồn bực” Lữ Lạc lắc đầu có chút bất mãn nói.

Hàn Lập khẽ nhếch miệng trả lời:

“Cửu Quốc Minh cũng là không có biện pháp nào khác. Nếu không với lượng tu sĩ cấp cao đông đúc như thế đến đây đều từ trên trời phi hành qua lại thì bọn họ căn bản không có cách nào quản lý thành này. Cũng may cấm chế này đối với tu sĩ Nguyên Anh chúng ta mà nói, chỉ là hình thức mà thôi. Nếu thật muốn bay lên không mà đi thì loại cấm chế này còn lâu mới có thể vây khốn được chúng ta?” “Không nghĩ tới sư đệ lại sảng khoán như thế. Hảo, chúng ta đi thôi. Có lẽ vào thành sớm, thì có thể có chút thu hoạch!” Từ sau trận cùng Nam Lũng Hầu thần thức đại chiến vị Lữ sư huynh này đối với Hàn Lập nhiệt tình thân thiết hơn so với trước kia rất nhiều.

Hàn Lập cười gật đầu đáp ứng sau đó ba người từ trên sườn núi đi xuống. Nghênh ngang hướng xa phía cửa thành đi tới.

Bởi vì đây đã là khu vực phụ cận Điền Thiên Thành nên từ bốn phương tám hướng đều có tu sĩ hướng về thành đi bộ tới. Nơi đây cũng có vẻ nhân khí mười phần.

Hàn Lập cùng Lữ Lạc không muốn gây ra sự chú ý nên hai người sớm đã che dấu tu vi, thoạt nhìn cùng Mộ Phái Linh không sai biệt lắm đều giống tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.

Bởi vậy ba người rất dễ dàng xen lẫn trong đám tu sĩ khác từ cửa thành cao ước hơn mười trượng đi vào.

Tại cửa thành, mặc dù có một số tu sĩ chấp pháp Cửu Quốc Minh đứng gác, nhưng vẫn chưa phát hiện được đám người Hàn Lập có gì khác thường.

Sau khi vào đến Điền Thiên Thành thì đập vào mắt là một loạt thạch ốc được xây dựng, bố trí một cách chỉnh tề.

Trong các thạch ốc này có rất nhiều con phố rộng giao nhau như mạng nhện trong đó có không ít người qua lại liên tục.

“Chúng ta nên trước tiên kiếm chỗ ở đã. Bất quá, cũng không nên chen chúc cùng những người khác ở trong khách sạn. Nơi này, có lầu khách quý chuyên chiêu đãi miễn phí tu sĩ Nguyên Anh. Chúng ta có thể trực tiếp đi vào trong đó” Lữ Lạc trước kia đã tới Điền Thiên Thành một lần nên, hơi có chút ngựa quen đường cũ nói.

Hàn Lập tự nhiên sẽ không phản đối, mang theo Mộ Phái Linh trực tiếp đi theo trung niên nhân họ Lữ.

Kết quả Lữ Lạc mang theo hai người, trực tiếp hướng đến một góc thành đi tới.

Một lát sau, ba người đi xuyên qua nhiều ngã tư đường rốt cục đến trước một màn ánh sáng trắng.

Phía sau màn ánh sáng là trùng trùng lầu các u tĩnh tố nhã, kiến trúc khác nhau, tinh mỹ tuyệt luân.

Phía ngoài màn ánh sáng có một vài tu sĩ đi ngang qua nhìn các lầu các phía trong quang mạc, tất cả trên mặt đều tỏ vẻ kính sợ cùng hâm mộ vô cùng.

Nhưng bọn hắn cũng không có dũng khí dừng lại nhiều hơn, đều bước nhanh rời khỏi nơi này.

“Tại nơi này, cũng chỉ có tu sĩ ngoài Nguyên Anh Kỳ mới có năng lực mở cấm chế ra”.

Lữ Lạc lấy tay chỉ một điểm nói. Tiếp theo tay hướng quang mạc rẽ ra, đồng thời trên thủ chưởng lam mang chợt lóe.

‘Rắc’ Một tiếng, bạch sắc quang mạc bị thủ chưởng đầy linh lực của Lữ Lạc tách ra một cái khe lớn. Bóng người chợt lóe lên, hắn không chút khách khí tiến vào.

Màn ánh sáng trong nháy mắt khép lại, nhanh đến mức khó tin.

Hàn Lập sau khi ngẩn ra một lúc, cũng không nói gì, há mồm, một đoàn thanh quang bắn ra.

Bạch sắc quang mạc sau khi thanh mang chớp động một cái khe dài hơn trượng lập tức hé ra.

Hàn Lập tay ôm lấy Mộ Phái Linh mảnh mai, đầy mùi u hương rồi mang theo nữ nhân này tiến vào trong màn ánh sáng.

Mộ Phái Linh nửa người dựa vào lòng Hàn Lập, trên mặt có chút đỏ bừng nhưng trong lòng nhất thời có chút cảm giác khác thường.

Chứng kiến Hàn Lập cử trọng nhược khinh phá cấm chế mà vào, Lữ Lạc trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc nhưng ngay lập tức khôi phục như thường.

“Các lầu các này, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng có thể mang theo môn nhân đệ tử tùy ý chọn lựa một tòa. Bất quá, lầu các mà cấm chế bên ngoài phát sáng là đã có người, nên chọn một tòa khác. Bất quá cũng không phải tất cả tu sĩ Nguyên Anh đều muốn tới đây. Có một số lão quái vật lại tình nguyện ở ngoài thành hoặc khách sạn khác” Lữ Lạc vừa nói vừa mỉm cười nhằm đám lầu các này chỉ chỉ trỏ trỏ.

Quả nhiên bên ngoài một số tiểu bộ phân lầu các, cấm chế quang mang có bộ dáng chớp động.

“Sư đệ! Chúng ta chọn hai tòa lầu các liền nhau này, có việc gì cũng có thể chiếu cố nhau một chút” Lữ Lạc chỉ vào hai tòa lầu các cách đó khoảng năm sáu mươi trượng đề nghị.

“Theo ý sư huynh đi” Hàn Lập sau khi nhìn một chút cũng đồng ý.

Lữ Lạc đang còn muốn nói cái gì đó thì một tiểu lâu phụ cận đang có ánh bạch hoàng quang mang vây quanh, cấm chế đột nhiên mở ra, từ bên trong lại đi ra một người có thân ảnh thấp bé.

Mà người nọ ánh mắt đảo qua đám người Hàn Lập, lập tức kinh ngạc nói:

“Ồ, đây không phải là Lữ huynh sao? Không nghĩ tới đạo hữu cũng tới nơi này!”

Hàn Lập nghe vậy, vội vàng nhìn kỹ người này.

Người này dáng vẻ trắng trẻo trẻ tuổi như ngọc đồng, đúng là đã gặp tại thánh địa của ba phái, chính là Hỏa Long Đồng Tử. Hắn vừa nói xong, con ngươi hắc bạch phân minh nhất chuyển, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Hàn Lập cùng Mộ Phái Linh, vẻ tiếu dung pha lẫn vài phần kinh ngạc.

Lấy trí nhớ siêu cường của Hỏa Long Đồng Tử này, hơn hai mươi năm trước mặc dù mới gặp qua Hàn Lập nhưng hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra Hàn Lập là một gã đệ tử tham gia Thí Kiếm Đại Hội lần trước. Bất quá bây giờ Hàn Lập chỉ dùng công pháp bình thường để ẩn nặc tu vi nên tự nhiên không thể gạt được tu sĩ cùng cấp. Hắn trong lòng sau khi cả kinh lập tức lộ ra thần sắc có chút hiểu ra.

“Ha hả! Thì ra là Lam đạo hữu. Ta tưởng đã đến sớm nhưng lần này đạo hữu đã đi trước một bước Đúng. Vị này là Hàn Trưởng lão mới gia nhập Lạc Vân Tông chúng ta. Hàn sư đệ, nói vậy Lam huynh ngươi cũng gặp qua một lần rồi thì ta cũng không cần nhiều lời giới thiệu!” Lữ Lạc đầu tiên là sửng sốt tiếp theo vẻ mặt tươi cười nói, tựa hồ cùng đối phương có quan hệ.

“Thì ra Hàn đạo hữu thật sự là tân trưởng lão của quý tông, Lam mỗ ngày đó thật đúng là mắt kém” Hỏa Long Đồng Tử nghe Lữ Lạc vừa nói như thế, cười khổ nói, tựa hồ không còn muốn truy cứu chuyện ngày đó.

“Hàn mỗ chỉ là đã nghe đại danh Linh nhãn thánh thụ từ lâu, lúc đó mới tiến vào thánh địa coi một cái. Hy vọng Lam đạo hữu ngàn vạn lần không nên trách tội” Mặc dù đối phương nói như thế, nhưng Hàn Lập lại cười hơi giải thích một chút.

“Bây giờ đạo hữu đã là Lạc Vân Tông trưởng lão, việc này tự nhiên không cần nhắc lại. Bất quá, hai vị đạo hữu tới cũng khéo, ta vừa lúc cùng mấy vị đồng đạo quen biết ước định muốn đi Tinh Long Các tiến hành một Giao hoán hội nhỏ, hai vị đạo hữu hay là cùng đi xem một chút, nói không chừng có thể tìm được gì đó thích hợp” Hỏa Long Đồng Tử tựa hồ tính tình cũng thẳng thắn, lúc này khoát tay chặn lại rồi mở lời mời.

“Nhanh như vậy lại có giao hoán hội. Sách sách, hai sư huynh đệ ta tới thật đúng lúc. Hàn sư đệ, tu sĩ Nguyên Anh Giao hoán hội diễn ra cũng không nhiều, nhất định phải đi. Nếu không, có thể bỏ qua đồ tốt” Lữ Lạc nghe vậy mừng rỡ, lúc này xoay mặt nhìn Hàn Lập trịnh trọng nói.

“Hết thảy theo ý Lam sư huynh!” Hàn Lập thần sắc không thay đổi, sau khi cười, bình thản nói.

Vì vậy sau đó Hàn Lập hai người trước tiên ở bên ngoài lầu các thiết hạ cấm chế, sau đó theo Hỏa Long Đồng Tử, lần nữa ra khỏi bạch mạc.

Hàn Lập sau khi dặn dò vài câu thì đem Mộ Phái Linh tạm thời ở lại trong lầu các.

“Tinh Long Các Lam mỗ tại Cửu Quốc Minh có một vị hảo bằng hữu, mà người này giao hảo rất rộng, bất luận chánh tà đều có thể kết giao. Cho nên hắn mới có thể tạo thành Giao hoán hội lần này. Bất quá, vì tránh cho một số phiền toái không cần thiết, tất cả mọi người đi vào đều phải mang mặt nạ để che đi chân diện mục”.

Bằng thứ giọng thanh thúy, Hỏa Long Đồng Tử nhiệt tình trao đổi mọi chuyện tình liên quan đến giao hoán hội.

Mà Lữ Lạc nghe xong trong lòng vừa động, có chút giật mình nói:

“Người Lam huynh nói chẳng lẽ là Thiên Tinh Chân Nhân, hình như cũng chỉ có lão này mới có điều kiện như vậy. Bất quá, ta nhớ kỹ Thiên Tinh Chân Nhân cũng không thích dính dáng vào việc này mà sao lần này lại chủ động tổ chức Giao hoán hội?”

“Hắc hắc, không nghĩ tới Lữ đạo hữu cũng biết tới danh tiếng Thiên Tinh lão hữu, không sai vị lão hữu này mặc dù không thích phiền toái, nhưng hắn trong thời gian này hình như đang có nhu cầu cấp bách đối với một vài loại đồ vật trân quý, nhưng vẫn không có tìm được. Phỏng chừng cũng là vì thế mới chủ động tổ chức Giao hoán hội” Hỏa Long Đồng Tử cười hì hì nói.

“Ồ, nếu nói như vậy thì việc này thật sự cũng có khả năng” Lữ Lạc có chút rõ ràng gật đầu.

Hàn Lập bên cạnh yên lặng nghe hai người nói chuyện, thần sắc vẫn rất bình tĩnh.

Vừa đi vừa nói chuyện với nhau, ba người đã đi đến trước một lầu các trắng noãn như ngọc.

Lầu các này có ba tầng, diện tích từ lớn đến nhỏ, trên cửa treo một tấm biển cổ kính.

“Tinh Long Các” Ba chữ màu vàng to viết bên trên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 4
Phần 74 Liễu Mộng vẫn còn rất chăm chú huấn luyện sủng vật: Tiểu Hổ ngoan, không được lộn xộn, đuôi không được lộn xộn... Chị bảo chú bước đi, bảo chú dừng lại... Đúng rồi, cứ như vậy, đúng là ngoan quá, cho chú thêm một con gà nướng... Liễu Mộng cứ như vậy mà cùng sủng vật Tiểu Hổ ăn gà chùa, khi tất cả gà nướng trong quán bị thu dọn sạch sẽ thì Tiểu Hổ đã no mà Liễu Mộng cũng hoàn thành với kết quả huấn luyện. Tiểu Hổ, chúng ta đi dạo phố. Liễu Mộng vỗ vào đầu hổ, mà lúc này con hổ giống như cũng nghe lời Liễu Mộng, nó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lục Thiếu Du – Quyển 46
Phần 74 Đại sư tỷ, ta sẽ cẩn thận. Lục Thiếu Du truyền âm trả lời, sau đó đi theo đám người Lục Kinh Vân, Độc Cô Ngạo Nam, Đoan Mộc Khung Thiên, Hồng Vũ, Thái A, còn có Phi Thiên lão Yêu, Cực Nhạc tam quỷ là cường giả Phi Linh Môn tiến vào Thương Khung bí cảnh. Phần phật! Sau khi thân ảnh tiến vào sâu trong Thương Khung bí cảnh, ở cửa vào nhìn như bình tĩnh lại sinh ra hấp lực thật lớn, hấp lực kéo mọi người vào bên trong. Người thực lực thấp tìm người bảo hộ, phía trước có không ít thông đạo sinh ra hấp lực, chúng ta sẽ bị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 5
Phần 74 Trên thế giới có hai thứ làm lòng người kinh ngạc nhất, một là gửi gắm lý tưởng cả đời theo đuổi, một là trách nhiệm phải gánh vác trong hiện thực. Bởi vì có lý tưởng, chúng ta tràn đầy hy vọng đối với tương lai. Bởi vì có trách nhiệm, chúng ta gánh vác trọng trách đi về phía trước, làm việc nghĩa không được chùn bước. Lý tưởng của tôi cũng không lớn và xa vời, nói thật, từ chỗ nhỏ mà nói, chỉ hy vọng bản thân có thể mua được một chiếc xe hơi, có một nơi ở thoải mái, có một người yêu hiểu ý. Hướng về chỗ lớn mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng