Hàn Lập - Quyển 8

Phần 52

Năm ngón tay của Hàn Lập hành động vô cùng chính xác, điểm thanh quang chợt lóe lên rồi bị tử diễm bao vây.

Nhưng Hàn Lập chỉ cảm thấy đầu ngón tay chợt mềm nhũn rồi một cỗ lực lượng thật lớn từ điểm thanh diễm truyền ra, năm ngón tay bị kình lực mạnh mẽ đẩy văng ra.

Hàn Lập hoảng sợ một trận nhưng tâm niệm nhất động, bàn tay chợt chộp vào hư không một cái, tử diễm trên tay tiếp tục trùm xuống phía dưới.

Quang hoa đại thịnh, thanh diễm tiếp tục bị tử quang bao vây vào bên trong.

Hàn Lập cánh tay vẫn không nhúc nhích, tử diễm trên năm ngón tay tỏa ra ánh sáng chói mắt, ánh sáng xanh, tím giao hòa biến ảo, lúc mờ lúc tỏ.

Sau khi duy trì động tác này liên tục hơn một khắc thời gian, Hàn Lập nhẹ thở dài một hơi rồi tay rung lên, năm ngón tay mở ra, tử diễm trên tay trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.

Sau đó hắn nhìn thanh diễm vẫn đang trong suốt như cũ, trên mặt lộ ra một tia cười khổ.

Loại đăng diễm cổ quái này còn khó chơi hơn so với suy đoán ban đầu của hắn. Tử La Cực Hỏa mặc dù có thể chống lại nhưng muốn luyện hóa nó thì tựa hồ lực bất tòng tâm.

Nghĩ như vậy, Hàn Lập sau khi đánh giá lại tình hình một chút thì nâng tay nhẹ nhàng điểm về phi kiếm trước người.

Âm thanh sấm nổ trầm thấp bỗng nhiên vang lên, trên phi kiếm chợt bắn ra một đạo kim hồ chói mắt.

Đạo kim hồ này sau khi xuất hiện thì trong nháy mắt nổ tung, hóa thành vô số đạo kim ti nhỏ chụp xuống thanh diễm.

Kết quả thanh quang chợt lóe, vô số kim ti kia như đá ném xuống hồ, một đi không trở lại, tất cả đều bị ngọn lửa nhỏ như hạt đậu hấp nạp không còn một mảnh. Rồi lập tức quang hoa màu xanh đại thịnh, thanh diễm đã phình to ra tương đương cỡ quả trứng gà.

Thấy tình hình này, lam quang ở sâu trong đồng tử Hàn Lập chớp động không thôi, hắn đang nhìn cảnh thanh diễm hấp nạp kim hồ chằm chằm, thần sắc âm tình bất định.

Yên lặng không biết qua bao lâu, cuối cùng Hàn Lập thở phào một hơi, lam mang trong mắt tiêu tán nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ do dự.

Một lát sau hắn khẽ lắc đầu, đã xác định chủ ý trong lòng. Hắn hé miệng hướng về phía phi kiếm hút một cái, tử diễm trên thân kiếm trong nháy mắt hóa thành một đạo ánh sáng màu tím bay vào trong cơ thể của Hàn Lập, không còn sót lại gì cả.

Không có Tử La Cực Hỏa áp chế, thanh diễm trên thân kiếm bành trướng lên khắp thanh phi kiếm. Vì nó liên quan đến tâm thần nên Hàn Lập kêu lên một tiếng đau đớn, thanh khí trên mặt chợt lóe, hiện ra một tia đau đớn.

Nhưng Hàn Lập bất chấp thân thể đau đớn, mười ngón tay liên tiếp nhắm vào phi kiếm, thanh mang chớp động, hơn mười đạo kiếm khí rời tay bắn ra.

Cũng như kim hồ do Ích Tà Thần Lôi biến thành, thanh sắc kiếm khí vừa tiếp xúc với thanh sắc đăng diễm thì tất cả đều bị hút vào bên trong, biến mất vô ảnh vô tung.

Nhưng Hàn Lập đối với việc này lại như không thấy. Linh lực trong cơ thể vận chuyển không ngừng, từng đạo từng đạo kiếm khí như thiêu thân lao vào lửa, đánh về phía thanh diễm.

Pháp lực của hắn tiêu hao một cách nhanh chóng.

Thanh diễm sau khi hấp thu rất nhiều kiếm khí thì giống như được bồi bổ, tán phát khí thế cường đại hơn.

Không lâu sau hóa thành một quả cầu lửa màu xanh chói mắt, rực cháy ngay trước mặt Hàn Lập.

Lúc này, pháp lực trong cơ thể Hàn Lập đã tiêu hao hơn một phần ba.

Nhưng nhìn sự bành trướng của hỏa cầu, Hàn Lập ngược lại lại cười rộ lên.

Kiếm khí trên tay tạm dừng, hắn đưa tay ngoắc về phía phi kiếm trong thanh diễm một cái.

“Phốc!” Một tiếng, cây Thanh Trúc Phong Vân Kiếm dễ dàng thoát khỏi thanh diễm, sau khi xoay quanh một cái thì bắn vào trong tay Hàn Lập.

Hàn Lập cúi đầu xem một chút, thấy thanh phi kiếm trên tay lộ ra vẻ trong suốt dị thường, thanh diễm không còn sót lại chút gì, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.

“Quả nhiên không sai! Thanh diễm kia mặc dù thần diệu vô cùng nhưng hiển nhiên năng lực cắn nuốt linh lực chỉ có hạn. Do hấp nạp Thanh Nguyên kiếm khí quá nhiều nên đã bị điều khiển ngược lại.” Hàn Lập mỉm cười lẩm bẩm nói một câu.

Tiếp theo hai tay hắn hợp lại, quang mang chợt lóe, phi kiếm đã nhập vào lòng bàn tay, không còn thấy bóng dáng nữa.

Lúc này Hàn Lập mới nhìn thanh sắc hỏa cầu trước mắt, nhẹ nhàng điểm một cái, đem thần thức xâm nhập vào trong đó.

Thanh sắc hỏa cầu rung lên rồi từ từ di động, thanh quang lúc tỏ lúc mờ chớp động không thôi.

Hai hàng lông mày của Hàn Lập nhíu lại, dùng thần niệm thôi thúc.

Chỉ thấy thanh sắc hỏa cầu bắt đầu rung động không thôi nhưng sau một lúc lâu thì nghiêng nghiêng ngả ngả bay đi hơn một trượng.

Thấy tình hình này, Hàn Lập sờ sờ cằm, hơi trầm ngâm.

Uy lực của thanh diễm này vô cùng to lớn. Nếu bỏ đi thì tự nhiên có chút lãng phí. Lúc này mặc dù nó đã hấp thu nhiều Thanh Nguyên kiếm khí nên bị hắn miễn cưỡng điều khiển nhưng rõ ràng bởi vì công pháp không đúng nên việc khống chế căn bản không thể như ý. Dù sao loại hỏa diễm này cũng chưa trải qua luyện hóa nên rất khó sai khiến như Kiền Lam Băng Diễm cùng Tử La Cực Hỏa được.

Hàn Lập cau mày, nhìn thanh sắc hỏa cầu chằm chằm đánh giá rồi đột nhiên vươn một tay đặt lên Túi Trữ Vật bên hông.

Bạch quang chớp động rồi một khúc xương nhỏ trắng như ngọc cùng một cái tiểu bình màu vàng nhạt đồng thời xuất hiện ở trong tay.

Đúng là ngọc giản ghi lại công pháp Huyền Âm Kinh và pháp khí mà trước kia hắn đã dùng để hút tinh hồn yêu thú.

Hắn mở nắp bình, bên trong bay ra một đoàn hắc khí.

Hàn Lập đưa năm ngón tay chộp về phía hắc khí, nhất thời hắc khí bắn tới lòng bàn tay sau đó thần niệm hắn khẽ động, đoàn âm hồn khí này lập tức bắn về phía khúc xương.

Nhất thời khúc xương đang trắng bỗng biến thành đen rồi rời ra khỏi tay, ẩn ẩn phát ra hàn khí.

Hàn Lập thấy vậy liền đưa thần thức đắm chìm vào trong, nhanh chóng xem nội dung Huyền Âm Kinh và bắt đầu đọc nhanh như gió để tìm kiếm cái gì đó.

Khi thần thức Hàn Lập xem đến ba chữ “Âm Hỏa Lôi” thì trong lòng hắn rất vui mừng, tốc độ đọc chậm đi một chút rồi bắt đầu tỉ mỉ xem xét nội dung.

“Âm Hỏa Lôi” nghe thoáng cái tên tựa hồ bình thường không có gì kỳ lạ nhưng trên thực tế uy lực của vật này trong Huyền Âm Kinh tuyệt không dưới Thiên Đô Thi Hỏa.

Bất quá, nó cũng không phải là cái gì ma đạo bí thuật mà chỉ là một loại phương pháp luyện chế lôi châu, giống như bảo vật “Thiên lôi tử” trước kia vậy.

Đương nhiên theo Huyền Âm Kinh giảng thuật thì Âm Hỏa Lôi này một khi luyện chế thành thì uy lực rất kinh người. Chỉ tính lực phá hoại mà nói thì thậm chí còn trên cả Thiên Đô Thi Hỏa.

Nguyên lý chỉ là đem một lượng lớn âm hỏa tinh thuần của Huyền Âm Đại Pháp áp chế thành một đoàn rồi trộn lẫn với một ít lôi điện chi lực cùng với một vài tài liệu khác, sau đó sử dụng thủ đoạn đặc thù để gia cố thêm.

Một khi đối địch chỉ cần ném ra, đồng thời kích nổ Âm Hỏa Lôi điện bên trong để trọng thương đối thủ.

Đáng tiếc là Lôi châu nếu dùng là mất, có nhiều hạn chế hơn nữa luyện chế rất phức tạp, không dễ thành công, ngoài ra chỉ có tu sĩ có thể thao túng linh lực Lôi thuộc tính mới có thể thực hiện.

Cho nên đừng nói Cực Âm lão quái, ngay cả Huyền Cốt Thượng Nhân cũng chưa bao giờ luyện chế loại châu này.

Ban đầu khi Hàn Lập thấy phương pháp luyện chế Âm Hỏa Lôi thì chưa chú ý nhiều. Hắn mặc dù có thể thao túng Ích Tà Thần Lôi nhưng cũng không rành Huyền Âm Đại Pháp nên tự nhiên chỉ đọc lướt qua và chỉ chọn tu luyện Âm Ma Trảm cùng vài loại bí thuật trong Huyền Âm Kinh mà thôi.

Hôm nay hắn cảm thấy đau đầu thanh sắc đăng diễm trước mắt nhưng đột nhiên lại nghĩ đến bí pháp luyện chế Âm Hỏa Lôi.

Nguyên bản muốn luyện chế Âm Hỏa Lôi phải tiêu hao một lượng lớn linh lực, hơn nữa tỷ lệ thành công không nhiều lắm và tu sĩ có thể điều khiển lôi điện cũng khá hãn hữu. Thế nên ở tu tiên giới ít có người luyện chế vật này. Mặc dù ngẫu nhiên có người luyện chế vài khỏa nhưng cũng bởi vì nó là loại dùng tất hết, không thể tái sử dụng nên vừa xuất hiện đã được dùng.

Hàn Lập đương nhiên không luyện Huyền Âm Đại Pháp nhưng với kiến thức cùng tu vi của hắn hôm nay đã không cần hoàn toàn dựa theo phương pháp ghi trên Huyền Âm Kinh nữa. Chỉ cần thay đổi phương pháp luyện chế Lôi châu một chút, lợi dụng thanh diễm có sẵn để luyện thành một loại Lôi châu khác thì cũng không tính là lãng phí.

Dù sao uy lực của thanh diễm không dưới Tử La Cực Hỏa nên nếu luyện chế thành Lôi châu thì có thể khẳng định tác dụng không thể kém Âm Hỏa Lôi nguyên bản.

Trước đây Hàn Lập đã từng có ý tưởng dùng Kiềm Lam Băng Diễm, thậm chí Tử La Cực Hỏa để luyện chế lôi châu nhưng bởi vì hắn luyện hóa được quá ít hai loại linh diễm này, dùng để đối địch còn không đủ nên thật sự không dám lãng phí. Cái ý niệm đó cũng chỉ chợt lóe qua trong đầu rồi biến mất.

Lúc này đối mặt với loại thanh diễm không có cách nào thu lấy hay tiêu diệt được thì việc đem luyện chế thành lôi châu đúng là một chủ ý tuyệt diệu.

Nếu được như vậy thì trong đại chiến sắp tới, nó cũng có thể trở thành vũ khí đối địch sắc bén.

Trong lòng đã định, Hàn Lập liền tìm kiếm một số thứ trong túi trữ vật.

Về phần tài liệu cần thiết để luyện chế Lôi châu, hắn đều có thể tìm được từ trên người. Những thứ này cũng không phải là cái gì vật phẩm quý hiếm gì mà chỉ là một số tài liệu mà vô luận luyện đan hay là luyện khí rất hay dùng đến, Hàn Lập luôn luôn chuẩn bị trước.

Sau đó hắn đem đồ vật nhất nhất bày ra trước mặt rồi nhìn hỏa cầu đang lấp lóe không ngừng, thần sắc ngưng trọng, hai tay giương lên.

Tiếng ầm ù vang lên, hai đạo kim sắc điện hồ đồng thời từ lòng bàn tay bắn ra, đánh về phía thanh sắc hỏa cầu.

Trong thính đường thuộc căn cứ của Lạc Vân Tông, Lữ Lạc đang bất động ngồi ở trên ghế, nét mặt không chút biểu tình.

Ở trước mặt hắn có vài tu sĩ Kết Đan kỳ Lạc Vân Tông đang đứng khoanh tay, hồng sam lão giả cùng nữ tử họ Tống cũng ở trong đó. Thần sắc bọn họ có chút lo âu.

“Đoạn sư điệt, Hàn sư thúc của các ngươi đã bế quan mấy ngày rồi?” Lữ Lạc đột nhiên hỏi.

“Khởi bẩm sư thúc, Hàn sư thúc đã tiến vào tĩnh thất hơn hai tháng, ta cùng Tống sư muội vẫn canh giữ ở bên ngoài nhưng chưa thấy sư thúc đi ra lần nào cả.”

“Ừm! Khi Hàn sư thúc kết thúc bế quan thì các ngươi phải lập tức thông báo cho ta ngay. Dù sao đại chiến cũng sắp đến, phải chuẩn bị một chút. Chúng ta cũng không muốn quấy nhiễu hắn bế quan nhưng bây giờ nhân thủ Mộ Lan nhân tựa hồ đã đến đông đủ, bắt đầu rậm rịch muốn động thủ. Cao tầng của chúng ta đã tụ hội mấy lần và muốn mời Hàn sư thúc các ngươi đến tham gia nhưng đều bị ta lấy cớ trì hoãn. Nhưng bây giờ tam đại tu sĩ đang tề tụ Thiên Nhất Thành đã đồng dạng phát thiếp mời Hàn sư thúc các ngươi ngày mai gặp mặt. Hội nghị lần này chỉ có tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ được tham gia, qua đó có thể thấy bọn họ rất coi trọng Hàn sư thúc các ngươi. Nếu từ chối nữa thì thực là không tốt. Hơn nữa ta phỏng chừng, tụ hội lần này mới đưa ra quyết định cuối cùng về phương pháp ứng chiến. Lạc Vân Tông chúng ta nếu có người tham gia chắc chắn sẽ có nhiều chỗ tốt.” Lữ Lạc thở dài, lẩm bẩm nói.

Nghe vị Lữ sư thúc nói thế, những người khác ở trong phòng đồng dạng đều cười khổ.

“Nhưng Hàn sư thúc bây giờ khẳng định là đang bế quan đến thời điểm mấu chốt, nếu tự nhiên quấy rầy thì có thể làm cho sư thúc thất bại trong gang tấc hay không?” Nữ tử họ Tống sau khi do dự một chút liền lo lắng nói.

“Cũng vì có băn khoăn nên Lữ sư thúc mới trì hoãn mãi nhưng tụ hội ngày mai nếu Hàn sư thúc vẫn không hiện thân sợ rằng những người khác…”. Một tu sĩ trung niên có hai chòm râu nhỏ hai bên có chút chần chờ nói.

“Những người khác thì sao?”

Đang lúc này, từ ngoài thính đường đột nhiên truyền đến một câu, thanh âm không lớn nhưng cực kỳ rõ ràng, truyền thẳng vào tai mỗi người.

Vừa nghe lời ấy, vẻ mặt Lữ Lạc nhất thời trở nên vui mừng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 12/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Phần 52 Một cách mơ hồ, Vô Song giống như thấy được một phiển thảo nguyên hoang mãng, có một cái lò lửa, còn có nhiều nhân ảnh mơ hồ, ấn tượng trong sâu thẳm giống như khi gặp 18 cỗ siêu cấp khô lâu vậy. Vô Song nỗ lực muốn nhìn rõ xung quanh, nhưng cảnh tượng thủy chung như có một màn lụa bạc che mất, cứ như một thiếu nữ vừa thẹn vừa giận, không muốn đưa ra vẻ đẹp thật sự của mình. Đột nhiên trong lúc đó hai hàng răng trắng bóng trên mặt thiếu nữ đột nhiên phóng đại, Vô Song thất kinh, tự nhiên thanh tỉnh lại, sau khi hồi thần thì thấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một người bạn thân của Phương, nhưng bị tai nạn chết sớm. Sau khi Vân chết, hồn ma cô cứ luôn bám theo Phương và tìm cách ngăn không cho Phương có bạn. Phương còn có hai người bạn khác là Trang Ú và chị Diễm, hai người này cũng bị hồn ma Vân tấn công. Trang trong...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 2
Phần 52 Cô mới ngốc. Hạ Thiên có chút bất mãn: Tôi nói không quan tâm đến cô, cô nói nhảm làm gì vậy? Hạ Thiên không có hứng thú với người phụ nữ này, hắn tiếp tục nói với Diệp Thiếu Kiệt: Này, Diệp Thiếu Kiệt ngu ngốc, tai điếc rồi à? Lại đây cho tao. Diệp Thiếu Kiệt bị người ta chửi hai lần, cuối cùng hắn cũng có động tĩnh. Hắn đứng lên vừa đi về phía Hạ Thiên vừa tức giận quát: Hạ Thiên, đây không phải nơi mày có thể làm càn, mày muốn tìm phiền phức sao? Tốt lắm, chúng ta ra ngoài giải quyết. Diệp Thiếu Kiệt cũng không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng