Chiều nay đáng lẽ Nhiên đã về nhà, nhưng trước khi giờ làm việc kết thúc thì ông Lâm lại giao cho anh đi xử lý một hệ thống mà nơi đặt máy chủ lại cách xa nhà tới hơn ba chục cây số… Cũng vì đường xa nhưng vì uy tín của công ty nên ông giao chiếc xe hơi cho Nhiên đi cho nhanh. Đường xa nên khi công việc xong lúc quay trở về thì trời đã sụp tối, mưa lại bắt đầu rơi rơi những hạt nhỏ… Mưa nhỏ nên đường trơn trượt Nhiên không dám chạy nhanh, ánh đèn xe quét trên mặt đường những hạt mưa xiên xiên. Trong lòng chiếc xe ấm cúng, anh vẫn bình thản cho chiếc xe chạy đều…
Trong màn mưa giăng giăng và ánh đèn xe loang loáng Nhiên chợt nhả chân ga và rà chân thắng. Anh chợt phát hiện bên lề đường, dưới một bóng cây có một bóng người, chạy tới gần Nhiên nhận ra đó là một cô gái, bên cạnh cô có một chiếc vali và cô đang đưa tay ngoắc ngoắc… Vốn là một thanh niên hay quan tâm người khác và cũng là một thanh niên có sự quan tâm đặc biệt với nữ giới nên không ngại ngần anh rà thắng cho chiếc xe tiến tới dừng lại ngay bên cạnh cô gái. Nhiên mở cửa xe, lui cui dưới màn mưa vòng qua chỗ cô gái:
– Cô đi đâu?
Khuôn mặt cô gái dưới ánh đèn xe hắt qua nên anh không nhận ra nhiều chỉ thấy một khuôn mặt lấm tấm những hạt mưa, cô cất giọng thật trong trẻo:
– Dạ, anh cho em quá giang về thành phố…
Gật đầu, cúi xuống chiếc vali của cô anh xách lên quay lại mở cửa xe bên cạnh tài xế:
– Cô lên đi…
Mở cửa sau anh bỏ chiếc vali vô đóng cửa và quay lên mở cửa ngồi vô trước tay lái:
– Chớ cô đi đâu mà giờ này lại đứng giữa đường đón xe, trời thì tối lại mưa nữa… vừa nguy hiểm, vừa ảnh hưởng tới sức khỏe…
Cô gái quay qua phía anh, dưới ánh đèn trần trong xe, Nhiên chợt nhíu mày thấy khuôn mặt lạnh tái vì nước mưa có vài nét quen quen mà nhất thời anh chưa nghĩ ra là ai. Cô mỉm cười tỏ vẻ ân hận:
– Dạ, em vừa ở Mỹ về… Đáng lẽ em theo xe sân bay về tới thành phố, nhưng lâu lắm rồi mới về nước, thấy cảnh ruộng vườn đẹp quá nên em không đi xe đó, em đi bộ ra đường cái… Vừa đi vừa ngắm cảnh, chụp hình để dành… Em có gọi xe taxi nhưng mà không biết có thay đổi gì không mà em gọi theo những số điện thoại mà em còn lưu trong điện thoại vẫn không làm sao được… Em cũng có ngoắc nhiều chiếc xe nhưng không hiểu vì sao mà người ta không dừng lại… May mà còn có anh… em rất cảm ơn…
Nhiên bật cười:
– Có gì đâu. Quan điểm của tôi là giúp người thì người sẽ giúp…
Nói xong, Nhiên nổ máy xe bắt đầu cho xe chạy. Không khí trong xe ấm áp làm cô gái dần dần cũng lấy lại bản tính của mình. Cô kể cho Nhiên nghe cô vừa học xong chương trình đại học ở Mỹ, gia đình cô muốn cô ở lại tiếp tục học hoặc kiếm việc làm, có cơ hội thì cô sẽ kiếm cách xin định cư luôn… Nhưng cô lại xin về, ít nhất một thời gian rồi tính tiếp vì cô đã đi đã hơn bốn năm trời… Gia đình cô có một người anh kế đang ở bên đó, còn ở bên này cô có cha mẹ và còn một cô em gái út… Cô tên An Chi…
Nghe cô gái giới thiệu tên mình, Nhiên ngạc nhiên, anh liếc mắt nhìn thoáng qua cô, đúng rồi, không lẽ cô là con gái của Lan Chi, chị của An Nhiên, vì bây giờ suy nghĩ anh mới nhận thấy cô có những nét rất giống với hai người đó… Cũng khuôn mặt trắng hồng cân đối, xinh đẹp, nhưng cô có những nét từng trải và già dặn hơn An Nhiên một chút.
Trong ánh mắt cô anh thấy có những lúc cô giống ánh mắt của Lan Chi, lúc mà nàng đột ngột hôn anh… Giờ anh mới liếc nhìn xuống phía dưới thân hình cô gái… Bầu ngực cao, căng tròn dưới lớp áo thun. Cô mặc một cái quần vải jean ngắn lộ cặp đùi trắng nõn, mịn màng dưới ánh đèn vàng trong xe… Khuôn ngực căng phập phồng theo hơi thở làm Nhiên không khỏi tưởng tượng dưới lớp vải thun kia, bộ ngực cô ra sao…
An Chi rất dạn dĩ xin số điện thoại của Nhiên và cô cũng không quên bấm máy gọi:
– Số đó là của em. Em rất cảm ơn anh. Bữa nào có dịp em xin được phép mời anh uống nước để… cảm ơn anh đã cho em về nhà tối nay…
Nhiên cười lắc đầu:
– Không. Nếu cô mời uống nước để cảm ơn thì dứt khoát tôi sẽ không nhận lời, trừ phi…
Cô gái tỏ vẻ khó hiểu:
– Trừ phi gì, anh…
Nhiên cười đầy ẩn ý:
– Trừ phi cô mời tôi với ý định… kết bạn… thì tôi mới nhận lời… Có được không?
An Chi bật cười:
– Té ra, anh… cũng không vừa nghe… Được rồi… Em đồng ý, dù sao thì anh với em đều ở cùng thành phố, gặp nhau cũng dễ mà… Em sẽ gọi cho anh sớm… anh Nhiên ha… À, mà anh Nhiên trùng tên với em gái út của em, nó tên An Nhiên đó…
Nhiên bật cười thích thú. Anh vẫn giả bộ coi như không biết gì về cái cô An Nhiên này, cô gái nhỏ đã từng ưng thuận cho anh hôn, nếu trưa hôm đó, mẹ Hiền mà không về thì không biết anh đã làm gì An Nhiên…
Rồi cũng về tới thành phố. Hỏi đường về nhà An Chi, Nhiên cho xe chạy về nhà cô trước. Dừng xe trước cổng, anh xuống mở cửa xe cho cô và lôi chiếc vali ra cho cô. Gật đầu với cô một cái nhẹ, anh lên xe chạy về công ty để lấy xe máy… Trong lúc chờ người mở cổng, An Chi nhìn theo sau chiếc xe hơi, trong lòng cô hơi có chút ngẩn ngơ… vừa vui, vừa nao nao… anh chàng này có chút dễ thương, vui tính… hình như cô vừa phát hiện ra trái tim mình đập mấy nhịp không bình thường…
…
Trời vừa sụp tối, Nương ngồi thẫn thờ bên bàn trang điểm của nàng. Nàng không biết là có nên đi hay không đi. Đi thì nàng khó chịu vì đã từ lan can nhà nàng nhìn thấy bóng Tiểu My gần như tối nào cũng đẩy cánh cổng nhà Tường rồi vô trong nhà như đã rất quen thuộc, rồi tới gần nửa đêm nàng mới ra về, nàng ganh tỵ với Tiểu My và cũng có chút hờn ghen…
Với tuổi ba mươi ba của nàng, nàng dư biết Tiểu My hàng đêm vô nhà Tường để làm gì… Còn không đi thì một góc trong lòng nàng lại nảy ra sự tiếc nuối, tò mò vì không biết anh mời nàng qua nhà để làm gì, sao không mời vào ban ngày ban mặt mà lại mời nàng qua lúc trời đã tối… Anh sẽ nói gì, hay làm gì… Không lẽ anh sẽ… Có Tiểu My không… Bao nhiêu cái dấu hỏi cứ chập chờn, lẩn quẩn trong đầu làm nàng như thấy mình ngu muội đi… Cuối cùng, Nương cũng thoa một chút kem dưỡng da buổi tối, đánh một chút son hồng bóng bẩy lên đôi môi đầy căng mọng của mình, rồi nàng đứng dậy khoác chiếc áo mỏng ra ngoài cái váy liền áo. Nàng đi. Nàng qua nhà Tường như anh đã mời, có chuyện cần nói cùng nàng…
Hình như Tường chờ nàng lâu lắm rồi, khi nàng vừa xuất hiện ở cổng đã thấy bóng anh đi như chạy ra mở cổng cho nàng. Nhưng lạ, anh không bật đèn đằng trước sân, mảnh sân tối om, Nương đành phải chờ Tường nắm tay dắt nàng vô nhà. Cánh cửa vừa khép kín, không nói không rằng, Tường ôm chầm nàng, vội vàng đặt môi lên môi nàng… Nương hoảng hốt dùng hết sức đẩy anh ra:
– Không… Anh làm cái gì vậy… Bộ anh mời em qua đây để anh làm như vậy hả… Mở cửa cho em đi về…
Tường vẫn ôm chặt nàng, kéo đầu nàng úp lên ngực mình, anh nói nhỏ nhưng rất rõ ràng:
– Từ từ cho anh nói… Nói xong, nếu em vẫn cứ muốn đi về thì anh sẽ để em về…
Vòng tay ôm của Tường và hơi ấm người đàn ông tỏa ra phủ kín hơi thở nàng, cho dù nàng thật sự muốn đẩy Tường ra, không phải vì nàng không muốn cho anh hôn mà thật lòng là do nàng đang còn mang chút ghen hờn với Tiểu My…
– Anh nói thiệt, anh thích em lâu lắm rồi… Nhưng tới tận bây giờ anh mới có can đảm mời em qua nhà anh… Anh biết em cũng có nhà cửa đàng hoàng, nhưng để cho gia đình em không có những suy nghĩ không tốt về em nên anh đành phải để em qua đây… anh cảm ơn em…
Nương nhẹ nhàng đẩy anh ra:
– Thôi được rồi… anh để em ngồi xuống đi… đứng hoài… em mỏi chân…
Tường cười mừng rỡ dìu nàng tới ngồi trên ghế salon và anh cũng ngồi sát bên cạnh nàng. Nắm hai bàn tay mềm mại của Nương trong tay, vừa vuốt ve từng ngón tay, Tường rù rì:
– Anh biết Nương cũng có chút cảm tình với anh, nhưng thâm tâm anh lại không muốn vướng bận thêm một lần nào nữa nên anh không dám, nhưng gần đây có nhiều lý do mà từ từ rồi em biết, anh muốn một lần nói thẳng, nói thật với em… anh thích em, Nương à…
Nghe những lời dịu ngọt, mật đường, cô gái nào mà không thích, nhưng bên ngoài Nương vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt không tin:
– Anh thích em, em cảm ơn… Nhưng mà còn… còn cái cô Tiểu My của anh đó làm chi… Tối nào em cũng thấy cổ qua với anh mà… Em làm sao xinh đẹp, giỏi giang, hấp dẫn bằng cổ…
Tường lắc đầu cười cười:
– Anh đã nói là nói thiệt với em thì không giấu em điều gì… Em có biết một trong những lý do để anh mời em qua đây là do ai muốn không…
Nương hơi ngạc nhiên:
– Ai? Ai mà xúi được anh trong chuyện này…
– Có chớ… Tiểu My đó… Tiểu My biểu anh phải gặp em… kết quả ra sao thì ít nhất anh cũng phải gặp em một lần…
– Cái gì? Tiểu My sao… Tại sao Tiểu My lại muốn anh với em gặp nhau… Bộ cổ… không thích anh nữa à…
Tường lắc đầu. Anh lại nắm chặt bàn tay nàng một hồi. Nhìn sâu vô mắt nàng, đôi mắt đen đang mở lớn chờ đợi… Bất giác anh quàng tay ra sau lưng, kéo nàng sát vô lòng mình. Lạ lùng là Nương không hề phản kháng, nàng thuận theo tựa đầu lên vai anh. Tường kể cho nàng nghe chuyện gì đã xảy ra mấy lâu nay…
Vốn Tiểu My và Nương cùng chung một lứa tuổi con gái vừa ba mươi, tâm sinh lý cùng có những điều giống nhau. Chơi với nhau đã lâu nên hầu như hai nàng đều dành cho nhau những sự quan tâm nhất định và nhất là hiểu nhau qua những lần trò chuyện tâm tình như chị em một nhà… Kể cả những tâm sự thầm kín hai nàng cũng đều nói cho nhau nghe… Chuyện quan hệ nảy sinh giữa Tiểu My với Tường là chuyện làm cho nàng suy nghĩ rất nhiều.
Linh cảm con gái cho nàng biết, suốt đời Tường sẽ không bao giờ trở thành chồng nàng mà chỉ là người tình mà thôi, thấu hiểu điều đó và nghĩ tới tâm tình của Nương, Tiểu My không muốn Tường là của riêng nàng nên sau nhiều ngày suy nghĩ, nàng đã nói ra cho Tường biết: Nàng muốn Nương cũng được hưởng cái đích thực của thân xác trong một mối quan hệ như nàng với anh…
Lúc đầu, Tiểu My tính làm người rủ Nương qua nhà Tường, nhưng anh không đồng ý, nếu Nương thật sự yêu mến anh và nếu anh là người đàn ông có bản lĩnh sẽ hấp dẫn được nàng, sẽ thuyết phục nàng đồng ý mối quan hệ này thì tốt hơn là để Tiểu My mời gọi, không khéo nếu Nương không thuận thì Nương sẽ cho là Tiểu My gài bẫy nàng, ép nàng phải có quan hệ với anh… Và nếu điều đó xảy ra thì mối quan hệ thân tình chị em giữa nàng với Nương sẽ có kết cục không tốt đẹp, đó là điều Tiểu My không bao giờ muốn…
Tường nói xong, sự im ắng phủ đầy trong căn phòng khách. Anh thấp thỏm không biết Nương sẽ phản ứng ra sao… Anh đang chuẩn bị tư thế đứng dậy mở cửa cho Nương ra về… Rồi Nương cũng lên tiếng. Nàng nói mà không ngẩng lên, đầu nàng vẫn dựa trên vai anh:
– Em không biết là Tiểu My lại nghĩ đến em như vậy… Cuộc sống quá thực tế và trần trụi, phải không anh… Người ta mà biết được em và Tiểu My lại có sự quan tâm đặc biệt tới anh như vậy chắc họ sẽ cho tụi em là đồ hư hỏng, mất nết…
Tường xoa xoa trên vai nàng:
– Thời buổi nay mình phải sống cho mình chứ đừng sống cho ai. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu và cảm được tâm tình và tâm trạng mà thôi… Anh vẫn luôn tôn trọng ý muốn của Tiểu My và của em… Hai người muốn như thế nào thì anh sẽ làm y như vậy… Kể cả bây giờ em không thích cái ý nghĩ của Tiểu My mà đứng dậy ra về thì anh cũng vui vẻ mà tiễn em…
Nương bỗng ngồi bật dậy nhìn thẳng vô mắt Tường, trong đôi mắt long lanh ánh nước của nàng có một chút bất mãn, một chút yêu thương, một chút hờn giận:
– Anh… em không phải là con gái mới lớn mà hành động thiếu suy nghĩ… Em rất cảm phục điều Tiểu My dám làm với anh, cô ấy suy nghĩ và làm theo điều mình thích chứ không phải ép mình làm theo điều người khác thích… Còn phần em… em cũng nói thẳng với anh… em giống Tiểu My ở chỗ đó… em sẽ chỉ làm điều mình thích mà thôi…
Nói tới đây, hai má Nương chợt ửng hồng, nàng cụp mắt xuống không dám nhìn anh:
– Để em coi thử anh có công bằng với em và Tiểu My không…
Nói xong nàng lại ngẩng đầu lên nhìn sâu vô mắt Tường, hai tay nàng vịn lên cổ anh, nàng thì thầm trong hơi thở thơm mát:
– Anh… hôn em đi…
Khuôn mặt Nương không trắng trẻo như Tiểu My, làn da của nàng hơi ngăm ngăm nhưng nhìn kỹ, từ đôi mắt, cái mũi tới đôi môi của nàng đều có những nét rất duyên làm người ta khó mà quên được. Đôi rèm mi đen nhánh cong vút khẽ khép lại, đôi môi đầy bóng màu son mấp máy hơi hé mở chờ đợi… Tường không còn đắn đo gì nữa, anh nhích người tới, đưa tay ra sau gáy nàng giữ lại, môi anh chạm nhẹ lên môi nàng như sợ nó tan ra mất…
Đầu lưỡi anh chầm chậm lách vô hai làn môi hé mở chui vô miệng nàng… Hơn ba mươi tuổi và vẫn còn là con gái nhưng bản năng nguyên thủy trong Nương biểu nàng phải ngậm lấy lưỡi anh nút nhẹ… Một làn sóng khoái cảm lâng lâng lạ kỳ chợt nổi lên lan dần khắp toàn thân nàng làm nàng run lên, mấy ngón tay anh đằng sau gãi khều nhè nhẹ trên gáy làm nàng như nổi da gà khắp nơi… Tường rút lưỡi anh ra và mút cho đầu lưỡi nàng vô miệng anh… Nhấm nháp cái lưỡi nhọn mềm ẩm ướt của nàng, Tường có cảm giác vui thú cực kỳ… Giờ thì hai bàn tay anh bắt đầu hoạt động trên người Nương.
Một tay anh đưa xuống vuốt ve ngang dọc khắp tấm lưng mềm ấm, tay kia lò mò lấn lên khuôn ngực đằng sau lớp vải… Cách nhau lớp vải và chiếc nịt vú nhưng Tường vẫn cảm nhận được độ căng mềm và đàn hồi của bầu vú nàng… Nụ hôn nồng nàn vẫn cứ kéo dài không biết lúc nào mới ngừng… Anh ngậm mút lưỡi Nương mềm ấm trong miệng, nước miếng ứa ra bao nhiêu anh nuốt hết như uống những dòng mật ngọt, hai tay nàng bíu lên cổ anh càng chặt hơn, thân hình mềm mại càng lúc càng căng lên như sợi dây đàn, run rẩy áp chặt vô người anh… Trong họng Nương bật lên tiếng rên khó nén được…
Lần đầu tiên trong đời con gái Nương mới nhận biết thế nào là nụ hôn trai gái, ngực nàng căng căng trong nịt vú, bụng nàng phập phồng nong nóng như có lò lửa đang cháy bên trong… Càng lạ hơn, giữa hai chân nàng, nơi có bộ phận kín đáo, nhạy cảm của con gái có cảm giác nở ra, nóng và ẩm ướt kỳ cục…
Tường lần mấy ngón tay lên khuy áo váy trước ngực nàng, từng hột nút bật ra theo ngón tay anh cho tới hột nút cuối cùng. Anh đưa tay lên hai vai váy kéo nhẹ cho nó trật ra khỏi đôi vai mềm. Luồn tay ra sau lưng nàng, anh cởi nhẹ móc chiếc nịt vú rồi kéo cho cả áo váy lẫn nịt vú rời khỏi hai cánh tay nàng… Nương như bị bỏ bùa, nàng hoàn toàn để Tường làm gì thì làm không hề phản kháng… Thật ra, cũng như Tiểu My, một khi đã xác định trao phó cho Tường, nàng chấp nhận tất cả hành động của anh trên thân thể nàng, anh muốn làm gì thì cứ làm…
Tường nâng hai cánh tay cho nàng đứng dậy trước mặt anh, vuốt nhẹ lên hai cánh tay nàng xuôi xuống, chiếc váy và chiếc nịt vú rơi xuống chân nàng… Trên người Nương bây giờ chỉ còn cái quần lót màu đen nhỏ xíu không giấu được bờ mu cao, có mấy sợi lông đen quăn quăn chui đầu ra bên ngoài mép quần…
Tường đưa hai ngón tay hai bên mép quần lót nàng kéo nó tuột khỏi đôi mông căng rồi xuống hẳn dưới chân nàng… Hai tay xuôi dọc theo thân người, Nương run run như tử tội chờ giờ hành hình, nàng không dám nhìn thẳng Tường… cái mắc cỡ cố hữu của con gái làm Nương như muốn chui xuống đất khi thân thể trần truồng phơi bày hoàn toàn trước mắt anh… Tường đứng lên ôm ngang vòng eo Nương dìu nàng bước vô căn phòng bên cạnh, nơi mà anh và Tiểu My đã có bao nhiêu lần quấn quýt tới rã rời…
Nương nằm dài trên chiếc giường rộng, nàng thấy Tường cởi quần áo cho tới khi con cu dài cương cứng bật ra khỏi quần lót khi anh kéo xuống thì nàng mắc cỡ, hai tay che kín mặt mình, hai má nàng nóng rực như lúc bị cảm sốt… Tường đứng lặng một hồi ngắm nhìn say sưa thân hình trần truồng của nàng dưới ánh đèn sáng rực của căn phòng… Làn da nàng không trắng hồng như Tiểu My chỉ hơi sẫm màu một chút nhưng vẫn căng láng không một vết nhăn của thời gian.
Hai bầu vú nàng cũng không lớn như của Tiểu My nhưng cũng không nhỏ vun lên hai bên ngực như hai ngọn đồi nhỏ, đỉnh vú màu nâu nằm giữa quầng vú nhạt màu hơn. Cái bụng nhỏ rất phẳng, hơi hóp xuống một chút để cho vòm mu nàng nổi cao lên. Mảnh tam giác đen nhánh nằm sát xuống lớp da mu, lông mu nàng không quăn nhiều lắm, nhiều sợi thẳng đuột nằm xếp lớp như một hình tam giác đẹp mắt. Cặp chân dài thuôn dần xuống bên dưới như một bức tranh tả chân sống động…
Hé mắt nhìn qua kẽ tay thấy Tường đứng ngắm nhìn say sưa, Nương càng mắc cỡ hơn, nàng nhỏ giọng nửa như năn nỉ, nửa như làm nũng:
– Anh… tắt đèn đi…
Tường sà xuống bên cạnh nàng, anh đưa tay kéo hai bàn tay đang úp lên mặt của nàng:
– Không được. Thân hình em đẹp như vậy nếu tắt đèn làm sao anh ngắm nhìn cho được… nghe lời anh để đèn cho sáng… nghe…
Nương không trả lời và hai bàn tay cũng dần theo sức kéo của anh rời khỏi khuôn mặt đỏ hồng… Anh cúi sát xuống, hôn lên môi nàng, lưỡi anh lại lách vô giữa hai làn môi, tìm kiếm trong khoang miệng thơm của nàng… Nương không một chút ngại ngần liền ngậm lưỡi anh mút như một lời chấp nhận… Tay Tường đặt lên một bầu vú nàng xoa xoa, lăn tròn núm vú nhỏ trong lòng bàn tay kích thích cho nó sưng tròn lên…
Cảm giác đầu vú bị khiêu khích, cổ họng Nương bật lên tiếng rên ngượng ngùng… Nụ hôn dài làm cả hai như kiệt sức, Tường rời khỏi môi Nương lướt chầm chậm xuống cổ nàng, hôn lên giữa ngực nàng rồi hôn lên một đầu núm vú, anh ngậm vô miệng mút nhẹ để cảm nhận đầu vú đang cứng lên trong miệng mình… Tường thay nhau liếm mút, bú mớm hai đầu núm vú Nương, thỉnh thoảng anh lại dùng răng cà nhẹ lên đỉnh vú…
Nàng trân người, oằn oại vì cảm xúc sung sướng, gợi dục mà anh đang làm trên hai vú nàng… Nàng cũng biết dâm thủy nàng tuôn ra nhiều lắm rồi, hình như nó tràn ra ngoài hai mép lồn thấm xuống dinh dính dưới khe đít nàng… Có lẽ để bù lại cho bầu ngực nàng hơi nhỏ nhưng lại rất nhạy cảm, nhận được sự kích thích dù chưa nhiều từ hai đầu vú thì nguồn mạch của nàng như được khơi thông từ lâu, dâm thủy như đọng ứ lâu ngày bây giờ đã vỡ bờ đê chắn, ào ạt tuôn xuống…
Môi miệng Tường vẫn liên hồi không tha trên hai bầu vú Nương thì một bàn tay đã vừa xoa nhẹ nhàng vừa loang dần xuống bụng dưới và ấp lên đám cỏ đen trên bờ mu nàng… Anh xoa ở đám cỏ đó một hồi thì một ngón tay đã lách xuống giữa hai chân nàng, ngón tay để lên giữa hai mép thịt mềm nhấn xuống đã gặp một vùng dịch ướt trơn ngập ngụa ngón tay anh… Nhận ra mình đã bị chạm tới vùng nhạy cảm nhất của con gái, Nương bật lên tiếng kêu mê sảng:
– A… anh ơi…
Hai đùi nàng phản ứng khép chặt bàn tay anh ở đó nhưng không kịp rồi, ngón tay anh ngọ nguậy, bươi phá giữa khe lồn nàng, đụng lên núm thịt nhỏ trên đầu khe làm nàng càng cuống quýt hơn:
– Ui… a… anh… anh… đừng… em… em…
“Em…” cái gì không biết. Chỉ biết ngón tay anh càng nhúc nhích thì đôi đùi căng của nàng lại lúc khép lúc mở như cho phép ngón tay tiếp tục làm cái việc của nó và được trớn lấn sâu hơn…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàng xóm dâm đãng 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ với hàng xóm |
Ngày cập nhật | 29/10/2020 03:38 (GMT+7) |