Hành trình chịch dạo


Update Phần 317

Phần 106

Ngày thứ ba sau khi tới đế đô, Chu Hằng nhận được một tấm thiếp mời, ký tên Nam Cung Lân.

Họ Nam Cung là hoàng tộc của Hàn Thương Quốc, Thiên gia không có nhúng tay vào. Phàm là người khác họ Nam Cung, không có liên hệ máu mủ với Nam Cung hoàng thị, đều bị lệnh cưỡng chế rời khỏi đế đô, hoặc là đổi họ. Bởi vậy, hiện giờ ký tên họ Nam Cung, nghĩ cũng không cần nghĩ tất nhiên là người của hoàng tộc Nam Cung.

Không lâu lắm, An Ngọc Mị, Cổ Tư nối tiếp lại đây, hai nàng cũng nhận được thiếp mời giống nhau.

Thấy mọi người đều có thiếp mời, Chu Hằng cũng không lấy làm lạ, dù sao loại mời đến thỉnh đi toàn trường này, hai ngày nay hắn cũng thường thấy.

Tuấn kiệt trẻ tuổi của tám thành lớn lục tục đi tới. Từ lúc nhóm người thứ nhất đuổi tới, trong thành liền náo nhiệt hẳn lên, mỗi ngày đều có yến hội, liên lạc mời nhau tỏ một chút tình cảm. Dù sao tám thành lớn chính là cơ sở trụ cột của Hàn Thương Quốc, cần dựa vào bọn họ để khởi động toàn bộ quốc gia!

Họ Nam Cung đương nhiên phải lôi kéo quan hệ giao hảo với bọn họ một chút, miễn một ngày kia thế lực nào đó đột nhiên nảy sinh lòng mưu nghịch. Mặc dù Thiên Tinh Tông có thể trấn áp, nhưng dù sao tổn thương chính là quốc lực của nhà mình.

Suy nghĩ một chút, Chu Hằng quyết định đi dự tiệc, dù sao cũng phải kiến thức một chút phong thái của chủ nhân tòa thành này, tuy rằng chưa chắc Nam Cung Lân là nhân vật đứng đầu của Nam Cung gia.

Khi màn đêm buông xuống, đèn đuốc mới lên rực rỡ, Chu Hằng liền cùng ba nàng An Ngọc Mị cùng nhau đi tới Hàn Minh Các dự tiệc. Lâm Phức Hương đương nhiên không chịu đợi ở khách điếm, mặt dạn mày dày đi theo.

Hàn Minh Các là tửu lâu, nhưng diện tích rất rộng lớn, trước sau cộng tất cả ba cửa ra vào, chia làm ba tầng cấp: Cửa vào trước mặt nhất chỉ cần có tiền là có thể đi vào, cửa vào thứ hai thì cần phải có thân phận, có địa vị, còn cửa vào thứ ba thì không phải khách quý không mời chào.

Trong đế đô, có thể đi vào Hàn Minh Các theo cửa thứ hai đã xem là vinh quang, nếu có thể đi vào cửa thứ ba, thì phỏng chừng rất nhiều người ngay cả lão bà đều bỏ ra bán cũng không tiếc.

Bốn người Chu Hằng đều được dẫn tới cửa thứ ba đi vào, đi tới một tòa viện lạc u nhã. Dẫn đường là một tỳ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, đẩy ra cánh cửa sân viện, dịu dàng nói:

– Khách quý đến!
– Ha ha… Hoan nghênh! Hoan nghênh!

Trong một tràng tiếng cười to, đi ra một nam nhân phong độ tuấn lãng, không ngờ lại là Liễu Thánh Kiệt!

Tại sao là hắn?

Thiếp mời rõ ràng là Nam Cung Lân phát ra, chẳng lẽ là Liễu Thánh Kiệt mạo danh? Không có khả năng! Giả mạo tên của hoàng thất, thì dù Liễu Thánh Kiệt là Thiếu điện chủ của Hắc Thủy Điện, hắn cũng không gánh nổi tội danh này!

– Nam Cung huynh có chút bất tiện, cho nên tiểu huynh thay mặt đón chào! Mời!

Liễu Thánh Kiệt đầy mặt tươi cười, dường như đã hoàn toàn quên mất khó chịu với Chu Hằng.

Tên này lòng dạ quá sâu, vô cùng âm hiểm!

Chu Hằng cười cười, đi lên phía trước, Liễu Thánh Kiệt dẫn đường đi xuyên qua sân, đi vào trong phòng khách, liền thấy đèn đuốc sáng ngời, trong sảnh bày một cái bàn lớn. Lúc này đã có một người cực kỳ béo mập đang ngồi ngay đó.

Là một nam nhân, hẳn là còn rất trẻ, trên mặt tất cả đều là nọng thịt rũ xuống lớp lớp, hoàn toàn không nhìn ra gương mặt! Một mình hắn đã chiếm ít nhất bốn chỗ ngồi, trông giống như một núi thịt.

Người này chính là Nam Cung Lân?

Trách không được hắn không đi ra nghênh tiếp, trọng tải thế này mà muốn di chuyển quả thật phi thường khó khăn.

Tên béo mập này đang ăn to uống lớn, tay trái cầm một cái giò heo, tay phải nắm một lúc bốn cái chân gà, chính xác là mỗi kẽ ngón tay kẹp một cái. Trên mặt trên tay hắn tất cả đều đầy dầu mỡ, như thế nào cũng không nhìn ra có chút xíu gì phong phạm của thiên kiêu hoàng thất.

Vốn người này cực kỳ béo phì, khả năng đi lại khó khăn, đương nhiên bốn người Chu Hằng cũng không lưu tâm chuyện hắn không ra ngoài nghênh đón. Thế nhưng nếu là mời dự yến, khách nhân chưa tới hắn đã ăn uống cật lực như vậy, đây rõ ràng là biểu hiện không tôn trọng khách.

Điều này tự nhiên làm cho trong lòng bốn người Chu Hằng không thích. Tuy nhiên nhìn dáng ăn hùng hục của tên béo mập chết bầm này, cho dù là cùng nhau ngồi ăn, phỏng chừng cũng không ai thèm ăn, ghê tởm muốn ói!

Sức ăn của tên béo mập kia lớn đến dọa người, vài ba lần đớp vào miệng, hắn đã gặm sạch sẽ giò heo, chân gà cầm trong tay. Sau đó mới ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn bốn người Chu Hằng. Mà thấy rất rõ ràng hắn bỏ quên Chu Hằng, chỉ là chuyển đôi mắt nhỏ hí quét tới quét lui ở trên người ba nàng An Ngọc Mị.

– Tiểu Lân! Để ta giới thiệu cho ngài một chút, bốn vị này theo thứ tự là Chu huynh Chu Hằng, An cô nương An Ngọc Mị, Cổ cô nương Cổ Tư và Lâm cô nương Lâm Phức Hương!

Liễu Thánh Kiệt chỉ từng người nói với tên mập mạp, sau đó mới giới thiệu thân phận của tên mập cho Chu Hằng bọn họ:

– Vị này chính là Nam Cung huynh Nam Cung Lân, tuy nhiên Nam Cung huynh thích người khác gọi mình là Tiểu Lân!
– Ngồi đi!

Nam Cung Lân đưa tay béo mập ra thế mời. Kỳ thật vóc người hắn cũng rất cao, chỉ là béo mập quá mức nên trông có vẻ thấp bé tròn vo. Hắn vươn bàn tay ra giống như bệnh phù thủng, còn lớn hơn một vòng so với giò heo.

Lâm Phức Hương không giấu được cảm xúc, lập tức bật cười “khì” một tiếng, sau đó vội vàng đưa ta che cái miệng nhỏ nhắn, chớp chớp cặp mắt to trắng đen rõ ràng, dáng ngây thơ xinh đẹp đập vào mặt.

Nam Cung Lân lập tức tập trung ánh mắt nhìn đăm đăm, nhưng lại nói với Chu Hằng:

– Chu tiểu tử! Nữ nhân này là thị thiếp của ngươi ư! Ta ra giá 1 vạn linh thạch, ngươi bán nàng cho ta đi!

Lâm Phức Hương lập tức liền nổi giận: Tên mập mạp chết bầm này lại dám đánh chủ ý tới nàng, thật đúng là mắt chó đui mù mà, cũng không nhìn lại bản thân mình một chút xem! Nàng vốn bản tính vui buồn lộ rõ trên nét mặt, lúc này lập tức vỗ bàn một cái đứng lên.

Chỉ là mỹ nhân nổi giận vốn chính là một phong thái xinh đẹp khác! Bộ dáng giận dữ yêu kiều của Lâm Phức Hương lúc này chẳng những không giảm xinh đẹp chút nào, ngược lại còn hiển lộ ra hết khí tức thanh xuân của nàng, vô cùng mê người.

Chu Hằng lại cười ha hả, nói:

– Nữ nhân ngốc ngếch, không tồi nha! Không ngờ cô có giá trị tới 1 vạn linh thạch, dù sao ta nhìn tới nhìn lui cũng không nhìn ra mà! Cô nương nói xem ta có nên bán cô đi hay không? Đây chính là một khoản tiền thật lớn đấy!
– Ngươi dám!

Lâm Phức Hương quá độ hờn dỗi, há cái miệng nhỏ nhắn làm như muốn cắn xé, đôi mắt đẹp trợn trừng.

Nam Cung Lân trông thấy trong lòng càng lửa nóng, không nhịn được nói:

– Đúng vậy! Là một khoản tiền thật lớn! Chu tiểu tử! Ngươi hẳn là đáp ứng rồi chứ?

Kỳ thật ba nữ nhân này hắn đều muốn, nhưng trước đó đã nghe Liễu Thánh Kiệt nói qua thân phận của các nàng: Sau lưng An Ngọc Mị có lão tử Khai Thiên Cảnh, ở Thiên Tinh Tông cũng là nhân vật đỉnh cao, hắn trêu chọc không nổi!

Cổ Tư lại là cao đệ Cô Tuyệt Phong, tuy rằng Cô Tuyệt Phong so với Thiên Tinh Tông còn kém rất nhiều, nhưng dù sao cũng là thế lực đỉnh cao trong tám thành lớn, loại người thừa kế của tông phái này đồng dạng không dễ trêu chọc.

Chỉ có Lâm Phức Hương xuất thân từ Cửu Linh Tông, danh tiếng chưa biết, mặc dù nàng ta có gia gia đảm nhiệm Bạch Ngân trưởng lão ở Hắc Thủy Điện, nhưng chỉ là một Bạch Ngân trưởng lão, khi ở trước mặt Nam Cung Lân hắn ngay cả thở mạnh cũng không dám!

Bởi vậy, tuy rằng hắn rất muốn thu cả ba nàng An Ngọc Mị này lên giường, nhưng cuối cùng vẫn chỉ chọn một mình Lâm Phức Hương. Xuất thân Thiên gia, từ nhỏ được giáo dục chính là thống trị thiên hạ, hắn là một tên ăn tạp, sắc quỷ, nhưng cũng không phải kẻ ngu ngốc.

Chu Hằng quay đầu nhìn lại hướng Nam Cung Lân, nụ cười trên mặt trong nháy mắt biến mất, biến đổi sắc mặt đến lạnh lẽo.

Không cần nói, đây là Liễu Thánh Kiệt giở trò quỷ, hắn biết Nam Cung Lân hiếu sắc, liền cố ý giật giây bảo Nam Cung Lân mời bốn người Chu Hằng đến đây, gặp mặt, đương nhiên Nam Cung Lân sẽ phát ra lòng tà.

Ở trong mắt Nam Cung Lân, cũng chỉ có An Ngọc Mị và Cổ Tư đáng để hắn coi trọng, bất luận là Chu Hằng hay Lâm Phức Hương đều thuộc loại đối tượng muốn làm gì thì làm.

Chu Hằng nếu nhịn xuống cục tức này, thỉ cả đời cũng đừng nghĩ ngẩng đầu lên: Ngay cả nữ nhân của mình đều không giữ được, nói gì trèo lên con đường võ đạo? Còn nếu như Chu Hằng trở mặt, thì tất nhiên sẽ dẫn lên xung đột với Nam Cung Lân.

Tuy rằng Nam Cung Lân chỉ có Tụ Linh tam trọng thiên, nhưng là huyết mạch dòng chính của hoàng thất, muội muội cùng cha cùng mẹ với hắn chính là Thủy Nguyệt Công chúa đại danh đỉnh đỉnh!

Động tới Nam Cung Lân, chẳng khác nào chọc tới Thủy Nguyệt Công chúa!

Thân là Công chúa đương triều, lại là thiên tài mạnh nhất từ trước tới nay, Thủy Nguyệt Công chúa cần cố kỵ người nào sao?

Đó là một tử cục, bất kể Chu Hằng làm như thế nào cũng không có kết quả tốt!

Liễu Thánh Kiệt lộ ra vẻ cười âm hiểm. Tuy rằng làm như vậy sẽ hoàn toàn quyết liệt với Cổ Tư, An Ngọc Mị, nhưng không xử lý chết Chu Hằng, sao hắn có thể nuốt được cục tức này! Chu Hằng là thứ gì, dù có yêu nghiệt cũng chỉ là Tụ Linh tam trọng thiên, ở trong mắt cường giả Sơ Phân Cảnh chỉ là một con kiến.

Nếu không vì úy kỵ An Nhược Trần, hắn đã sớm tự mình động thủ!

Nhưng như vậy cũng không tệ, không cần hắn động một ngón tay, Chu Hằng liền xong đời!

Chu Hằng lạnh lùng nhìn Nam Cung Lân, tuy rằng việc này là Liễu Thánh Kiệt khơi lên, nhưng hắn cũng không có chút cảm tình với tên béo mập này. Hắn lấy ra mấy tấm linh phiếu thảy lên trên bàn, nói:

– Ta ra giá 1000 linh thạch mua lão nương của ngươi, lại xuất ra 1000 linh thạch mua tỷ tỷ muội muội của ngươi, một khoản tiền thật lớn đấy, cầm đi!

Tên này thật đúng là đủ can đảm!

Tuy rằng Nam Cung Lân thoạt nhìn giống con heo, nhưng mẹ của hắn là ai? Là Quý Phi đương triều! Hắn không có tỷ tỷ, nhưng có một muội muội, chính là Thủy Nguyệt Công chúa!

2000 linh thạch mua Quý Phi và Công chúa đương triều, cũng giỏi cho Chu Hằng dám nói!

Liễu Thánh Kiệt mừng rỡ trong lòng, bằng vào những lời này, Chu Hằng khó thoát khỏi bị trừng trị.

Bốp!

Nam Cung Lân vỗ mạnh xuống bàn, ánh mắt trong nháy mắt trở nên ác liệt. Lúc này ngược lại hắn thực sự có vài phần khí thế của quý tộc hậu duệ hoàng thất. Hắn trợn mắt nhìn Chu Hằng, nói:

– Ngươi thật to gan!
– Bình thường, mua bán bình thường mà thôi! Chuyện làm ăn phải thấu tình đạt lý, mọi người tự do cò kè mặc cả, hai bên đều có thể vui mừng!

Chu Hằng cười nói, một chút không sợ khí thế của Nam Cung Lân.

Ba nàng An Ngọc Mị đều ngồi yên lặng, hoàn toàn biểu đạt duy trì với Chu Hằng cầm đầu.

– Liễu! Đánh tên lớn mật này cho bổn hoàng tử!

Nam Cung Lân giơ lên bàn tay to béo, hạ lệnh cho Liễu Thánh Kiệt.

– Dạ, điện hạ!

Liễu Thánh Kiệt lập tức khom người ứng tiếng, ngay cả xưng hô lẫn nhau đều thay đổi.

– Cổ Tư! Cô nương đón chặn hắn, ta có chút việc riêng muốn nói với Nam Cung điện hạ!

Chu Hằng quay đầu nói với Cổ Tư.

– Được!

Cổ Tư không có nói bất kỳ lời vô nghĩa, lập tức nhảy lên một cái, dẫn đầu phát động công kích tới phía Liễu Thánh Kiệt. Hai thanh Nguyệt Nha Kỳ Nhận đảo lộn, nàng ra hết toàn lực, phát huy chiến lực đến cực hạn.

Nữ nhân này điên rồi!

Liễu Thánh Kiệt lập tức chửi má nó ở trong lòng: “Con bà nó! Đây là đón chặn người sao? Rõ ràng chính là đang liều mạng!”

Hắn vốn cũng không định ngăn cản Chu Hằng, ngược lại còn ước gì Chu Hằng kết thù hận với Nam Cung Lân sâu một chút, nên chỉ làm bộ tranh tài vài hiệp với Cổ Tư. Nhưng không nghĩ rằng với bản tính của Cổ Tư thì làm sao có thể giả dạng, vừa ra tay chính là toàn lực ứng phó, làm cho hắn cũng chỉ có thể liều mạng đón đỡ.

Chu Hằng cười hì hì, bức tới gần Nam Cung Lân.

– Chu tiểu tử! Ngươi dám vô lễ với bản hoàng tử ư?

Nam Cung Lân sa sầm mặt xuống, quát. Ngược lại hắn toát ra khí thế Vương Bá, dù sao hắn cũng là hoàng tử của Thiên gia! Hắn phẫn nộ quát:

– Còn không mau quỳ xuống cho bổn hoàng tử, nếu không giết chín tộc của ngươi!
– Thiếu nợ đi!

Chu Hằng tung một quyền đánh ra, thân thể mập mạp của Nam Cung Lân kia lập tức bay lên, “ầm” một tiếng, thân mình hắn rơi xuống giống như ngọn núi nhỏ, toàn bộ mặt đất đều rung lắc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Thông tin truyện
Tên truyện Hành trình chịch dạo
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn
Ngày cập nhật 16/05/2024 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện Quỳnh Chi và dượng (Full) - Tác giả Cagiac
Phần 7 Ngày... tháng... Cả tháng nay hắn và mình đụ nhau bất cứ lúc nào có thể, vài chục lần lận. Khi đã biết rồi thiệt khó cưỡng lại ham muốn. Chỉ cần hắn chạm vô người chính xác là đụng vô vú hay lồn là mình thấy rạo rực lên ngay cơn thèm. Nước trong lồn tươm ra liền. Ở đâu mà nhiều thế không biết. Chỉ cần mom vắng nhà độ nửa giờ là hắn tranh thủ liền. Hắn được cái biết giữ lời, mình muốn hắn bú là hắn làm theo ngay, nhưng mình cũng muốn đụ nhiều hơn. Cặc đút vô trong lồn vẫn đem lại khoái cảm tột đỉnh hơn nhiều. Mình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex phá trinh
Quán nét đáng nhớ - Tác giả Huyền Vú Xệ
Phần 2 Ngày qua ngày, tôi vẫn suy nghĩ cách để tiếp cận con bé. Cuối cùng tôi cũng nghĩ ra một cách. Thay vì cứ quanh quẩn ở quan net, tôi bắt đầu tìm hiểu đến lớp con bé học. Mất khá nhiều thời gian để hỏi thăm, cuối cùng tôi cũng tìm ra nhóm bạn con bé chơi thân. Nhóm này có 3 đứa con gái chơi với nhau. Đặc điểm là cả 3 đều mê truyện tranh thậm chí phát cuồng. Lân la gạ chuyện nước nôi vài hôm tôi mới hỏi được ra điều kỳ lạ là cả 3 đứa con gái lớn bằng ấy rồi mà vẫn tin truyện tranh có thật. Thật ngớ ngẩn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Hoa anh túc
Dực là người đàn ông may mắn. Đúng vào lúc Vân không còn nơi nào để đi, cần một nơi để nương tựa, cần một mái ấm cho đứa con bé bỏng... nàng tự tìm đến với lão. Dực chẳng phải tốn nhiều công sức cũng có được Vân, có được người đàn bà gợi cảm trẻ trung mơn mởn. Kể từ đêm đó, Dực như ở thiên đường với đời sống tình dục sung sướng mà con gái đem lại. Không đêm nào là nàng và lão không làm tình, chỉ cần đợi vợ say giấc là ông bố nuôi lại bế con gái ra ngoài mà đụ cuồng nhiệt. Vân không còn phản đối mỗi khi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng