Hắn đi nhận một chuyến, luyện hóa toàn bộ tại chỗ, nhưng để cho hắn thất vọng là lần này cũng không có gặp phải tình huống “nhặt tiện nghi”, mặc dù có kim loại khắp sơn cốc, nhưng bây giờ thể chất của hắn chính là cái động hoàn toàn không có đáy, tinh hoa của những kim loại này luyện hóa ra quả thực chính là như muối bỏ biển.
Chu Hằng cũng không có để ở trong lòng, Thể tu cố nhiên cường đại, nhưng cuối cùng không có mạnh như tu vi linh lực của đại đạo chánh thống, chỉ có thể làm một môn phụ trợ.
Hiện tại mặc dù hắn giết được võ giả Sơn Hà Cảnh, đó là bởi vì tử hỏa dị biến, nếu không sẽ dễ dàng bại, muốn giết cũng rất khó khăn.
Mà hắn chỉ cần tu vi linh lực xông lên Sơn Hà Cảnh, cho dù đối thủ là Sơn Hà tam trọng thiên đỉnh phong cũng có thể một quyền xua nát, không trì hoãn chút nào!
Muốn tích lũy linh lực cũng rất đơn giản.
Hàn mang trong ánh mắt Chu Hằng chớp động, Ứng gia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, sau khi hắn đi Lãng Nguyệt Quốc, có phải khi gặp người của Ứng gia liền làm thịt hay không?
Nói đến Ứng gia, Hàn Diệc Dao cùng bọn họ là quan hệ như thế nào?
Chu Hằng đi tới căn phòng của Hàn Diệc Dao, hắn bá đạo đặt nàng trên đùi, hai tay không thành thật sờ mó khắp người nàng nói:
– Người mà ngươi phải gả, là đệ tử của Ứng gia?
Trải qua một chuyện của Ứng La Thiên, Hàn Diệc Dao tự nhiên biết không lừa gạt được Chu Hằng nữa, lúc này gật đầu, nhu thuận:
– Đúng!
Chu Hằng căn bản không có hỏi tới nữa, chẳng qua là cười cười, hôn lên môi nàng một hơi thật sâu nói:
– Từ lúc ngươi nhìn thấy ta, ngươi cũng không phải là vị hôn thê của người nào, mà là chỉ thuộc về ta!
Nhìn vẻ mặt bá đạo của hắn, nghe tuyên ngôn cậy mạnh của hắn, cảm nhận được con cặc nóng bỏng của hắn chọc vào lồn, trong lòng Hàn Diệc Dao lập tức nhộn nhạo, không tự chủ được mà gật đầu, nhưng lập tức lại lộ ra vẻ lo lắng, nói:
– Ứng gia, đáng sợ hơn nhiều so sánh với ngươi nghĩ!
Chu Hằng cũng không có phủ nhận, hắn không sợ hãi người trong thiên hạ, nhưng cũng không có ý nghĩa hắn tự đại là vì có thể đối kháng với cường giả thiên hạ!
Không nói tới tồn tại Kết Thai Cảnh, lúc trước hắn đã từng đánh một trận cùng cường giả Linh Hải Cảnh của Mao gia, biết rõ chính mình xa xa không phải đối thủ của cường giả Linh Hải Cảnh. Gặp phải tồn tại như vậy, hắn chỉ có thể triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ mà trốn chạy!
Không địch lại mà chạy, mặc dù là một loại sách lược, nhưng cuối cùng vẫn làm cho người ta vô cùng khó chịu.
– Ứng gia đến tột cùng có bao nhiêu cao thủ?
Chu Hằng hỏi, hai tay hắn luồn vào áo Hàn Diệc Dao, bàn tay nắm lấy cặp vú ngọc mềm mại căng tròn của nàng xoa nắn.
– Lão… lão tổ Kết Thai Cảnh… Ưm… hẳn… hẳn là chỉ có một… ưm…
Hàn Diệc Dao ngã trong lòng Chu Hằng, toàn thân nóng rực, nàng nghĩ một lát, mới thở dốc nói:
– Hô… hô… hô… cường giả Linh Hải Cảnh… ưm… ô… ô… ừ… ưm… tuyệt… tuyệt đối… không dưới mười người…
Hàn Diệc Dao nói xong hết sức không dám chắc, bởi vì nàng dù sao còn không có gả vào Ứng gia. Hơn nữa, nàng là một phụ nữ, cho dù trở thành phu nhân của Ứng Thừa Ân cũng không cách nào tiến vào trung tâm quyền lực của Ứng gia, thế giới của võ giả lấy nam tử vi tôn, mà ở thời đại hệ thống quyền lực gia tộc tương truyền, nữ tử dĩ nhiên bị xem nhẹ.
Bởi vì nữ nhân cuối cùng là phải lập gia đình!
Mười Linh Hải Cảnh!
Hơn nữa đây chỉ là đánh giá thấp nhất, trên thực tế có thể xa xa không chỉ con số này. Dù sao một gia tộc truyền thừa mấy ngàn năm, trên vạn năm, nội tình là ngoại nhân không cách nào tính toán.
Bất quá, Linh Hải Cảnh cũng nhiều như vậy, như vậy cao thủ Sơn Hà Cảnh hẳn là cũng như vậy!
Trong ánh mắt Chu Hằng lóe lên sát khí, làm thịt những tộc nhân Sơn Hà Cảnh của Ứng gia kia, hắn cũng nên tấn nhập Sơn Hà Cảnh, đến lúc đó vô luận là chiến lực hay là năng lực tự vệ hắn cũng sẽ tăng nhiều.
Thực lực!
Nói tới nói lui vẫn phải có thực lực!
Nếu như hắn luôn luôn dừng lại ở nơi như Hàn Thương Quốc, vậy tu vi hiện tại của hắn đã đủ rồi. Sơn Hà Cảnh nào có thể chống đỡ cùng hắn? Nhưng muốn tiến vào tầng thứ cao hơn, không cần nhìn sắc mặt của người khác để làm việc, như vậy nhất định phải có thực lực cao hơn.
Thấy một ít hung quang của Chu Hằng nhanh chóng lóe lên rồi biến mất, trong lòng Hàn Diệc Dao hiện lên một cỗ lo lắng, nàng biết Chu Hằng mặc dù hiểu được tiến thoái, nhưng dù sao chẳng qua là thanh niên hai mươi tuổi, rất dễ dàng vọng động.
Chu Hằng cúi đầu hôn lên môi Hàn Diệc Dao một hơi thật sâu, lưỡi hắn tham lam quấn lấy lưỡi nàng.
– Yên tâm, ta tự có chủ ý.
Hắn dứt khỏi môi nàng nói.
…
Bọn họ ở Hàn Thương Quốc mấy ngày, làm an bài sau cùng, Chu Hằng không có báo cho Chu Định Hải hắn muốn đi Lãng Nguyệt Quốc. Bởi vì hắn cũng không biết chuyến này có thể đón mẫu thân trở về hay không, càng không biết sẽ trì hoãn ở Lãng Nguyệt Quốc bao lâu.
Nếu như nói cho Chu Định Hải, vậy hắn nhất định sẽ lo lắng vạn phần, mỗi ngày đều mong đợi thê tử và con trở về, sinh ra lo lắng không cần thiết!
Mà mấy ngày qua Hàn Diệc Dao cũng suy nghĩ rất nhiều, nàng đã ra một quyết định hết sức chật vật.
Nếu như đổi là trước kia, nàng thậm chí nghĩ cũng sẽ không nghĩ. Cõi đời này không có người nam nhân nào đáng giá để nàng hy sinh, nhưng Chu Hằng… Nếu là lựa chọn được, nàng cũng không muốn đi quân cờ này, nhưng là, nàng càng không thể hại Chu Hằng.
Nam nhân này, cứu nàng hai lần, về tình về lý, nàng chính là bồi thường một mạng cho Chu Hằng cũng không thiệt!
Đêm trước khi quyết định lên đường tới Lãng Nguyệt Quốc, nàng đi vào căn phòng của Chu Hằng.
Làn gió thơm xông vào mũi, Chu Hằng vừa thấy không khỏi hiện lên vẻ mãnh liệt kinh diễm.
Hàn Diệc Dao mặc một chiếc váy ngủ trong suốt, chất vải mỏng manh dính sát lên thân thể nàng, lộ ra đường cong ngạo nhân.
Cặp vú cao cao đầy đặn, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, bờ mông vểnh lên màu mỡ, nhất là cặp đùi thon dài săn chắc, được tất đùi màu trắng tôn lên, vô cùng khêu gợi gợi tình.
Nhất là bên trong còn không mặc nội y, khiến hai bầu vú no đủ càng thêm ngạo nghễ, núm vú cương lên, như ẩn như hiện dưới lớp sa y mỏng tang.
Hàn Diệc Dao uốn mình tới gần Chu Hằng, cặp mông đánh qua đánh lại, nhếch lên thật cao, giống như cố ý câu dẫn hắn.
Chu Hằng thật nuột dùng cặc địt nàng một trận ra trò, hắn lập tức đưa tay lên kéo Hàn Diệc Dao vào trong ngực, bàn tay cách một lớp vải xoa nắn bầu vú nàng.
Sung mãn, mề mại, co dãn mười phần, xúc cảm tuyệt vời để cho người ta quả muốn sợ hãi than.
– Ngô… ừm…
Hai mắt Hàn Diệc Dao mê ly, tản ra mị lực nhiếp hồn đoạt phách, nàng chủ động há môi đỏ mọng hôn Chu Hằng, lưỡi mềm nhỏ nhắn tiến vào khoang miệng hắn, quấn quýt với lưỡi Chu Hằng, hai người mút lấy từng ngụm nước miếng của nhau.
Hôn cành sâu, hơi thở của hai người càng nặng nề, ánh mắt nhìn nhau tràn đầy nhục dục.
– Không nên câu dẫn ta!
Chu Hằng tách khỏi môi mềm của Hàn Diệc Dao, thở gấp nói, dưới ảnh hưởng của dược lực Kim Dương Thảo, hắn cũng không phải là người có khắc chế lực tốt.
Hàn Diệc Dao ngoảnh mặt làm ngơ, một bên dùng ánh mắt trêu chọc nhìn hắn, một bên thò xuống dưới, mọc con cặc cương cứng của Chu Hằng ra, kẹp vào giữa hai đùi săn mịn, khe lồn ướt át chạm vào thân cặc nóng bỏng.
– Ngươi đây là đang tự mình chuốc lấy cực khổ sao?
Chu Hằng hỏa khí bốc lên đầu, một tay nắn bóp cặp vú Hàn Diệc Dao, một tay tét lên mông nàng nói, nữ nhân này lại không thể đụng, lửa đốt lên cũng không chịu trách nhiệm diệt, phải đánh nát cái mông của nàng.
– Ưm… Chu Hằng, biến ta thành nữ nhân!
Hàn Diệc Dao ôm cổ Chu Hằng, dùng ánh mắt động tình nhìn Chu Hằng, thanh âm như mèo cái động tình thổi vào tai hắn.
– Ngươi muốn chết sao?
Chu Hằng cố khắc chế lửa nóng trong người nói.
– Đó là ta lừa gạt ngươi, làm sao có thể có loại chuyện đó!
Hàn Diệc Dao hà một hơi vào tai Chu Hằng, thanh âm dâm mị đáp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình chịch dạo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn |
Ngày cập nhật | 16/05/2024 03:36 (GMT+7) |