Hành trình chịch dạo


Update Phần 317

Phần 46

Xoạt xoạt lốp cốp…

Một trận gà bay chó sủa, con lừa đen này vốn trước đây chỉ có tu vi Luyện Thể tầng tám, nhưng vài ngày không thấy, không ngờ vù vù nhảy đến Luyện Thể tầng chín đỉnh phong, không kém chút nào so với Chu Hằng.

Một người một con lừa chiến gần nửa giờ, đều kêu nhau thu binh, thở phì phò hào hển, ngồi dưới đất trừng mắt nhìn đối phương.

– Ngươi con lừa đê tiện này làm sao lại chạy tới đây?
– Xú tiểu tử ngươi làm sao tìm được sào huyệt của Lư đại gia?

Một người một con lừa đồng thời hỏi, nhưng con lừa đen lập tức chính là một chân đạp tới:

– Là Thần Lư đại nhân!

Chu Hằng ngồi qua một bên điều tức hồi phục nguyên khí, thầm nghĩ có con lừa đen ở bên cạnh, hắn còn làm thế nào tấn công Luyện Huyết Cảnh? Nhưng con lừa này cực kỳ khó đối phó, muốn đuổi nó ra ngoài là không có khả năng, chẳng lẽ tự mình phải bỏ đi?

– Xú tiểu tử! Ngươi ba chớp ba nháng chạy tới đây làm chi, chẳng lẽ muốn làm vật cưỡi cho bổn tọa?

Con lừa đen dường như không nói lời đê tiện thì cả người không thoải mái, vừa mở miệng là có thể khiến người ta giận chết người.

Chu Hằng cười ha hả một tràng, nói:

– Vậy tại sao ngươi lại chạy tới đây?

Con lừa đen nhìn chằm chằm Chu Hằng, nó cũng không có nắm chắc đuổi Chu Hằng đi được, chỉ cần đối phương vừa sử ra cái loại kiếm ý kia, theo bản năng nó cảm ứng thật đáng sợ. Nó nằm trên mặt đất chép chép miệng, dùng một cái chân chống cái đầu lừa cực lớn, nói:

– Bổn tọa thích cảnh đêm ở nơi này!
– Ngươi con lừa đê tiện này cũng phát hiện quái ảnh trong đầm?

Chu Hằng vừa nghe nó nói như vậy liền có thể đoán được.

– Hả! Xú tiểu tử cũng biết trong đầm nước này có quái ảnh ư?

Con lừa đen bĩu môi nói:

– Ha ha… bộ thân pháp của ngươi kia khẳng định là học lỏm được từ nơi này! Bổn tọa trước đây đã thấy kỳ quái, tại sao bộ pháp của bóng người kia giống như đã từng thấy qua, thì ra là thế!
– Con lừa đê tiện! Ngươi có xuống nước đi tìm thử xem sao không?

Chu Hằng giật giây nói.

– Là Hắc Lư đại nhân!

Con lừa đen hung tợn nhìn chằm chằm vào Chu Hằng, đột nhiên “Gâu” một tiếng liền bổ nhào tới há mồm cắn.

– Ngươi cũng không phải chó, như thế nào luôn học chó sủa vậy!
– Bổn tọa thích thế!

Lại là một phen quấn lấy đánh nhau, sau đó Chu Hằng khoát tay, nói:

– Chúng ta hãy đặt ước pháp tam chương: Về sau ta không gọi ngươi là con lừa đê tiện, ngươi cũng không được gọi ta là Xú tiểu tử!
– Được! Ngươi phải gọi ta là Thần Lư đại nhân!

Con lừa đen ưỡn ngực che lấp bụng.

– Ngươi vốn không có một cái tên bình thường một chút sao?

Chu Hằng dĩ nhiên có đánh chết cũng không kêu một con lừa là đại nhân.

– Bổn tọa từ nhỏ chính là chói mắt như vậy, làm sao có thể có cái tên thông thường!

Con lừa đen chợt hiện ra thần khí như thật bước đi thong thả, bắt đầu tạo hình dáng.

– Vậy hay là gọi Hắc Lư đi!
– Xú tiểu tử! Ngươi thì gọi là gì?
– Chu Hằng!
– Ôi! Cái tên này khó nhớ quá, hay là cứ gọi là Xú tiểu tử đi!

Một người một con lừa tạm thời kết thành đồng minh, bởi vì bọn họ đều cảm thấy cực kỳ hứng thú với thân ảnh ở dưới hàn đàm.

Chu Hằng mặc kệ con lừa đê tiện có lẽ đã ngủ mấy trăm năm, mấy ngàn năm này lắm mồm lắm miệng, hắn đi đến dưới gốc đại thụ nhắm mắt điều tức, con lừa đen kia tự mình nói chuyện cũng chán, liền chạy tới dưới vách núi điều tức.

Nhìn một con lừa ngồi xếp bằng như chó học dáng người, khóe miệng Chu Hằng không khỏi co giật một trận.

Hắn ổn định tâm thần, bắt đầu tấn công Luyện Huyết Cảnh!

Người khác tấn công cửa ải thì cần môi trường tuyệt đối yên tĩnh, nhưng Chu Hằng lại khác, hắn mỗi lần đột phá chỉ cần ba bốn tiếng, nhiều nhất là năm sáu tiếng. Nên dù là con lừa đen kia cũng tuyệt đối không ngờ tới hắn dám ở chỗ này đột phá!

Nhìn như có phiêu lưu, nhưng lại tuyệt đối là an toàn.

Ngày hôm qua hắn đã đạt đến Luyện Thể tầng chín đỉnh phong tuyệt đối, tu luyện ra chân nguyên lực chỉ có thể phóng ra bên ngoài cơ thể, không còn không gian để tồn trữ nữa.

Luyện Huyết Cảnh, đến đây đi!

Chu Hằng vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết, dẫn đạo chân nguyên lực trong cơ thể vọt tới hướng máu huyết, phải xuyên phá màn ngăn cách này.

Điều này tương đối nguy hiểm, bởi vì theo võ giả cảnh giới tăng cao, lực phá hoại của chân nguyên lực càng lúc càng lớn, nhưng máu thì chưa từng nhận được tẩm bổ của chân nguyên lực, vẫn còn rất mong manh, hơi bất cẩn một chút rất có thể sẽ phá hỏng huyết tương!

Phá hư nhiều máu, võ giả sẽ lập tức tử vong, tình trạng cũng giống như bị mất máu quá nhiều.

Chu Hằng triển khai thần ý, bao phủ mỗi một chỗ mạch máu toàn thân mình, quan sát chăm chú. Cũng chỉ có thần ý của hắn sau khi trải qua hắc kiếm cải tạo mới có thể duy trì được với tiêu hao đáng sợ như vậy, nếu không chỉ sợ không tới 10 giây hắn sẽ lao tâm lao lực quá độ đến ngất đi.

Ầm!

Chân nguyên lực bắt đầu tấn công tầng máu, đánh vỡ màn ngăn cách vô hình kia.

Chu Hằng không vui không buồn, chỉ chuyên tâm vận chuyển chân nguyên lực, không ngừng tấn công! Tấn công! Tấn công!

Ba giờ sau, bỗng nhiên hắn mở ra hai mắt, lóe lên một tia sáng, khí tức toàn thân hắn đột nhiên tăng mạnh!

Luyện Thể tầng mười: Luyện Huyết Cảnh!

Máu bắt đầu khởi động, như hồng dịch ngọc tương, trong mênh mông mơ hồ có tiếng sấm dậy!

– Xú tiểu tử! Ngươi đột phá rồi sao?

Con lừa đen nhảy dựng lên, giật mình nhìn Chu Hằng, miệng lừa mở lớn đến dường như có thể nuốt gọn cả một cái đầu người.

– Hahaha…

Chu Hằng cười phá lên, cũng không có đứng dậy, mà tiếp tục vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết. Tuy rằng đột phá, nhưng số lượng chân nguyên lực cũng không có gia tăng, chỉ là mở ra con đường để hắn có thể tiếp tục tăng lên mà thôi.

– Thật đúng là quái thai mà!

Con lừa đen nhếch lên một cái chân gãi đầu, thấp giọng lẩm bẩm:

– Huyền Tôn năm đó có thiên phú cao như vậy sao? Quên đi! Tiểu tử này sao xứng so sánh với Huyền Tôn chứ!

Sắc trời tối đen xuống, Chu Hằng nhóm lên một đống lửa, lấy ra thịt khô sớm đã chuẩn bị từ trước, gác lên nướng. Chỉ chốc lát liền tỏa ra mùi thơm bốn phía.

Hít, hít, hít…

Con lừa đen vừa nhích động cái mũi vừa sáp lại gần, thừa dịp Chu Hằng không chú ý, liền há mồm cắn vào miếng thịt.

Bốp!

Chu Hằng đá ra một cước ngay trên mặt nó, ngăn cản đối phương ăn trộm:

– Này, này, này… có lầm hay không, ngươi là con lừa cũng không phải chó, còn ăn thịt ư?
– Bổn tọa thích!

Con lừa đen tả xung hữu đột, nhưng thủy chung không thể phá được phòng thủ của Chu Hằng, nó đơn giản mở ra cái miệng rộng nhe răng cắn chân Chu Hằng.

– Ngươi con lừa đê tiện này, thật đúng là chó biến thành mà!

Chu Hằng bị cắn đau liên tục dậm chân la thét.

– Phì phì! Thúi quá! Xú tiểu tử này mấy trăm năm không có rửa chân vậy?

Con lừa đen liên tục phun nước miếng, một bộ dáng hối hận không kịp. Sau đó nó cấp bách phóng tới, ngậm lấy một miếng thịt khô liền bỏ chạy, chớp mắt một cái đã lẻn ra thật xa.

– Nóng quá! Nóng quá!

Con lừa đê tiện này vừa kêu nóng, vừa ăn thật nhanh. Rất nhanh liền tiêu diệt sạch sẽ miếng thịt khô nướng:

– Xú tiểu tử! Nướng tiếp trên dưới một trăm miếng cho bổn tọa ăn bữa ăn ngon đi!
– Cút!

Chu Hằng tiếp tục nướng thịt. Lần này hắn đề cao cảnh giác, cuối cùng không để cho con lừa đê tiện kia thực hiện được hành vi ăn trộm.

– Xú tiểu tử! Huynh đệ chúng ta một phe, tình kiên cố như vàng, ân sâu như biển, ngươi cứ không nói đạo nghĩa như vậy, tự mình một người độc hưởng được sao?

Con lừa đen dùng lời nói chính nghĩa khiển trách Chu Hằng, chỉ là ngoài mép không ngừng tràn ra nước miếng.

Chu Hằng cố ý ăn rất chậm, nhưng mắt cũng không nhìn nó một lần.

– Tức chết bổn tọa mà!

Con lừa đen lắc lắc cái mông lừa chạy đi. Không lâu lắm lại chạy trở về, không ngờ ngậm lại đây một đống lớn trái cây thảo dược.

Nhân Sâm, Chu Quả, Phục Linh, tất cả đều là vật đại bổ!

Chu Hằng không khỏi hai mắt sáng ngời, vài ba lần cắn nuốt liền ăn sạch thịt khô, rồi đi tới chỗ con lừa đen.

Xoạt, Sương Hàn Kiếm ra khỏi vỏ, hắn vung kiếm đâm tới phía con lừa đen.

– Ta nguyền rủa 18 đời tổ tông nhà ngươi!

Con lừa kêu to một tiếng, vội vàng nhanh chân bỏ chạy.

Chu Hằng cười ha hả, nhìn kỹ trên mặt đất kia toàn bộ đúng là linh dược quý hiếm, hắn cũng không quản tới đây là con lừa đen ngậm tới, nhặt đến bên hàn đàm rửa một chút rồi ăn.

Hiện tại hắn đã là Luyện Huyết Cảnh, huyết khí tràn đầy, bước đầu không sợ giá lạnh, không còn giống như lần trước vừa chạm vào nước cả người như sắp đông cứng.

– Xú tiểu tử! Ngươi thật đủ gian trá!

Con lừa đen chạy trở về, mặt đầy phẫn nộ.

– Hòa thôi! Hòa thôi! Trước đó ngươi cũng trộm của ta một miếng thịt khô!

Chu Hằng mắng trả.

– Phì! Bổn tọa chịu ăn đồ vật của ngươi, đó là cho ngươi mặt mũi, 18 đời cũng dùng không hết!

Con lừa đen vô sỉ nói.

– Mà này, những linh quả dị thảo này ngươi từ đâu nhặt được vậy?

Chu Hằng không khỏi ngạc nhiên nói. Vừa rồi hắn ăn vào một gốc sâm núi, có ít nhất mấy trăm năm hỏa hậu, nếu như đưa ra bên ngoài khẳng định là vô cùng quý giá!

Con lừa đen hất đầu, nói:

– Bổn tọa trời sinh có cái mũi nhạy bén tinh tường, bất kỳ linh dược gì đều không thoát khỏi cái mũi của bổn tọa!
– … Thật đúng là giống như chó! Ta nói con lừa đê tiện này, ngươi xác định ngươi không phải là con lừa lai tạp chứ?
– Xú tiểu tử! Bổn tọa muốn cắn chết ngươi! Gâu…

Lại là một phen quấn lấy nhau cắn xé, sau đó hai người quyết định điều ước bất đắc dĩ: Về sau Chu Hằng phải phụ trách nướng thịt cho con lừa đen ăn, phần nó thì sẽ cung cấp linh thảo cho Chu Hằng: Hai bên cùng có lợi.

Lại nói tiếp đương nhiên là Chu Hằng có lợi lớn, những linh thảo dị quả kia giống nhau, thứ nào mà không phải là giá trị ngàn vàng? Nhưng đối với con lừa đen, những thứ này ngược lại đúng là chuyện nhỏ. Dù sao chỉ cần nó muốn, dãy núi Bình Thiên chính là một cái kho báu rộng mở đối với nó!

Ngược lại nó dù cố thế nào cũng không có khả năng học được nướng thịt, vì nó không có ngón tay a!

Lúc này Chu Hằng mới hiểu lý do vì sao con lừa này, lại tăng lên tu vi nhanh như vậy, thì ra mỗi ngày nó đều ăn những linh quả sâm núi, vật đại bổ như thế, sao có thể không tăng nhanh cảnh giới cho được?

Ban đêm, bóng người trong hàn đàm lại hiện lên, tuy nhiên Chu Hằng và con lừa đen cũng không có lặn xuống nước. Con lừa đen thì vì còn không có khôi phục lại thực lực Luyện Huyết Cảnh, mà Chu Hằng vì vừa mới vào Luyện Thể tầng mười, cảnh giới còn chưa kịp củng cố.

Hắn cũng không gấp, dù sao đã có ước định với con lừa đen: Trong khoảng thời gian ngắn cần phải nhanh chóng tăng lên tu vi, hoàn toàn nâng cao tu vi lên một chút càng thêm nắm chắc hơn.

Con lừa đen cũng muốn học trộm Phi Vân Bộ, nhưng tự mình lại vướng chân liên tục té bổ nhào, làm Chu Hằng cười ha hả… nói:

– Một con lừa học tiếng người là quá lắm rồi, còn học thân pháp của người để làm gì…

Không khỏi chọc tức con lừa đen mở ra cái miệng rộng, đuổi theo cắn mông Chu Hằng.

Một người một con lừa phân công hợp tác: Một bên săn bắn, một bên thu thập linh quả.

– Con lừa đê tiện kia, nếu ngươi không đê tiện như vậy, miễn cưỡng cũng có thể tính là một con lừa tốt!

Chu Hằng vừa cắn ăn linh quả không biết tên, vừa nhạo báng con lừa đen.

– Phì! Bổn tọa là vua trong lừa, ngày sau sẽ thống nhất đại đạo càn khôn, vạn tộc thiên hạ đều phải thần phục dưới Lư uy của bổn tọa!

Con lừa đen nói với gương mặt đầy ngạo khí.

– Còn nữa, tu vi của ngươi tiến bộ cũng khá nhanh đấy!

Chu Hằng nghiêm mặt nói. Không tới bốn năm ngày, con lừa đen này cũng đạt tới Luyện Thể tầng mười, về cảnh giới không yếu thua chút nào so với hắn.

– Bổn tọa vốn chính là cao thủ đỉnh cao ở thế gian, chỉ là bị trấn áp không biết bao nhiêu năm, toàn bộ tu vi bị rút sạch, chỉ có thể luyện lại từ đầu. Nếu không như thế bổn tọa chỉ cần đánh rắm là có thể đánh ngươi vỡ nát rồi!

Chu Hằng ngồi dựa vào gốc cây khô, nói:

– Vậy ngươi nói thử xem, võ đạo này tu đến tột cùng là thứ gì?
– Xú tiểu tử chẳng qua là Luyện Thể tầng mười, đã muốn biết bản chất của võ đạo rồi ư?
– Góa ra ngươi cũng không biết gì!
– Phì! Bổn tọa sao có thể không biết! Đừng tưởng là bổn tọa không biết ngươi đang dùng phép khích tướng, xem ở tình quen biết với nhau, bổn tọa nói cho ngươi biết huyền bí của thân thể thành thần!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Thông tin truyện
Tên truyện Hành trình chịch dạo
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn
Ngày cập nhật 16/05/2024 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vợ tôi là cô giáo
Phần 5 Tôi lâm trận với cô đã hơn 1 tiếng. Và đây là lúc chúng tôi thực sự giao hợp. Vì lồn cô đã lâu không được ai đụ nên nó khá khít. Nhưng màn dạo đầu có sự giúp sức của máy rung đã bôi trơn khe lồn đủ rồi. Tôi lôi trong túi ra một cái bao cao su định đeo vào thì cô ngăn lại. Không, đừng đeo, hôm nay là ngày an toàn. Anh cứ để em. Nói rồi cô cầm con cu đang cương cứng, liếm qua một lần nữa cho nó đủ độ trơn. Cô đút từ từ vào khe. Khi nó vào được hơn 2 phần 3. Mặt cô có vẻ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cô giáo
Lỗi tại anh (Update Phần 22)
Phần 22 Nó về nhà, căn phòng tối, nó vừa mở đèn lên thì nghe giọng nói... Đừng... đừng... tắt đèn đi... Nó thấy chị đang ngồi ôm con thú nhồi bông trên giường, khuôn mặt hoảng sợ, đôi mắt đỏ khóc, mái tóc rối bời, nó liền chạy lại ôm lấy chị, nó biết đã xảy ra chuyện gì... Lòng nó đau nhói và hừng hực cơn giận. Kèm lại nó nói... Nó: Anh đây, em đừng sợ... Có anh đây rồi... Nước mắt chị lăn dài, những vết nhơ đã dính lên người chị, tim nó đau thắt nhưng ráng kìm nén, chị vẫn không nói gì, nó hiểu cảm giác này, nó cứ ôm lấy chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện nuốt tinh trùng Truyện teen
Cô gia sư dạy tiếng Nhật
Phần 22 Hai chị em dắt tay nhau tung tăng đi xuống bãi tắm. Lúc đó cũng tầm 5h chiều rồi thì phải, mặt trời đang lặn dần, cảnh hoàng hôn trên biển thật yên bình. Mình bước đi trong hạnh phúc với nụ cười trên môi. Nhưng không biết sắp đến ngày phải xa chị. Chị vẫn cười nhưng sâu thẳm trong ánh mặt chị vẫn hiện hữu một nỗi buồn gì đó, mà lúc ấy mình không hề nhận ra. Xuống tới bãi biển, mình bế xốc chị lên, lội ra đến đoạn sâu đến cổ mình rồi thả chị xuống. Với chiều cao 1m50 của chị thì uống nước ngon lành. Nghĩ lại chơi cũng dại thật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Làm tình nơi công cộng Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng