Lại là một mảnh sóng ngầm bắt đầu nổi lên, rung động ngày đầu Chu Hằng mang tới nhanh chóng phai đi, thay vào đó là Tỉnh Thiên Nhân linh thể thập tinh khiến cho những thiên tài Nguyệt Hà Viện và Nhật Hà Viện như lâm đại địch.
Hắc Thủy Điện phản ứng rất nhanh, lập tức phái hai vị trưởng lão mang Tỉnh Thiên đi. Nghe nói, Tỉnh Thiên được mang vào trong Thiên Mệnh Cốc tu luyện, nơi đó chính là nơi tu luyện của các trưởng lão, linh khí càng thêm nồng đậm!
Chu Hằng không khỏi cảm khái, thời điểm gặp lại Tỉnh Thiên, khẳng định đối phương đã đột phá Tụ Linh Cảnh!
Hắn chỉ nghĩ như thế rồi bỏ qua một bên, nói đến tích lũy tu vi, có cái gì có thể nghịch thiên hơn hắc kiếm đây? Nói đến ngộ tính, ai có thể đủ thấm nhuần Lăng Thiên Cửu Thức hơn hắn?
Chu Hằng lại thấy làm đệ tử nội điện đúng là có chỗ tốt, cứ mỗi ba tháng liền nhận được một khối linh thạch!
Đương nhiên, khẳng định là linh thạch hạ phẩm, toàn bộ Hàn Thương Quốc đều chỉ có một cái mạch khoáng linh thạch hạ phẩm, làm sao có thể có được linh thạch phẩm bậc cao hơn? Một khối linh thạch tiêu chuẩn khoảng một cân, có thể cung cấp cho võ giả Tụ Linh Cảnh luyện hóa khoảng một tháng.
Muốn có linh thạch? Có thể, dùng điểm cống hiến để đổi lấy!
So với nó, điểm cống hiến Hắc Thủy Điện không phải dễ có như vậy, cần dùng yêu đan để đổi.
Là yêu đan gì?
Yêu thú Tụ Linh Cảnh trở lên, trong người sẽ hình thành một vật thể hình châu tròn, tương đương với đan điền võ giả, có thể dùng nó để luyện chế Tụ Nguyên Đan phẩm chất Tụ Linh Cảnh trở lên, ngoài ra còn có những tác dụng khác, tuy nhiên đa số đều dùng để luyện chế Tụ Nguyên Đan.
Bởi vậy, bình thường đệ tử Hắc Thủy Điện sẽ tiến vào Thanh Thương Sâm Lâm đi săn yêu thú. Nhưng mà yêu thú cũng không phải dễ trêu chọc như vậy, hàng năm số lượng đệ tử Hắc Thủy Điện chết ở trong Thanh Thương Sâm Lâm cũng rất nhiều.
Linh thạch đầu tháng mỗi ba tháng phát ra, Chu Hằng vận khí không kém, chỉ cần đợi hơn hai chục ngày nữa là tới tháng 7, có thể lĩnh được khối linh thạch đầu tiên.
Lâm Phức Hương cũng rất nhanh bị gia gia nàng tới giám sát tu luyện, Chu Hằng lại lẻ loi một mình, chỉ là hắn còn chưa hưởng thụ được cuộc sống an tĩnh thì lại có người tìm tới cửa.
Là bốn người Chư Chí Hòa, mấy tháng không thấy, bọn họ cũng nhao nhao đột phá Luyện Huyết Cảnh, Chư Chí Hòa tu vi cao nhất lại trực tiếp tiến lên Luyện Thể tầng mười hai.
– Chu huynh đệ, ngươi rốt cuộc đã tới, đi, ca ca mời ngươi uống rượu!
– Thật không nghĩ tới a, ngươi trở thành Tụ Linh Cảnh nhanh như vậy, lúc trước chúng ta đều là Luyện Thể tầng chín giống nhau!
Bốn người này vẫn nhiệt tình như cũ, Chu Hằng gặp lại người cũ, cũng vô cùng cao hứng, cũng không cự tuyệt, cùng bốn người rời ngọn núi thứ chín đi tới Thiên Hàng Thành.
…
Chu Hằng cuối cùng tiến vào tòa thành cổ lịch sử lâu đời này.
Thiên Hàng Thành lớn gấp mười lần Phong Vũ Thành, trình độ náo nhiệt lại gấp trăm lần, tiểu thương hàng gánh, thương nhân lữ khách chen chúc trong tòa thành cổ khổng lồ. Số lượng võ giả cũng tăng thêm mấy bậc, cường giả Tụ Linh Cảnh có thể thấy thường xuyên, tựa như tăng vọt, bỗng nhiên biến thành không đáng giá.
Đây là tự nhiên, chỉ riêng 9 đại tông môn cộng lại đã có 5000 môn nhân Tụ Linh Cảnh, cộng thêm các tông môn lớn nhỏ khác cũng không dưới 2000, bởi vậy số lượng trở nên cực kỳ kinh khủng.
Chuyện này cũng bình thường, Thiên Hàng Thành chính là một trong tám thành lớn Hàn Thương Quốc, có thể nói là tập hợp một phần tám võ giả mạnh nhất cả quốc gia!
Chu Hằng bị bốn người Chư Chí Hòa kéo đi Diệu Hương Lâu trong thành, đây là tửu lâu cấp bậc tối thượng ở Thiên Hàng Thành, mức độ tiêu dùng cao hơn không biết bao nhiêu lần so với Phong Vũ Thành, nghe nói còn có mấy món ăn phải dùng linh thạch để trả, không thu vàng bạc!
Chư Chí Hòa liền chọn mấy món, đều là dùng thịt yêu thú Sơ Phân Cảnh làm thành, bởi vậy dùng linh thạch thu phí cũng không phải chặt chém gì.
– Huynh đệ, mấy tháng này ca ca đúng là thảm, bị ép bế quan tu luyện! Nhưng ta đã liều mạng như thế, vậy mà còn không tiến bộ nhanh bằng ngươi, ngươi nói như vậy còn có lý trời hay không?
Chư Chí Hòa vừa ôm vai Chu Hằng, vừa thở dài.
Ba người Dư Chấn Diệp cũng như thế, mỗi người hô to bất công, sau đó thừa cơ chuốc rượu Chu Hằng.
Lúc này Chu Hằng mới biết được thân phận thật sự của bốn người, bối cảnh Chư Chí Hòa là lớn nhất, lại là con thứ của Nhị điện chủ! Ba người khác tuy rằng kém một chút, nhưng cũng là con cháu trưởng lão, thân phận cực cao.
Hắc Thủy Điện có tổng cộng ba vị Điện chủ, là quan hệ sư huynh đệ, trong đó Đại điện chủ bế quan quanh năm hòng đột phá cảnh giới cao hơn, Nhị điện chủ chính là Chư Nguyên Lộ, phụ thân của Chư Chí Hòa, Tam điện chủ là Liễu Vũ Phong.
Là con cháu của Điện chủ, Chư Chí Hòa còn không thể đột phá Tụ Linh Cảnh thì quả thật không thể nói nổi, bởi vì hắn có tài nguyên tu luyện xa xỉ nhất, trước kia tiến bộ chậm chạp hoàn toàn là bởi bản thân lười biếng.
Có điều sau chuyện này trở về, không biết xảy ra chuyện gì, mấy tên này đều trở nên vô cùng nghiêm túc.
Năm người đụng ly cạn chén, đang uống vui vẻ, bùm một cái, cửa phòng bị đá mạnh văng ra, hai người đi đến, một nam một nữ. Nam khoảng chừng 23 – 24, diện mạo không tệ, mơ hồ toát ra khí tức đạt đến Tụ Linh Cảnh!
Còn nữ thì là mỹ nữ mới khoảng 20, dáng người nóng bỏng, mông căng tròn trịa, dung mạo cực đẹp, đặc biệt là ánh mắt như biết nói, câu hồn đoạt phách.
– Chư lão nhị, sao ngươi còn có lòng dạ đi ra uống rượu vậy chứ?
Nam tử kia ôm eo thon của mỹ nữ, vẻ mặt mỉm cười cao ngạo.
Chư Chí Hòa đầu tiên là thoáng nhìn qua người mỹ nữ kia, ngẩn ra một lúc liền biến sắc, vỗ bàn đứng lên quát:
– Liễu Thừa Tuấn, nơi này không chào đón ngươi!
– Hả, vậy thì sao?
Nam nhân được gọi là Liễu Thừa Tuấn không thèm để ý, nhún vai:
– Ngươi tính là cái gì? Cũng xứng giành với ta! Sao hả, Tình tỷ tỷ ngươi thích hiện tại cũng thành nữ nhân của ta, ha ha, lúc ta chơi nàng vẫn còn là xử nữ. Chư lão nhị, lão nhị của ngươi có phải không được rồi không?
– Tuấn thiếu…
Mỹ nữ kia vặn vẹo thân mình như rắn nước ra vẻ ngượng ngùng, nũng nịu mềm yếu, câu hồn nhiếp phách.
Bốp!
Liễu Thừa Tuấn vỗ lên mông nữ nhân, phát ra tiếng vang thật to, một đoàn sóng dâng lên, cho thấy độ co dãn kính người. Hắn cười khẽ, nói:
– Bản thiếu gia làm ngươi trên giường, không phải ngươi rất lãng hay sao, thế nào mà gặp tình nhân cũ liền giả vờ rụt rè?
– Liễu Thừa Tuấn, ngươi đủ chưa!
Chư Chí Hòa sắc mặt tái xanh, hai tay nắm chặt, ngón tay cũng trắng bệch.
– Đương nhiên chưa đủ!
Liễu Thừa Tuấn cười ha ha, không chút cố kỵ luồn tay vào bộ ngực cao vút của nữ nhân, ra sức nhào nặn, ánh mắt lại nhìn thẳng Chư Chí Hòa:
– Hối hận không? Chư Chí Hòa, ngươi hối hận lúc trước đắc tội ta không?
– Tên khốn nhà ngươi!
Chư Chí Hòa liền xông tới, nhưng bùm một cái bị Liễu Thừa Tuấn đá trở về, quỳ dưới đất không ngừng ho khan.
– Không phải là chơi mấy nữ nhân thôi sao, ngươi lại đi cáo trạng ta, làm hại ta bị phạt giam ở Hắc Băng Động nửa tháng! Nửa tháng, Chư lão nhị, suốt nửa tháng!
Sắc mặt Liễu Thừa Tuấn dữ tợn.
– Trong vòng nửa tháng đó, ta không ngừng suy nghĩ làm sao tra tấn ngươi!
– Cho nên, mọi thứ của ngươi, ta sẽ cướp lấy!
– Thuận tiện nói một chút, lúc trước khi ta cường bạo Tình tỷ tỷ của ngươi, nàng chống cự dữ dội lắm, nhưng nàng càng chống cự thì ta càng hưng phấn, chơi nàng suốt ba ngày! Nhưng nữ nhân đúng là đê tiện, bây giờ dù ta đuổi đi, nàng cũng không chịu đi! Có phải không, lãng phụ?
Câu cuối là nói với nữ nhân kia, tay hắn còn thuận tiện trượt xuống, khiến váy nàng tách ra, bên trong cư nhiên không mặc đồ lót, bầu ngực bị vạt áo che lại non nửa, lờ mờ lộ ra hai khoảng đỏ hồng, mu lồn có chút lông mao đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng bị Liễu Thừa Tuấn chộp lấy, ngón tay móc vào âm đạo nàng.
Mỹ nữ kia xấu hổ tột cùng nhưng không dám phản kháng, sắc mặt dần dần hồng nhuận, liếc nhìn Chư Chí Hòa, tuy rằng thấy được vẻ khẩn cẩu của đối phương, nhưng lại cúi thấp xuống, nhỏ giọng nói:
– Phải, Tuấn thiếu!
– Lớn giọng chút, nghe không được!
– Ta là lãng phụ, ta thích bị chơi!
Mỹ nữ kia lớn giọng nói, sắc mặt từ hồng nhuận hứng tình, soát một cái trắng bệch.
Liễu Thừa Tuấn cười ha hả, ngón tay ra vào âm đạo đối phương mấy càng nhanh, dâm thủy nhóp nhép rỉ ra, nói:
– Chư lão nhị, có muốn bổn thiếu gia tặng Tình tỷ tỷ cho ngươi chơi mấy bữa? Bổn thiếu gia nói nghĩa khí không giống như ngươi, nữ nhân mà, giống như quần áo, chơi nhiều sẽ chán!
– Câm miệng!
Chư Chí Hòa rống lớn, ba người Dư Chấn Diệp cũng căm phẫn không thôi.
– Đúng là phụ ý tốt của bổn thiếu gia!
Liễu Thừa Tuấn bĩu môi rút tay ra khỏi lồn Tình tỷ tỷ, đưa ngón tay lên miệng nàng, Tình tỷ tỷ vậy mà liếm mút từng ngón tay dính đầy dâm thủy của nàng.
– Nếu Chư lão nhị giả vờ giả vịt, bổn thiếu gia trở về tìm mấy tên thủ hạ thỏa mãn con lãng phụ này!
– Tuấn thiếu…
Mỹ nữ kia tràn đầy kinh sợ, nắm tay Liễu Thừa Tuấn cầu khẩn.
– Tên khốn nhà ngươi!
Chư Chí Hòa hai mắt đỏ rực, cả người cũng phát run.
Liễu Thừa Tuấn làm ra vẻ trầm tư, sau đó vỗ tay, nói:
– Chư lão nhị, bổn thiếu gia làm việc trước nay đều chừa một đường! Cho ngươi hai con đường, đấu tiên, quỳ xuống liếm giày cho bổn thiếu gia, ta trả lãng phụ này cho ngươi, dù sao ta cũng chơi chán rồi!
– Thứ hai, ngươi chơi con lãng phụ này ở ngay đây, đồ rách bổn thiếu gia đã chơi vừa vặn xứng đôi với ngươi!
Hai con đường này, mặc kệ thế nào Chư Chí Hòa cũng sẽ không chọn, mà Liễu Thừa Tuấn cũng biết, chẳng qua là hắn đang đùa giỡn Chư Chí Hòa mà thôi.
– Vì sao ngươi không tự mình chơi?
Một tiếng nói đột ngột vang lên.
– Hả?
Ánh mắt Liễu Thừa Tuấn nhìn chằm chằm vào Chu Hằng.
– Tiểu tử ngươi nói gì?
– Ngươi chẳng những ngu ngốc, ngay cả lỗ tai cũng không được?
Chu Hằng cười nhạt, không hề để đối phương vào mắt.
– Muốn chết!
Liễu Thừa Tuấn hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, một đạo kình khí quét về phía Chu Hằng. Võ giả Tụ Linh Cảnh, cho dù công kích từ xa cũng đủ một đòn đánh chết Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong.
Chu Hằng chỉ khoát tay, đạo kình khí kia lập tức tiêu tán mất tăm, hắn nhìn Liễu Thừa Tuấn, nói:
– Ta không thích gây chuyện…
– Ha ha, chậm rồi, ngươi đã chọc tới bổn thiếu gia!
Liễu Thừa Tuấn nghĩ là Chu Hằng muốn lùi bước.
– Tên ngu ngốc kia có biết là cắt ngang lời người khác là hành vi rất vô lý hay không?
Chu Hằng liếc nhìn Liễu Thừa Tuấn, giống như thấy học nói.
– Ta không thích gây chuyện, nhưng nếu kẻ khác chọc tới trên đầu ta, ta cũng không ngại ra tay!
Liễu Thừa Tuấn đã bị Chu Hằng làm cho tức giận bốc khói, chỉ về phía hắn:
– Ngươi… ngươi, ngươi…
– Chẳng những ngu ngốc, lỗ tai không nghe được, thì ra còn bị nói lắp! Loại phế vật này, lúc trước sinh ra nên bóp mũi chết cho xong, sống đến giờ không ngại mất mặt hay sao?
Chu Hằng bình thản nói.
Hự hự hự, Liễu Thừa Tuấn mắt trợn trắng, sắp tức đến ngất xỉu.
Bốn người Chư Chí Hòa cũng hết sức kỳ quái, sao mà mới mấy tháng không gặp, sức chiến đấu ngôn ngữ của Chu Hằng lại tăng lên đến cỡ này? Hơn nữa, sao bọn họ cứ cảm thấy giọng điệu nói chuyện này hình như quen quen?
… Chu Hằng cùng con lừa đen ở chung hơn 3 tháng, sao mà lại không bị ảnh hưởng chứ?
– Ta muốn giết ngươi!
Liễu Thừa Tuấn cuối cùng thở lại được, thân hình lao ra, đánh về phía Chu Hằng.
Hắn đã biết Chu Hằng cùng là Tụ Linh nhất trọng thiên, công kích từ xa tuyệt đối không thể tổn thương được đối phương, chỉ có thể phát động cận chiến gần người.
Bùm!
Chu Hằng đánh ra một quyền, trực tiếp nện lên mặt Liễu Thừa Tuấn, mạnh mẽ đánh hắn văng trở về. Đùng một cái, Liễu Thừa Tuấn cắm đầu vào vách tường thành cái lỗ to, nửa người bị ấn dính trong đó.
– Ta chưa nói không thích có kẻ uy hiếp ta hay sao?
Chu Hằng phủi tay, nhẹ nhàng như đập ruồi bọ.
– Chu Hằng, ngươi đủ nghĩa khí!
Sắc mặt của Chư Chí Hòa giãn ra.
– Huynh đệ như ngươi, ta kết giao chắc rồi!
– Đúng, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là huynh đệ của bốn người chúng ta!
Ba người Dư Chấn Diệp cũng kích động biểu lộ.
– Khốn kiếp!
Liễu Thừa Tuấn rút đầu ra khỏi vách tường, đối với võ giả Tụ Linh Cảnh mà nói, vách tường làm sao cứng rắn được như thân thể, đừng nói đụng tường, dù có là đá lớn thì cũng trực tiếp đánh nát, nhưng quan trọng là mất mặt!
Hai mắt hắn phun lửa, từ bé đến lớn, những kẻ dám làm như vậy với hắn quả thật chỉ đếm trên ngón tay.
Đây là sỉ nhục vô cùng!
Hơn nữa, còn là ở trước mặt đám người Chư Chí Hòa.
– Tiểu tử, bổn thiếu gia không làm ngươi sống không bằng chết, bổn thiếu gia sẽ không phải họ Liễu!
Liễu Thừa Tuấn khàn giọng gào lên.
– Đủ rồi!
Tiếng quát kiều mỵ vang lên, chỉ thấy một bóng người xinh đẹp thân mình lung linh như rắn nước bước vào trong phòng riêng, đó là một mỹ phụ tuyệt sắc, dáng người còn nóng bỏng hơn cả mảng lớn so với Tình tỷ tỷ kia, hai đỉnh núi mây như muốn căng phồng lớp vải nhảy ra bên ngoài, eo thon như rắn nước quả thật một tay có thể ôm lấy, kiều đồn tròn trịa màu mỡ, hai chân dài đến kinh người.
Yêu diễm, tiêu hồn, mỹ phụ này trời sinh chính là yêu tinh hại người, mỗi một chỗ toàn thân đều toát ra phong tình quyến rũ, khiến người ta vừa thấy liền cả người nổi lửa, phát ra phản ứng nguyên thủy nhất.
Lúc nhìn thấy mỹ phụ này, ngay cả Chư Chí Hòa thân phận cao quý, cũng phải thu hồi ngạo khí của mình, khách khí hành lễ nói:
– Chào An tiểu thư!
Liễu Thừa Tuấn cũng thu hồi giận dữ, ánh mắt tham lam xẹt qua người mỹ phụ này, nhưng lập tức chuyển qua chỗ khác, tròn mắt còn có kiêng kỵ.
– Nể mặt Liễu Vũ Phong, chuyện này cứ thôi đi, cút!
Mỹ phụ lạnh lùng nói với Liễu Thừa Tuấn, nhưng giọng có lạnh cũng không che giấu được dụ hoặc trời sinh.
Liễu Thừa Tuấn lại không hề toát ra một chút tức giận, xám xít quay đầu rời đi, nhưng đi ra hai bước liền ngừng lại, quay sang “Tình tỷ tỷ” quát:
– Lãng phụ, còn không qua đây, sững sờ cái gì?
Hắn trút hết oán khí lên người nữ nhân này.
– Chậm đã!
Chu Hằng lại đột nhiên xen vào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình chịch dạo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn |
Ngày cập nhật | 16/05/2024 03:36 (GMT+7) |