Hành trình chịch dạo


Update Phần 317

Phần 67

– Nhân linh thể tam tinh? Chỉ thường thôi, cho dù là song linh thể, nhưng huyết mạch lực cũng chỉ như thế, không đáng coi trọng!
– Ngược lại phải đề phòng tên Tỉnh Thiên kia, không ngờ là Nhân linh thể thập tinh!
– Người này chưa tiến vào Tụ Linh Cảnh đã có thể dẫn động huyết mạch lực, ngày sau nhất định sẽ tạo thành uy hiếp với ta!
– Lúc này cách Đại Diễn Thịnh Hội chỉ còn nửa năm, hai người này cũng không đủ gây sợ hãi, đối thủ của ta vẫn là mấy người kia.
– Ta phải đoạt được tư cách đi Đại Diễn Thịnh Hội!

Lại là một mảnh sóng ngầm bắt đầu nổi lên, rung động ngày đầu Chu Hằng mang tới nhanh chóng phai đi, thay vào đó là Tỉnh Thiên Nhân linh thể thập tinh khiến cho những thiên tài Nguyệt Hà Viện và Nhật Hà Viện như lâm đại địch.

Hắc Thủy Điện phản ứng rất nhanh, lập tức phái hai vị trưởng lão mang Tỉnh Thiên đi. Nghe nói, Tỉnh Thiên được mang vào trong Thiên Mệnh Cốc tu luyện, nơi đó chính là nơi tu luyện của các trưởng lão, linh khí càng thêm nồng đậm!

Chu Hằng không khỏi cảm khái, thời điểm gặp lại Tỉnh Thiên, khẳng định đối phương đã đột phá Tụ Linh Cảnh!

Hắn chỉ nghĩ như thế rồi bỏ qua một bên, nói đến tích lũy tu vi, có cái gì có thể nghịch thiên hơn hắc kiếm đây? Nói đến ngộ tính, ai có thể đủ thấm nhuần Lăng Thiên Cửu Thức hơn hắn?

Chu Hằng lại thấy làm đệ tử nội điện đúng là có chỗ tốt, cứ mỗi ba tháng liền nhận được một khối linh thạch!

Đương nhiên, khẳng định là linh thạch hạ phẩm, toàn bộ Hàn Thương Quốc đều chỉ có một cái mạch khoáng linh thạch hạ phẩm, làm sao có thể có được linh thạch phẩm bậc cao hơn? Một khối linh thạch tiêu chuẩn khoảng một cân, có thể cung cấp cho võ giả Tụ Linh Cảnh luyện hóa khoảng một tháng.

Muốn có linh thạch? Có thể, dùng điểm cống hiến để đổi lấy!

So với nó, điểm cống hiến Hắc Thủy Điện không phải dễ có như vậy, cần dùng yêu đan để đổi.

Là yêu đan gì?

Yêu thú Tụ Linh Cảnh trở lên, trong người sẽ hình thành một vật thể hình châu tròn, tương đương với đan điền võ giả, có thể dùng nó để luyện chế Tụ Nguyên Đan phẩm chất Tụ Linh Cảnh trở lên, ngoài ra còn có những tác dụng khác, tuy nhiên đa số đều dùng để luyện chế Tụ Nguyên Đan.

Bởi vậy, bình thường đệ tử Hắc Thủy Điện sẽ tiến vào Thanh Thương Sâm Lâm đi săn yêu thú. Nhưng mà yêu thú cũng không phải dễ trêu chọc như vậy, hàng năm số lượng đệ tử Hắc Thủy Điện chết ở trong Thanh Thương Sâm Lâm cũng rất nhiều.

Linh thạch đầu tháng mỗi ba tháng phát ra, Chu Hằng vận khí không kém, chỉ cần đợi hơn hai chục ngày nữa là tới tháng 7, có thể lĩnh được khối linh thạch đầu tiên.

Lâm Phức Hương cũng rất nhanh bị gia gia nàng tới giám sát tu luyện, Chu Hằng lại lẻ loi một mình, chỉ là hắn còn chưa hưởng thụ được cuộc sống an tĩnh thì lại có người tìm tới cửa.

Là bốn người Chư Chí Hòa, mấy tháng không thấy, bọn họ cũng nhao nhao đột phá Luyện Huyết Cảnh, Chư Chí Hòa tu vi cao nhất lại trực tiếp tiến lên Luyện Thể tầng mười hai.

– Chu huynh đệ, ngươi rốt cuộc đã tới, đi, ca ca mời ngươi uống rượu!
– Thật không nghĩ tới a, ngươi trở thành Tụ Linh Cảnh nhanh như vậy, lúc trước chúng ta đều là Luyện Thể tầng chín giống nhau!

Bốn người này vẫn nhiệt tình như cũ, Chu Hằng gặp lại người cũ, cũng vô cùng cao hứng, cũng không cự tuyệt, cùng bốn người rời ngọn núi thứ chín đi tới Thiên Hàng Thành.

Chu Hằng cuối cùng tiến vào tòa thành cổ lịch sử lâu đời này.

Thiên Hàng Thành lớn gấp mười lần Phong Vũ Thành, trình độ náo nhiệt lại gấp trăm lần, tiểu thương hàng gánh, thương nhân lữ khách chen chúc trong tòa thành cổ khổng lồ. Số lượng võ giả cũng tăng thêm mấy bậc, cường giả Tụ Linh Cảnh có thể thấy thường xuyên, tựa như tăng vọt, bỗng nhiên biến thành không đáng giá.

Đây là tự nhiên, chỉ riêng 9 đại tông môn cộng lại đã có 5000 môn nhân Tụ Linh Cảnh, cộng thêm các tông môn lớn nhỏ khác cũng không dưới 2000, bởi vậy số lượng trở nên cực kỳ kinh khủng.

Chuyện này cũng bình thường, Thiên Hàng Thành chính là một trong tám thành lớn Hàn Thương Quốc, có thể nói là tập hợp một phần tám võ giả mạnh nhất cả quốc gia!

Chu Hằng bị bốn người Chư Chí Hòa kéo đi Diệu Hương Lâu trong thành, đây là tửu lâu cấp bậc tối thượng ở Thiên Hàng Thành, mức độ tiêu dùng cao hơn không biết bao nhiêu lần so với Phong Vũ Thành, nghe nói còn có mấy món ăn phải dùng linh thạch để trả, không thu vàng bạc!

Chư Chí Hòa liền chọn mấy món, đều là dùng thịt yêu thú Sơ Phân Cảnh làm thành, bởi vậy dùng linh thạch thu phí cũng không phải chặt chém gì.

– Huynh đệ, mấy tháng này ca ca đúng là thảm, bị ép bế quan tu luyện! Nhưng ta đã liều mạng như thế, vậy mà còn không tiến bộ nhanh bằng ngươi, ngươi nói như vậy còn có lý trời hay không?

Chư Chí Hòa vừa ôm vai Chu Hằng, vừa thở dài.

Ba người Dư Chấn Diệp cũng như thế, mỗi người hô to bất công, sau đó thừa cơ chuốc rượu Chu Hằng.

Lúc này Chu Hằng mới biết được thân phận thật sự của bốn người, bối cảnh Chư Chí Hòa là lớn nhất, lại là con thứ của Nhị điện chủ! Ba người khác tuy rằng kém một chút, nhưng cũng là con cháu trưởng lão, thân phận cực cao.

Hắc Thủy Điện có tổng cộng ba vị Điện chủ, là quan hệ sư huynh đệ, trong đó Đại điện chủ bế quan quanh năm hòng đột phá cảnh giới cao hơn, Nhị điện chủ chính là Chư Nguyên Lộ, phụ thân của Chư Chí Hòa, Tam điện chủ là Liễu Vũ Phong.

Là con cháu của Điện chủ, Chư Chí Hòa còn không thể đột phá Tụ Linh Cảnh thì quả thật không thể nói nổi, bởi vì hắn có tài nguyên tu luyện xa xỉ nhất, trước kia tiến bộ chậm chạp hoàn toàn là bởi bản thân lười biếng.

Có điều sau chuyện này trở về, không biết xảy ra chuyện gì, mấy tên này đều trở nên vô cùng nghiêm túc.

Năm người đụng ly cạn chén, đang uống vui vẻ, bùm một cái, cửa phòng bị đá mạnh văng ra, hai người đi đến, một nam một nữ. Nam khoảng chừng 23 – 24, diện mạo không tệ, mơ hồ toát ra khí tức đạt đến Tụ Linh Cảnh!

Còn nữ thì là mỹ nữ mới khoảng 20, dáng người nóng bỏng, mông căng tròn trịa, dung mạo cực đẹp, đặc biệt là ánh mắt như biết nói, câu hồn đoạt phách.

– Chư lão nhị, sao ngươi còn có lòng dạ đi ra uống rượu vậy chứ?

Nam tử kia ôm eo thon của mỹ nữ, vẻ mặt mỉm cười cao ngạo.

Chư Chí Hòa đầu tiên là thoáng nhìn qua người mỹ nữ kia, ngẩn ra một lúc liền biến sắc, vỗ bàn đứng lên quát:

– Liễu Thừa Tuấn, nơi này không chào đón ngươi!
– Hả, vậy thì sao?

Nam nhân được gọi là Liễu Thừa Tuấn không thèm để ý, nhún vai:

– Ngươi tính là cái gì? Cũng xứng giành với ta! Sao hả, Tình tỷ tỷ ngươi thích hiện tại cũng thành nữ nhân của ta, ha ha, lúc ta chơi nàng vẫn còn là xử nữ. Chư lão nhị, lão nhị của ngươi có phải không được rồi không?
– Tuấn thiếu…

Mỹ nữ kia vặn vẹo thân mình như rắn nước ra vẻ ngượng ngùng, nũng nịu mềm yếu, câu hồn nhiếp phách.

Bốp!

Liễu Thừa Tuấn vỗ lên mông nữ nhân, phát ra tiếng vang thật to, một đoàn sóng dâng lên, cho thấy độ co dãn kính người. Hắn cười khẽ, nói:

– Bản thiếu gia làm ngươi trên giường, không phải ngươi rất lãng hay sao, thế nào mà gặp tình nhân cũ liền giả vờ rụt rè?
– Liễu Thừa Tuấn, ngươi đủ chưa!

Chư Chí Hòa sắc mặt tái xanh, hai tay nắm chặt, ngón tay cũng trắng bệch.

– Đương nhiên chưa đủ!

Liễu Thừa Tuấn cười ha ha, không chút cố kỵ luồn tay vào bộ ngực cao vút của nữ nhân, ra sức nhào nặn, ánh mắt lại nhìn thẳng Chư Chí Hòa:

– Hối hận không? Chư Chí Hòa, ngươi hối hận lúc trước đắc tội ta không?
– Tên khốn nhà ngươi!

Chư Chí Hòa liền xông tới, nhưng bùm một cái bị Liễu Thừa Tuấn đá trở về, quỳ dưới đất không ngừng ho khan.

– Không phải là chơi mấy nữ nhân thôi sao, ngươi lại đi cáo trạng ta, làm hại ta bị phạt giam ở Hắc Băng Động nửa tháng! Nửa tháng, Chư lão nhị, suốt nửa tháng!

Sắc mặt Liễu Thừa Tuấn dữ tợn.

– Trong vòng nửa tháng đó, ta không ngừng suy nghĩ làm sao tra tấn ngươi!
– Cho nên, mọi thứ của ngươi, ta sẽ cướp lấy!
– Thuận tiện nói một chút, lúc trước khi ta cường bạo Tình tỷ tỷ của ngươi, nàng chống cự dữ dội lắm, nhưng nàng càng chống cự thì ta càng hưng phấn, chơi nàng suốt ba ngày! Nhưng nữ nhân đúng là đê tiện, bây giờ dù ta đuổi đi, nàng cũng không chịu đi! Có phải không, lãng phụ?

Câu cuối là nói với nữ nhân kia, tay hắn còn thuận tiện trượt xuống, khiến váy nàng tách ra, bên trong cư nhiên không mặc đồ lót, bầu ngực bị vạt áo che lại non nửa, lờ mờ lộ ra hai khoảng đỏ hồng, mu lồn có chút lông mao đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng bị Liễu Thừa Tuấn chộp lấy, ngón tay móc vào âm đạo nàng.

Mỹ nữ kia xấu hổ tột cùng nhưng không dám phản kháng, sắc mặt dần dần hồng nhuận, liếc nhìn Chư Chí Hòa, tuy rằng thấy được vẻ khẩn cẩu của đối phương, nhưng lại cúi thấp xuống, nhỏ giọng nói:

– Phải, Tuấn thiếu!
– Lớn giọng chút, nghe không được!
– Ta là lãng phụ, ta thích bị chơi!

Mỹ nữ kia lớn giọng nói, sắc mặt từ hồng nhuận hứng tình, soát một cái trắng bệch.

Liễu Thừa Tuấn cười ha hả, ngón tay ra vào âm đạo đối phương mấy càng nhanh, dâm thủy nhóp nhép rỉ ra, nói:

– Chư lão nhị, có muốn bổn thiếu gia tặng Tình tỷ tỷ cho ngươi chơi mấy bữa? Bổn thiếu gia nói nghĩa khí không giống như ngươi, nữ nhân mà, giống như quần áo, chơi nhiều sẽ chán!
– Câm miệng!

Chư Chí Hòa rống lớn, ba người Dư Chấn Diệp cũng căm phẫn không thôi.

– Đúng là phụ ý tốt của bổn thiếu gia!

Liễu Thừa Tuấn bĩu môi rút tay ra khỏi lồn Tình tỷ tỷ, đưa ngón tay lên miệng nàng, Tình tỷ tỷ vậy mà liếm mút từng ngón tay dính đầy dâm thủy của nàng.

– Nếu Chư lão nhị giả vờ giả vịt, bổn thiếu gia trở về tìm mấy tên thủ hạ thỏa mãn con lãng phụ này!
– Tuấn thiếu…

Mỹ nữ kia tràn đầy kinh sợ, nắm tay Liễu Thừa Tuấn cầu khẩn.

– Tên khốn nhà ngươi!

Chư Chí Hòa hai mắt đỏ rực, cả người cũng phát run.

Liễu Thừa Tuấn làm ra vẻ trầm tư, sau đó vỗ tay, nói:

– Chư lão nhị, bổn thiếu gia làm việc trước nay đều chừa một đường! Cho ngươi hai con đường, đấu tiên, quỳ xuống liếm giày cho bổn thiếu gia, ta trả lãng phụ này cho ngươi, dù sao ta cũng chơi chán rồi!
– Thứ hai, ngươi chơi con lãng phụ này ở ngay đây, đồ rách bổn thiếu gia đã chơi vừa vặn xứng đôi với ngươi!

Hai con đường này, mặc kệ thế nào Chư Chí Hòa cũng sẽ không chọn, mà Liễu Thừa Tuấn cũng biết, chẳng qua là hắn đang đùa giỡn Chư Chí Hòa mà thôi.

– Vì sao ngươi không tự mình chơi?

Một tiếng nói đột ngột vang lên.

– Hả?

Ánh mắt Liễu Thừa Tuấn nhìn chằm chằm vào Chu Hằng.

– Tiểu tử ngươi nói gì?
– Ngươi chẳng những ngu ngốc, ngay cả lỗ tai cũng không được?

Chu Hằng cười nhạt, không hề để đối phương vào mắt.

– Muốn chết!

Liễu Thừa Tuấn hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, một đạo kình khí quét về phía Chu Hằng. Võ giả Tụ Linh Cảnh, cho dù công kích từ xa cũng đủ một đòn đánh chết Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong.

Chu Hằng chỉ khoát tay, đạo kình khí kia lập tức tiêu tán mất tăm, hắn nhìn Liễu Thừa Tuấn, nói:

– Ta không thích gây chuyện…
– Ha ha, chậm rồi, ngươi đã chọc tới bổn thiếu gia!

Liễu Thừa Tuấn nghĩ là Chu Hằng muốn lùi bước.

– Tên ngu ngốc kia có biết là cắt ngang lời người khác là hành vi rất vô lý hay không?

Chu Hằng liếc nhìn Liễu Thừa Tuấn, giống như thấy học nói.

– Ta không thích gây chuyện, nhưng nếu kẻ khác chọc tới trên đầu ta, ta cũng không ngại ra tay!

Liễu Thừa Tuấn đã bị Chu Hằng làm cho tức giận bốc khói, chỉ về phía hắn:

– Ngươi… ngươi, ngươi…
– Chẳng những ngu ngốc, lỗ tai không nghe được, thì ra còn bị nói lắp! Loại phế vật này, lúc trước sinh ra nên bóp mũi chết cho xong, sống đến giờ không ngại mất mặt hay sao?

Chu Hằng bình thản nói.

Hự hự hự, Liễu Thừa Tuấn mắt trợn trắng, sắp tức đến ngất xỉu.

Bốn người Chư Chí Hòa cũng hết sức kỳ quái, sao mà mới mấy tháng không gặp, sức chiến đấu ngôn ngữ của Chu Hằng lại tăng lên đến cỡ này? Hơn nữa, sao bọn họ cứ cảm thấy giọng điệu nói chuyện này hình như quen quen?

… Chu Hằng cùng con lừa đen ở chung hơn 3 tháng, sao mà lại không bị ảnh hưởng chứ?

– Ta muốn giết ngươi!

Liễu Thừa Tuấn cuối cùng thở lại được, thân hình lao ra, đánh về phía Chu Hằng.

Hắn đã biết Chu Hằng cùng là Tụ Linh nhất trọng thiên, công kích từ xa tuyệt đối không thể tổn thương được đối phương, chỉ có thể phát động cận chiến gần người.

Bùm!

Chu Hằng đánh ra một quyền, trực tiếp nện lên mặt Liễu Thừa Tuấn, mạnh mẽ đánh hắn văng trở về. Đùng một cái, Liễu Thừa Tuấn cắm đầu vào vách tường thành cái lỗ to, nửa người bị ấn dính trong đó.

– Ta chưa nói không thích có kẻ uy hiếp ta hay sao?

Chu Hằng phủi tay, nhẹ nhàng như đập ruồi bọ.

– Chu Hằng, ngươi đủ nghĩa khí!

Sắc mặt của Chư Chí Hòa giãn ra.

– Huynh đệ như ngươi, ta kết giao chắc rồi!
– Đúng, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là huynh đệ của bốn người chúng ta!

Ba người Dư Chấn Diệp cũng kích động biểu lộ.

– Khốn kiếp!

Liễu Thừa Tuấn rút đầu ra khỏi vách tường, đối với võ giả Tụ Linh Cảnh mà nói, vách tường làm sao cứng rắn được như thân thể, đừng nói đụng tường, dù có là đá lớn thì cũng trực tiếp đánh nát, nhưng quan trọng là mất mặt!

Hai mắt hắn phun lửa, từ bé đến lớn, những kẻ dám làm như vậy với hắn quả thật chỉ đếm trên ngón tay.

Đây là sỉ nhục vô cùng!

Hơn nữa, còn là ở trước mặt đám người Chư Chí Hòa.

– Tiểu tử, bổn thiếu gia không làm ngươi sống không bằng chết, bổn thiếu gia sẽ không phải họ Liễu!

Liễu Thừa Tuấn khàn giọng gào lên.

– Đủ rồi!

Tiếng quát kiều mỵ vang lên, chỉ thấy một bóng người xinh đẹp thân mình lung linh như rắn nước bước vào trong phòng riêng, đó là một mỹ phụ tuyệt sắc, dáng người còn nóng bỏng hơn cả mảng lớn so với Tình tỷ tỷ kia, hai đỉnh núi mây như muốn căng phồng lớp vải nhảy ra bên ngoài, eo thon như rắn nước quả thật một tay có thể ôm lấy, kiều đồn tròn trịa màu mỡ, hai chân dài đến kinh người.

Yêu diễm, tiêu hồn, mỹ phụ này trời sinh chính là yêu tinh hại người, mỗi một chỗ toàn thân đều toát ra phong tình quyến rũ, khiến người ta vừa thấy liền cả người nổi lửa, phát ra phản ứng nguyên thủy nhất.

Lúc nhìn thấy mỹ phụ này, ngay cả Chư Chí Hòa thân phận cao quý, cũng phải thu hồi ngạo khí của mình, khách khí hành lễ nói:

– Chào An tiểu thư!

Liễu Thừa Tuấn cũng thu hồi giận dữ, ánh mắt tham lam xẹt qua người mỹ phụ này, nhưng lập tức chuyển qua chỗ khác, tròn mắt còn có kiêng kỵ.

– Nể mặt Liễu Vũ Phong, chuyện này cứ thôi đi, cút!

Mỹ phụ lạnh lùng nói với Liễu Thừa Tuấn, nhưng giọng có lạnh cũng không che giấu được dụ hoặc trời sinh.

Liễu Thừa Tuấn lại không hề toát ra một chút tức giận, xám xít quay đầu rời đi, nhưng đi ra hai bước liền ngừng lại, quay sang “Tình tỷ tỷ” quát:

– Lãng phụ, còn không qua đây, sững sờ cái gì?

Hắn trút hết oán khí lên người nữ nhân này.

– Chậm đã!

Chu Hằng lại đột nhiên xen vào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Thông tin truyện
Tên truyện Hành trình chịch dạo
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn
Ngày cập nhật 16/05/2024 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hỗn Thế Ma Vương
Phần 32 Nhiều tháng sau... Một ngày đẹp trời, ngày mà Aoshin trở thành một ông bố của ba đứa trẻ kháu khỉnh... Nữ hoàng thiên thần Kayle đã đến để ban phước cho những thiên thần bé nhỏ ấy... Chị có thể nói chuyện riêng với Aoshin không!!! Kayle dắt Aoshin ra ngoài ban công, đóng cửa lại. Kayle! Chị có chuyện muốn nói hả!!! Kayle kể cho Aoshin về vùng đất của loài rồng, hiện đang bị bọn thiên thần hắc ám chiếm giữ, đứng đầu là Morgana thiên thần sa ngã, và cũng là em gái của Kayle... Tức là một người chị họ của Aoshin... Kayle đã lên kế hoạch để đánh bại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú vú
Nhật ký loạn luân
Phần 67 Tôi mở mắt, trời đã hửng sáng, liếc nhìn đồng hồ đã gần 6h... Bé Trinh lõa lồ không một mảnh vải đang ngủ, gương mặt cô bé cũng thật xinh, làn da trắng trẻo, cặp vú no tròn... Chưa đầy 15t mà em sung sức đến vậy, tôi cứ mường tượng việc em nằm cho mấy người đàn ông kia thưởng thức cơ thể non tơ ngọt ngào của em, tôi không buồn cũng chả tức tối chi, chỉ là tôi thấy em thật mạnh mẽ và đầy dục tính. Tôi sờ sờ lên vú, Trinh khẽ cựa mình, cô bé mở mắt nhìn tôi rồi nhoẻn miệng cười. Anh dậy rồi ah... mấy giờ rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ công khai Đụ em gái Đụ em vợ Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Sextoy Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Lời trăn trối của vợ - Tác giả Why Not Me
Phần 8 Sáng hôm sau, khi xuống ăn sáng, bà nói khẽ vào tai tôi: Mình thấy cặp vợ chồng ở bàn bên cạnh không... em thấy họ nhìn mình với con mắt sao sao đó... « Sao sao » là sao? Mình nói gì vậy? Em có cảm tưởng như họ cười mà có vẻ như giễu cợt... Tôi cũng ghé miệng vào tai bà mà nói: Tôi biết rồi! Họ là khách có phòng sát bên cạnh phòng mình đó mà. Thì sao? Tôi đoán, họ cười không phải là chăm chọc gì đâu. Họ cười thú vị đó mà. Là sao? Chắc tối hôm qua họ nghe được hết...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em vợ Đụ lỗ đít Đụ mẹ vợ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện les Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng