Hành trình tuổi thơ

Phần 146

Hai đứa tôi giỡn qua giỡn lại mà quên mất còn có bé gái kia đang ngồi bên cạnh mắt tròn mắt dẹt nhìn bọn tôi. Còn từ xa, mấy đứa bạn của bé gái này cũng đang núp sau mấy bụi cây gọi. Tay đứa nào cũng cầm mấy cái que có hình thù như mấy cái kiếm (cái này hồi trẻ trâu bác nào nói không chơi thì quả thật hơi khó tin. Cứ xem phim tàu múa đao múa kiếm rồi cầm cái cây, que thậm chí là chổi hoặc cây lau nhà là tưởng tượng mình đang cầm cây đồ long đao, gậy như ý…), mặt thì hình sự lắm. Nhìn bọn nhóc như thể muốn nói:

– “Mày cứ thử đụng vào bạn bố xem, bố kéo 500 anh em băm mày thành cám luôn.”

Tôi lắc đầu cười với cái suy nghĩ ngớ ngẩn của mình rồi đưa một bịch bim bim cho bé gái.

– Tôi: Đưa ra cho bạn em ăn với kìa.

Con bé tròn mắt nghi ngờ nhìn tôi rồi cũng cầm bịch bánh rồi chạy đi.

– Bộ trông mặt anh đáng sợ lắm hả? – Tôi quay sang nhỏ Vân.

– Xì, quá đáng sợ luôn là đằng khác. – Nhỏ ấn mũi tôi.

– Vậy á? Trước giờ anh tưởng mặt anh là hiền lành lắm chứ.

– Ẹ… thấy ớn.

Đến gần 6h, tôi vớ nhỏ đang thu đều chuẩn bị về thì một thằng nhỏ mặc đồ như kiểu áo quan (áo dài màu xanh dương) hớt hải chạy đến chỗ tôi.

– Anh người xấu ơi cứu cái Mắm với.

– Tôi:???

– Cái mắm bị rớt xuống cái giếng ngoài kia, anh vớt nó lên bờ với. – Thằng bé chỉ tay về đằng sau.

Nhìn mặt thằng bé có vẻ là thật nên tôi với nhỏ Vân bỏ luôn con diều chạy theo thằng nhỏ xem sao. Đến nơi, đó là một cái giếng bỏ đi, không sâu lắm, chừng 4,5m, xung quanh bị vài cây sim và cỏ che khuất.

– Ở dưới này hả?

– Dạ. – Thằng nhỏ gật đầu.

Xong tôi ngồi xuống ghé đầu vào miệng giếng để xem.

– Mắm ơi! – Tôi gọi.

– Huhu, cứu con với. – Tiếng nói từ dưới giếng vọng lên.

– Vân: Đúng là có người ở dưới thật kìa anh. Giờ phải làm sao?

– Không sao đâu, hình như là giếng cạn, để anh leo xuống đưa nó lên.

– Vân: Không được đâu, nguy hiểm lắm. – Nhỏ nắm chặt tay tôi.

– Yên tâm, không sao đâu. – Tôi đặt nhẹ tay lên tay nhỏ.

– Nhưng mà…

– Anh sẽ không sao đâu. – Tôi gỡ tay nhỏ ra rồi hôn lên môi nhỏ một cái.

– Anh cẩn thận nha.

– Ừm.

Xong tôi bắt đầu từ từ bám vào mấy cái lỗ ở hai bên giếng rồi leo xuống dưới. Miệng thì nói là không sao chứ trong bụng tôi đang ớn bỏ mợ luôn ấy chứ. Lúc đầu nhìn được chắc tầm 4m mà sao leo mãi chưa tới nơi, càn xuống dưới thì càng tối, càng khó thở.

– Anh xuống tới nơi chưa? – Tiếng nhỏ Vân vọng từ trên xuống nghe muốn lủng tai luôn.

– Tôi: Chắc là gần tới rồi.

Vừa nói xong thì hình như có người ôm vào cổ tôi.

– Tôi: Là em đó hả Mắm?

– Dạ. – Giọng nói nghe có gì đó rợn rợn nhưng lúc đó tôi chẳng để ý nữa mà cố gắng leo lên.

Tôi phải công nhận đứa bé này nặng thật, cũng phải trên 30kg chứ chẳng chơi đâu.

– Cảm ơn anh. – Giọng nói của đứa bé làm tôi thấy rợn rợn kiểu gì ấy.

Tôi phải ráng hết sức gồng mà leo lên, dường như càng ngày đứa bé càng nặng lên hoặc cũng có thể là tôi yếu đi hay sao mà mệt vê – ler. Cuối cùng tôi cũng bò lên được khỏi miệng cái miệng giếng. Vừa ngoi đầu lên tới nơi tôi kêu nhỏ Vân kéo đứa bé ra dùm mà nhỏ không kéo cũng chả nói năng gì hết, cứ tròn mắt nhìn tôi. Tôi đành đẩy đứa bé sang một bên rồi mình thì nằm thở hổn hển.

Chợt nhỏ Vân bịt hai tai lại rồi hét toáng lên, hét rung chuyển trời đất luôn.

– Vân? Em sao vậy? – Tôi ngồi dậy đến chỗ nhỏ.

Nhỏ ôm chặt lấy tôi và chỉ về phía đứa bé tôi vừa cõng lên. Tôi nhìn ra rồi đứng hình trong 1 2 3s rồi quay sang tứ phía tìm đứa bé hồi nãy dẫn tụi tôi đến thì không thấy nó đâu hết vì… đứa bé tôi vừa cõng lên lại chính là thằng nhóc đó.

Phải nói lúc đó tôi đơ người thực sự và chưa bao giờ tôi sợ hãi như bây giờ. Mặt mũi thằng nhỏ trắng bệch và đã có mùi… Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây luôn. Đầu óc tôi lúc đó như trống rỗng không nghĩ được gì, mồm thì như câm không há nổi, cả người thì cứng đơ… à không, run lẩy bẩy mới phải, nhưng không có sức đứng lên nổi.

Hai đứa tôi cứ ngồi ôm nhau, lát sau xung quanh có ánh đèn pin với tiếng người đi tới, hình như là rất nhiều người. Biết là sắp được cứu nhưng cổ họng tôi vẫn cứng đơ, cả người vẫn mềm nhũn không có sức cầu cứu. Rồi những ánh đèn lần lượt đi ngang chỗ bọn tôi, vì xung quanh bọn tôi bị che khuất bởi nhiều cây sim nên hình như không ai nhìn thấy bọn tôi. Hai đứa tôi tuyệt vọng nhìn họ đi ngang qua mặt mình mà không có cách nào kêu cứu được. Các bác không biết lúc đó tôi tuyệt vọng đến mức nào đâu.

Trong lúc hai đứa tôi tuyệt vọng nhất thì chợt trong đầu tôi hình như nghe được tiếng nói:

– Ở dưới chân! Ở dưới chân! – Giọng nói dịu dàng quen thuộc của cô ấy vang vọng trong đầu tôi.

Tôi nhìn xuống chân, chẳng có gì ở đó cả. Rồi chợt tôi thấy một cục đá nhỏ, cách chân tôi chừng 1 gang tay. Rồi một tia hy vọng lóe sáng trong đầu tôi. Tôi cố gắng lấy hết can đảm duỗi chân đạp cho cục đá lăn xuống giếng.

– Toỏmmm!!! – Âm thanh cục đá rớt xuống giếng vang lên, hoà với tiếng dế kêu, cú kêu đêm nữa thì ôi thật là lãng mạn làm sao.

Thấy âm thanh lạ, mọi người đều quay đèn soi về hướng bọn tôi, rồi chầm chậm ánh đèn tiến đến gần, ngày càng gần hơn. Ánh đèn pin chiếu thẳng vào mắt tôi làm tôi lóa mắt chẳng thấy gì nữa và rồi cũng chả biết chuyện gì xảy ra sau đó nữa.

Lúc tỉnh dậy thì tôi nghe tiếng ồn ào xung quanh mình.

– Tỉnh dậy rồi kìa, nó tỉnh dậy rồi kìa.

Tôi từ từ mở mắt ra, đập vào mắt tôi lúc này là 3, 4 cô chú đang nhìn tôi chằm chằm như sinh vật lạ ấy.

– Cháu đang ở đâu vậy ạ? – Tôi thều thào hỏi.

– Ở trạm xá. Cháu thấy trong người thế nào rồi? – Ông trưởng thôn hỏi tôi.

– Cháu khỏe rồi ạ. Bạn cháu đâu rồi?

– Nó đang nằm giường bên kia. – Ông ấy chỉ ra đằng sau.

Nhỏ Vân đang nằm ngủ ngon lành trên giường bệnh.

– Vậy bạn ấy có bị sao không ạ?

– Không sao hết, cô bé chỉ bị hoảng sợ quá mức thôi. Hồi nãy cô bé có tỉnh dậy nhưng mà… bác sĩ phải cho cô bé uống thuốc an thần.

– Dạ.

– Cháu có thể kể cho bác nghe chuyện gì đã xảy ra không?

– Tôi… dạ…

Tôi ngồi kể lại mà ai cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn như kiểu không tin lời tôi nói. Mà đúng thật chuyện này quá khó tin luôn đấy chứ, nếu lúc đó không phải là tôi thì tôi cũng chả tin đâu.

Ngồi kể lại mà tôi vẫn còn thấy lạnh người, tay chân vẫn còn run như cầy sấy.

– Haha, nói như mày gặp ma thật vậy. Trên đời này làm quái gì có ma với sọ. Chắc chắn thằng G là do hai đứa mày hại rồi bịa ra chuyện ma cỏ này à. Có ai ngu mới tin chúng mày. – Một ông cười lớn.

– Đúng đấy, đã sai còn không biết hối lỗi. Cái loại này thì chỉ có nước đập chết nó mới chừa.

– Đưa nó lên công an đi.

– Ông trưởng thôn: Mọi người cứ bình tĩnh đã, mọi chuyện vẫn chưa sáng tỏ, chưa thể kết luận gì được. Phải đợi bên cơ quan xã điều tra rõ ràng đã.

– Còn phải điều tra gì nữa, chuyện rõ ràng như ban ngày rồi còn gì.

– Chú N cứ bình tĩnh đã, lát nữa trên xã có người xuống làm việc mà.

– Tôi: Điều cháu kể là sự thật, tin hay không thì tùy các bác.

Đúng là tình ngay lý gian, quả này tôi với nhỏ Vân có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa oan được.

Dần dần mấy người kia bỏ về trước, chỉ còn lại ông trưởng thôn. Tôi ngồi lân la hỏi ra thì mới biết thằng nhóc đó tên G, đã bị mất tích mấy ngày nay rồi, người nhà đi khắp nơi tìm cũng không thấy đâu mãi cho đến tối hôm qua…

Mãi lâu sau nhò Vân mới tỉnh dậy. Tỉnh dậy mà nhỏ cứ ngồi ôm gối mà khóc.

– Mọi chuyện ổn rồi, có anh đây rồi, đừng khóc nữa. – Tôi chạy qua ngồi bên giường của nhỏ.

Nhỏ ôm chặt lấy tôi mà tôi có thể cảm nhận được nhỏ đang run, đang rất sợ hãi.

Rồi ông bs đi vô hỏi han bọn tôi được vài câu, cắt cho đơn thuốc bổ xong lại đi ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Thông tin truyện
Tên truyện Hành trình tuổi thơ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 18/03/2019 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bùa thần (Full) - Tác giả Hùng Sơn
Phần 23 Phải nói trung tâm ăn chơi của những kẻ sành điệu phải là chốn này chứ không phải ở trung tâm thành phố. Chàng đã từng đọc nhiều sách báo ngoại quốc về những chốn ăn chơi quốc tế nổi tiếng. Nhưng nếu đem cái xó xỉnh này mà so sánh với những chỗ đó, người ta cũng khó có thể định được hơn kém. Ở bên Ý nổi tiếng thế giới với những con thuyền tình ái thì nơi đây, có ai phủ nhận được những chiếc ghe nhỏ bé đang đậu dọc bờ sông kia, với những cô gái sẵn sàng dâng hiến tất cả thân thể trên sóng nước cho người tình một đêm bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện sex Ma Quỷ Truyện sex ngoại tình
Cô vợ cảnh sát của tôi - Tác giả Hoàng Đức
Phần 8 Tôi ngơ ngác nhìn Lâm Băng nhất thời không rõ tại sao, nàng thường ngày vẫn một mực đứng đắn bảo thủ nay lại là lần đầu tiên chủ động câu dẫn tôi, hơn nữa còn câu dẫn trực tiếp như vậy, tâm lý tôi không khỏi có chút sợ hãi, không lẽ nàng lại bẫy tôi chuyện gì đó. Tôi cẩn thận ngồi vào mép giường, nhìn nửa thân trần của thê tử Lâm Băng xinh đẹp, tôi nhất thơi miệng lưỡi đắng khô, phía dưới không biết đã sớm cứng rắn từ lúc nào. Mặc kệ nàng có âm mưu hay không, tôi trực tiếp cởi sạch quần áo bổ nhào lên giường, bất quá không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Sắc Hiệp Viện Truyện dịch Truyện liếm cặc
Ngọc Như
Say rượu bị hiếp dâm Ngọc Như cầm chiếc que thử thai trên tay người rung lên bần bật nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh liếc mắt nhìn vào kết quả trên chiếc que thử thai, khi ánh mắt Ngọc Như vừa nhìn thấy kết quả hiển thị trên chiếc que thử thai thì cũng là lúc Ngọc Như ngã khụy xuống nền nhà tắm dưới nền nhà có vô số que thử thai khác nhau nhưng tất cả điều cùng một kết quả rằng Ngọc Như đã có thai, Ngọc Như như người vô hồn vừa khóc vừa lẩm bẩm trong miệng... Hu. Hu. Không thể nào như vậy được, không thể nào dính được...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện sex hiếp dâm

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng