Hành trình tuổi thơ

Phần 8

Ăn xong thì em lại tiếp tục cái điệp khúc rửa bát. Hic là anh cả khổ vậy đấy, có bác nào giống em không?

Rửa bát xong ngồi nghỉ được tầm 15 phút thì mẹ lại gọi xuống đi với mẹ đóng bịch nấm. Tự nhiên em lại không muốn gặp nhỏ các bác ạ. Em lấy đủ mọi lý do trên trời dưới đất để không xuống đó, vì nếu xuống sẽ lại gặp nhỏ. Nhưng những lý do đó đều không xi nhê với mẹ em nên cuối cùng em đành thất thểu đi với mẹ xuống đó.

Xuống tới nơi thì em lấy đại một cọc bịch với một rổ cổ giấy rồi phi ra cái góc khuất nhất để ngồi với hy vọng không phải gặp nhỏ.

Chỗ em chọn khá là lý tưởng, đường trước là đống mùn cưa cao chất ngất, cao đến nỗi ta có thể chơi trốn tìm thì cá chắc không ai tìm thấy khi ta nằm xuống. Đằng sau là bức tường gạch, bên trái là cái máy sàng mùn còn bên phải là lối ra vào khá hẹp.

Thế là em yên tâm ngồi đóng bịch mà không lo nhỏ nhìn thấy. Một lát sau, tiếng của nhỏ chào mẹ em và mẹ nhỏ. Hai người họ ngồi ở tít góc bên kia nên em chỉ nghe được tiếng chào của nhỏ và mấy tiếng xầm xì gì đó.

Rồi lát sau em nghe tiếng sột soạt rồi có một bóng đen ngồi phía đối diện em. Em cố làm mọi thứ thật nhẹ nhàng để không bị phát hiện vì em biết chắc đó là nhỏ chứ không ai khác.

Ngồi được một tí thì nhỏ rút điện thoại ra gọi cho ai đó.

– Alo, Linh à… rảnh không… Qua nhà nấm chơi với chị đi, ở đây một mình chán quá… Ừ, vậy hén… nhanh nha. – Rồi nhỏ cúp máy.

Bé Linh kia thua nhỏ một tuổi, nhìn mặt cũng tạm được nhưng tính tình thì ương bướng thất thường, quậy thì miễn bàn. Nhà bé Linh cũng cách nhà em 30m nhưng nằm bên tay phải còn nhà nhỏ thì bên tay trái.

Tầm năm phút sau thì có một con bé chừng 12 tuổi nhìn mặt khá dễ thương, tóc để ngang vai lon ton chạy vào.

Bên cạnh con bé là bé Linh đang tung tăng vừa đi vừa hát.

– Gớm, bữa nay yêu đời nhỉ? – Tiếng của nhỏ Linh.

– Chị hai ơi, chị Linh tồ qua chơi nè. – Tiếng trẻ con tíu tít. Chắc là của con bé kia.

– Bé Linh (BL): Hì, em lúc nào chả yêu đời. Mà từ nay bé Nhi không được gọi chị là tồ nữa nghe chưa. Lỡ ai nghe được thì sao!

– Bé Nhi (BN): Thì ai bảo chị cứ gọi em là bé Nhi, gọi Nhi là được rồi. Em cũng lớn rồi chứ bộ. – Giọng con bé nũng nịu.

– Nhỏ: Thôi kệ đi, ở đây có mỗi mẹ chị với cô Thủy với bọn mình chứ có ai đâu. Mà họ ngồi xa thì không nghe thấy đâu, yên tâm đi. – Nhỏ bênh em mình.

– BL: Em dặn vậy thôi có lỡ mai mốt nó quen miệng để người ta nghe được thì ngại chết.

– Nhỏ: Mày cũng biết ngại á, tao tưởng da mặt mày chà đường đường mòn chớ. Hehe.

– BL: Da em đâu bằng da chị đâu, nhỉ? – Bé Linh nhấn mạnh chữ ‘nhỉ’ không biết có ý gì đây.

– BN: Hứ, hai chị toàn nói chuyện với nhau mà chẳng nói chuyện với em. Không chơi với hai chị nữa. Bo xì hai với chị Tồ luôn. – Rồi con bé giậm chân hậm hực đi ra ngoài.

– Ơ – Cả Nhỏ với bé Linh chỉ kịp ơ một tiếng.

– Nhỏ: Đúng là trẻ con. Haizz – Nhỏ thở dài.

– BL: Thôi kệ nó đi. À, có chuyện gì không mà sao tự nhiên gọi em qua đây vậy?

– Nhỏ: Ờ thì có gì đâu, gọi bay qua đây chơi cho đỡ buồn thôi.

– BL: Thôi đi bà nội, tính bà con còn lạ gì nữa. Có gì thì kể đại ra đi, còn bày đặt giấu với chả giếm.

– Nhỏ: Ờ… thì cũng có chút chuyện. – Nhỏ ngập ngừng.

– BL: Biết ngay mà, sao sao chuyện gì? Kể đi em nghe.

– Nhỏ: Thì từ từ ngồi xuống đây tao kể cho.

– BL: Rồi nè, kể đi.

– Nhỏ: Thì hôm nay đi học á… à mà thôi, chắc bay cũng chẳng giúp gì được cho chị đâu.

– BL: Thì cứ kể đi, chưa kể sao biết em không giúp được. Kể đi, kể đi mà.

– Nhỏ: Ờ Ờ, kể thì kể đừng lắc nữa, chị chóng mặt quá.

– BL: Hehe. Kể nhanh nào!

– Nhỏ: Thì hồi sáng nay đó tự nhiên tên lớp trưởng cứ sấn sấn lại bắt chuyện với chị rồi hỏi tùm lum tà la luôn.

– BL: Có vậy thôi á? Tưởng sao chứ.

– Nhỏ: Nếu chỉ có vậy thì chị nói làm gì, nhưng đến trưa thì chị đứng đợi tên xe ôm đáng ghét chở về mà chờ hoài chả thấy đâu, đến lúc cả trường về hết rồi mà chẳng thấy bóng dáng hắn đâu. Làm chị đứng đợi muốn rụng giò luôn.

– BL: Rồi rồi, sao nữa?

– Nhỏ: Từ từ coi, chị đang kể mà. Lúc chị đang tính đi bộ về thì tự nhiên có hai thằng nào đầu tóc thì xanh xanh đỏ đỏ, mặt mũi thì xấu kinh xấu khủng luôn. Bọn chúng chạy xe máy đến rồi giở trò sàm sỡ chị, còn bảo chị lên xe chúng chở về.

– BL: Thế là chị kẹp xúc xích về à? (Em nghe câu đó mà chả hiểu gì sất, bác nào hiểu được nghĩa câu này thì dịch giùm em nha).

– Nhỏ: Mày điên à.

– BL: Ui da, em lỡ lời. Chị bớt nóng hè hè. Thôi kể tiếp đi.

– Nhỏ: Ngồi im mà nghe nè, nói lung tung nữa là chị không kể nữa luôn đó.

– BL: Yes sir. Hềhề.

– Nhỏ: Lúc đó một tên cứ sấn vào nắm tay nắm chân chị làm chị sợ chết đi được. Trong lúc chị không biết làm sao thì tự nhiên tên lớp trưởng từ đâu nhảy ra đánh hai tên đó túi bụi. Lúc đầu có tiếng hét “dừng lại” thì hình như chị thấy hắn á, chị còn tưởng là tên đáng ghét đó đến cứu chị cơ nhưng rồi không phải.

– BL: Rồi tên lớp trưởng chở chị về à?

– Nhỏ: Ừm, chẳng lẽ chị lại đi từ chối rồi đi bộ về à.

– BL: Mà tên đó mặt mũi ra sao?

– Nhỏ: Thì nhìn cũng khá đẹp trai, dáng người cao cao, khuôn mặt chữ điền, mắt bồ câu… blabla…

– BL: Woa, sướng nhé.

– Nhỏ: Sướng cái gì mà sướng.

– BL: Thì mới đi học thôi mà đã có người đẹp trai theo đuổi rồi. À mà hồi nãy chị nói tên “xe ôm đáng ghét” là ai thế?

– Nhỏ: Thì là cái tên đáng ghét con cô Thủy á.

– BL: Ý chị là anh Đức á?

– Ừ, chứ còn ai vào đây nữa.

– Ghê nha, mà sao chỉ bắt ảnh làm xe ôm cho chị hay vậy?

– Chuyện dài lắm, bữa khác chị kể cho.

– Ừm, mà sao anh Đức lại không chở chị về?

– Chị biết đâu, chị đợi cả buổi mà chẳng thấy đâu. Còn lúc chị bị bắt nạt thì cũng chẳng thấy tăm hơi đâu cả. Đúng là đồ đáng ghét.

– Vậy ánh chưa nói cho chị biết à?

– Biết cái gì?

– Thường thì 11h15 là về đúng không? Nhưng ánh với hai ông bạn của ánh thường ở lại đến 11h30 mới chịu về. Ngày nào cũng vậy hết trơn á.

– Hở, sao kỳ vậy trời? Chẳng lẽ chị trách nhầm tên đáng ghét đó.

– Chứ còn gì nữa.

– Đúng rồi, hình như lúc chị bị bắt nạt thì có ba người đang dắt xe ra cổng rồi đứng xem một lúc á. Lúc đó chị hơi sợ núp sau tên lớp trưởng nên không để ý kỹ lắm.

– Vậy thì đúng là ba người họ rồi á.

– Nếu như đúng là họ thì sao lại không vô cứu chị mà lại đứng nhìn chứ.

– Thế vừa nãy ai nói là đang núp sau anh chàng lớp trưởng đẹp trai vậy. Đã có bạch mã hoàng tử cứu chị rồi thì anh ấy còn xen vô làm gì nữa.

– Ừ nhỉ, ủa mà sao nãy giờ em không bênh chị mà toàn bênh cái tên đáng ghét đó vậy hả? Hay là em… hèhè.

– Chị đừng nghĩ bậy, em làm gì có.

– Trời, còn chối nữa kìa, mặt thì như quả cà chua rồi kìa. Haha.

– Làm gì có.

– Ừ, đâu có đâu ha. Ủa mà hình như tên đáng ghét đó chưa có bạn gái thì phải?

– Cái này thì có trời mới biết. Nhìn mặt ảnh ngố ngố vậy thôi chứ âm binh lắm đấy.

Em ngồi bên này nghe hai nhỏ nói xấu em mà nóng cả máu nhưng cũng chẳng làm gì được cả. Chẳng lẽ giờ lại nhảy ra cầm bịch nấm đập tưng tưng vào đầu mỗi đứa vài cái rồi mang tiếng là thằng nghe lén hóng hớt à. Thế thì có nước độn thổ mất, nên em đành ngậm đắng nuốt cay ngồi im thin thít mặc dù em đâu có muốn nghe lén đâu. Mà hai nhỏ này nói chuyện mà có nhiều câu hại não thật (câu nào thì các bác tự hiểu nhá). Giờ em chỉ mong sao cho hai nhỏ đi đâu chơi đi để em còn về nữa. Chứ ở đây hiến máu nhân đạo cho lũ muỗi kia từ 7h đến gần 10h thì bố em cũng chẳng chịu nổi. Với lại lỡ giờ mà mẹ gọi em về trước mặt hai nhỏ thì có nước em độn thổ mất.

– BL: Thôi đi ra kia hóng gió đi, chứ ngồi đây em mỏi lưng quá à.

– “Đúng rồi, bé Linh ơi anh thương bé nhất ngày hôm nay” – Nghe câu đề nghị đó của bé Linh mà em như chết đuối vớ được phao.

– Nhỏ: Ừ, ra hóng gió chút rồi về luôn.

– BL: Ok sir.

– Nhỏ: Mà sao hôm nay tên đáng ghét đó lại không xuống nhỉ hay là hắn đang giận mình ta? – Nhỏ lẩm bẩm tuy nhỏ nhưng em cũng có thể nghe rõ.

– BL: Hả? Chị nói gì cơ?

– À, không có gì đâu, thôi đi lẹ đi. – Rồi nhỏ đẩy lưng bé Linh đi ra.

Chỉ chờ có thế, me hai nhỏ vừa bước tới cổng là em luồn lên chỗ mẹ hối về. Về nhà vệ sinh cá nhân rồi em leo lên giường vắt tay lên trán với một đống suy nghĩ rối như tơ vò. Nằm một lúc mà vẫn không ngủ được nên em ra ngoài hè uống rượu ngắm trăng à nhầm uống trà ngắm trăng cho dễ ngủ. Bác nào mà bị khó ngủ thì cứ pha một ấm trà đặc uống mà uống. Đảm bảo bác đấy không bị khó ngủ nữa mà cả đêm tỉnh như sáo cho coi. Hehe.

Nhưng vừa ra tới hiên nhà thì gió thổi từng cơn lạnh teo tờ rym nên thôi từ bỏ ý định ngắm trăng vậy. Ngồi uống trà ngắm nóc nhà cũng được vậy. Uống xong thì em mò vào giường ngủ nhưng vừa đến giường thì em mất đà vấp phải cạnh giường rồi ngã lăn lên chiếu. Sau đó em còn bị đập đầu vào gối, không những thế em còn bị cả cái chăn đè lên người dẫn đến bất tỉnh nhân sự luôn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Thông tin truyện
Tên truyện Hành trình tuổi thơ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 18/03/2019 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Võ Tòng dâm hiệp truyện
Phần 8 Kim Liên mở cửa, thấy Võ Tòng, nàng vui vẻ kéo chàng vào nhà, ngay lập tức nàng lột quần của Võ Tòng ra, ôi sao lại có mũi của nữ nhân, con cặc này còn vết gì đỏ đỏ... Không, Võ Tòng là chính nhân quân tử, chắc là mùi của ta, không mùi này khác, chắc ta nghĩ nhiều, sao chàng dám phản bội ta được, rồi cho cặc vào mút trước sự phản đối của Võ Tòng: Đại tẩu... chúng ta không thể phản bội đại ca... ôi... đại tẩu... tẩu bú cặc tuyệt quá... đệ muốn liếm lồn tẩu... Cái lưỡi Kim Liên đẩy từ gốc cặc tận đầu cặc, để da...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chị dâu em chồng Dâm thư Trung Quốc Đụ lỗ đít Làm tình tay ba Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện dâm hiệp Truyện les Truyện liếm lồn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Nỗi đau (Update Phần 55)
Phần 8 Chị cứ ôm ghì chặt lấy nó mà khóc tưởng chừng như là nếu chị buông tay nó lại tan biến đi mất, nó ngộp thở trong cái khe ngực căng phồng đang thút thít ấy cảm nhận từng hơi thở lên xuống của chị. Nó nghe cả những nhịp dồn dập của trái tim đang yêu của chị chắc chị lo lắng nhiều, nó cứ im lặng mãi trong tiếng nấc nghẹn ngào nơi chị muốn lau nước mắt cho chị mà với không tới. Mãi lúc lâu nó mới cất tiếng: Em cũng về đây rồi mà không sao đâu... có gì ăn không Trang em đói quá... Chị nghe thế đấy nó ra lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Bước chân âm thầm (Full) - Tác giả Sịp
Phần 8 Lâu dần tự nhiên lằn ranh phân cách giữa hai cô cháu hóa giải đi lần và xóa tan hồi nào không hay nữa. Cô giáo đã hết giữ kẽ với cháu và đứa bé ngược lại cũng thấy thoải mái với cô. Chỉ còn một chút e dè là vì vai trò mô phạm của cô nơi thị trấn nhỏ, cô vẫn phải ý tứ để lời đồn xấu đừng bể tùm lum ra. Cô Hoan dặn cậu nhỏ mỗi khi ra đường phải tỏ ra chừng mực, phải khép nép đi bên cạnh cô, dáng dấp phải đàng hoàng và nhất là phải tỏ ra còn bé. Về nhà thì sao cũng xong, còn giữa bàn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bóp vú cô giáo Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện móc lồn Truyện sex cô giáo

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng