Lên đến nơi thì đã thấy lớp nó ở đó rồi, khiếp quá hôm nay có cả băng rôn rồi trống, vỏ chai nhựa các thứ, lớp nó hôm nay hóa điên hay sao mà mọi hôm toàn cổ vũ cho lớp đối thủ, nay lại quay ra cổ vũ cho lớp mình. Em đến thì chạy lại buôn chuyện với mấy đứa con gái, nó đi đến đội của nó, thằng nào thằng ấy cũng ủ rũ, chắc chúng nó cũng hiểu rằng trận đấu này chúng nó không có quyền tự quyết nữa…
– Thôi nào mấy thằng, cười lên, thoải mái lên, có cái gì đâu mà ủ rũ, ủ rũ thế rồi đá làm sao. Chúng mày thích đá bóng thì phải hiểu trong đá bóng điều gì cũng có thể xảy ra chứ – Nó lên tiếng…
– Phải đấy sợ clg mấy thằng ranh A2, năm ngoái mình thiếu người, không phải đội hình mạnh nhất mà chúng nó chật vật thắng mình bằng quả pen vớ vẩn, năm nay phải giã cho chúng nó chừa thói oai đi – Thằng Quân nói tiếp lời nó…
– Phải rồi anh em, dù chúng ta có bị loại vì hiệu số thì chúng ta cũng phải thắng, thắng trong vinh quang chứ đúng không? Chả lẽ lại để chúng nó cười vào mặt vì bị loại từ vòng gửi xe à? Anh em có quyết tâm không? Không vào được vòng sau thì cũng phải đá cho chúng nó hiểu chứ nhể – Nó hô hào sau câu nói của thằng Quân…
– Đồng ý, quyết tâm, đá cho chúng nó hiểu ai mới là ông vua của khối 12, huuuuu…
Cả đội nó hò reo quyết tâm lắm, nó vui vì nếu tinh thần đã ổn định thì mọi chuyện sẽ được giải quyết. Nó gọi Linh sang bên nó, em nhìn thấy thế thì không thích cho lắm nhưng vì công việc của lớp nên em không nói gì nó cả…
– Nam gọi Linh à?
– Ừ hôm nay lớp mình thắng thì cả lớp đi uống bia nhé, lâu rồi lớp ta chưa liên hoan. Tiền nong không quan trọng đâu, uống ở quán anh tớ, tớ lo được…
– Cố lên, mà tay Nam bị sao kia – Linh nheo mắt nhìn vào vết thương ngã xe của nó…
– À không sao, hôm qua tớ trượt chân ngã mà – Nó cười khì, xoa xoa vào cái băng vết thương…
– Nam có đá được không, hay thôi nghỉ đi – Linh vẫn nhìn vào vết thương của nó…
– Yên tâm Nam đá được, Linh về thông báo với mọi người nhé, đi đi…
Linh ậm ừ quay về đội cổ vũ, nó ngồi bệt xuống sân lấy quyển vở chiến thuật ra và gọi anh em vào họp nhanh trước trận…
– Tình hình chắc chúng mày đã nắm được, Lớp mình đang được 1 điểm và hiệu số – 1,10A2 đang có 3 điểm hiệu số +2,10A14 đang có 3 điểm hiệu số – 3, và 10A6 đang có 4 điểm với hiệu số +2… Bây giờ mấy có tình huống như thế này… Nếu chúng ta thắng A2 4 – 0 và 10A6 thắng 10A14 thì mình sẽ lên nhì bảng, nếu 10A6 thua 0 – 1 trước 10A14 thì chúng ta phải thắng 5 – 0 mới có cơ hội. Nếu hòa không bàn thắng thì chúng ta chỉ cần thắng 2 quả là nhì bảng, hòa tỉ số bao nhiêu thì cứ thế nhân lên. Bởi vì 2 trận này đá cùng giờ nên mình không biết được tỉ số. Tao cần 1 thằng sang bên kia thông báo tỉ số về đây để anh em nắm được…
Thằng Khánh dơ tay xung phong, nó chốt luôn, hôm nay lớp nó sẽ có 2 sự thay đổi khá quan trọng khi lớp nó sẽ đá với đội hình 1 – 2 – 4, nghĩa là chỉ có 1 hậu vệ thòng, 2 tiền vệ kiến thiết, 2 tiền đạo cánh lên công về thủ và 2 tiền đạo cắm. Hôm nay nó sẽ lên đá tiền đạo, mấy cái chiến thuật nó thử nghiệm đều hỏng hết rồi. Có thể nói lớp nó hôm nay ai về đúng vị trí người đó, hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp…
3h chiều chúng nó bắt đầu đá, vì bảng nó đến giờ là bảng tử thần đúng nghĩa nên rất đông người xem, bọn con gái 2 lớp cứ thi nhau hò hét, đập chai đập trống, không khí rộn ràng đúng chất bóng đá, lâu lắm rồi nó mới được đá trong không khí như thế này. Nó gọi thằng Ơn Pepe lại, nói nhỏ…
– Xem vai tao đi…
Thằng Ơn lột áo nó ra xem, một cục sưng u nổi to lên, có thể vai nó bị trẹo nhẹ khiến tay nó dơ cao lên là đau nhói, thằng Ơn nói nó bị trẹo vai rồi, hay ra nghỉ nhé thì nó gạt phăng đi…
– Bẻ hộ tao, cứ bẻ đi tao chịu được…
– Mày điên à, lỡ gãy thì sao, tao chưa điên…
– Mày đéo tin tưởng vào những gì mày học được từ ông bà già mày à – Thằng Ơn là con của ông lang băm chuyên bó lá gãy xương tay chân và chữa trẹo xương…
– Tao đã thực hành đéo đâu mà biết, thôi mày nghỉ đi…
– Làm nhanh lên đéo còn thời gian đâu…
Thấy nó cương quyết thì thằng Ơn cũng đành ngậm ngùi đồng ý, nó bảo mấy thằng đứng quây xung quanh nó, còn nó thì nằm lên cỏ theo kiểu nghiêng người, thằng Ơn quỳ 1 chân bên cạnh cầm lấy cánh tay nó, tay còn lại đặt vào vai nó.
– Tao ấn nhé…
– Ấn đi…
Rắc, rắc 2 tiếng rắc vang lên kèm theo tiếng kêu của nó…
– Áiii, *** mày sao đau thế Ơnnnnn…
– Xong rồi đấy! Mệt **
Nó cảm thấy thoải mái hơn, đứng dậy vươn vươn cái tay, còn đau nhưng không còn đau nhói nữa. Em thì nghe thấy tiếng kêu của nó lật đật chạy lại…
– Anh làm sao thế, sao kêu lên ghê thế…
– À không có con cóc trong giày, anh xỏ chân vào đụng vào nó nên anh giật mình kêu lên ấy mà…
– Haha đồ nhát gan – Em lè lưỡi trêu nó rồi chạy về bên ngoài sân…
Tiếng còi khai cuộc vang lên, lớp nó tổ chức áp sát người và tổng tấn công nhằm tìm kiếm bàn thắng càng sớm càng tốt. Và trời không phụ lòng người, phút thứ 2, từ 1 đường chuyền vượt tuyến của thằng Ơn, nó đón được bóng và bắt vô lê đưa bóng vào góc xa của khung thành, mở tỉ số cho đội nó. Hy vọng đầu xuôi đuôi lọt.
Trận đấu trở nên nóng hơn khi A2 bắt đầu dâng cao đội hình và chơi rắn hơn. Việc dâng cao đội hình khiến A2 lộ ra nhiều khoảng trống, nắm bắt được điều nay nên sau 1 pha tranh chấp thành công của thằng Quân ở khu vực biên gần góc, bóng được đưa đến chân nó, nó xoay người chuyền bóng cho Trung lùn đang băng lên. Bỗng nhiên 1 cái củ trỏ từ đâu va vào gáy nó khiến nó ngã trượt trên mặt sân. Trung lùn cũng đã làm tốt bằng 1 pha lốc bóng qua đầu thủ môn, nâng tỉ số lên 2 – 0…
Nó đứng dậy phủi phủi cái áo, vết thương của nó rách ra chảy máu, nó giật luôn cái băng gạc ra ném xuống đất, bọn thằng Ơn, thằng Quân lao đến đứng trước mặt nó rồi đẩy thằng kia ra, mọi chuyện khá căng thẳng khiến trọng tài phải ra can ngăn. Nó sau khi ném cái băng tay ra thì cũng lao vào can ngăn mấy thằng kia. Mẹ lúc chúng nó bắt nạt thì nhát thế mà đá bóng thì hăng thế, nhưng cảm động quá tinh thần đồng đội: D Nó sau khi đẩy thằng Ơn với thằng Quân ra thì quay sang nói với thằng vừa chơi xấu nó…
– Đá từ từ thôi bạn, để ý rút kinh nghiệm nhé, bóng đá là phải có tiểu xảo nhưng không phải là triệt hạ nhau như thế… – Nó nói xong không quên kèm theo 1 cái vỗ vai… Bây giờ đang là thời điểm nhạy cảm, nó cần 1 cái đầu lạnh, chứ nếu như lớp nó chắc suất đi tiếp mà trận này là trận thủ tục thì nó đã cho thằng ấy ra sân trong đau đớn rồi…
Trận đấu vẫn tiếp tục với nhiều cơ hội nguy hiểm của cả đội nó lẫn đội bạn, nhưng hôm nay là một ngày xuất sắc của thằng Dũng thủ môn, Dũng người nhện, Dũng Peter Cech… nên lớp nó may mắn không phải nhận bàn thua nào…
– Cố lên anh em ơi, bên kia chúng nó vẫn đang hòa 0 – 0, với tình hình này mình đang nhì bảng rồi, còn 30p nữa, cố lên anh em – Thằng Khánh hớt hải chạy về báo cáo…
– Vẫn phải cố ghi thêm 2 bàn nữa, 1 ăn cả ngã về không, không đá kiểu đổ bê tông được, hôm nay đá cho chúng nó hiểu cơ mà – Nó đập quyển vở chiến thuật xuống mặt sân hét lớn…
– Anh, anh, em dặn anh thế nào, đá phải cẩn thận cơ mà, rách hết vết thương rồi – Em vừa lấy giấy lau máu cho nó vừa cằn nhằn…
– Yên tâm, vặt ấy mà, quan trọng là lớp mình thắng là được rồi, hehe – Nó te tởn với em…
– Nhưng đá cẩn thận vào, trận này mà thắng tối em thưởng – Em nói nhỏ vào tai nó đủ nghe, khuôn mặt đỏ lựng lên sau câu nói, biết là em động viên nó nhưng mà động viên thế này thì gãy chân nó cũng phải thắng thôi haha…
Hiệp 2 bắt đầu, A2 có 3 sự thay đổi người, bọn này cũng toàn bọn quen đá nhiều nên nó hiểu hết, nó đổi luôn chiến thuật thành 3 – 2 – 1 rồi đá chuquachula (chuyền qua chuyền lại) để giảm nhịp độ trận đấu. Đội bạn bực tức vì đang thua lại gặp kiểu đá này nên không giữ được bình tĩnh, phạm lỗi liên tục, ít nhất là 3 cái thẻ vàng đã được rút ra. 10p sau thấy đội bạn đã xuống sức, nó phát động phản công nhanh bằng 1 đường chuyền vượt tuyến, bóng đến chân thằng Hoàng, Hoàng dẫn 1 nhịp rồi cắt vào khu vực cấm địa cho thằng Quân, ngẫu hứng thằng Quân đánh gót trả bóng lại phía sau cho nó đang băng lên nã đại bác. Như bao nhiêu quyết tâm dồn nén vào cú sút, thủ môn đội bạn đã đứng im nhưng cột dọc lại từ chối bàn thắng của nó. Bóng bật ra, thằng Quân lao vào sút bồi thì roạt, 1 hậu vệ đội bạn nhoài người xoạc bóng, đạp trúng chân thằng Quân khiến nó ngã bật ra sau đau đớn. Trọng tài thổi Penalty…
Nó sẽ là người thực hiện quả penalty này, thằng Khánh chạy về báo 10a14 đã ghi bàn thắng thứ 2 rồi, tỉ số đang là 2 – 0 nghiêng về 10a14. Như vậy 10A6 đang có hiệu số là 0, tình hình rất căng, nếu như 10A6 ghi thêm 1 bàn thắng nữa thì hiệu số sẽ là +1, chúng nó sẽ bị loại dù có thắng đi nữa. Vì vậy cú sút này của nó phải thành công, nếu thành công thì chúng nó đã cầm chắc 80% tấm vé vào vòng loại trực tiếp… Nó hôn nhẹ quả bóng, hít 1 hơi thật sâu, bỗng nhiên quay người lại nó chạy ra phía em, nó ôm em trong sự ngạc nhiên của em và sự ngỡ ngàng của CĐV lớp nó, CĐV lớp bạn và cầu thủ trên sân. Nó nói nhỏ vào tai em…
– Cho anh động lực, cú sút này sẽ quyết định tất cả, anh yêu em, hãy tin anh…
Em nhìn nó cười hạnh phúc rồi thơm vào má nó, miệng nói lên khe khẽ, Cố lên anh yêu, 12A13 vô địch, 12A13 vô địch, bọn CĐV lớp nó thấy thế cũng hô to 12A13 vô địch, 12A13 quyết thắng… Trên sân lúc này không khí vui vẻ và náo nhiệt mà lớp nó tạo ra, ngoại trừ ông thầy trọng tài, ông cho nó nguyên cái thẻ vàng vì tội câu giờ J…
Bước đến loạt sút, nó đánh mắt bên phải, vì nó nhìn thấy chân trụ của thằng thủ môn dồn lực để nhảy sang bên trái. Nhưng trong những lúc quan trọng, nó lại đưa ra quyết định táo bạo…
Nó thực hiện 1 quả Panenka, bóng đi bổng, nhẹ và nằm gọn trong lưới trước sự ngỡ ngàng của cầu thủ 2 bên. Nhưng sau đó thì bọn thằng Quân, Hoàng, Trung, Ơn đã chạy đến ăn mừng cùng nó, còn nó thì ăn mừng theo kiểu Ronaldo, thần tượng của nó… (Mỗi tội anh Rô hôm qua không gánh được Bồ và không đưa em về bờ được huhu)
Trận đấu kết thúc, 10A6 thua 10A14 2 – 1, lớp nó được 4 điểm với hiệu số +2, đứng nhì bảng G, hơn đội đứng thứ 3 là 10A6 với chỉ 1 bàn thắng… Lớp nó vẫn hò reo trong tâm trạng phấn khích vì đội bóng đã ngược dòng vòng bảng thành công…
– Thằng Nam, mày nghĩ gì mà dám đặt niềm tin của anh em bọn tao cũng như cả lớp vào quả Panenka đấy hả? – Thằng Quân khoác vai nó…
– Đúng đấy, con mẹ nó, tao nhìn mà thót cả tim luôn cái lúc bóng rơi xuống ấy, nhưng công nhận nó căn điểm rơi tốt thật – Thằng Ơn nói…
– Nhưng phải công nhận nó sút quả ấy đỉnh thật, những quả quan trọng như thế mà dám làm liều, tinh thần nó thép thật – Thằng Hoàng chêm vào…
Chúng nó cứ thi nhau khen làm nó phổng mũi, lúc ấy nó ngẫu hứng nên sút vậy chứ nó cũng run lắm chứ, áp lực đè nặng lên cú sút đó. Bây giờ cho nó thực hiện lại thì cho tiền nó chả dám sút kiểu ấy nữa, 1 lần là đủ rồi. Em tiến đến ngồi cạnh nó, đưa cánh tay nó lên xem vết thương, xuýt xoa…
– Chồng em giỏi thế, em không hiểu nenka nen ciếc gì cả nhưng em thấy anh sút đẹp, thằng thủ môn như đi bắt vịt ý hihi…
– Anh có đau không, tí về em rửa rồi băng lại cho nhé, khổ thân chồng em…
Nó đang mệt nên cũng chỉ cười với em, cả lớp nó tập trung khi nghe Linh gọi, nó cũng hướng ánh mắt lên chỗ Linh đang đứng…
– Chúc mừng các chàng trai của chúng ta hôm nay đã có 1 trận đấu quả cảm và xuất sắc, để ăn mừng chiến thắng này, cô Thanh đã đồng ý trích quỹ lớp ra tổ chức liên hoan cho chúng ta, cả lớp đi uống bia nhé…
Cả lớp nó reo lên sung sướng, Linh đánh ánh mắt qua nhìn nó cười hiền, nháy mắt với nó, nó gật đầu, bỗng nhiên em nhéo nó rít lên…
– Sao cái Linh nó nháy mắt với anh hả? Nháy mắt tình tứ à?
– Đâu có, anh bảo Linh nếu thắng thì tổ chức cho lớp đi liên hoan mà, Linh nháy mắt với anh ra hiệu ok rồi ấy mà, ái đau bỏ tay ra…
– Thật không, liệu cái thần hồn đó – Em lườm nó…
Nó cười khì, cái vẻ ghen tuông của em không làm nó khó chịu mà khiến nó cảm thấy em đáng yêu hơn… Nó nằm trườn ra sân nhìn lên bầu trời, nắng đã không còn nhưng trời cũng không thể mưa được đâu nhỉ, vì đây là những ngày bình yên mà…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hồi ký mưa |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Ngày cập nhật | 31/01/2024 11:46 (GMT+7) |