Sau khi hai chị em ăn uống no say, Hằng mang thức ăn đút cho Dũng nhưng hắn ăn không được nhiều. Hằng bực bội muốn đánh cho một trận nhưng thấy không nỡ.
– Nè, cố mà ăn cho có sức nếu không mày sẽ chết đó thằng ngu. Lát nữa chị em tao sẽ tiếp tục đụ gãy cặc mày. Lo mà duy trì chút sức tàn đi, đồ thằng hiếp dâm khốn nạn.
Lời miệt thị thật chuẩn xác và đau đớn, Dũng đang trở thành nạn nhân của chính mình và chịu báo ứng cho việc đã làm. Khi mới lập nghiệp hắn từng phá trinh rất nhiều cô gái để tìm vận may, dù đó là những cuộc mua bán thông qua dắt mối nhưng khi vào cuộc cũng không khác gì cưỡng hiếp. Quá khứ tội lỗi đang hiện về sống động khiến lòng hắn thêm ray rứt hối hận. Giờ đây đối diện với thực tại hắn mới thấu hiểu nỗi đau của nạn nhân khi bất lực buông xuôi trong sự giam cầm hành hạ.
Cơm no bò cưỡi, hai người đàn bà đa dâm lại nghĩ đến cảm giác hả hê khi hãm hiếp một gã khốn nạn mà hắn không thể giãy giụa. Cả hai quyết định sẽ làm thêm một trận cho hết buổi sáng rồi hẳn tính tiếp. Cầm viên thuốc đi đến góc phòng, kẻ bị trói vừa nhìn thấy đã hoảng loạn kêu gào nhưng không thể thoát khỏi số kiếp đã định.
– Bóp họng nó cho chị – Phấn lạnh lùng ra lệnh.
– Hả miệng ra… Giãy hả? Giãy cũng không thoát đâu con…
– Đêm qua hãm hiếp Phương Linh nó đã uống thuốc kích dâm. Giờ thêm viên này nữa cho nó nứng đến vỡ mạch máu luôn.
Hai chị em hợp sức giữ chặt con thú bị xích rồi cuối cùng viên thuốc cường dương một lần nữa trôi xuống bao tử. Trong lúc chờ ngấm thuốc, Phấn lau chùi sạch sẽ cặc Dũng rồi vùi mặt bú kích thích cho khoai mau chín. Hằng không giúp Phấn mà lên phòng ngủ mặc chiếc đầm xòe đủng đỉnh đi xuống cầu thang, dù đêm qua ngủ không liền mạch nhưng được đụ hả hê nên trông nàng rất sung sức.
– Chị cứ ở nhà hưởng trước đi nhé, em vào bệnh viện xem sức khỏe bé Linh thế nào rồi quay về hưởng khúc sau.
Nghe nhắc tên Linh mà lòng Dũng đau nhói. Đó là một nàng tiên lạc bước xuống trần gian sa vào cạm bẫy ái tình, vậy mà hắn không giang tay giúp đỡ lại nhẫn tâm vùi dập nàng trong nhục nhã ê chề. Giờ hắn phải đền tội cũng là lẽ công bằng. Linh ơi cho Dũng xin lỗi, Dũng hối hận lắm rồi…
Đánh lái cho xe hơi chui vào hầm bệnh viện, Hằng rời khỏi xe mang theo một ít vật dụng đi thang bộ chứ không dùng thang máy, đó cũng là cách để nàng rèn luyện sức khỏe và giữ vóc dáng. Tiếng giày cao gót khua lanh lảnh trong khu thang bộ dẫn từ hầm xe lên tầng trệt. Một người đàn ông theo sau nhưng bước chân gã hơi chậm lại. Ánh mắt dê xồm bắt đầu chú ý vào tà váy ngắn cách hắn hơn chục bước chân. Hắn cố tình đi chậm để chờ Hằng qua khúc quanh chiếu nghỉ rồi ngước lên nhìn thốc vào váy nàng. Cặp mắt trân trối mở to nhìn chòng chọc chiếc xì líp vàng rực bọc lấy một khối thịt mũm mĩm giữa cặp đùi trắng nõn. Hằng vừa nhìn xuống và bắt gặp kẻ bệnh hoạn đang lấm lét lãng tránh. Nàng đi nhanh thoát khỏi những bậc cuối cùng đứng chống nạnh chờ đợi. Gã đàn ông tái sắc khi thấy người đẹp đứng chận lối lên.
– Anh nhìn cái gì? Chưa thấy quần lót phụ nữ bao giờ hả? Muốn xem cho rõ thì quỳ xuống nhìn ngược lên – Chân Hằng bước dạng ra hai bên.
– Xin lỗi…
Gã cúi mặt nép người vào tường rồi vọt thật lẹ thoát khỏi bàn tay Hằng vừa chụp hụt cổ áo.
– Thứ đàn ông biến thái. Đừng để tôi gặp lại lần nữa – Giọng mắng nhiếc chát chúa khiến gã biến thái cắm đầu bỏ chạy.
Một lũ thối. Trên đời còn tồn tại thứ này thì hỏi sao con gái nhà người ta không bị cưỡng hiếp. Mình là cảnh sát thì nhất định hốt hết mấy tên này vô tù cắt cu từng đứa một. Hằng ép tà váy sát người, nhìn trước ngó sau một lượt chợt thấy cái váy ngắt thật. Cặp chân thẳng tắp gần như phơi ra trần trụi, đôi giày cao gót càng khiến vóc dáng ấy thêm cao vời vợi nên với góc nhìn ngược từ dưới lên bảo sao không rõ mồn một cho được. Ừ nhỉ, ai bảo mình thích show hàng làm gì. Chị Phấn chửi cũng đâu có oan. Khoe ra cho người ta ngắm lại chửi người ta bệnh hoạn, còn chẳng có kẻ nào ngó tới thì lại tủi thân tự ti. Haizzz… đàn bà là trung tâm của rắc rối.
Đôi chân kiêu hãnh duỗi những bước dài dọc hành lang hút theo vô vàng những ánh mắt khát khao ngưỡng mộ. Hằng xoay nắm đấm cửa nhưng đã khóa trái bên trong. Nghe có tiếng động Khánh ra mở cửa khẽ cúi chào. Hằng đưa túi đồ cho Khánh đi nhanh đến giường bệnh.
– Cưng khỏe chưa?
– Em chào chị – Linh ngồi dậy – Dạ em khỏe nhiều rồi chị, chiều hôm qua sốt nhẹ một tí rồi không thấy bị lại nữa.
– Khánh chăm sóc em chu đáo không? Cứ nói thật, nó mà linh tinh chị đập cho nó một trận.
– Dạ đâu có… suốt đêm Khánh ngủ rất ít vì cứ thức thăm chừng em hoài.
Linh không tin mình đã nói như thế vì làm gì có chuyện chăm sóc hay thức thăm chừng. Tình yêu đã biến Linh thành kẻ nói dối không biết ngượng miệng. Suốt đêm cả hai bận rộn đùa nghịch chỗ đó của nhau rồi nàng bắt Khánh phải cởi quần đưa cái vòi to như cùm tay cho nàng bú lấy sữa.
– Bác sĩ khám chưa Khánh? Có nói bao giờ được về không?
– Dạ mới khám xong, lát đi làm vài kiểm tra nếu thấy ổn thì đầu giờ chiều xuất viện đó chị.
Nghe hai từ “xuất viện” mà lòng Linh nặng trĩu. Nàng không biết phải đối diện những ngày sắp tới theo cách nào. Khánh sẽ vuột khỏi vòng tay nàng để trở về kiếp trai bao thuộc sở hữu của hai người đàn bà quyền lực. Nàng buộc phải chấp nhận điều đó vì mình là kẻ đến sau không có quyền giành giật Khánh làm của riêng.
– Hai đứa ăn sáng chưa?
– Dạ ăn rồi – Khánh trả lời.
– Chị có chuyện muốn nói với Linh một chút.
– Dạ, vậy em xuống căn tin uống cà phê.
– Ừ, xong chị gọi lên.
Cửa phòng đóng lại cũng là lúc không khí trở nên nặng nề. Linh chưa từng có cảm giác sợ sệt khi bàn công việc với sếp Hằng nhưng trong chuyện tình cảm thì trái ngược, nàng luôn thấy bị áp đặt đến ngột ngạt. Linh ôm chặt chiếc gối trước bụng chuẩn bị đón nhận những phán quyết đau lòng.
– Linh à! Hai chị đang sắp xếp để thằng súc vật kia ngồi tù, chắc là hơi lâu đó vì nó nhiều tội lắm. Kiếp nạn này của em khiến chị ray rứt vô cùng, dẫu sao cũng có một phần lỗi của chị trong đó.
– Dạ chị đừng nói vậy. Tại em ngu bị hắn chuốc rượu…
– Đó là chi tiết thôi, còn tổng thể vẫn không phải lỗi em. Về mặt công việc, công ty rất cần em nên đừng bao giờ nghĩ đến chuyện rời bỏ chỗ làm này. Chị sẽ không tha thứ nếu em quay lưng với kỳ vọng của chị.
– Dạ… em cám ơn chị vẫn luôn đặt lòng tin vào em.
– Về mặt tình cảm, em vẫn là em gái ngoan của chị – Hằng lấy hơi thật sâu như chuẩn bị nói ra điều miễn cưỡng – Hai chị đã bàn bạc với nhau và đi đến một quyết định liên quan đến Khánh.
Tay Linh bấu chặt chiếc gối, tim đập thình thịch khiến sắc diện có phần căng thẳng. Đôi mắt mở to đọc được điều đáng sợ trên gương mặt lạnh băng của kẻ đối diện, có vẻ như Hằng đang cân nhắc một điều gì đó.
– Khánh có yêu em không?
– Dạ… – Linh lưỡng lự – em nghĩ là có.
– Sao lại dùng từ “em nghĩ”? Yêu hay là không, em phải xác định cho được.
– Dạ… Khánh có yêu em – Đêm qua nàng đã hỏi và Khánh đã gật đầu xác nhận.
– Yêu thật sự hay yêu vì thương hại?
– Em nghĩ… Dạ… yêu thật sự. Từ khi đến với nhau Khánh luôn ân cần chăm chút cho em từng li từng tí chứ không chỉ có hai ngày này mà thôi, nên tình cảm đó không thể là thương hại.
– Sở dĩ chị hỏi vậy để có một quyết định thật hợp tình hợp lý. Nếu tình yêu chỉ là một chiều hoặc phía Khánh chỉ là thương hại thì chị sẽ buộc em chấm dứt ngay lập tức. Nhưng nếu tình cảm đến từ hai phía thì chị tán đồng.
Tai Linh lùng bùng không dám tin vào điều vừa nghe thấy. Cách nói chuyện của chị Hằng luôn khiến thần kinh Linh căng như dây đàn. Có lẽ chị ấy đã quen tác phong lãnh đạo nên từng câu nói luôn nặng tính mệnh lệnh.
– Hai chị đồng ý để em và Khánh được tự do yêu nhau, là một đôi sớm tối cận kề. Đó là vì hai chị thương em lắm mới quyết định như vậy.
– Dạ em hiểu.
Lòng Linh càng nặng trĩu vì nàng hiểu đằng sau câu nói vừa rồi sẽ còn một vế nữa mà nàng sẽ phải chấp nhận đánh đổi nếu muốn đến với Khánh.
Các chị đã nhường em rất nhiều, vậy nên em cũng phải nhường một bước để đôi bên dung hòa, đó là… – Hằng dừng lại lấy hơi – … em không được có tư tưởng sở hữu Khánh làm của riêng. Phải để cho Khánh ở bên các chị mỗi khi cần giải quyết sinh lý.
Linh tái sắc trước lời mặc cả quá thẳng thắn. Nàng nghĩ về vị trí của mình là kẻ đến sau trong một cuộc chơi đã định hình từ trước. Sự xuất hiện của nàng bỗng dưng làm mọi thứ xáo trộn. Nàng yêu một đối tượng thuộc quyền sở hữu của người khác rồi manh nha tranh dành làm của riêng. Khi biết sự thật về vai trò của Khánh trong Hội quý bà, Linh đã vô cùng suy sụp vì thần tượng trong tim không hoàn hảo như nàng nghĩ. Nếu mấy ngày trước Hằng đưa ra đề nghị này chắc Linh sẽ thẳng thừng từ chối. Thế nhưng mọi thứ một lần nữa bị đảo lộn, tai nạn vừa rồi đã khiến thân xác bị vùi dập nhuốc nhơ không còn là băng thanh ngọc khiết. Nếu Khánh không hoàn hảo thì Linh có hơn gì? Lòng Khánh thế nào đêm qua Linh đã rõ, chàng nhận hết mọi lỗi lầm về mình để luôn nhìn về nàng như một nữ thần trắng trong nguyên vẹn. Nếu Khánh đã chấp nhận sự thật không như ý thì tại sao Linh còn đòi hỏi nhiều hơn từ người mà mình đã trót yêu tha thiết? Tình yêu dành cho nhau đến trong một hoàn cảnh chưa có trong tiền lệ, Linh đang dần nhận ra những điều còn giá trị hơn là chiếm hữu một cách ích kỷ.
Linh đã cởi bỏ được rào cản tuổi tác để hồn nhiên lao vào vòng tay tình trẻ. Giờ đây trước một rào cản lớn hơn là chấp nhận cho Khánh chung chạ với người đàn bà khác, đó thật sự là một quyết định khó khăn và dị thường. Không phải Linh cũng cho phép ông Thành ăn nằm với người đàn bà khác đó sao? Rồi bản thân nàng cũng được chồng cho phép dắt người tình về nhà hoan lạc, đó chẳng phải giống nhau hay sao? Năng lực giường chiếu của Khánh quá khủng khiếp, nếu một mình Linh sở hữu đã chắc gì nàng đáp ứng nổi. Tình yêu phải có sự hy sinh và mong người mình yêu được mãn nguyện. Linh sẽ thản nhiên để Khánh lên giường với các chị như đã từng như thế, miễn sao tình cảm dành cho nhau vẫn nguyên vẹn nồng nàn. Linh chợt nhận ra chân lý đó để có thể nhẹ nhàng chấp nhận điều mà trước kia nàng cho là động trời. Thấy Linh vẫn đắn đo suy tư, Hằng mớm ý.
– Cứ suy nghĩ thật kỹ rồi từ từ trả lời chị.
– Dạ… em chấp nhận.
– Có vội vã quá không? – Hằng nhíu mày không dám tin lời Linh – Đừng quyết định bốc đồng để rồi phải ray rứt.
– Dạ đến giờ phút này quyết định của em không còn nặng nề miễn cưỡng, em rất sẵn lòng khi chúng ta cùng chia sẻ một bạn tình.
– Nói được phải làm được, quan trọng là không được ghen tuông.
– Dạ, em làm được.
– Nói công bằng là hai chị đang chia sẻ Khánh với em. Nhưng em lại nhận được nhiều hơn các chị vì có thêm tình yêu của Khánh.
– Dạ em đã thấu hiểu.
– Vậy thì sẵn đây chị cũng nói luôn kế hoạch sắp tới là Khánh sẽ dùng cái vốn trời cho để lôi kéo thêm một thành viên nữa đó là Mỹ Hương. Có thể Khánh phải tốn nhiều tâm huyết và thời gian, em cũng không được ghen đó!
– Khánh là người có năng lực rất mạnh, nếu em cứ trói buộc sẽ khiến Khánh mau chán chường, còn nếu em đồng ý để Khánh có nhiều nguồn vui thỏa mãn thì Khánh sẽ yêu em nhiều hơn. Em đã biết cách giữ Khánh bên mình rồi, em không sợ mất Khánh nữa.
– Rất tốt – Hằng phấn khích vỗ tay tán dương – Chúc mừng em đã sớm nhìn ra vấn đề. Em nói rất chính xác, giữ chân bạn tình không phải là giam trong lồng son để người ta phải thèm thuồng đói khát, mà ngược lại phải tạo điều kiện cho nhau tận hưởng những cảm xúc thăng hoa, đó chính là tư duy hiện đại về hạnh phúc lứa đôi. Haizzz… – Hằng hít một hơi dài sảng khoái – Giờ thì chị ủng hộ em chia tay chồng cũ, thời cơ đã chín muồi.
– Dạ em sẽ sớm giải quyết chuyện này.
Hằng đã trằn trọc tìm cách giải quyết những rắc rối phát sinh khi kéo Linh vào Hội quý bà. Nếu không bàn bạc và được chị Phấn cố vấn thì trong đầu Hằng vẫn chỉ là một mớ bòng bong. Dù Linh nhập hội không theo cách mà Hằng dự tính ban đầu nhưng cuối cùng thì kết quả cũng mỹ mãn. Hằng gọi cho Khánh và ít phút sau chàng trai trẻ đã có mặt.
– Chị nói chuyện với tình nương của em xong rồi. Giờ chị về đây. Khi nào xuất viện chị sẽ cho tài xế qua đón.
– Dạ, em biết rồi, cảm ơn chị.
– À, Khánh nên hỏi bác sĩ chuyện này – Hằng sực nhớ ra điều quan trọng.
– Gì thế chị?
– Hỏi xem bao giờ thì Linh có thể làm tình lại được. Thấy con bé xanh xao lắm – Hằng nhìn Linh nháy mắt khiến gương mặt trái xoan đỏ ửng – Khánh phải chú ý tẩm bổ nhiều chất dinh dưỡng vào cơ thể bạn gái đó nhé!
– Hôm qua em hỏi rồi, kiêng một tuần.
– Wow đúng là em trai rất được việc – Hằng giơ cao ngón tay cái – Thôi chị về đây.
Khánh tiễn chân Hằng ra đến cuối hành lang rồi quay lại với Linh vì nôn nóng muốn biết nội dung cuộc trao đổi, sẽ là chuyện vui hay khiến Linh đau lòng như hôm trước? Vừa về đến phòng đã thấy Linh bẽn lẽn trách mắng.
– Anh này, tự nhiên đi khai với chị Hằng… cái vụ kia.
– Vụ kia là vụ gì ta! – Khánh giả ngu giả khờ.
– Thì… thì cái vụ… kiêng một tuần đó – Linh giẫm chân nũng nịu.
– Tại chị ấy hỏi mà.
– Nhiều khi anh thật thà… thấy ghét luôn đó!
– Nói thấy ghét mà có người yêu gần chết kìa! – Khánh ôm choàng từ phía sau hôn lên má Linh, mùi da thịt của nàng sao mà thân thương quá – Em nè?
– Dạ!
– Hồi nãy… chị Hằng nói gì với em vậy? Có gì nghiêm trọng không?
Linh xoay người đối diện quàng tay qua cổ Khánh, gương mặt phúc hậu rạng rỡ như đóa hoa chớm nở buổi bình minh.
– Chị ấy đồng ý cho hai đứa mình yêu nhau và ở bên nhau. Anh có vui không nè!
– Vui chứ, nhưng còn…
– Anh đừng lo, em đã suy nghĩ rất tận tường. Em sẽ không trói buộc mà rất sẵn lòng khi anh ở cùng các chị.
– Hu hu… – Khánh giả vờ mếu máo – em đành lòng nhìn anh bị người khác vùi dập sao?
– Xí… khoái gần chết còn làm bộ. Anh không vùi dập người ta thì thôi chứ ai vùi dập nổi anh.
– Ủa vậy hả? Nhưng nghĩ lại cũng đúng, hình như chưa người phụ nữ xinh đẹp nào vào tay anh mà không rên xiết.
– Anh là đồ sát gái, anh là con dê đực, là đồ quỷ đáng ghét… đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét…
– À dám chửi ta… vậy ta sẽ cho nhà người tan tành mây khói.
– Á… không giỡn nha… – Linh bỏ chạy nhưng chỉ một thoáng đã bị Khánh tóm gọn, nàng ngửa mặt nhìn Khánh – Anh nè, khi trước mặt mọi người mình cứ xưng hô chị em như trước đây, còn khi chỉ có hai đứa mình thì… anh biết em muốn gì rồi đó!
– Anh chỉ biết rằng… em muốn chết dưới tay anh – Khánh ngấu nghiến hôn khắp người Linh.
– Á… nhột…
Nhấc bổng Linh đặt lên chiếc giường ở góc phòng, nàng nằm đó như tiên nữ giáng phàm trong hơi thở thoi thóp, ánh mắt hút hồn nhìn Khánh đầy mời gọi, hai đôi môi bất chợt quyện lấy nhau chìm vào mê đắm cõi hồng trần. Tay Khánh lần mò vào lưng quần bóp nắn khối thịt mềm mại, tay Linh dịu dàng mân mê đáy quần tây. Hôm nay âm đạo không ra máu nữa và cũng ngưng đặt thuốc, Linh đã tự tin để có thể cởi hai lớp quần nằm để dâng đến tình lang đóa hoa ngạt ngào hương sắc. Khánh rời môi nàng tìm đến vùng đất màu mỡ, nơi có dòng suối nhỏ đang róc rách dòng nước tình yêu.
Khánh đưa lưỡi vét đi những nhớp nhúa rồi hào hứng đón chờ đợt dâng trào tiếp theo. Ở bên Khánh cơ thể Linh lúc nào cũng mềm nhũn và ướt đẫm nên chàng tha hồ húp dòng khí ngọt từ hang sâu. Khánh không đưa lưỡi vào trong vì âm đạo còn rất yếu. Khánh chỉ ngậm lồn nàng hút dịch nhờn cũng đủ khiến Linh chau mày.
– A… Nhẹ thôi anh, em hơi đau!
– Anh xin lỗi. Vậy anh chỉ liếm thôi.
Khánh khẽ vạch lồn Linh ra hai bên, mảng thịt đỏ au phơi ra sóng sánh. Cái lưỡi tham lam quệt sâu một đường cuốn trôi lớp dịch nhầy đọng trên đó.
– Xuýt… t… – Linh ngửa cổ rít lên – Em thích quá… Sao anh yêu em quá vậy?
– Anh mê dòng khí ngọt ngào từ động tiên.
– A… thích quá… Em cho anh nè, anh uống đi!
Linh cào cấu tóc Khánh khi cơn mê xâm chiếm cả thể xác. Nàng muốn Khánh ăn hai miếng thịt của mình nhưng cái đau âm ỉ bên trong không cho phép nàng chủ quan. Nếu làm mạnh sẽ khiến những vết xước vừa lành bị chảy máu trở lại.
– Anh ơi!
– Gì đó cưng?
– Lên đây đi, em lại muốn bú sữa bình nữa rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hội quý bà |
Tác giả | Chiến xa |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện móc lồn, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 23/10/2021 18:36 (GMT+7) |