Hướng Nhật - Quyển 1

Phần 22

– A…

Hắc Cẩu lăn lộn trên sàn gào lên thảm thiết.

Toàn bộ đám con trai trong quán bar kinh hoảng sợ hãi, tưởng chừng như chỗ nào đó của mình cũng đang đau đớn vậy. Đám con gái thì mặt đầy vẻ hả hê, cao hứng không thể tả.

Hầu Tử liếc nhìn nơi hạ bộ của Hắc Cẩu một cái rồi thở dài, coi như số phận thằng này xong, mình cũng không biết phải báo lại với bang hội sao nữa.

– Tao muốn giết mày! Giết mày, giết mày…

Hạ thể đau nhức khiến Hắc Cẩu gào lên như quỷ khóc.

– Cẩu ca!

Đám đàn em của Hắc Cẩu lại nhao nhao lên nhưng cũng không thằng nào dám lên.

– Cẩu con mẹ tụi mày chứ cẩu! Còn chưa động thủ! Nó không dám… a…
– Không dám làm gì mày phải không?

Hướng Nhật lại dẫm mạnh thêm một cước nghiến nát tiểu đệ đệ của Hắc Cẩu.

– Chém chết mẹ nó cho tao! Sơn Kê, Đường Lang, Bao Bì… không cẩn quản tới tao, chém chết nó, chém chết mẹ nó…

Hắc Cẩu điên cuồng rống lên, “cần tăng dân số” đã bị hủy, có đau thế nào đi nữa cũng chẳng ăn nhằm gì, thề phải bằm thằng ranh con chó đẻ trước mặt ra thành đống thịt vụn mới hả giận.

– Lên!

Nhận được lệnh của đại ca, đám đàn em không còn do dự nữa, vung mã tấu lao tới.

Thiết Uyển mặt biến sắc, nhiều người vậy dù tên kia có cường hãn đến mấy cũng không thể đánh đỡ cho xuể, đang muốn tiến ra hỗ trợ thì lại xuất hiện một cảnh mà cả đời nàng cũng không quên.

Hướng Nhật tay vuốt qua bên hông, một khẩu súng màu bạc sáng bóng đã nằm gọn trong tay, chĩa thẳng vào đám du côn đang nhào tới, mỉm cười ngạo nghễ.

– Bang!

Một tiếng vang lên chói tai phía bên trong quán rượu, những người ngồi trên ghế hầu hết đều nằm dưới sàn hoặc ngồi thụp xuống, hai tay ôm đầu như để tránh miếng đạn lạc có thể văng trúng mình.

Cả đám lưu manh đang xông lên đứng khựng lại hết, bọn chúng không ngờ tới tình huống này, sợ hãi nhìn khẩu súng sáng bóng, cả người cứng đờ tại chỗ, giữ nguyên tư thế đang lao tới chém.

Hầu Tử thiếu chút nữa té lăn quay bất tỉnh, lão Đại không ngờ còn đem theo súng. Hắn không biết đây là đồ cấm sao? Đã thế chẳng cần giấu giấu diếm diếm, rút là rút, bắn là bắn. Mẹ nó! Thế giới này điên loạn hết rồi!

– Desert Eagle!

Thiết Uyển khó khăn thốt ra hai chữ.

– Súng giả!

Thanh âm chói tai của Hắc Cẩu the thé vang lên giữa quán bar đang im lặng như tờ.

– Bằng!

Lại một phát nổ, sát phía bên trái má của Hắc Cẩu xuất hiện một cái hố sâu cỡ nắm tay. Hướng Nhật thổi nhẹ khói bốc ra từ họng súng, động tác tàn khốc cực điểm, khiến đám phụ nữ trong quán sợ đến xanh mặt thét lên chói lói.

Đám đàn em của Hắc Cẩu hoảng sợ cuống quýt lui về phía sau, nhìn cái hố vừa xuất hiện trên sàn, nếu bắn vào trên người thì chỉ có chết chắc, thậm chí có thể xuyên qua mấy người, càng nghĩ không lạnh mà run.

Hắc Cẩu trong đầu còn đang bị tiếng nổ làm choáng váng, nhìn ánh mắt khinh miệt của bốn mắt không suy nghĩ điên cuồng gào lên:

– Mẹ nó, mày có giỏi giết tao đi!
– Giết người là phạm pháp đó, mày nghĩ tao ngu dốt như lũ chó chúng mày sao?

Hướng Nhật rút chân ra khỏi cục thịt thừa giờ đã tan nát của hắn rồi hung ác đá vào đôi chân của Gian Ma.

– Rốp!

Tiếng gãy xương vang lên giòn tan. Cái cẳng của Gian Ma hoàn toàn biến dạng.

– Hà… hà…

Hắc Cẩu toàn thân co quắp, đau đớn thống khổ tột cùng khiến hắn cũng chẳng còn sức mà gào thét nữa.

Những người gần nhất đã quay đầu đi, quang cảnh thực sự quá bạo lực, quá dã man, rất nhiều tên côn đồ bụm miệng muốn nôn mửa.

Thiết Uyển hai tay nắm chặt, nhìn cái tên nam nhân khinh khỉnh đứng kia, mồm thì nói giết người là phạm pháp, mà làm như hắn thì không à? Dù Hắc Cẩu là kẻ coi thường pháp luật, nhưng cũng phải giao tòa xét xử công bằng, theo luật pháp mà trừng trị. Mình thân là cảnh sát, nhìn thấy cảnh bạo lực phi pháp lại không ngăn cản được… nghĩ tới đây, nàng càng hạ quyết tâm nhất định phải bắt tên sắc lang độc ác buôn lậu ma túy này, nếu không người bị hại sẽ ngày càng nhiều.

Hắc Cẩu rốt cục chịu không được đau đớn, dùng hết sức tàn rên rỉ xin tha:

– Xin… xin… tha… tao…
– Tha mày?

Hướng Nhật cười lạnh, nhấc chân giẫm nát cánh tay trái của Hắc Cẩu.

– Cho tao một lý do.
– Tao… a…
– Mày là một thằng súc sanh! Những thằng lưu manh khác cũng bị thằng cặn bã như mày làm mất mặt, ông mày dù là lưu manh, nhưng cũng là lưu manh chính nghĩa! Mày có nghĩ tới, nếu con nhỏ này quỳ trước mặt mày cầu xin thì liệu mày sẽ bỏ qua cho nó sao? Mày sau khi cưỡng hiếp cho đã rồi không thèm quan tâm đến, tàn nhẫn giết luôn người ta. Mày có nghĩ tới lúc này không hả?

Hướng Nhật lãnh khốc nhìn hắn, sát ý trong ánh mắt ngày càng nồng đậm.

– Thả… thả… bỏ qua cho tao!

Hắc Cẩu vô thức rên rỉ.

– Thả mày? Bỏ qua cho mày? Tao phế mày luôn!

Càng nghĩ càng giận, Hướng Nhật đem cánh tay còn lại của Hắc Cẩu giẫm nát, phế đi hoàn toàn ngũ chi của hắn, cuối cùng vì những cô gái đã chết trong tay thằng khốn mà trả thù.

Hắc Cẩu nằm trên mặt đất đau đớn quá hôn mê bất tỉnh luôn.

– Cút, đem con chó chết này cút cho xa, đừng để ông gặp lại tụi mày! Hướng Nhật quay về đám đàn em của Hắc Cẩu lớn tiếng gầm lên.

Cả đám vừa nghe bốn mắt không có ý định gì với bọn chúng, vội túm lấy thân thể Hắc Cẩu tán loạn chạy ra ngoài.

– Đại ca, anh nói hay quá, “lưu manh chính nghĩa” em cũng muốn làm!

Hầu Tử vẻ mặt sùng bái chạy tới gần Hướng Nhật. Hắn cũng không lo về kết cục của Hắc Cẩu, tuy nói chuyện này xảy ra tại địa bàn mình quản lý, nhưng mình cũng không có ra tay, hơn nữa lúc đầu còn khuyên hắn rời đi. Đều là Hắc Cẩu tự tìm đường chết, trong băng ngoại trừ đại ca Độc Lang còn lại tuyệt đại đa số không ưa thì thằng khốn này, bây giờ chỉ là phế đi chứ không chết, không có gì lớn lao, dù trời có sập xuống cũng có lão Đại trước mặt đây chống cho rồi.

– Lượn qua một bên coi. Lão tử không có giờ đếm xỉa tới ngươi bây giờ.

Hướng Nhật châm biếm cười chửi, đem hung khí đút vào trong ngực, đột nhiên nhớ tới một chuyện, biến sắc:

– Bây giờ là mấy giờ rồi?
– 9: 30.

Hầu Tử nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường.

– Cái gì? Trễ rồi, trễ mất mẹ nó rồi…

Hướng Nhật ảo não đi ra cửa.

Thiết Uyển mắt sáng ngời, nghĩ tới hắn sắp có giao dịch ngầm nên vội chạy theo.

– Hầu ca, con nhỏ đó?

Mập mạp hơi kinh ngạc, đi giày cao gót mà cũng chạy nhanh vậy ư?

– Mập, mày đừng mơ tưởng cũng đừng nghĩ vơ vẩn! Tao cảnh cáo mày, đó là gái của đại ca, mày mà dám mon men tao cắt!
– Không phải, em muốn nói là…
– Nói cái con c! Đi tiếp khách đi. Mẹ kiếp, cả đêm kiếm được mấy vạn, ông phải đi chén yến, vi cá tẩm bổ mới được!

Ooo…

– Em theo anh rất lâu rồi đó!

Hướng Nhật dừng lại, nhìn cô nàng thành thục xinh đẹp phía sau.

– Không được sao? Đường đâu phải của riêng anh!

Thiết Uyển vừa nói vừa nở nụ cười đầy quyến rũ.

– Thật lòng mà nói, anh rất nghi…
– Nghi cái gì?

Thiết Uyển trong lòng cả kinh, đồng thời tiến đến gần hắn.

– Có phải em đã yêu anh thực lòng, giờ đuổi theo là muốn cùng anh lên giường?

Hướng Nhật dâm đãng nhìn nàng nói.

– Anh…
– Bất quá đêm nay không được rồi, anh còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Hướng Nhật châm chọc cô nàng.

– Ha, có chuyện gì mà có thể bỏ rơi một người đẹp như em thế?

Thiết Uyển làm bộ u oán, trong lòng lại mừng rỡ, dám chắc đêm nay có giao dịch lớn ở một nơi hẻo lánh nào đó.

– Về nhà phục vụ vợ!
– Anh, anh có vợ rồi?

Thiết Uyển mở to hai mắt, tay phải khép lại chuẩn bị giơ lên tát.

– Kỳ lạ quá phải không?

Không biết là cố ý hay là vô tình mà Hướng Nhật nhẹ nhàng bước qua bên phải một bước.

– Hơi bất ngờ và kỳ quái chút thôi. Nhìn anh còn còn trẻ như vậy mà…

Thiết Uyển làm bộ như không có chuyện gì, buông lỏng tay phải.

– Có gì mà kỳ! Thực ra anh còn có một bí mật muốn nói cho em, muốn nghe không?

Hướng Nhật cố tình thần bí dụ dỗ…

– Vậy à! Anh thiệt sẽ nói sao? Không sợ tôi tiết lộ à?

Thiết Uyển trong lòng đánh lôtô.

– Không sao! Chỉ cần em không nói với cảnh sát là được.
– Uhm, hứa với anh!

Thiết Uyển kích động dị thường vội hứa.

– Ghé sát tai lại đây.

Mắt Hướng Nhật sáng lên.

– Ừ!

Thiết Uyển trong lòng xẹt qua một chút bất an, nhưng cái “bí mật” kia quả thật hấp dẫn, muốn kháng cự cũng không được.

– Anh nói cho em biết.

Hướng Nhật kề sát vào bên tai nàng nói:

– Em cưng… em đã bị lừa rồi, đồng chí cảnh sát xinh đẹp ơi!

Nói xong nhanh chóng hôn lên má và bóp mông người đẹp một phát. Hướng Nhật lắc mình tăng tốc chạy như bay.

Thiết Uyển đầu chợt nổ “oanh” một cái rồi trống rỗng, khi lấy lại tinh thần thì chỉ còn thấy bóng lưng của hắn ở đàng xa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 01/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hướng Nhật – Quyển 5
Phần 22 Lý Vĩ Niên là một người đàn ông trung niên ngoài 40 tuổi tướng tá mập mạp, nhìn bề ngoài khó mà nhận ra hắn là vị lão Đại lòng dạ độc ác của “Ngạ Lang Bang”, trái lại giống một đại thúc tốt bụng và vô hại hơn. Khi cười lên con mắt gần như híp lại, làm cho người ta càng có cảm giác hắn là người tốt, mà đi theo bên cạnh hắn là một thanh niên có vóc dáng diện mạo đều rất bình thường, quả thật y như Cuồng Lang miêu tả, hẳn chính là tên bảo tiêu lúc nào cũng không rời một tấc kia. Đương nhiên, trong bữa tiệc này mang...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Giang Nam – Quyển 19
Phần 22 Trong lòng Giang Nam chấn động, hắn đến Huyền Hoàng học cung tiến vào Vọng Tiên Đài, cũng đã được chứng kiến tòa thánh sơn này, lúc ấy hắn cho rằng tòa thánh sơn này hấp thu Huyền Hoàng mẫu khí cùng học cung chư thánh linh vận, tất nhiên sẽ hóa thành sinh linh kinh thiên động địa. Chỉ là hắn không nghĩ tới chính là, Huyền Hoàng lão tổ rõ ràng định dùng tòa thánh sơn này đến thi triển lừa dối đại kế, mượn cái này giả chết thoát thân, tránh thoát Huyền Đô cổ tiên tẩy trừ! Đáng tiếc, Huyền Đô cổ tiên vẫn là càng tốt hơn! Trong lòng của hắn yên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 5
Phần 22 Cái gọi là “Phong Linh Trụ” kỳ thật chính là cổ tu sĩ là một loại pháp khí cự đại chuyên môn phong ấn linh khí phụ cận, hoàn toàn ngăn cách hoàn toàn linh khí tiết ra ngoài. Mà loại pháp khí hiếm thấy này bình thường dùng cho hai loại mục đích. Một loại chính là để phong ấn linh dược nào đó cực kỳ trân quý, phòng ngừa linh khí tiết ra ngoài khiến linh tính mất đi, mới có thể tiêu tốn công sức lớn như thế. Một loại còn lại chính là trấn áp yêu ma quỷ linh lợi hại, dùng nó để tránh bọn chúng biến hóa trốn đi. Cho dù là...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng