Hướng Nhật - Quyển 1

Phần 43

Mấy ngày nay Hướng Nhật vô cùng thoải mái, nguyên nhân khỏi nói cũng biết, Sở Sở đáp ứng mọi yêu cầu của hắn, vô luận ban ngày hay ban đêm, phòng bếp hay phòng tắm, chỉ cần hắn muốn, cô nàng không có lý do cự tuyệt.

Đương nhiên cô nàng phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng, Sở Sở đâu có sức khỏe được như lưu manh, nàng bị giày vò liên tục cả người tứ chi nhũn ra, mỗi ngày chỉ có thể nằm trong phòng ngủ, còn không thì lại nằm trên sa lông xem TV, đến trường thì miễn bàn.

Hướng Nhật dạo này cũng bó tay với ông anh dâm đãng của Sở Sở, Sở Từ. Vô tình trong một lần ghé thăm, xui xẻo sao Sở Từ lại bắt gặp đôi vợ chồng son đang ân ái thế là hắn có dịp chê bai nào là trình độ còn kém lắm, sau đó lại giảng giải một phen về vấn đề tình dục an toàn, giảng xong thì cô nàng mặt đỏ tới mang tai, đồng thời cánh tay và eo của lưu manh bị véo đến bầm tím.

Hướng Nhật đối với ông anh vợ thì nịnh hót quá cỡ thợ mộc, nào là anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, cao lớn hùng dũng, phong lưu phóng khoáng… nào là bạch mã hoàng tử trong mộng của hàng nghìn, hàng vạn cô gái trẻ, và là chiến tướng ‘trên giường’ trong lòng các oán phụ khuê phòng, từ nào nịnh được thì hắn mang ra phang ráo, đếch biết ngượng là gì.

Hướng Nhật tán xong làm tên anh vợ dâm đãng vốn đã tự cao, giờ tin chắc rằng mình ra đời là để giải cứu phái nữ ra khỏi cảnh lầm than khổ cực, đem nữ nhân từ sơ sinh ba tháng tuổi đến bà lão một trăm lẻ tám tuổi một lượt chơi ráo. Đầu óc ông anh vợ lâng lâng trên mây nên đối với việc hai đứa không đến trường cũng không hỏi lấy một chữ.

Vì lưu manh ra sức nịnh hót, Sở Từ đối với thằng em rể này cực kỳ hài lòng, hứng chí lên hắn ta thậm chí còn dạy dỗ chỉ bảo vấn đề khi làm ‘chuyện ấy’ sao cho có thể gia tăng hưng phấn cùng khoái cảm bằng các động tác kích thích. Cô nàng ngồi bên da mặt vốn đã mỏng vội chui vào phòng ngủ, còn lại hai tên xấu xa tâm đầu ý hợp chẳng hề cố kị gì cao hứng đàm luận.

Tiễn ông anh dâm đãng về, Hướng Nhật lại tiếp tục cuộc sống đế vương, có Sở hoàng hậu hầu hạ, thể xác và tinh thần hắn đều vô cùng thỏa mãn, nếu không phải thỉnh thoảng phải lên lớp, có thể nói mọi ngày đều trôi qua trong sung sướng.

Duy nhất một chuyện khiến lưu manh hơi buồn bực chính là từ ngày nói cái câu đầy tình cảm kia với đồ đệ, cô nàng đều tránh mặt hắn, cũng không biết còn coi hắn là sư phụ không. Nhớ đến giọng nói trong trẻo nhưng hơi lạnh lùng của đồ đệ, Hướng Nhật thấy giận chính mình, nếu không phải lúc đó ma đưa lối quỷ dẫn đường khiến hắn thốt ra câu nói quá dâm đãng kia, thì bây giờ đồ đệ nhất định vẫn còn quấn quýt si mê bên mình mà thỉnh giáo võ công.

Ôi, thương tâm sao, thất vọng sao!

– Bà xã ơi, hôm nay không cần đi học nha?

Ánh ban mai tươi sáng rọi vào phòng ngủ, Hướng Nhật trườn người nằm sát bên hông cô nàng, vuốt ve bộ ngực mềm mại ngạo nghễ, si mê nói.

– Không được!

Sở Sở tức giận lườm hắn một cái kiên quyết nói. Nếu để cho hắn ở nhà thì mình “khổ” với hắn.

– Được rồi, anh đi học, nhưng em nên bồi thường cho anh chút gì đi… tỷ như đêm qua anh bày cho em cái tư thế khó làm kia đó…
– Chết đi! Không bao giờ.

Sở Sở căm hận véo tay hắn, cái miệng nhỏ nhắn cong lên:

– Lúc trước em chỉ đáp ứng cho anh một tuần, bây giờ xong rồi, khỏi chiều anh nữa. Với lại em quyết định từ nay về sau mỗi ngày một lần thôi, hơn nữa phải là buổi tối.
– Sao tuyệt tình dữ vậy? Em không phải bức anh đi ra ngoài tìm gái sao?
– Anh dám!

Sở Sở hét lên phẫn nộ:

– Anh mà ra ngoài tìm gái… em giết anh trước, rồi tự sát!

Nói xong Sở Sở không kìm được nước mắt.

– Ai da, bà xã, em đừng khóc mà, xem như là anh nói bậy có được hay không?

Hướng Nhật kéo cô nàng vào lòng, trong lòng buồn bực thiếu chút nữa hộc máu. Tại sao mấy thằng heo trong tiểu thuyết có thể có cả trăm bà xã mà không ai ghen hết, lại còn nói “chỉ cần trong lòng anh có em dù anh có bao nhiêu cô gái bên cạnh em cũng sẽ không để ý”… viết toàn là cứt chó hết! Nên lấy roi mà quất, lấy nến mà nhỏ, lấy kẹp mà kẹp hai trứng của mấy thằng tác giả bất lực này lại.

– Vậy anh có đi học không?

Sở Sở nhờ nước mắt thu được thắng lợi truy hỏi tiếp.

– Em như thế anh có thể không đi sao?

Hướng Nhật bất đắc dĩ cười khổ.

– Hừ, làm như oan lắm.

Sở Sở nước mắt còn chưa khô trên mặt đầy đắc ý mắng yêu.

– Nhìn anh đáng thương như vầy, em lấy thân bồi thường cho anh một lần đi.

Hướng Nhật mặt dày nói, hai tay sờ lên cặp mông hớp hồn của nàng.

– Nằm mơ!

Sở Sở liếc hắn một cái, đột nhiên cười vui vẻ nói:

– Anh nếu dám ức hiếp em nữa, chờ ngày Quốc khánh mẹ anh lên thì…
– Dừng… em nói lễ Quốc khánh là có ý gì?

Hướng Nhật hơi khẩn trương cắt lời nàng.

– Anh quên rồi à? Lần trước mẹ anh gọi điện tới không phải nói ngày mười một muốn lên thăm anh sao? Không đúng, là lên gặp em!

Sở Sở kiêu ngạo nói.

– Em nói với anh việc này rồi sao? – Hướng Nhật mù mờ hỏi.
– Chưa nói sao? A, em quên, xin lỗi nha!

Sở Sở thè cái lưỡi ra, cười giống tiểu hồ ly, cô nàng rõ ràng là cố ý lờ chuyện này đi.

– Đáng ghét, dám đùa giỡn với anh, xem anh như thế nào thu thập em đây!

Hướng Nhật nói xong xoay đè lên người nàng.

– Không muốn đâu… anh ức hiếp em! Em nhất định méc lại cho mẹ anh!

Sở Sở trừng mắt lên uy hiếp.

– Ức hiếp em? Anh sao lại ức hiếp em được?

Hướng Nhật cười dâm đãng.

– Anh đúng là ức hiếp em mà! – Sở Sở mặt đỏ bừng lên.
– Hắc hắc… dù sao cũng phải nói anh ức hiếp em như thế nào chứ? Không có chứng cứ… mẹ anh sẽ không tin đâu, mà nghe nói người già thích có cháu bồng lắm, anh “ức hiếp” em không phải là thỏa mãn mong muốn của mẹ anh sao? Bà xã à, chúng ta bây giờ nỗ lực nhiều hơn, tranh thủ trước khi mẹ anh lên thì sinh một đứa đi.
– Làm sao mà nhanh vậy được a… ghét anh quá! Em bây giờ còn nhỏ, không thể sinh con được, mấy đứa bạn sẽ chọc em!

Sở Sở nũng nịu sẵng giọng.

– Sợ cái gì! Cùng lắm thì tạm nghỉ học thôi.
– Đi chết đi! Em mới không cần! Nghe nói sinh con rất đau đó. Anh nói… chúng ta mấy ngày nay làm nhiều lần như vậy, với lại… anh không đeo cái kia… anh nói em có dính không hả?
– Yên tâm đi, mấy ngày nay không phải em đang trong thời kỳ an toàn sao? Tuy nói trong thời kỳ an toàn biết đâu lại dính…

Hướng Nhật nói đến đây dừng một chút, thấy cô nàng vẻ mặt càng ngày càng khẩn trương, lại nói tiếp:

– Nhưng mà tỷ lệ rất thấp, như là từ trái đất tới sao Hỏa.
– Anh không nói luôn, muốn hù em chết hả?

Sở Sở hung hăng véo cánh tay hắn, một tay đẩy hắn ra:

– Nhanh đi học đi. Không lại muộn bây giờ.
– Buổi tối anh sẽ tìm em tính sổ, cô nhóc xinh đẹp của anh.

Hướng Nhật quay lại hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm một cái, cô nàng còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã trần truồng chạy ra khỏi phòng ngủ.

Nói là đi học, thực ra chỉ đến trường ngồi đến ngu người ra, thỉnh thoảng cùng thằng Đầu củ tỏi trao đổi về kỹ năng tán gái mà thôi.

Cái kiểu đi học nhàm chán này nếu không phải cô nàng hối thúc lưu manh chả muốn đi làm gì, lãng phí thời gian quý giá, lại thêm thằng Đầu củ tỏi hay dóc tổ chuyện tán gái đến nhức cả óc. Nhiều lúc Hướng Nhật độc ác nghĩ không biết có phải trong mồm thằng này toàn bao rác người ta vứt vào không.

Song hôm nay nhất định không phải là một ngày bình thường.

Hướng Nhật như thường lệ đi ngang qua đại học Kinh tế Bắc Hải, hai mắt nhìn săm soi vào mấy người đẹp trong sân trường, hắn vô tình gặp phải một người quen làm hắn trợn tròn hai mắt, mồm ngoác ra.

Thân hình cao cao đầy đặn, mặc một cái váy màu đen, mái tóc dài mềm mại chải qua hai bên vai, trên mũi ngọc là một cặp kính đen, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên một cách khéo léo, khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm, cùng dáng người phối hợp với nhau đến hoàn mỹ.

Cái váy chỉ dài đến đầu gối, lộ ra đường cong đầy mỹ thuật của cặp chân nhỏ thon dài, làn da trắng như tuyết thật mê người. Nàng đi giày cao gót cỡ 7cm, lộ rõ ra gót chân mềm mại đáng yêu.

Một nữ nhân cực kỳ kiều diễm, lộng lẫy, trên người ẩn hiện khí chất đoan trang tao nhã, hơn nữa với khuôn mặt thiên thần cùng vóc người yêu nữ, nàng sở hữu vũ khí có lực sát thương ngang với vũ khí hạt nhân. Mấy con dê đực ngang qua nhìn nàng thì khỏi nói chỉ biết kêu be be.

Đương nhiên, từng này chưa đủ để cho lưu manh chập mạch, hắn kinh ngạc vì người đẹp này chính là cô nàng cảnh sát bị hắn chọc tức, Thiết Uyển. Thật khó có thể tưởng tượng cô nàng cảnh sát lão luyện khôn ngoan này cũng có lúc hiền thục như vậy.

Rõ ràng Thiết Uyển cũng đã thấy lưu manh, nhưng chỉ hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi.

Hướng Nhật sờ sờ mũi, mặt cười cợt đi ra trước chào:

– Này, nữ cảnh sát xinh đẹp, hôm nay trang phục đẹp vậy không phải là tới tìm anh chứ?
– Ngươi không nói không ai bảo ngươi câm.

Thiết Uyển nghiêm mặt, lạnh giọng nghiêm khắc nói:

– Còn nữa, không nên gọi ta là cảnh sát, xin gọi ta là cô giáo Thiết…
– Cô giáo? Cô em tới làm giáo viên sao? Không thể nào? Nghề bắt người của cô em không phải rất có tiền đồ sao… A, ta biết rồi, cô em nhất định là mò đến… nằm vùng.

Hướng Nhật nói đến lời cuối thì đột nhiên thấp giọng.

– Nhỏ tiếng chút!

Dù lưu manh nói rất nhỏ, nhưng Thiết Uyển một tay vẫn bịt kín miệng hắn.

Hướng Nhật làm lưu manh cho tới bây giờ có tiện nghi thì phải chiếm, không có tiện nghi thì cũng tạo ra mà chiếm, thấy Thiết cô nàng dựa sát vào gần mình như thế, hắn ngả vào thân thể mềm mại của nàng, ngửi được mùi thơm trên người nàng, lộ ra vẻ mặt lâng lâng.

Giờ phút này, dáng vẻ mập mờ của hai người lọt vào mắt mọi người giống như một đôi tình nhân đang yêu nhau tha thiết, một vài tên thấy gái đẹp định cua, nay thấy cảnh này chịu không được đả kích buồn bã rời đi.

– Ngươi rốt cuộc là muốn gì?

Thiết Uyển bị người khác nhìn, sắc mặt đỏ bừng, đẩy lưu manh đang dựa vào ngực mình ra.

– Những lời này phải là anh nói mới đúng chứ? Anh chưa mở mồm thì cô em đã cho anh là người xấu rồi sao? Anh còn muốn hỏi em ôm anh làm gì? Muốn làm bà xã anh sao? Được! Trước nói kích thước ba vòng đi, sau đó đưa cho anh ảnh khỏa thân của em để đối chiếu, anh nghĩ có thể…
– Ngươi nói nữa thì chết với ta! Cho ngươi biết, ta không rảnh đâu mà cùng ngươi tán phét.

Thiết Uyển mặt mày xám xịt cắt ngang lời hắn…

– Xem kìa, lại cắt lời của anh. Đừng tưởng xem cái phim “Vô Gian Đạo” rồi thì ngon, tin hay không anh lật mặt em cho cả trường biết? Dù anh không phải thằng nhiều chuyện nhưng trong lòng rất thích nhiều chuyện đó, hắc hắc… Nhìn anh âu yếm như vậy làm gì? Như vầy đi, chỉ cần em mời anh ăn bữa cơm, nói không chừng anh quên chuyện này luôn. Muốn cắn hay muốn bắt anh? Em còn nhìn cái gì, không muốn lộ mặt thì cấp cho anh một ít hàng cũng được… như mấy khẩu súng cảnh sát cũng được đấy, anh không cần nhiều đâu, đưa anh mười hay tám khẩu được rồi, quá dễ hen?

Hướng Nhật phát huy hết mức tinh thần lẫn khả năng vô sỉ của mình ép cô nàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 01/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại có hẹn đi ăn sáng với cô nàng đối tác xinh đẹp tên Anna. Anna là Việt kiều Mỹ, cô là đối tác thân thiết lâu năm của Đại. Lúc đang ngồi ăn, Đại vô tình làm đổ nước lên ngực của Anna. Đại xin lỗi và lấy khăn lau chỗ ngực Anna. Anna...
Phân loại: Truyện nonSEX
Ngày mùng 5 Tết tuyệt vời - Tác giả The Kid
Cần năm nay 19 tuổi đang sống chung với đứa em gái tên Thơ, 15 tuổi. Vì gia đình quê gốc ở Cần Thơ nên ba mẹ đặt tên cho hai đứa con là Cần và Thơ, để cho gia đình luôn nhớ về quê cũ. Vào ngày mùng 1, 2, 3 Tết thì hai anh em có đi theo ba mẹ đi gặp gỡ dòng họ, đi chùa, đi chơi... Nhưng đến ngày mùng 5 thì hai anh em lại muốn ở nhà. Ba mẹ vẫn còn đi gặp nhiều bạn bè nữa, để cho hai anh em ở nhà coi nhà. Sau khi ăn cơm trưa với món thịt kho hột vịt, hai anh em ai về phòng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 3
Phần 43 Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói: Đừng quá lo, ta vừa chấn nhiếp, chắc Quỷ Vũ tông không dám tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ. Lục Thiếu Du vẫn thấy lo: Nhưng Quỷ Vũ tông biết chuyện mật thất Phi Linh Môn, sợ là sẽ không chịu dễ dàng bỏ cuộc. Không rõ Quỷ Vũ tông đã biết bao nhiêu về mật thất Phi Linh Môn. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói: Dù bọn họ biết thì sao? Phải có thực lực mới chiếm được. Quỷ Vũ tông còn chưa đáng lo, nhưng hiện tại Phi Linh Môn không trêu vào nó được. Chúng ta nhìn xem tình hình rồi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng