Hướng Nhật - Quyển 1

Phần 83

Hướng mẫu ở Bắc Hải chơi hai ngày, Sở Sở cùng Thạch Thanh cả hai luôn theo sát bên người một tấc không rời, nhất là Sở đại tiểu thư, ngay cả buổi tối cũng ngủ chung trong phòng.

Đau khổ nhất chính là lưu manh, vốn quen thói ôm lấy thân thể mềm mại mà ngủ bây giờ mất đi gối ôm “người” mềm mại đó hắn hầu như thức trắng cả đêm. Hơn nữa từ sau khi nếm trái cấm của nữ sĩ quan cảnh sát, hắn mỗi lần nhắm mắt trong đầu đều hiện ra thân thể hấp dẫn mê ly của nàng, khổ nỗi hắn lại chẳng có chỗ để tiết dục, lửa dục như thiêu như đốt nung nóng “thần thương”, hắn trằn trọc trăn trở ráng vượt qua đêm dài.

Hắn hôm nay có một tin mừng lớn, Hướng mẫu muốn trở về quê. Điều này làm cho Hướng Nhật trong lòng như trút được gánh nặng, thật quá may mắn.

Nhưng Hướng mẫu cũng không có ý tha cho hắn dễ dàng. Trước lúc đi, Hướng mẫu kéo riêng hắn vào trong phòng, bắt đầu một cuộc đối thoại bí mật giữa mẹ và con.

– Mẹ hỏi con, hai cô nàng bên ngoài rốt cuộc con thích ai?

Hướng mẫu nghiêm túc mở đầu “cuộc họp”

– Con…

Hướng Nhật ngượng ngùng đẩy đẩy mắt kính, cố né tránh ánh mắt sắc bén của Hướng mẫu.

Hướng mẫu mặt sầm xuống:

– Chẳng lẽ con muốn bắt cá hai tay à?

Lưu manh trong lòng đích xác là muốn như vậy nhưng nhìn vẻ mặt của mẹ hắn thấy rõ ràng hai chữ “phản đối” to tướng cho nên không dại mà thò đuôi ra.

Hướng mẫu thấy ánh mắt con lưỡng lự, không thể không nhắc nhở:

– Con muốn thế cũng là chuyện bình thường, hai cô nàng kia mẹ coi đều rất tốt, nhưng mà con phải cẩn thận đó, quy định quốc gia nhất định phải làm theo, là một vợ một chồng.
– Con cũng đừng có ý nghĩ gì khác trong đầu, một nàng ở ngoài sáng, một nàng trong tối, trước không nói hai nàng có đồng ý hay không, dù cho đồng ý đi nữa thì bố con cũng không chịu, đừng nói chi thái độ của gia đình các nàng. Người ta một người là thiên kim tiểu thư của gia đình giàu nhất Bắc Hải, một người là con gái Thị trưởng, thân phận như vậy làm sao mà làm vợ bé của con… Còn nữa, bản lĩnh và lá gan của tiểu quỷ nhà anh giờ cũng lớn quá, mới vài tháng không gặp liền mang về cho mẹ anh hai nàng dâu, không sợ nát đòn với bố à?
– … Thôi được rồi, chuyện mấy đứa mẹ cũng không nói thêm gì nữa, nhưng mà con phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng có gây ra chuyện gì cho mẹ phải lo lắng đó!
– Tất nhiên, con nhớ kỹ rồi.

Hướng Nhật cười khổ, cái này mà không nói nhiều thì là gì? Nên không nên gì đều nói hết rồi. Đang lúc tưởng xong xuôi mọi việc, Hướng mẫu lại hỏi thêm một câu làm lưu manh giật cả mình:

– Được rồi, con và Sở Sở ngủ chung rồi sao?
– Cái này…

Cùng người lớn thảo luận mấy cái chuyện “tế nhị” này, Hướng Nhật thấy ngại quá, hắn không thể không bội phục cặp mắt sắc bén của “mẹ mình”

– Mẹ mặc dù rất muốn có cháu bồng sớm một chút, nhưng bây giờ hai đứa còn đang đi học cho nên tiểu quỷ nhà anh không nên quá đà, tốt nghiệp xong thì mẹ cũng không phản đối.
– …

Hướng Nhật ngoài việc cười trừ ra cũng chỉ còn cách… cười trừ. Xong chuyện “quan trọng”, Hướng mẫu tiếp theo chỉ hỏi những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống hàng ngày nên không làm cho lưu manh khó ăn khó nói nữa.

– Tiền vẫn đủ tiêu chứ?
– Đủ.

Lưu manh nói “đủ” thì Hướng mẫu hấp háy nhìn hắn:

– Anh không phải là xài tiền của người khác chứ?

Ngụ ý của bà hiển nhiên không hài lòng, lúc này bên cạnh con trai là hai cô gái gia cảnh đều khá giả, nhìn bộ dáng si mê của các nàng nếu con trai mà đào mỏ thì tuyệt đối hai nàng sẽ không cự tuyệt.

Hướng Nhật hiểu được ý nghĩ của mẹ, mặc dù rất bức xúc nhưng cũng nhẹ nhàng giải thích:

– Mẹ xem con có giống loại người đó không? Nói thế nào đi nữa thì Hướng Quỳ con cũng là một nam nhân đường đường chánh chánh, sao có thể xài tiền của nữ nhân?
– Hừ, hừ.

Hướng mẫu rất hài lòng với câu trả lời của hắn, nhưng thấy thằng con vẻ mặt có vẻ kiêu ngạo, bà liền kê ngay một cái xương gà vào cổ:

– Mẹ cũng là nữ nhân đây, anh tiêu tiền của mẹ thì oan ức cho anh lắm sao?
– Không phải, ý con không phải thế…
– Được rồi, biết anh không có ý này, nhưng mà mẹ nói trước, nếu tiền tiêu không đủ thì gọi điện thoại về nhà. Tiền trợ cấp của cơ quan bố cũng không ít, hơn nữa còn lương của mẹ cũng đủ cho anh xài, cho dù anh có nuôi thêm hai người nữa, chỉ cần tiết kiệm một chút cũng không phải là không có khả năng.

Hướng mẫu nói rõ ràng ý của mình, đột nhiên thay đổi đề tài:

– Đủ rồi, ra ngoài thôi, mẹ không muốn các nàng sốt ruột.

Nói xong bà mở cửa ra ngoài trước.

Lưu manh vẻ mặt sầu não theo sát phía sau, nhưng trong lòng hắn dường như chẳng hề có tí phản đối nào.

Hướng mẫu đón xe lửa đi về quê, lưu manh, Sở Sở cũng Thạch Thanh ba người tiễn bà đến nhà ga, thấy còn hơn mười phút nữa tàu mới đến nên cả ba nán lại nói chuyện với bà.

Không ngờ là ở nhà ga chỗ chờ tàu cách đó vài ghế, một người đang theo dõi các nàng.

Dịch Thiên Hành vốn rất khó chịu khi phải đến nơi ghớm ghiếc này tiễn người khác, chẳng những nóng nực lại còn chán phèo không có chuyện gì làm, nhưng do chú Ba bắt buộc nên hắn đành phải mò đến. Đang ngồi trên ghế ngắm gái qua lại, vô tình nhìn thoáng qua thấy hai tuyệt thế mỹ nhân, tự nhiên con mắt sáng rỡ không nỡ dời đi.

Nhưng hai mỹ nữ này càng nhìn càng quen, lại nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét bên cạnh các nàng, rốt cuộc hắn nhớ ra đúng là thằng “ăn mày” gặp tại nhà hàng mấy ngày hôm trước. Vốn bị người nhà cảnh cáo không được tìm các nàng gây phiền toái, Dịch Thiên Hành trong lòng rất bực bội, bây giờ nhân lúc có chú Ba bên cạnh, một cơ hội tốt để kể lể với ổng, tin rằng chú Ba thương yêu mình như vậy nhất định sẽ đứng ra ngăn cản người nhà phản đối thay mình báo thù, nói không chừng còn có thể mang hai cô nàng kia về cho mình thưởng thức một chút.

– Chú Ba, chính là thằng đó.

Dịch Thiên Hành huých người đàn ông trung niên nhìn vào khoảng hơn bốn mươi tuổi khuôn mặt ôn hòa đang ngồi nói chuyện với người bên cạnh.

– Cái gì?

Người đàn ông trung niên có chút không vui vì bị quấy rầy trong lúc đang nói chuyện.

Dịch Thiên Hành rõ ràng không chú ý tới giọng nói của chú mình vẫn chỉ mục tiêu đằng xa nói:

– Mấy ngày trước thằng kia nó đánh con.

Người đàn ông trung niên liếc mắt nhìn qua một cái, giật cả mình, trong đám người đang nói cười kia có một bóng người ông khắc sâu trong lòng, chuyện xa xưa chợt ập về.

– Chú Ba, chú sao thế?

Thấy chú mình không hề động tĩnh, Dịch Thiên Hành bên cạnh hỏi tới.

Người đàn ông trung niên khôi phục lại tinh thần, ánh mắt sắc bén nhìn thằng cháu:

– Cháu nói thằng nào?
– Thằng bên cạnh bà già kia kìa, chú xem, nó còn thân mật với mấy bà già như thế, con đoán thằng đó…
– Đủ rồi!

Người đàn ông trung niên ngắt lời hắn, ánh mắt đầy giận dữ:

– Bản thân vô dụng bây giờ còn muốn tao ra mặt? Dịch gia làm sao lại đẻ ra thằng vô dụng như mày!
– Chú Ba…

Dịch Thiên Hành bị dọa sợ ra mặt, chưa hề thấy qua chú Ba giận dữ như vậy, không biết bản thân đã nói sai chuyện gì.

– Đừng có gọi tao là chú Ba nữa, tao không có thằng cháu nào như mày!

Nói xong, người đàn ông trung niên nhìn qua phía đám người bên kia, đặc biệt là cái tên trẻ tuổi, lớn lên thật sự giống người nào đó hai mươi năm trước quá, hơn nữa hình như khuôn mặt nó có bóng dáng của cô ấy, có khi nào nó là con trai của hắn và cô ấy không?

– Chú Ba, là con bị người đánh mà, thằng đó đúng là kẻ thù của con…
– Kẻ thù? Tao cảnh cáo mày, từ nay về sau không được làm phiền hắn, tao mà biết được mày có làm chuyện gì xem tao trị mày như thế nào!

Người đàn ông trung niên đe dọa.

– Tại… tại sao lại như vậy?

Người đàn ông trung niên lạnh lùng trả lời:

– Đừng có hỏi nhiều! Xe lửa sắp đến rồi, tiễn Âu Dương tiên sinh lên tàu đi.
– Dạ, cháu biết rồi.

Dịch Thiên Hành cúi đầu, trong lòng càng thêm căm hận thằng đó.

Nhìn thằng cháu trai tiễn “vị khách quan trọng” rời đi, người đàn ông trung niên móc điện thoại ra, bấm một dãy số.

– Chú Ba, có chuyện gì sao?

Một giọng nói uy nghiêm vang lên trong điện thoại.

– Đại ca, em vừa thấy lại cô ấy.
– A? Ở nhà ga sao?
– Đúng vậy, hình như cô ấy muốn rời đi.
– Ừ, đi cũng tốt, ít nhất…

Giọng nói đầy thất vọng rồi ngưng bặt.

– Được rồi, đại ca, anh đoán xem cô ấy lần này tới đây làm gì?
– Chú biết?
– Em nghĩ là tới thăm con trai của cô ấy.
– Con trai cô ấy? Chú chắc không?
– Đúng vậy, thằng nhỏ cùng người kia nhìn rất giống nhau, chỉ là thân thể không cường tráng bằng hắn thôi.
– Nếu nó đã ở Bắc Hải thì nên chiếu cố một chút, nói thế nào thì cũng là con cháu họ Dịch chúng ta, nhưng phải làm bí mật một chút, đừng để ông già phát hiện.
– Cái này em biết, nhưng mà em nghĩ phải nói rõ một chút, anh có biết đứa nhỏ kia là ai không?
– Là ai? – Giọng nói bên kia đầu giây có vẻ hứng thú…
– Nó là thằng đánh Thiên Hành hôm nọ.
– A, là nó? Vậy đừng gây phiền toái cho nó, dù sao hai đứa tụi nó cũng là họ hàng.
– Cái đó tất nhiên. Nhưng đại ca quên rồi sao? Thằng nhóc đó bây giờ là con rể Thiết gia.
– Con rể Thiết gia? Thật đúng là… xem ra, cái này có lẽ cũng là một cơ hội của cô ấy.
– Đại ca, ý của anh là sao?
– Ông già không phải đang gấp rút tìm đồng minh sao? Ổng từng muốn dùng Thiên Hành tạo quan hệ thông gia với Thiết gia, đáng tiếc là người ta không thích. Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, ổng có thể bỏ qua sao?
– Huynh nói là ông già có thể cho Tứ muội… cô ấy trở lại Dịch gia.
– Nếu đem tin tức này nói cho ông già biết thì rất có khả năng.
– Vậy… phải làm thế nào đây?

Người đàn ông trung niên run run hỏi, dẫu sao cũng là huynh muội sống chung hơn hai mươi năm, tình cảm sâu đậm, nếu có thể đoàn tụ được vậy thật là quá tốt.

– Tứ muội cùng chúng ta quan hệ tốt thì tốt thật nhưng sâu đậm hơn cả vẫn là một người.
– Anh nói là Tiểu Quân, sau đó để nó nói cho ông già biết?
– Chú nghĩ ra cách thích hợp hơn không?
– Đúng thế, còn tưởng chúng ta mấy huynh muội không còn có cơ hội gặp lại nhau, không ngờ… đại ca, em thật sự rất cao hứng đó.
– Đúng vậy, cũng nhờ cô ấy sinh một thằng nhóc rất khá a.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 01/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 8
Phần 83 Hạ Thiên lấy điện thoại ra, hắn phát hiện người điện thoại đến là Kiều Tiểu Kiều, vì vậy lập tức nhận điện thoại. Chồng, anh đang ở huyện Mộc Dương sao? Điện thoại vừa được nối thông thì Kiều Tiểu Kiều đã mở miệng hỏi. Đúng vậy, khi nào thì em đến? Hạ Thiên trả lời. Em còn phải vài ngày nữa. Kiều Tiểu Kiều nói: Đúng rồi, chồng, Dương San có điện thoại cho anh không? Dương San sao? Hạ Thiên có chút mê hoặc: Không, sao cô ấy lại điện thoại cho anh? Cô ấy đã điện thoại cho em, nói rằng hôm nay sẽ quay về huyện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Phần 33 Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh lại, một tay gá vào cạnh hòm, một tay duỗi thẳng đặt trước đầu gối, thậm chí tay cũng chẳng chỉ trỏ gì, trên mình ngoài chiếc áo mục nát như mùn, bên ngoài khoác lên một tấm da dê ra, thì không còn gì khác. Tìm kiếm xung quanh, xem xem có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 18
Phần 83 Khi Vũ Vương lục trọng kia cảm nhận được đạo sấm sét này muốn chạy trốn cũng đã muộn rồi. Ầm ầm. Một tiếng nổ vang lên, đạo sấm sét này rơi vào trên hộ thân cương khí rồi nổ tung, trên hộ thân cương khí tràn ngập lôi điện sau đó phân thành bố năm mảnh. Không gian trực tiếp xuất hiện một lỗ đen. Thân thể Vũ Vương lục trọng kia lập tức bị nổ thành nát bấy. Thật mạnh. Mắt nhìn Vũ Vương lục trọng trực tiếp bị đánh chết, mọi người không khỏi hít sâu một hơi. Sưu Sưu. Mấy cường giả còn lại đang chạy tới nhìn thấy cảnh Vũ Vương lục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng