Hướng Nhật - Quyển 2

Phần 4

Từ trên tầng bốn James có chút sửng sốt khi nghe thấy âm thanh ầm vang lên bên dưới, ban đầu tưởng thủ hạ không có lệnh của mình đã tự tiện phóng rocket, nhưng khi nghe thủ hạ báo lại không phải thì cũng không biết chuyện gì xảy ra, để tránh xảy ra chuyện, đêm dài lắm mộng, hắn liền ra lệnh phóng rocket. Mặc dù ông chủ đã dặn qua bắt sống là tốt nhất, nhưng giờ đây hắn không quản được nhiều như vậy. Nếu không bắt sống được, thì hãy giết chết. Đây chính là lời dặn của ông chủ…

– Oành, oành.

Hai quả cầu lửa từ xa bắn tới, trực tiếp nã trúng lan can căn phòng ở lầu ba, một quả rocket còn lọt qua cửa sổ vào trong phòng.

Hai tiếng nổ ầm ầm vang lên, trong nháy mắt hành lang tầng ba trước cửa phòng bị lửa bao trùm, bức tường đổ sụp, ngay cả tầng lầu bên trên cũng sụp xuống.

– Rút lui.

Dưới hoả lực như vậy, khó có ai có thể còn sống, James liếc mắt nhìn thoáng qua đống đổ nát của căn phòng, nhân lúc cảnh sát còn chưa bị thu hút bởi tiếng nổ mạnh này, ra lệnh rời đi.

Đúng lúc này, tiếng còi xe cảnh sát từ xa truyền đến.

– Thiếu chút nữa thì chúng ta đã chết!

Thiết Uyển vẫn còn sợ hãi nhìn tầng lầu sụp đổ phía sau. Nếu không phải lưu manh vào lúc sống chết đấm vỡ tường để mọi người chạy qua phòng bên cạnh, lại nhờ vào lan can xi măng cao nửa người trên hành lang, cúi người lúp xúp đi tới, e rằng mọi người bây giờ hài cốt cũng không còn.

– Xem như vẫn giữ được cái mạng này.

Hướng Nhật nghiến răng nhịn đau nói, vừa rồi tình thế cấp bách nên không cảm thấy đau đớn, nhưng khi nguy hiểm qua đi, tinh thần thư giãn thả lỏng, từng cơn đau nhức dồn dập truyền đến từ chỗ xương gãy.

– Anh làm sao vậy?

Thiết Uyển để ý tới vết thương đầm đìa máu của hắn, vội vàng nhào tới bên hắn.

– Gãy vài ngón tay thôi, đến bệnh viện băng bó một chút là được.

Mặc dù Hướng Nhật nói thì nghe nhẹ nhàng, nhưng Thiết uyển cũng không thấy an tâm, giơ nhẹ tay hắn lên, chỉ thấy cả mu bàn tay hắn máu thịt be bét, còn thấy rõ cả xương trắng bên trong. Nước mắt của nữ sĩ quan cảnh sát rơi lả tả không ngừng.

– Làm sao lại khóc, cũng không đến nỗi phải tàn tật. Em yên tâm đi, nhiều nhất qua vài ngày là khỏi.

Hướng Nhật rút tay về, tay kia chuyển tới lau nước mắt trên mặt nàng…

– Không được! Bây giờ chúng ta phải đến ngay bệnh viện!

Thiết Uyển kiên quyết nói, tựa như quên hết nguy hiểm bên ngoài.

– Chúng ta có thể ra ngoài sao? Còn mấy tên khốn ở bên ngoài… Em nghe xem tiếng gì này?

Hướng Nhật chợt phấn chấn, mở mồm mắng:

– F*ck it! Cuối cùng cảnh sát cũng tới.

Tiếng còi hiệu cảnh sát vang lên từ bốn phía làm các cô gái bên cạnh không nhịn được vui mừng, nữ cảnh sát đỡ lấy lưu manh:

– Chúng ta đi ra mau.
– Chờ đã, mấy thằng khốn nạn này có thể chưa rời đi.

Đầu óc Hướng Nhật chưa đến nỗi hồ đồ vì tin tốt này, giữ nữ sĩ quan cảnh sát đứng yên.

– Ta nghĩ bọn chúng đi rồi.

Người đẹp tóc vàng ở một bên nói.

– Phải không? – Lưu manh có chút không hiểu nhìn nàng…
– Dẫu sao chống đối lại một quốc gia là việc cực kỳ điên rồ, hơn nữa bọn James hẳn cho rằng chúng ta đã chết…

Người đẹp tóc vàng nói đến đây, mắt trở nên cuồng nhiệt nóng bỏng:

– Ai mà nghĩ đến việc có người có thể dùng tay đánh vỡ bức tường dầy như vậy thành một lỗ thủng lớn để chúng ta trốn ra chứ?

Nhờ sự nhắc nhở của nàng, các nàng khác tinh thần đang sợ hãi vì nguy hiểm vừa rồi rốt cục cũng có phản ứng, nhìn lưu manh như nhìn thấy quái vật tiền sử. Thân thể gầy yếu lại có sức lực mạnh mẽ dị thường, điều các nàng cho là không thể nhưng sự thật lại xảy ra ngay trước mắt, một bức tường bị ba cú đấm của hắn đánh xuyên thủng.

Nữ cận vệ da đen suy nghĩ trở nên phức tạp, nàng không nhịn được nhìn thoáng qua bức tường kiên cố, đây là bức tường ngăn cách giữa hai căn phòng bị tên nào đó đánh vỡ. Từ lỗ thủng lộ ra cho thấy, bên trong là gạch đỏ vững chắc, lớp xi măng dày bao phủ bên ngoài, thậm chí còn trộn lẫn một ít thép to như ngón cái ở giữa. Bức tường kiên cố không thể nào bị phá vỡ bởi sức người vậy mà lại bị tay không của một người gầy như que củi đập bể. Hắn là con người sao? Lại nghĩ đến ba xác chết thê thảm ở trong phòng, nữ cận vệ da đen rùng mình một cái, nhớ lại trước đây mình dùng súng uy hiếp hắn, nếu khi đó hắn nổi điên lên… Đối phương lại là một tên ác ma giết người không chớp mắt… Sợ rằng mọi người đều mất mạng, ngay cả Nữ hoàng bệ hạ cũng… Nữ cận vệ da đen không dám nghĩ nữa, nhịn không được dịch ra xa tên bị nàng cho là “Ác ma”.

Hướng Nhật vuốt mũi cười khổ, đối với ánh mắt khác thường nhìn hắn của các nàng, hắn rất hiểu hành động vừa rồi của mình quả có chút phô trương, khó trách các nàng xem mình giống như quái vật chớ không phải là người.

Nhưng Thiết Uyển không chút e dè, sau một lúc chấn động, nhìn vết thương trên tay lưu manh, giọng nói không còn ôn nhu như trước:

– Nhanh theo em đến bệnh viện.
– Được…

Vì không chỉ có một người bị thương, mà còn mấy nữ cận vệ cũng bị thương, tuy đã tạm băng bó nhưng máu vẫn không ngừng chảy ra, nếu không tới bệnh viện quả thật sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Lần này lực lượng cảnh sát huy động đến cũng không ít, tối thiểu hơn hai mươi xe được huy động, trong đó còn có hai xe cứu thương màu trắng, ngay cả loại súng hoả lực mạnh ít khi sử dụng cũng được mang theo, tuy nhiên khi bọn họ tới nơi thì cuộc đụng độ đã kết thúc.

Vạn Bưu cảm thấy trời đất quay cuồng khi nhìn thấy tầng lầu sụp đổ, tim hắn muốn thọt ra khỏi lồng ngực. May mắn đúng lúc đó lưu manh cùng mọi người đi ra làm hắn kịp bỏ ý định dùng súng tự tử trong đầu.

Thấy hai đại nhân vật cực kỳ quan trọng vẫn an toàn, Vạn Bưu thở phào một hơi như trút được gánh nặng. Hắn trước đây một giây còn đang lo lắng, bây giờ lập tức như biến thành một người khác, lớn tiếng chỉ huy nhân viên cảnh sát truy bắt phần tử khủng bố chẳng biết đã chạy đi đằng nào, đồng thời cho mấy nữ nhân viên cảnh sát lại chăm sóc nạn nhân bị thương.

Khổ thay hành vi vỗ mông ngựa này của hắn lại chọc giận nữ sĩ quan cảnh sát, nàng giận dữ trừng mắt nhìn mấy nữ cảnh sát trẻ xinh đẹp, không nói lời nào lôi lưu manh lên một xe cứu thương.

Vạn Bưu chợt bừng tỉnh, hận không thể cho mình hai cái bạt tai. Với mấy nữ cận vệ bị thương này, hắn phái nữ cảnh sát đến chăm sóc các nàng cũng bởi vì các nàng là nữ, nếu phái nam cảnh sát đến thì không tiện. Nhưng hắn lại quên trong những người bị thương còn một nam nhân, mà nam nhân này lại chính là vị hôn phu của thủ trưởng. Vẫn tưởng qua việc giải cứu hai đại nhân vật thoát khỏi phần tử khủng bố sẽ giúp mình có hy vọng thăng quan tiến chức, nhưng tại thời điểm mấu chốt lại đắc tội với một đại nhân vật, mắt thấy quyền cao chức trọng vừa tới tay đã không cánh mà bay, tóc trên đầu vị cảnh sát trung niên hơn bốn mươi tuổi này hình như bạc đi không ít.

Sau khi được băng bó cẩn thận, tay phải Hướng Nhật biến thành một bàn tay gấu to lớn màu trắng, bên ngoài quấn một lớp băng gạt dầy, hình tượng rất là mạnh mẽ.

Thực ra bác sĩ muốn giữ hắn ở lại bệnh viện để điều trị cho thuận tiện, đáng tiếc là lưu manh khi nghĩ đến mùi thuốc khử trùng trong bệnh viện đã buồn nôn, nói cái gì cũng không chịu ở lại, huống chi trong lòng hắn còn có một ý định xấu xa.

Thiết Uyển không thể lay chuyển được hắn, đành nghe theo yêu cầu đưa hắn về nhà.

Lúc này lưu manh đang ngồi trên chiếc xe Audi màu đen không biết từ đâu ra của nữ sĩ quan cảnh sát. Hắn thừa dịp ngồi bên cạnh nữ sĩ quan cảnh sát, lấy lý do “tay đau”, thỉnh thoảng bàn tay không bị thương đụng chạm đến mấy bộ vị mẫn cảm trên người nàng.

Thiết Uyển vừa bực mình vừa buồn cười, tên chết bằm này bị thương như vậy mà vẫn còn tranh thủ ăn đậu hũ, thật đáng chết! Hiện tại đang lái xe không tiện dạy dỗ hắn, hơn nữa hắn lấy lý do xác đáng, và nàng cũng có chút đồng tình, nhưng Thiết Uyển cảm thấy không thể quá dung túng cho lưu manh, nếu không về sau lá gan của hắn càng lớn hơn nữa, không chừng còn ở trong xe…

Nghĩ đến đây, nữ sĩ quan cảnh sát làm bộ đột nhiên vô tình hỏi:

– Hướng Quỳ, vụ án biệt thự Chân Long số 68… là anh làm phải không?

Tay Hướng Nhật sắp duỗi tới mông của nàng lập tức dừng lại, hắn cười khổ nói:

– Thỉnh thoảng em đừng thông minh như vậy có được không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 11/07/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bạn hoàn hảo quá - Tác giả The Kid
Chương trình “Bạn hoàn hảo quá!” đang được phát sóng trên tivi, thu hút đông đảo người xem vì mang không khí vui nhộn, sôi động. Đây là một cuộc thi ca hát. Mỗi thí sinh sẽ chọn một hình tượng ca sĩ thần tượng để hóa thân. Mỗi tuần họ sẽ trình diễn một bài hát. Ban giám khảo chương trình gồm có 3 người: một nghệ sĩ đàn anh lớn tuổi, một nam diễn viên đình đám Trần Thắng và một nữ ngôi sao ca nhạc Lina. Điều đặc biệt là Trần Thắng và Lina chính là hai vợ chồng. Trải qua hơn 10 tuần thi, hôm nay là đêm chung kết được chiếu trực tiếp. Các thí...
Phân loại: Truyện nonSEX
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 8
Phần 4 Tôi nghe giáo sư Tôn bảo bản đồ huyện Vu Sơn không có nơi nào là trấn Thanh Khê, cũng có chút nghi hoặc khó hiểu, phải chăng là nguồn tin không chuẩn xác? Hay là do lịch sử đổi dời, địa danh thời cổ đến nay đã không còn được dùng nữa, vì vậy bản đồ mới xuất bản gần đây không ghi chú lại. Trấn này đã có từ thời nhà Minh, tất nhiên là một thị trấn cổ, dù đã thành hoang phế thì vẫn phải có di chỉ lưu lại, không thể nào cả mảnh ngói vụn cũng không còn, cẩn thận tra tìm trong địa chí, nói không chừng lại tìm được đầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Phần 4 Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn biết trải nghiệm lần này rất quý giá, hắn trấn định tâm thần nâng tay phải lên, hắn hư không một trảo, trường thương màu đỏ trong túi trữ vật lập tức xuất hiện trong tay hắn. Trong nháy mắt hắn cầm trường thương, toàn bộ thiên địa sinh ra tiếng nổ lớn, lôi trì trên cao dừng lại, dường như bị quấy nhiễu trở nên vặn vẹo. Thậm chí gió thổi bốn phía, mặt đất dưới chân và cả hư vô cũng phải yên tĩnh, ngay cả lão tổ Thái gia đứng giữa không trung vẫn bảo trì trạng thái đó, thần thái sợ hãi cũng dừng lại trên gương mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng