Hướng Nhật - Quyển 2

Phần 6

Triền miên “chiến đấu” cùng nữ sĩ quan cảnh sát đến quá trưa, từ phòng tắm lăn ra đến phòng ngủ, từ phòng bếp đánh vào phòng khách, thật vất vả lắm mới có được cơ hội “ngàn vàng” như thế này, đương nhiên lưu manh sẽ không bỏ lỡ, cho đến khi nữ sĩ quan cảnh sát toàn thân vô lực mở miệng xin tha và sau khi mình cũng đã thỏa mãn đầy đủ, lúc này lưu manh mới lưu luyến buông tha cho cô nàng.

Khi Hướng Nhật về tới nhà, trời đã tối sầm. Sở Sở và Thạch Thanh đang ngồi trên sa lông xem TV, thỉnh thoảng nói với nhau đôi ba câu, vẻ cuồng nhiệt hưng phấn trên mặt làm cho lưu manh đoán già đoán non không biết hai nàng có phải trúng tà hay không.

– Anh đã về?

Sở Sở nghe tiếng mở cửa, vội vã quay đầu lại liếc mắt một cái, rồi lại tập trung lên màn hình TV.

Thạch Thanh cẩn thận hơn, đối với cầm thú sư phụ nàng vẫn giữ một ít kính trọng, đứng dậy chào hỏi:

– Sư phụ…

Đột nhiên chú ý đến băng gạc trên bàn tay phát phì của hắn, hoảng hốt sợ hãi kêu lên:

– Sư phụ, tay anh…
– Tay? Tay cái gì?

Sở Sở bị tiếng kêu sợ hãi của nàng hấp dẫn, ánh mắt quay qua lưu manh. Nhìn thấy tay hắn, nàng cũng ngồi không yên vọt tới trước mặt lưu manh:

– Tay anh làm sao vậy? Sao lại thế này?
– Không có gì, trên đường không cẩn thận bị ngã thôi.

Hướng Nhật ra vẻ không có chuyện gì quan trọng nói.

Sở Sở gấp đến thiếu chút nữa rơi nước mắt, giơ tay hắn lên oán giận nói:

– Còn nói không việc gì, chảy máu rồi đây này. Anh sao không gọi điện cho em.
– Khó có hôm nào hai em có hứng đi dạo chơi, anh không thể làm các em mất hứng được.

Hướng Nhật rụt tay về, vừa rồi quả thật không chú ý vết băng trên tay đã rỉ máu, hẳn là do lúc trưa “chiến đấu” quá mức điên cuồng.

Hắn không ngờ tới trong lúc vô ý tìm đại cái cớ lại đồng thời cảm động được hai cô nàng, Sở Sở vẻ mặt hạnh phúc dựa sát vào lòng hắn, trong miệng thì thào không biết nói gì. Thạch Thanh vẻ mặt cũng kích động kéo tay áo hắn, ánh mắt nhìn hắn tăng thêm vài phần “không thể nói rõ hơn.”

– A?

Sở Sở đột nhiên từ trong lòng hắn ngẩng đầu lên:

– Trên người anh sao lại có mùi nước hoa nồng thế này?

Hướng Nhật trong lòng căng thẳng, vỗ đầu tựa như nhớ lại cái gì đó:

– À, thiếu chút nữa quên, cô y tá giúp anh khâu vết thương mất hai giờ, chắc trên người cô ta xức nhiều nước hoa quá, hại anh cứ ngáp dài.

Lưu manh nói những lời này chẳng những giải thích nguyên do mùi thơm trên người hắn, mà còn tăng thêm tính nghiêm trọng của vết thương, nếu không sao lại dùng đến chữ “khâu” này?

Quả nhiên, Sở Sở trong lòng vừa mới dâng lên một chút ghen tuông lập tức bị thay thế bởi lo lắng:

– Hướng Quỳ, sao anh lại bị thương thành ra thế này? Mau nói cho em biết!
– Chỉ là té bị thương, không sao đâu, đừng nghe anh nói thế mà sợ. Thật ra bác sĩ nói chỉ cần qua mấy ngày là tốt thôi.

Hướng Nhật nói mắt không hề chớp. Bác sĩ quả thật nói thế, nhưng thời gian so với người nào đó nói còn kém xa, nếu như giữa hai chữ “mấy ngày” bỏ thêm chữ “mười” vào thì ăn khớp với thời gian mà bác sĩ nói.

– Thật không?

Mặc dù còn nghi ngờ nhưng từ trên mặt Sở đại tiểu thư có thể thấy được đã tin vào lời hắn nói, à… phải nói là tin lời bác sĩ, tuy vậy nàng hiển nhiên sao có thể đoán được…

– Ừ. – Hướng Nhật khẳng định gật gật đầu.

Sở Sở lúc này mới hoàn toàn yên tâm, quay sang hỏi:

– Anh ăn cơm chưa?
– Vẫn… chưa.

Thực tế lưu manh đã dùng bữa với nữ sĩ quan cảnh sát, hắn còn tự lăn vào bếp nữa, nhưng bố bảo hắn cũng không dám nói sự thật.

– Vậy anh chờ nhé, em đi hâm nóng thức ăn một chút, sẽ nhanh thôi.

Nói xong, Sở đại tiểu thư đầy sức sống nhảy vào phòng bếp.

Hướng Nhật ngồi trên sa lông, thấy đồ đệ một bên vẻ mặt có chút khẩn trương, đột nhiên nhớ tới sự hưng phấn của hai người lúc mình bước vào, nói:

– Được rồi, Tiểu Thanh. Lúc anh vừa vào nhà thấy hai em nói chuyện có vẻ rất tâm đắc? Có chuyện gì hứng thú thế?

Một câu hỏi rất bình thường lại làm cho Thạch Thanh mặt đỏ tới mang tai:

– Không, không có gì.

Hướng Nhật càng thêm hoài nghi:

– Thật không có gì? Thật không?

Thạch Thanh bị hắn nhìn soi mói cả người mất tự nhiên, một lúc lâu mới lí nhí nói:

– Vừa rồi trên TV nói ngày mai cửa hàng Đế Vương… có chương trình đại hạ giá.
– … Đây là chuyện tốt đấy chứ.

Hướng Nhật vẫn không hiểu hai cô nàng tại sao lại rì rầm lén lút như thế:

– Có hàng giá hời thì nên mua, ngày mai anh đi với hai em.

Mặt Thạch Thanh càng đỏ hơn:

– Sư phụ, không được… Tất cả đồ giảm giá đó là… quần áo lót phụ nữ.
– Đồ lót?

Hướng Nhật nuốt nước miếng cái ực, vậy chắc có rất nhiều người đẹp đi rồi? Chỉ là đồ lót thì đồ đệ cũng không cần xấu hổ thế chứ, dù sao nàng cũng từng tặng mình một cái quần lót chữ “T”, tuy nói lúc đó biểu hiện của cô nàng cũng không tốt hơn giờ bao nhiêu, nhưng có thể xác định một điều là cái quần lót này không bình thường, nói là trong suốt cũng chẳng ngoa. Nghĩ tới đây, lưu manh đột nhiên toàn thân đờ ra, thốt lên:

– Chẳng lẽ là…
– Sư phụ… – Thạch Thanh hờn dỗi, má hây hây ửng hồng.

Hướng Nhật có thể xác định mình đoán đúng, cũng không khó giải thích tại sao đồ đệ lại nhăn nhó như vậy, hắn hắc hắc cười dâm đãng:

– Tiểu Thanh, đến bây giờ anh còn chưa tặng cho em món quà gì, hay là ngày mai anh mua áo lót tặng em, xem như lễ nhập môn ra mắt anh còn nợ.
– Không, không cần, sư phụ, tự em có thể…
– Nói gì?

Lưu manh lập tức ngắt lời nói nàng, nghiêm mặt nói:

– Đây là sư phụ tặng cho em, không thể cự tuyệt! À… đương nhiên, nếu em phải cảm thấy nhận không được hay cho lắm, vậy thì em có thể tặng lại cho anh một cái quần lót, nhớ kỹ, phải là cái của em đã mặc đấy.

Nửa câu đầu của sư phụ cầm thú đầy đe dọa, nhưng nghe hết câu sau Thạch Thanh xấu hổ chỉ muốn độn thổ nghĩ thầm: Sư phụ, hắn sao lại vô sỉ như vậy?

Thấy đồ đệ không trả lời, Hướng Nhật lại tự nói tiếp:

– Đáp ứng rồi phải không? Vậy thì tốt! Hay vầy đi, sư phụ cũng không muốn để em khó xử, anh tặng em một cái mới, em tặng lại anh hai cái cũ. Anh muốn một cái trắng tinh, một cái có viền đen, tốt nhất là một nửa trong suốt, đương nhiên nếu có trong suốt cả thì càng tốt…
– Sư phụ…

Thấy sư phụ càng nói càng thái quá, Thạch Thanh nhịn không được mở miệng.

– Có chuyện gì vậy? Nếu em thấy hai cái không đủ thì thêm cho anh một cái. Ái da, vốn không muốn vậy, có điều nếu Tiểu Thanh em có thành ý thì sư phụ cũng miễn cưỡng nhận lấy… khụ, khụ, em nhìn gì thế?
– Sư phụ, em có thể hỏi thầy một vấn đề không?
– Nói đi.
– Sao sư phụ lại thích sưu tập… loại đồ vật này?
– Đây là một vấn đề có tính khoa học rất lớn.

Hướng Nhật bắt đầu ra vẻ suy nghĩ:

– Sở dĩ giấu kỹ… à không… sưu tập thứ này là vì anh có một giấc mơ, đó chính là thiết kế một cái quần lót cho phụ nữ hoàn mỹ nhất thế giới, phụ nữ mặc vào không cảm thấy bó chặt nhưng đồng thời lại thoáng mát, lại có công năng giải quyết vấn đề vệ sinh cá nhân ngay ở bên trong. Do đó anh phải ra sức sưu tập nhiều quần lót, nhất là những cái đã mặc, bởi vì những loại ấy có thể thấy được biến hóa sau khi chủ nhân đã dùng, rồi căn cứ vào đó mà tu sửa, đạt được kết cấu hoàn mỹ nhất… thế nào? Giấc mơ của sư phụ vĩ đại chứ?

Thạch Thanh há hốc mồm, vẻ mặt không thể tin được, những lời nói này sợ rằng chỉ có nhân tài mặt dầy như hắn mới có thể nói ra mà thôi. Không thể không thừa nhận, sư phụ thật không phải là người bình thường.

Thấy vẻ mặt đồ đệ khiếp sợ “bội phục”, Hướng Nhật càng thêm đắc ý. Thực ra, có thể nhờ vào lý do này tìm được cho mình một cái vương miện đường hoàng, lưu manh cũng cho rằng mình là thiên tài trăm năm khó có người thứ hai.

– Sư phụ…
– Thế nào?

Hướng Nhật đang say mê về việc mình không giống người thường nên chưa chú ý đến ánh mắt khác thường của đồ đệ.

– Em cảm thấy…
– Thấy gì?
– Là thế này…
– Là sao?
– Em không biết…
– Hả?
– Em sợ…
– Sao em vòng vo tam quốc quá vậy?
– Sư phụ, anh thật quá vô sỉ!
– …

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 11/07/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thám tử Hênry - Tác giả The Kid
Ở trong một khu chung cư, có hai vợ chồng Hênry và Như đang sống hạnh phúc bên nhau. Hênry làm nghề thám tử lâu năm rồi, anh đặt biệt danh là Hênry cho nó ngầu. Hiện nay anh đang sống cùng với cô vợ hiền xinh đẹp tên Như. Như vốn là cô gái độc thân sống chung khu chung cư với Hênry, cô thấy anh thật thà tốt bụng nên chấp nhận yêu anh và kết hôn với anh. Hôm đó là kỷ niệm 3 năm ngày cưới của hai vợ chồng. Hênry về nhà tặng cho Như bó hoa và vài hộp quà. Sau đó hai vợ chồng ngồi ăn tối dưới ánh nến đầy lãng mạn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 3
Phần 6 Hạ Tưởng giật mình, suýt nữa tự làm tổn thương một bộ phận cơ thể đang hoạt động. Hắn vội vàng giải quyết nốt vấn đề rồi nhảy ra từ phía sau tảng đá: Phó bí thư Mai, tôi ở đây, cô đừng có gấp, tôi không trốn mà. Mai Hiểu Lâm thấy Hạ Tưởng như thể nông dân thấy quân giải phóng, lao thẳng tới, suýt nữa thì bổ nhào vào trong ngực hắn. Cô nắm chặt lấy tay hắn: Sao anh lại trốn ở phía sau tảng đá? Ở đây hoang vắng như vậy, nếu chẳng may có người xấu thì làm sao? Sao anh không hề để ý tới cảm giác của người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Đường Môn – Quyển 2
Phần 6 Tính xong tiền trà, cả nhóm sáu người đi ra khỏi tiệm trà, hướng Tác Thác đại đấu hồn tràng đi đến. Đến gần nhìn, đại đấu hồn tràng mang cảm giác giật mình cho kẻ khác, lúc Đường Tam và Tiểu Vũ đến Tác Thác, bọn họ không đến khu vực này của Tác Thác thành, cho nên không biết, tại bên trong thành tự nhiên còn có một tòa kiến trúc hoành vĩ như thế. Tác Thác đại đấu hồn tràng nhìn qua có hình tròn, cao một trăm hai mươi thước, bên trong chia thành một đấu hồn tràng chính và hai mươi bốn đấu hồn tràng phụ. Có thể đồng thời dung nạp sáu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng