Hướng Nhật - Quyển 3

Phần 47

– Ngươi nói cái gì! Ngươi không tham gia trận đấu? Đừng quên ngươi đã nhận lời ta, tên khốn khiếp này!

Nhâm Quân không thể không tức giận, vài ngày nữa phải đấu với đội bóng rổ trường Hải Đại, chỉ có thắng họ mới có cơ hội vào vòng tiếp theo, mà cầu thủ mình kỳ vọng nhất lại đột nhiên nói không tham gia trận đấu, đây không phải đang đùa giỡn với mình sao? Mặc dù hắn đã nói có thể không cần thực hiện yêu cầu sau khi thắng, nhưng không biết tại sao Nhâm Quân trong lòng lại cảm thấy khó chịu, thậm chí vô cùng tức giận.

– Tay của tôi đến khi đó không thể khỏi được, dù sao cô cũng thấy tôi thật sự tàn phế phải không?

Thực ra, Hướng Nhật cũng phải trải qua một cuộc đấu tranh tư tưởng để bỏ qua vụ cá cược mê người kia, An đại tiểu thư so với “cây gậy trúc” thì rõ ràng người trước quan trọng hơn nhiều lắm.

– Ta mặc kệ ngươi!

Nhâm Quân bắt đầu phát cáu oán hận nói. Đồng thời lửa giận trong lòng nàng không ngừng bùng lên, nàng đã sẵn sàng hy sinh cái lần đầu tiên quý giá của nữ nhân cho hắn, hắn lại chế giễu, nói không tham gia thì không tham gia, xem nàng là loại người nào? Muốn nói cái gì cũng được sao?

– Ta hôm đó có chuyện quan trọng phải làm.

Thấy nói như vậy không có hiệu quả, Hướng Nhật vội thay đổi lý do, trong lòng thầm nghĩ chỉ cần lúc đó mình không xuất hiện ở trận đấu, có thể yên lặng thoát khỏi vũng lầy này. Tuy không thể giúp cô nàng họ An cổ vũ, nhưng tóm lại so với việc mình xuất hiện trong đội hình của Cao Đại thì vẫn tốt hơn?

– Mặc kệ ngươi có chuyện gì, tóm lại hôm đó ngươi phải đi, không đi cũng phải đi!

Nhâm Quân nói khiến cho lưu manh không có khả năng phản bác, hung hăng nhìn hắn.

– Thật sự tuyệt tình như vậy sao?

Hướng Nhật thấy đối phương quyết tâm như vậy, hắn dứt khoát ném ra quả lựu đạn cuối cùng, hắn vốn không muốn nói để tránh cho đối phương khỏi cảm thấy xấu hổ, nhưng hiện tại tình huống như vậy không có khả năng:

– Tôi làm như vậy thật sự muốn tốt cho cô, ta mà tham gia thì kết quả cuối cùng chỉ có chiến thắng, đến lúc đó cô không phải muốn cùng ta làm… cái kia chứ?
– Làm cái kia thì làm cái kia…

Lời vừa nói ra, Nhâm Quân mới ý thức được mình vừa nói gì, nhưng lời nói ra không thể thu lại, dù mặt đã đỏ nhưng vẫn nghiêm mặt nói:

– Dù sao ta coi như bị chó điên cắn một cái là được rồi.
– Ngươi nói như vậy có quá đáng lắm không?

Hướng Nhật thật sự không thể nói nổi, xem ra “cây gậy trúc” đã quyết tâm đưa mình lên sàn, chỉ tội hắn có chút nghĩ không thông, chẳng lẽ thắng trận đấu này còn quan trọng hơn lần đầu tiên của nữ nhân sao?

– Đúng là quá đáng như vậy đó!

Nhâm Quân không buông tha hắn nói tiếp:

– Chúng ta đã có ước định như vậy, trừ khi ngươi muốn làm tiểu nhân không giữ chữ tín!
– Tiểu nhân? Không sao cả, dù sao tôi chưa bao giờ cho mình là chính nhân quân tử.

Hướng Nhật uể oải nói:

– Hơn nữa tôi không muốn bởi vì không làm tiểu nhân mà thành kẻ bạc tình.
– Kẻ bạc tình?

Nhâm Quân sửng sốt, không hiểu tại sao hắn lại nói như vậy:

– Có ý gì?

Thấy “cây gậy trúc” cứ quấn lấy như vậy, Hướng Nhật dứt khoát nói thẳng:

– Nói thật với cô, tôi có một người bạn gái là trợ lý huấn luyện viên của đội bóng rổ trường Hải Đại… Như vậy cô rõ rồi chứ? Vì không muốn nàng buồn, tôi không thể giúp cô chơi trận này.
– Thật thế sao?

Nhâm Quân nhìn thẳng vào lưu manh, dường như muốn tìm trên mặt hắn một chút manh mối, nhưng nàng thất vọng, vì trên mặt hắn chẳng có điểm gì đáng nghi cả, chỉ có sự chăm chú. Nhưng ngay lập tức nàng từ lời nói của hắn tìm ra chút sơ hở cực kỳ lớn, khóe miệng khẽ nhếch lên đắc ý, giọng nàng cực kỳ tự tin nói:

– Hướng Quỳ, ngươi thật sự không giúp ta chơi bóng?

Nang nói xong mặt đầy thâm ý nhìn lưu manh. Thực ra, Nhâm Quân tự tin như vậy không phải không có lý do, khi nghe thấy đối phương nói có bạn gái là trợ lý huấn luyện viên của đội bóng rổ Hải Đại thì nàng biết mình đã nắm được nhược điểm của hắn.

Hướng Nhật cũng không biết cô nàng đứng đối diện đang tính toán cái gì, hiện tại thấy nàng tự tin như vậy, mặc dù không rõ ràng lắm nhưng vẫn đáp:

– Tưởng tôi đã nói rõ ràng rồi chứ?
– Nói như vậy… ngươi không đáp ứng?

Nhâm Quân kéo dài giọng, rồi như vô tình nói:

– Theo ta được biết, ngươi có bạn gái gọi là “Sở Sở” đúng không?
– Cô nói như vậy là có ý gì?

Ngoài miệng thì hỏi như vậy nhưng lập tức Hướng Nhật đoán được đối phương tại sao lại tự tin như vậy, thì ra là chuẩn bị lấy chuyện này ra uy hiếp mình, nhưng… với chỉ số IQ “kinh thiên động địa quỷ thần khiếp sợ” của mình mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay.

Nhâm Quân thấy đối phương giả nai, tức giận nói:

– Còn không hiểu sao? Ta nói cho ngươi biết, không giúp ta thắng trận bóng đó thì ta sẽ nói cho Sở Sở, nói ngươi ở ngoài có bạn gái khác!
– Cô đang uy hiếp tôi đó hả?

Hướng Nhật không chút sợ hãi nói:

– Cô sao không nghĩ lại xem, tôi nếu dám nói cho cô sao còn sợ sự uy hiếp nho nhỏ kia chứ? Hơn nữa… bạn gái tôi không chỉ có hai người, còn có Thạch Thanh, cô biết không? Hắc hắc… tôi cũng không sợ nói cho cô, điều đó Sở Sở cũng biết! Cô nói đi, thấy bản lĩnh của tôi thế nào?

Đối với bản lĩnh nói dối không chớp mắt, Hướng Nhật có thể nói rất nhuần nhuyễn, lời nói không lộ tí khe hở nào. Huống hồ hắn cũng hoàn toàn không nói dối, ít ra là chuyện với Sở Sở và Thạch Thanh đều đã ổn thỏa, căn bản không sợ bị vạch trần.

– Ngươi, ngươi… vô sỉ!

Quả nhiên, Nhâm đại quản lý lập tức bị lưu manh làm cho hồ đồ, chỉ vào hắn tức giận đến nói không lên lời, đồng thời trong lòng chua xót:

– Còn nói mình không phụ người, tại sao lại có nhiều bạn gái như vậy?

Hướng Nhật bĩu môi:

– Rõ ràng cô thật phiền toái, tôi như thế nào phụ người? Các nàng đều là bạn gái, tôi một người cũng không rẫy bỏ, nhiều lắm chỉ có thể xem là đào hoa thôi chứ? Huống chi tôi thật lòng với các nàng.
– Ngươi…

Nhâm Quân tức đến phát điên, đàn ông vô sỉ nàng đã thấy nhiều, nhưng chưa từng thấy nam nhân nào không biết xấu hổ như vậy.

– Đừng có ngươi ngươi ta ta nữa, tóm lại, trận bóng rổ cuối tuần cô tự lo đi, tôi không thể giúp cô.

Nói xong, Hướng Nhật muốn bỏ đi.

– Ngươi đứng lại cho ta!

Nhâm đại quản lý đâu thể như vậy mà bỏ qua cho hắn, lớn tiếng quát.

Hướng Nhật quay đầu lại:

– Lại muốn gì nữa đây?
– Ta hỏi ngươi lần cuối cùng, ngươi rốt cuộc có giúp ta chơi bóng hay không?

Nhâm quân cắn răng, trừng mắt, mặt đỏ bừng nói.

– Không có hứng thú!

Hướng Nhật lạnh lùng từ chối. Đối với loại nữ nhân bám dai như đỉa này, hắn cũng không có tính nhẫn nại.

– Được! Được! Được lắm!

Nhân Quân nói liên tiếp ba chữ “được”, đột nhiên phất tay bước đi:

– Chúng ta cứ chờ xem!

Lần này đến phiên Hướng Nhật kinh ngạc, cô nàng này… không phải là người dứt khoát như vậy, chẳng lẽ lại có chủ ý quái quỷ gì khác? Đang muốn suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại trong túi vang lên.

Hướng Nhật vội vàng rút điện thoại, thì ra là mình quên mất đã đến giờ, không ngờ buổi chiều nhân tiện tìm “cây gậy trúc” nói cho rõ ràng tự nhiên lại lâu như vậy, xem ra phải dùng tốc độ nhanh nhất để đến đó, nếu không người kia nhất định sẽ rất nổi giận, sau đó… hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 21/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tru Tiên
Phần 47 Trương Tiểu Phàm cứ đi trên đường, vô tình đã đi ra khỏi tiểu trấn, nhưng do mất thời gian nán lại trò chuyện, vả lại bản thân hắn cũng có tâm sự, giờ mới nhận ra rằng chiều đã hoàng hôn. Tịch dương in lên chân trời một ráng chiều đỏ rực xiên xiên chiếu xuống làm cho bóng hắn đổ dài trên mặt đất. Đã đến giờ quây quần ăn tối, mọi người đều đã trở về nhà của mình sum họp, bên ngoài tiểu trấn không một bóng người, chỉ có cô độc một mình hắn, vô cùng lẻ loi. Hắn nhìn vào bóng của chính mình, tự nhiên trong lòng thấy thật chán nản...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang
Miêu Nghị – Quyển 19
Phần 47 Tuy hắn không nói nhưng mọi người lại biết hắn đang chuẩn bị cho lần khảo hạch sắp tới, nội tâm sầu lo. Thời gian tu hành dài đằng đằng, thời gian vài chục năm chỉ diễn ra trong nháy mắt. Vân Tri Thu đi Tiểu Thế Giới rồi về, nàng đáp xuống đất, đáp xuống cửa động Miêu Nghị tu hành trên hải đảo. Người thủ vệ thay phiên nhìn thấy nàng liền không nói gì. Vân Tri Thu đi vào sơn động, Miêu Nghị đang ngồi trên giường đá mở mắt ra. Sao ngươi tới đây? Vân Tri Thu nhìn hoàn cảnh trong động một lúc, cũng xem như sạch sẽ, nàng nói: Yêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 1
Phần 47 Câu nói của Dương Thần như ngọn lửa đổ thêm dầu, toàn bộ nam nữ trong phòng đều bừng bừng phẫn nộ. Thằng nhãi ranh chán sống, đừng có tưởng có mấy miếng võ là không ai dám động tới mày. Một tên cao to lực lưỡng vất lá bài đang cầm trên tay xuống, hắn ta hằm hằm sắc khí giơ nắm đấm xông lên. Dương Thần chẳng buồn nhìn lên, hắn thọc một tay vào túi lấy bao thuốc, còn một tay tóm lấy nắm đấm của gã kia. Đột nhiên giữa không trung chỉ một cái ngoắc gọn nhanh chóng, nắm đấm của tên kia vẫn chưa hạ xuống, tay gã đã bị tóm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng