Hướng Nhật - Quyển 3

Phần 87

Hướng Nhật trở về nhà với tốc độ nhanh nhất có thể, hắn cũng không điên mà lập tức phóng vào trong nhà chịu chết, nhẹ nhàng áp sát cửa nhà, cũng không dùng chìa khóa chỉ gõ nhẹ vài cái vào cửa, sau đó lui ra, tay nắm chặt thành quyền, chỉ chờ đối phương mở cửa là đập. Chỉ nghe trong nhà tiếng bước chân dồn dập tiến tới, hiển nhiên là có người ra mở cửa. Hướng Nhật trong lòng vừa khẩn trương vừa nghi hoặc, nghe tiếng bước chân đó hình như người trong nhà mang dép lê, không cách nào lại là sát thủ được? Nhưng hắn cũng không có quản được nhiều vậy, chuyện chủ yếu bây giờ là phải giải quyết đối phương. Cửa vừa mở ra, Hướng Nhật lập tức xuất quyền xông tới.

– A…

Người đang mở cửa bởi vì bị đối phương phóng tới bất ngờ nên hoảng hốt hét lên kinh hãi. Hướng Nhật nhất thời ngẩn người ra, tại sao lại là âm thanh của nữ nhân? Chờ khi thấy rõ diện mạo của đối phương, nắm đấm cứng rắn của hắn mới thu về. Cũng may bây giờ hắn đã có năng lực thu phát tùy ý, hơn nữa hắn lại xuất chiêu từ xa, cho nên rốt cuộc không đánh trúng đối phương! Nhưng việc này cũng làm cho hắn kinh hoàng một phen.

– Hướng Quỳ, anh muốn hù chết em à?

An đại tiểu thư ôm chặt lấy ngực, mắt đầy vẻ trách hờn.

– An An, em… em… Em không có chuyện gì sao?

Thấy người trước mặt mình không có xảy ra chuyện gì, Hướng Nhật lắp bắp không nói nên lời nữa, không có chuyện gì là tốt rồi, an toàn là tốt nhất!

– Em đâu có chuyện gì đâu? Em khỏe lắm mà!

Vẻ mặt An Tâm ngây thơ vô tội nói, nhưng trong mắt xuất hiện một tia đắc ý, tiếp theo không để cho lưu manh có cơ hội nói, nàng chủ động đi tới nũng nịu nói:

– Hướng Quỳ, em vô tình đánh rơi điện thoại nên vỡ mất rồi, anh mua cho em cái mới được không?

Mặc dù An đại tiểu thư che giấu quả thật rất khá, nhưng Hướng Nhật từ nét mặt nàng vẫn nhìn ra được vấn đề. Bây giờ hắn mới hiểu, sợ rằng lúc nãy là do An đại tiểu thư giở trò cố tình đánh rơi điện thoại, mục đích là muốn gấp rút gọi mình trở về. Điều này làm cho Hướng Nhật vô cùng tức giận, trò đùa này đúng là vượt qua giới hạn chịu đựng của hắn, không thể tha thứ được. Từ trước tới giờ, hắn đối với nữ nhân của mình luôn nuông chiều, đặc biệt là với an đại tiểu thư, có thể nói là trăm y bách thuận(luôn luôn chiều ý). Nhưng lần này, hắn thấy không thể tiếp tục dung túng nữa. Nghĩ vậy hắn liền lách mình qua An tâm tiến vào phòng khách, ngữ khí lạnh nhạt:

– Em làm rớt điện thoại lại muốn anh bồi thường sao?

An Tâm không biết lần này lưu manh nổi giận thực sự, vẫn coi hắn như bình thường nên đổi giọng đại tiểu thư:

– Hừ! Không phải là do đang trò chuyện với anh nên không cẩn thận làm rớt đó sao, cho nên anh nhất định phải mua cái mới cho em!
– An tâm, em còn không biết nhận sai sao?

Thấy đối phương chết đến nơi còn không hối cải, Hướng Nhật cuối cùng không khống chế được cơn tức giận bắt đầu phát tác, hắn xoay người đối diện An đại tiểu thư và rít lên:

– Em biết hồi nãy anh lo lắng đến chừng nào không? Em muốn hù chết anh, em mới vui phải không? Sau này không được đùa kiểu này nữa!

Nói xong, không để ý đến phản ứng của đối phương, xoay người bỏ đi.

An Tâm chỉ cảm thấy trống rỗng, nước mắt lã chã rơi xuống!

– Hướng Quỳ… anh ấy chán ghét mình rồi, anh ấy không cần… mình… nữa rồi…

Chưa từng bị ai quát mắng mình như vậy, An Tâm cảm thấy trong lòng vô cùng khổ sở, nàng vẫn đứng ngẩn người ra đó, run rẩy tự thì thào.

Hướng Nhật rít lên như vậy cũng làm cho Sở Sở cùng Thạch Thanh đang xem TV phải chú ý, nghe vậy hai nàng hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Thực ra, lúc nãy khi An đại tiểu thư đưa ra ý kiến này thì các nàng cũng đã phản đối, khuyên ngăn, nếu làm như vậy sẽ khiến cho lưu manh nổi giận. Quả nhiên, xem cái dáng phát hỏa của lưu manh hiện giờ, có lẽ hắn đang tức giận bởi vì trò đùa đó. Thạch Thanh là một người bạn tốt bụng, vội tiến lên khẽ nói:

– Sư phụ, An An cũng chỉ muốn anh về sớm một chút thôi, anh cũng đừng có trách nàng nữa.

Sở Sở bên cạnh cũng gật đầu theo, xem như đồng ý với Thạch Thanh, thậm chí mà còn đem bao nhiêu tội đổ hết lên đầu mình:

– Hướng Quỳ, anh đừng có quát An An nữa, chuyện này thật ra là… là em bày ra đó.

Có thể đây là lần đầu tiên nói dối với lưu manh nên Sở Sở mặt đỏ bừng, chỉ biết cúi đầu xuống.

Hướng Nhật chỉ cần liếc mắt một cái là biết nàng nói thật hay nói dối, hắn hiểu rõ Sở Sở, nàng không bao giờ nghĩ ra được những chủ kiến quái đản như vậy, hắn tất nhiên biết nàng đang muốn gánh lấy trách nhiệm cho An đại tiểu thư. Mặc dù hắn đang muốn mắng An Tâm một trận cho hả giận, nhưng thấy hai người Sở Sở và Thạch Thanh đều nói vun vào, hơn nữa Sở Sở cũng đang dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn mình, Hướng Nhật đành nuốt cục giận xuống cho qua. Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật vẫy vẫy tay, giọng nói không gay gắt như lúc nãy nữa:

– An An, còn không mau qua đây!
– A.

An Tâm cúi đầu lên tiếng, mắt cũng bắt đầu khôi phục lại thần sắc, bước qua bên cạnh lưu manh. Sở Sở và Thạch Thanh hai người đang nhìn nhau đều cảm thấy yên lòng, lưu manh đã chủ động nói chuyện với An An, vậy tức là không còn giận nàng nữa, đó là chuyện mà các nàng muốn thấy nhất.

– Chuyện này em còn muốn nói gì nữa không?

Chờ An đại tiểu thư bước đến trước mặt, Hướng Nhật nghiêm mặt hỏi.

Trong lòng của An Tâm cũng nhẹ nhõm hơn chút, hắn hỏi như vậy coi như không truy cứu chuyện kia nữa, tuy nhiên nàng vẫn còn sợ, cho nên vội ôm lấy cánh tay hắn, giữ chặt nó trong lòng, giọng nói có vẻ yếu ớt:

– Em biết em sai rồi, Hướng Quỳ, anh đừng có bỏ rơi em được không?

Thấy nàng cũng kinh hãi quá độ, Hướng Nhật thấy mình hồi nãy quả hơi nặng lời, nên nói chuyện cũng bắt đầu nhẹ nhàng đi nhiều:

– Sau này đừng có làm chuyện ngốc như vậy, biết không?
– Vâng!

An Tâm gật mạnh đầu một cái, có chút cảm động mà giữ chặt cánh tay lưu manh trong lòng. Hướng Nhật thoáng cảm giác được hai quả tuyết lê mềm mại co dãn đang ma sát cánh tay mình. Lúc này hắn không thể ngăn cản được thú tính nổi lên, chớp mắt tính kế trong đầu, nhìn sắc mặt ửng đỏ của An đại tiểu thư nói:

– Tuy nhiên, chuyện này nói thế nào đi nữa cũng là em sai cho nên em phải bồi thường tổn thất về tinh thần cho anh.

Lưu manh nói vậy làm An Tâm thấy hoảng, nhưng nàng chỉ u oán nói:

– Anh muốn làm bất cứ cái gì em đều đồng ý cả.

Hướng Nhật vừa thấy An đại tiểu thư mắc bẫy, lập tức nói:

– Theo anh vào phòng đi.

Nói xong, hắn bắt đầu đi vào phòng ngủ. An Tâm vừa mới trải qua cơn sợ hãi làm bay mất cả ba hồn bảy vía nên trong nhất thời không nghĩ ra lưu manh muốn làm gì, nhưng nàng vẫn bám sát hắn đi vào phòng. Còn Thạch Thanh và Sở Sở thì biết rõ mưu đồ của lưu manh, hắn lúc này gọi An đại tiểu thư vào trong phòng tất nhiên không có ý tốt, nói không chừng cái hắn nói “bồi thường về tinh thần” kia chính là muốn An đại tiểu thư “bồi thường thể xác” cho hắn, hiểu được ý đồ xấu xa của lưu manh các nàng không nghi ngờ mà chắc chắn vào phán đoán của mình.

– Nằm trên giường đi!

Vừa mới vào phòng, Hướng Nhật nói. An Tâm mặt đỏ bừng lên. Bây giờ nàng đã hơi khôi phục lại bình thường, tuy biết lưu manh rõ ràng muốn dùng chuyện này để chiếm tiện nghi của mình, trong nội tâm cực kỳ khó xử, nhưng nàng vẫn tiếp tục làm theo. Lúc này, cho dù hắn đòi hỏi muốn làm chuyện đó với những tư thế đủ khiến cho nàng cảm thấy thẹn thùng, nhưng cũng không dám phản kháng, bởi vì hình tượng lúc nãy của hắn quả thật dọa người, nàng sợ nếu nàng không hợp tác thì sẽ bị hắn lập tức bỏ rơi.

Song Hướng Nhật cũng không như nàng tưởng tượng, hắn nhào tới lật úp nàng lại, bắt nàng nằm sấp trên giường, sau đó giơ tay phết thẳng vào mông nàng, miệng không ngừng nói:

– Sau này còn dám làm anh sợ nữa không?

An Tâm lập tức quay đầu xin tha, đồng thời nhớ tới suy nghĩ “bất lương” của mình lúc nãy, mặt không khỏi đỏ lên vì xấu hổ, không ngờ lưu manh lại làm chuyện này.

– Không dám nữa, Hướng Quỳ, anh tha cho em có được hay không?

Nói xong, mặt đỏ bừng chằm chằm nhìn lưu manh, nước mắt chỉ chực rớt ra.

Thấy vậy Hướng Nhật càng chảy nước miếng, An đại tiểu thư dáng vẻ lúc này kiều diễm ướt át đến mê người, làm cho hắn kiềm chế không được chỉ muốn phát tiết dục vọng. Tuy nhiên hắn bây giờ vẫn còn chút lý trí, bên ngoài còn có hai nàng kia, hắn mà làm như thế thì các nàng khẳng định cho hắn là tên hoang dâm vô đạo mất. Thực ra, hắn cũng không có ý đó với An đại tiểu thư, chỉ vì hai quả tuyết lê của nàng làm cho hắn phát hỏa, chân tay ngứa ngáy cần phải làm gì đó. Bây giờ hắn đã đạt được ý nguyện, tuy dáng vẻ của An đại tiểu thư quả thật làm cho người ta chết mê chết mệt, Hướng Nhật vẫn còn nhịn được, nhưng hắn vẫn mập mờ hỏi thăm:

– Tha cho em à, vậy em muốn anh tha như thế nào đây?

Vừa nói xong, bàn tay hắn không ngừng xoa nắn trên bộ phận đầy đặn tròn trĩnh mẫn cảm kia.

An Tâm vội vàng dùng tay đè bàn tay háo sắc của hắn đang nhào nặn vuốt ve ngực mình, cắn môi đầy ý tứ đáp:

– Cùng lắm thì tối nay em bồi thường cho anh được không?
– Tối nay?

Hướng Nhật nghe xong lập tức động lòng, đồng thời hắn cũng nghĩ tới An đại tiểu thư đã từng nói tối cho hắn ngủ salon, có chút khó chịu hỏi lại:

– Buổi tối không phải là em nói anh phải ngủ salon sao? Đó là bồi thường phải không?
– Ây da, chờ khi các nàng kia đi ngủ thì người ta mở cửa cho anh vào còn không được hay sao?

An Tâm oán trách liếc nhìn lưu manh một cái, giống như đang muốn nói anh tại sao lại trở thành đần độn thế kia. Thực ra, nàng cũng đã nhìn ra ý tứ bất lương của hắn, biết hắn cũng không phải không muốn mình, chỉ vì hắn ngại Sở Sở và Thanh Thanh ở bên ngoài kia, vì không muốn làm hắn thất vọng, nàng mới dời lại “tối nay” bồi thường.

– Thật ư?

Vẻ mặt Hướng Nhật mừng rỡ, xem ra vào buổi tối hôm nay hắn không cần phải cầu khẩn ai nữa. Lưu manh nhìn kỹ cô nàng trước mặt mình, trong lòng tự cho là mình rất anh minh, đang muốn nói gì nữa thì tiếng đập cửa vang lên dồn dập, chỉ nghe âm thanh của Sở Sở cùng Thạch Thanh vang lên:

– Hướng Quỳ, bên ngoài có người tìm anh kìa!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 21/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 36
Phần 87 Hạ Hầu Thác hơi co lại nhìn đăm đăm Miêu Nghị rất lâu, cuối cùng đã hiểu vì sao Miêu Nghị muốn tranh cải cùng lão, trước mắt là Ngưu Hữu Đức, không phải Dương Khánh, lão chậm rãi nhắm mắt nói: Lão phu thua! Trong ngữ khí không giấu được vẻ u ám. Mà điều này chính là thái độ Miêu Nghị muốn nghe thấy, đã rơi đến cái bước này, còn ở nơi đây thong dong tự cao tự đại, còn chơi trò mèo khiêu khích ly gián Dương Khánh, một chút giác ngộ thất bại cũng không có. Miêu Nghị muốn chính là lão phải cúi đầu nhận thua, chính là muốn cho lào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 22
Phần 87 Tử Vi Tiên Vương gật đầu nói: Nơi này chẳng qua là thí luyện tràng cảu Nguyên thủy chi địa, cũng không phải là Nguyên thủy chi địa chân chính, chỉ có thông qua thí luyện khảo hạch, mới có thể tiến nhập Nguyên thủy chi địa chân chính, đạt được vô thượng cơ duyên. Bát Tiên Vương đối với Nguyên thủy chi địa hiển nhiên là có hiểu rõ, cũng không phải là không biết gì cả. Bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên tiến vào Nguyên thủy chi địa, lần trước bát Tiên Vương cũng đã tới nơi này, thu hoạch thật lớn! Huyền Thanh Tiên Vương hướng môn hạ của mình nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hai cha con bí mật loạn luân - Tác giả The Kid
Trong đêm tân hôn, hai vợ chồng Cường và Thủy chịch nhau. Cường cảm thấy hạnh phúc khi cưới được một người vợ xinh đẹp như Thủy. Cường chịch vợ bằng tất cả tình yêu anh dành cho vợ. Những tư thế làm tình nổi tiếng nhất đều được Cường sử dụng trong cuộc ái ân này. Từ kiểu truyền thống đến kiểu doggy, cưỡi ngựa và nhiều kiểu khác nữa. Thủy cảm thấy sướng với những khoái cảm chồng mình mang lại. Cuộc ái ân kết thúc khi Cường phóng thật nhiều tinh trùng vào âm đạo Thủy. Một thời gian sau Thủy có bầu, cô sinh ra một bé gái. Hai vợ chồng rất vui mừng vì đã...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng