Hướng Nhật - Quyển 5

Phần 82

Không đúng, còn thiếu một người! Hướng Nhật đột nhiên phát hiện đám nữ nhân trong nhà còn thiếu Dịch Tiểu Quân, dì út của hắn trên danh nghĩa. Trong khi hắn đang thầm suy đoán nữ nhân kia đi đâu thì quân đoàn mỹ nữ đối diện cũng phát hiện ra hắn liền kinh ngạc và vui mừng la lên:

– Hướng Quỳ!

Tiếp theo đó, mấy vị đại tiểu thư do Sở Sở dẫn đầu cùng ào tới, vây quanh người Hướng Nhật, đám nam nữ bên trong cửa hàng thấy được đều mở to hai mắt, kinh ngạc ghen ghét không thôi.

Hướng Nhật còn chưa trả lời thì tên anh vợ dâm đãng ở bên cạnh đã ho lên một tiếng, dường như là để người khác chú ý vào mình, giành quyền hét trước:

– Sở Sở.
– Đại ca?

Sở Sở ở trong mỹ nữ quân đoàn nhìn thấy đại ca Sở Từ đứng bên cạnh nam nhân thì có chút ngượng ngùng. Vừa rồi vì quá chú ý đến nam nhân nên không phát hiện ra đại ca cũng ở đây, trong lòng liền có chút xấu hổ.

– Giờ mới nhìn thấy ta?

Sở Từ trên mặt có chút bất mãn, thói đời gì thế này, muội muội có nam nhân thì không thèm đếm xỉa gì đến bản thân ca ca này, quả đúng là muội muội xuất giá giống như là nước đổ đi (nước đổ đi thì không thu hồi lại được).

Sở Sở mặt đỏ bừng, tay chân luống cuống, đứng ở một bên cũng không biết nói gì cho phải.

An Tâm đứng bên cạnh bèn giải cứu thay nàng, chăm chú nhìn thẳng vào Sở Từ, vẻ mặt không chút thiện ý nói:

– Anh chính là ca ca của Sở Sở? Là tên công tử bột, Sở đại thiếu gia?
– Cô là…

Vì không biết chắc nữ nhân tóc ngắn ở trước mặt này và Sở Sở có quan hệ gì nên Sở Từ cũng không dám tùy tiện mở miệng.

– Tôi là hảo tỷ muội của Sở Sở!

An Tâm có chút kiêu ngạo nói.

Sở Từ nét mặt có chút biến đổi, liếc nhìn Hướng Nhật ở bên cạnh, lại nhìn Sở Sở thấy vẻ mặt không có gì khác thường liền làm bộ uể oải nói:

– Hảo tỷ muội của Sở Sở? Làm sao tôi chưa từng nghe nói qua nhỉ?
– Điều này không cần anh nghe nói! Trái lại anh, tên công tử bột có tiếng, còn có…

An Tâm lại bắn ánh mắt hướng sang Tinh Tinh nói:

– Còn có cái tên phát dục không giống nhân loại này nữa, hai người bọn anh không được làm hỏng Hướng Quỳ nhà tôi.
– Làm hỏng… hắn?

Sở Từ và Tinh Tinh đồng thời chết lặng, mặt lộ vẻ cổ quái nhìn Hường Nhật, tên giả hỏa này còn bị làm hỏng sao? Bản thân hắn cũng đã là nhân vật làm hỏng người khác rồi.

Hướng Nhật nghe thấy không nhịn được cười, đối với những lời nói này của An Tâm cực kỳ đồng ý, ném cho cô nàng một cái nhìn tán thưởng, thầm nghĩ tối nay quay về lão công sẽ khen thưởng thật tốt cho nàng!

Nhận được sự tán thưởng của nam nhân, An Tâm càng thêm đắc ý, ngoảnh sang Sở Sở đang kéo tay áo nàng, chất vấn:

– Lẽ nào không đúng sao?

Tinh Tinh vốn là kẻ lão luyện, thấy thái độ thân mật của đám nữ nhân với Hướng Nhật, trong lòng bèn hiểu ra, liền nhìn An đại tiểu thư nói:

– Ta nói cho em dâu biết, cô không thể đổ oan cho chúng tôi, chỉ tên gia hỏa này mới có thể tự hắn làm hỏng hắn, còn người khác thì đều bị hắn làm hỏng.

Nói xong, phối hợp với lời nói, Tinh Tinh đưa tay chỉ vào Hướng Nhật đang chuẩn bị xem kịch vui.

Một câu em dâu khiến An Tâm mở cờ trong bụng, hừ nhẹ một tiếng:

– Ai là em dâu của anh, đừng có ăn nói lung tung.
– Không nói lung tung, không nói lung tung nữa, ha ha…

Thấy câu chuyện đã dịu đi, Tinh Tinh nào còn dám kiếm phiền phức, liền vội vàng thuận theo lời nàng mà vuốt đuôi.

An Tâm dường như cũng quên sự chất vấn vừa rồi, đem ánh mắt đảo trên người nam nhân bên cạnh, dịu dàng hỏi:

– Hướng Quỳ, anh đến làm gì? Không phải phải chờ chúng em ở nhà sao?

Em có nói lời này sao? Hướng Nhật trong lòng ngạc nhiên nhưng vẻ mặt lại không phủ nhận:

– Anh cùng anh vợ đến mua một số thứ.

Anh vợ? An Tâm liếc qua Sở Từ ở bên cạnh, hừ một tiếng có vẻ hơi ghen tuông, hỏi:

– Mua cái gì?
– Chính là mua một ít quần áo gì đó, đã mua xong rồi, đang chuẩn bị đi về thì không ngờ chạm trán bọn em. Được rồi, nữ nhân kia… à, dì út đâu rồi?

Trước mặt đám nữ nhân, Hướng Nhật cũng không tiện xưng hô dì út thành “nữ nhân kia”, tạm thời để cho nữ nhân kia chiếm chút tiện nghi vậy…

An Tâm khẽ nhíu lông mày.

– Vừa mới nói là mua đồ, lập tức sẽ quay lại, kỳ lạ, đi lâu như vậy rồi…
– Ồ, vậy bọn em cứ đi mua đi, bọn anh đi trước.

Hướng Nhật nhìn qua loa, lại nháy mắt với hai tên gia súc ở bên cạnh, quay người rồi chuồn đi. Không phải hắn không muốn ở lại cùng mấy đại tiểu thư, mà là hiện giờ còn có một việc quan trọng hơn đang chờ hắn và tên anh vợ dâm đãng thương lượng.

– Đi? Đi đâu? Xú tiểu tử, còn không đứng lại cho ta!

Lời nói vừa dứt, liền thấy ngay Dịch Tiểu Quân trên tay cầm theo túi lớn túi nhỏ đang từ cách đó không xa đi tới, vẻ mặt mang theo một chút vẻ âm trầm.

Hướng Nhật cười khan hắc hắc vài tiếng, dừng bước chân.

Dịch Tiểu Quân đi đến gần, cũng không vội nói chuyện, đầu tiên là cẩn thận chăm chú nhìn Hướng Nhật, tiếp đến mới liếc qua Tinh Tinh và tên anh vợ dâm đãng ở bên cạnh:

– Hai người họ là ai?
– Bạn của ta, quan hệ xem như cũng không tệ.

Hướng Nhật cũng không muốn giới thiệu dài dòng, tùy ý nói qua loa.

Dịch Tiểu Quân dường như chỉ là thuận miệng hỏi, cũng không truy cứu thân phận của Tinh Tinh và tên anh vợ dâm đãng, đưa gói to cầm ở tay trái chuyển sang tay phải, kéo tay Hướng Nhật chạy và nói:

– Trước hết đi theo ta, ta có lời muốn nói với ngươi.
– Rốt cuộc có chuyện gì?

Hướng Nhật có chút không hiểu rõ, làm ra vẻ thần thần bí bí.

Dịch Tiểu Quân cũng không trả lời, dẫn nam nhân đến chỗ xa để đám nữ nhân bên kia không nghe được hai người nói chuyện rồi mới hỏi:

– Trên người ngươi có tiền không?

Hướng Nhật lập tức phản ứng:

– Ngươi lại muốn dọa dẫm ta?
– Dọa dẫm cái gì?

Dịch Tiểu Quân mở trừng hai mắt:

– Ta đến Bắc Hải không mang theo nhiều tiền, lại xấu hổ không dám mượn đám tình nhân kia của ngươi, đúng lúc chạm trán ngươi, không tìm ngươi để mượn thì tìm ai? Yên tâm, ta sẽ trả lại cho ngươi!
– Chắc phải đợi mấy trăm nghìn năm nhỉ?

Hướng Nhật lập tức vạch trần âm mưu của nàng.

Dịch Tiểu Quân không phủ nhận, cũng không thừa nhận, hỏi trực tiếp:

– Ngươi có cho mượn không?
– Cho mượn, ta cho mượn!

Hướng Nhật nóng lòng muốn rời khỏi chỗ này, cũng không so đo với nàng, tiện tay rút ra một cuốn chi phiếu, điền lên một tờ rồi đưa đến.

Dịch Tiểu Quân nhìn thấy có chút không dám tin.

– Chỉ có một trăm vạn, nhỏ mọn vậy sao?

Hướng Nhật tức giận đến trợn mắt, thò tay định lấy chi phiếu về.

– Không cần thì quên đi!

Một trăm vạn còn chê ít? Nữ nhân này tiêu tiền còn nhanh hơn nước chảy, ai lấy phải nàng thì đúng là xui xẻo, Hướng Nhật cũng sẽ không ngốc như trước đây, để cho nàng tự điền, có quỷ mới biết nữ nhân này có lại điền một chuỗi dài như lần trước không.

Dịch Tiểu Quân lại đem chi phiếu nắm chặt nói:

– Ai nói là không cần? Ruồi bọ có nhỏ đi nữa thì cũng là thịt.

Đem chi phiếu cất vào trong ngực, nàng lại như vô tình nói:

– Có việc thông báo cho ngươi biết, ngày mai có người muốn gặp ngươi, ngươi tốt nhất nên có tâm lý chuẩn bị.
– Ai muốn gặp ta?

Hướng Nhật vốn muốn quay người rời khỏi, nghe thấy Dịch Tiểu Quân nói vậy tức thì dừng lại hỏi:

– Ngươi sẽ không nói với ta là lão già kia đã đến Bắc Hải chứ?
– Không phải là lão già!

Dịch Tiểu Quân lắc đầu, cũng không giải thích.

– Dù sao ngày mai ngươi có thể gặp được, đến lúc đó ngươi sẽ biết là ai.

Đây không phải là nói nhảm sao? Ngày mai gặp thì tự nhiên sẽ biết là ai, tuy nhiên Hướng Nhật cũng mơ hồ đoán được một ít, người ngày mai muốn gặp hắn chắc không ngoài người của Dịch gia, đáng tiếc là hắn thực sự không có chút thiện cảm nào với người của Dịch gia liền khinh thường nói:

– Nói muốn gặp ta là gặp được sao, còn phải xem ta ngày mai có rảnh gặp hay không, tâm trạng tốt hay không. Nếu như không rảnh, tâm trạng lại không tốt thì xin lỗi, để cho thằng cha muốn gặp ta chờ đi thôi, đợi ngày nào tâm trạng ta được tốt lại rảnh thì mới nói sau.

Dịch Tiểu Quân dường như không nghe thấy những lời này, kêu lên với đám nữ nhân ở đằng xa:

– Sở Sở, An An… chúng ta đi thôi, còn có rất nhiều thứ phải mua, chớ để lỡ thời gian.

“Ồ.” Dì út đã nói, mấy nữ nhân tự nhiên không có ý khiến, chào ba tên súc sinh rồi thướt tha rời đi.

Tinh Tinh nhìn đến chảy nước miếng, đợi Hướng Nhật đến gần, mặt hiện ra vẻ tầm thường nói:

– Con rùa chó chết, ta thấy ánh mắt những mỹ nữ đó nhìn ngươi dường như rất dâm đãng đó, không phải tất cả đều là tình nhân của ngươi chứ?

Hướng Nhật cũng không buồn giải thích, tức giận nói:

– Phải thì sao?
– Lợi hại, ta đếm một lượt, ít nhất cũng 8, 9 em, trước mặt anh vợ còn dám hung hăng càn quấy như vậy, xem như ta phục nhà ngươi.

Tinh Tinh giơ ngón tay cái lên nhưng ánh mắt lại quét xéo về phía Sở Từ ở bên cạnh.

Gã anh vợ dâm đãng tựa như không nghe thấy những lời gây chia rẽ của Tinh Tinh, nét mặt không chút biểu tình nói:

– Đừng nói nhảm nữa, đi nhanh lên, ta thật rất muốn biết hai tên súc sinh các ngươi lần này tìm ta rốt cuộc có chuyện tốt lành gì.

Nói xong bèn xung phong đi trước.

Hướng Nhật và Tinh Tinh thấy thế thầm mắng súc sinh, tên khốn này thật hèn hạ, vô sỉ, xấu xa, còn dùng chiêu số hạ lưu để lừa con gái người ta, hiện giờ lại làm ra vẻ tử tế, đáng khinh!

Phải nói nơi lân cận gần nhất lại vừa có thể yên tĩnh nói chuyện phiếm cũng chỉ có văn phòng của Tinh Tinh, mấy người đương nhiên sẽ không bỏ qua nơi lý tưởng này.

Một lần nữa vào trong văn phòng của Tinh Tinh, Hướng Nhật còn chưa kịp chiếm cái ghế dựa duy nhất trong phòng thì tên anh vợ dâm đãng đã nhỏ dãi ngồi xuống, rồi đưa tay vứt gói đựng quần áo và chăn vừa mới mua lên trên bàn, thản nhiên nói:

– Giờ thì có thể nói được chưa? Xem hai người các ngươi làm ra vẻ thần bí như vậy, chẳng lẽ là việc không thể để người khác biết hay sao?

Tinh Tinh cười hắc hắc, giọng nói tràn đầy ý tứ hạ lưu:

– Đồ con thỏ, không phải là ngươi yêu thích nhất những việc thế này sao?

Sở Từ không đồng ý cũng chẳng phủ nhận, cười lạnh nói:

– Nói trước, thời gian của ta rất quý giá, không thể bị chậm trễ vì hai tên súc sinh các ngươi.
– Mẹ kiếp!

Tinh Tinh dùng tay làm ra động tác khinh thường theo tiêu chuẩn quốc tế, cũng không có ý giả thần giả quỷ nữa, trực tiếp hỏi:

– Việc buôn bán bột mỳ lần này ngươi có làm hay không?

Bột mỳ là cái gì, Sở Từ tự nhiên sẽ không xem cái Tinh Tinh vừa nói thật sự là bột mỳ, ánh mắt hơi lóe lên nhưng mặt vẫn bình tĩnh hỏi:

– Có bao nhiêu?
– 200 Kg.

Tinh Tinh ném bịch một câu.

Sở Từ mặt không chút biểu tình cũng bị số lượng vĩ đại này làm cho kinh ngạc.

– Các ngươi đi cướp của bọn buôn ma túy sao?

Tinh Tinh hừ một tiếng:

– Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, ngươi có làm hay không?
– Không làm!

Sở Từ trả lời vô cùng lưu loát dứt khoát.

Tinh Tinh lập tức làm ra vẻ bó tay, nhún vai nói:

– Vậy thì quên đi.
– Đó là không thể!

Còn chưa nói xong, Sở Từ lại đột nhiên từ trong miệng xuất ra những lời này.

– Có ý gì đây?

Một câu không ra đầu ra đũa khiến Tinh Tinh nhất thời không kịp phản ứng, trái lại Hướng Nhật đứng xem ở ngoài đã nở nụ cười.

Sở Từ mặt không còn kiên nhẫn, nhìn Tinh Tinh như nhìn thằng ngốc nói:

– Cái này cũng không hiểu? Câu ta vừa nói với câu nói đằng trước là nối liền nhau, chỉ là Tinh Tinh nhà ngươi chưa nghe ta nói hết lời đã đánh rắm loạn lên, lẽ nào ngươi tự mình không thể liên hệ chút gì sao? Ta hỏi các ngươi đi cướp à, xong lại nghĩ chắc các ngươi “không làm” chuyện ngu ngốc đó, một câu đơn giản như vậy mà đầu óc ngươi cũng không hiểu ý, chỉ số thông minh của ngươi quả nhiên cao đến khiếp người!

Chỉ số thông minh của ngươi mới “cao” đến khiếp người! Tinh Tinh trong lòng thầm chửi một câu. Cũng biết rõ tên gia hỏa này đến chết vẫn sỹ diện, nên cũng không vạch trần khuôn mặt thực của tên súc sinh.

– Ngươi khẳng định muốn làm? Được rồi, số tiền kiếm được chúng ta ba người chia đều, không ai hơn ai.
– Ta không có ý kiến!

Sở Tử vẻ mặt lạnh lùng, đối với việc phân chia lợi nhuận một điểm cũng không để ý.

Hướng Nhật nghe thấy liền mắng to vô sỉ, tên gia hỏa Tinh Tinh này rõ ràng là chiếm đủ tiện nghi. Phải biết là hàng hóa là do hắn cung cấp, đưa đến nước ngoài là thông qua con đường của tên anh vợ dâm đãng, còn tên Tinh Tinh thì làm được gì, chỉ là ở một bên động mồm động mép, kết quả là chiếm một phần ba. Hướng Nhật cũng không phải là so đo những thứ này, chỉ là đối với Tinh Tinh tên cầm thù mặt mũi vô sỉ này có thêm nhận thức mới.

Con người không thể quá vô sỉ, một khi vô sỉ đến trình độ này thì không phải là người nữa mà là Tinh Tinh! Hướng Nhật trong lòng đem động vật nào đó định nghĩa thành danh từ vô sỉ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 11/08/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 29
Phần 82 Dương Triệu Thanh cười ha ha nói: Ngươi đây không phải là cố dìm ta sao? Ngươi lập tức trở thành phó Đô Thống rồi, lập tức sắp trở thành cấp trên của ta rồi, ta nào dám phân phó ngươi. Người phía dưới đối với ngươi không quen, không khỏi gây phiền phức cho ngươi, ta đến đây giúp cho ngươi đi đường cho thuận tiện. Ài! Coi Dương huynh nói kìa, ta và ngươi quan hệ thế nào, nói cái gì mà cấp trên thượng ty không thượng ty chứ là quá lắm rồi, sau này bất luận ta và ngươi ngồi ở vị trí nào, đều là nên gọi nhau huynh đệ. Hơn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lưu Phong – Quyển 8
Phần 82 Túc Vương phi lại thi lễ: “Tiểu Hầu gia, ân điển của người ngày hôm nay, ta sẽ khắc trong tim. Tương lai nếu có cơ hội ta sẽ báo đáp” Báo đáp, người lấy thân báo đáp hả? Lão tử đối với người không có hứng thú. Không thể không nói, tâm tình và cả linh hồn của Túc vương phi đều dành cho Túc vương. Vì vậy thân thể đó với Lưu Phong không có chút hứng thú. Có lẽ, đợi đến khi tình cảm của Vương phi thay đổi, thì Lưu Phong có thể lại sẽ chiếu cố. Túc Vương phi rời đi không lâu thì Mộ Dung Uyển Nhi hiện ra trước mặt Lưu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết định vào rừng cắm trại. Năm đứa về nhà chuẩn bị đồ đạc cho chuyến cắm trại, ngày hôm sau bắt xe đi đến một khu rừng cách thành phố rất xa. Khu rừng này an toàn, không có thú dữ, và cảnh ở đây rất đẹp, đẹp giống như ba cô gái trong nhóm vậy. Cả...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng