Hướng Nhật - Quyển 7

Phần 91

“Tốt, vấn đề thứ đầu tiên coi như tạm ổn. Vấn đề thứ hai: Các ngươi có tất cả bao nhiêu tên?”

Hướng Nhật cũng biết loại tôm tép này không có khả năng biết kẻ họ Phương tên gì, lại hỏi vấn đề khác.

“Mười bảy, ngoài năm kẻ ông chủ mang theo bên người, còn có mười một người chúng tôi làm bảo tiêu”

Gã mặc âu phục xám tuyệt đối không dám qua loa, đem số người kẻ rõ ra.

“Năm kẻ kia có phải là hung thủ giết người lần này?”

Hướng Nhật lại hỏi, xem qua những xác chết, năm kẻ kia tuyệt đối không phải người thường.

“Đúng”

Vừa nghĩ đến thủ đoạn giết người của năm kẻ kia, trong mắt gã mặc âu phục màu xám còn in sâu vẻ sợ hãi.

“Các ngươi đến Bắc Hải với mục đích gì?” Đây mới là vấn đề chính mà Hướng Nhật muốn biết.

“Cướp bóc”

Đáp án rất ngắn gọn nhưng lại làm người ta thấy sợ hãi.

“Cướp bóc?”

“Cướp bóc là gì?”

‘Ông chủ chúng tôi nói, muốn một nửa đám nhà giàu Bắc Hải phải bị cướp một lần, đến lúc đó chúng tôi sẽ nhận được một trăm ngàn thù lao.

Hướng Nhật liền hiểu được ý của hắn, cái gọi là cướp bóc không phải là cướp nhà băng, mà là đi cướp của nhà giàu, cái này còn muốn nhiều hơn so với cướp ngân hàng, đầu tiên là quỷ không biết thần không hay, hai là của cải lớn hơn của ngân hàng nhiều. Dù sao trong ngân hàng không phải cái gì cũng có thể mang đi, tiền thì lại rất dễ nhưng vàng bạc châu báu thì rất cồng kềnh, không có mấy xe tải cũng khó lòng mà mang hết, mà nhà giàu thì chỉ cần dùng máy tính liền xong hết.

“Tang gia là đối tượng thứ mấy các ngươi cướp?”

Hướng Nhật cũng không ngờ đối phương có kế hoạch điên cuồng như vậy, một nửa nhà giàu Bắc Hải, cái này tuyệt đối là con số trên trời không thể nào tưởng tượng nổi, cũng không rõ kế hoạch điên rồi này do ai nghĩ ra, cho dù là Phương gia, nếu bị người ta biết làm nên kế hoạch điên rồi như thế thì có lẽ một đêm là bị dẹp.

“Ngươi thứ hai”

“Người đầu tiên cả nhà đều bị giết?”

Hướng Nhật hỏi cũng không phải không có lý do, bởi gần đây Bắc Hải chưa có án lớn gì, có lẽ đối tượng thứ nhất đã bị chúng dùng tiền bưng bít hết rồi.

Gã mặc âu phục xám trầm xuống, chẳng qua cũng đã đủ để Hướng Nhật biết đáp án.

Vợ chồng Tang thị ở bên cũng cả kinh, vô cùng khiếp sợ đối với kế hoạch cướp bóc kinh thiên động địa kia của đối phương, mà cũng cảm thấy lo lắng cho số phận mình, may mà Hướng Nhật xuất hiện, nếu không phỏng chừng mình cũng chung số phận bi thảm như gia đình đầu tiên kia.

“Hắn nói không sai gì chứ? Ngươi có gì cần bổ sung không?” Biết được điều mình cần, Hướng Nhật chuyển sang kẻ mặc âu phục đen vẫn chưa mở miệng, về phần Phương nhị thiếu gia làm sao khôi phục thần trí, cái này có lẽ hai thằng tiểu tốt cũng chả biết gì, không bằng đến hỏi luôn kẻ kia là được.

“Không cớ” gã mặc âu phục đen lắc đầu, tuy rằng chưa thử qua thống khổ mà người anh em song sinh đã trải qua, nhưng cũng biết rốt cuộc có thể bỏ qua sự sợ hãi ông chủ để thoát khỏi sự thống khổ đó mà nói ra tất cả thì cũng đủ để hiểu, cho nên tự nhiên hắn không dám không nói thật.

“Không có là tốt” Hướng Nhật gật đầu, trong lòng đã tính toán xong, bởi biết số lượng cụ thể của chúng cho nên cũng không sợ cá lọt lưới. Lần này mặc kệ Phương gia ra làm sao, nhất định phải làm thịt tên Phương nhị thiếu này.

Về phần sau đó trả thù Phương gia, chỉ cần chọc tức mình, dù là Phương gia cũng phải diệt vong. Chỉ cần công khai kế hoạch điên cuồng này của Phương gia, dù không ảnh hưởng gì đến Phương gia, nhưng nghĩ đến Phương gia cũng không thể làm việc không kiêng nể gì như vậy.

“Ngài đã nói chỉ cần chúng tôi nói thật, ngài sẽ tha cho chúng tôi” dường như cảm thấy Hướng Nhật nói câu kế tiếp sẽ làm gì đó, gã mặc âu phục xám đột nhiên hoảng sợ nhìn hắn.

“Yên tâm đi, ta nói thì sẽ giữ lời”

Hướng Nhật nói ra làm cho hai kẻ kia cảm thấy niềm tin vào sự sống, nhưng sau đó trong lòng chúng cảm thấy rét lạnh.

“Chẳng qua, đối với súc sinh không có tính người, lời ta nói ra cũng quên mất rồi”

Nói xong, không khách khí nữa mà vung tay lên, hai tiếng “rắc… rắc” vang lên, bọn chúng đã đầu lìa khỏi cổ.

“Cậu giết bọn chúng?” Tang Nhân Đống vừa thấy liền nhíu mày, tuy rằng cũng hận không thể giết đối phương, nhưng tận mắt nhìn thấy chúng bị giết, trong lòng lại cực kỳ khó chịu. Kỳ thực từ lúc Hướng Nhật bắt đầu tra tấn, hắn đã khó chịu rồi, đối với một kẻ giết người không đổi sắc như hắn, con gái quen cũng không phải việc tốt, cũng không biết hắn là bạn học của con gái thật không, nếu đúng vậy thì phải khuyên con gái cách xa hắn một chút.

“Người như vậy, chết cũng không hết tội” Hướng Nhật thấy vẻ mặt khó chịu của Tang Nhân Đống, cũng không rảnh giải thích, dù sao cũng không quen gì lắm, chỉ là tiện tay cứu người thôi.

“Tang tiên sinh, phiền ông đi theo tôi, nếu cách quá xa thì tôi cũng không có cách nào bảo vệ các người đâu”

Ra khỏi gara, dù trong lòng Tang Nhân Đống không thoải mái, nhưng đối phương vẫn là ân nhân cứu mạng của mình, cũng chỉ có hắn có thể bảo vệ cả nhà mình an toàn, ôm lấy vợ mình đi theo sau Hướng Nhật.

Vừa ra khỏi gara, ánh mắt Hướng Nhật nhìn về phía lầu hai của căn nhà, cẩn thận tìm cửa sổ phòng cô bé bốn mắt, bởi chỉ có cửa sổ đó che rèm cho nên rất dễ tìm, chỉ chỉ với vợ chồng họ Tang:

“Kia là phòng con gái các người?”

Tang Nhân Đống gật đầu, phòng con gái ở đâu hắn đương nhiên không thể không biết.

“Ừm, vậy hai người ỏ đây một lát, tôi đưa con gái các vị ra”

Có được đáp án, Hướng Nhật dưới ánh mắt kinh ngạc của vợ chồng Tang thị, cả người đột nhiên vọt lên, nhảy lên cửa sổ bên cạnh lầu hai, rồi nhẹ nhàng đáp xuống.

Một màn này làm Tang Nhân Đống quên luôn thủ đoạn tàn nhẫn vừa rồi của Hướng Nhật, ngạc nhiên khi thế giới còn có kẻ không phải người thường như hắn. Chẳng qua nhớ tới thủ đoạn giết người vừa rồi, trong lòng Tang Nhân Đống vốn đang sợ hãi liền tràn ngập tin tưởng vào Hướng Nhật, một người như vậy, dù mấy kẻ kia cũng đâu phải đối thủ của hắn chứ?

Hướng Nhật đứng lơ lửng bên cửa sổ, gõ cửa kính…

“Tang Âm, đâu mất rồi?”

Hiển nhiên cô nàng ở trong phòng rất cẩn thận, tuy rằng nghe tiếng động bên ngoài nhưng cũng không kéo rém ngay, chỉ nhẹ nhàng hé một góc cẩn thận ghé mắt nhìn.

Lúc nhìn thấy Hướng Nhật thì cô nàng đã trở lại hình dáng quê mùa vội vàng mở cửa sổ, hưng phấn nói:

“Anh như thế nào…”

“Đừng nói gì, mang cô đi gặp người nhà đã”

Hướng Nhật biết đối phương muốn hỏi mình làm sao có thể đứng ở đây mà không bám vào vật gì, chẳng qua lúc này không rảnh để giải thích, dưới ánh mắt kinh ngạc của cô nàng bốn mắt, ôm lấy nàng rồi bế ra khỏi căn phòng.(Thích)

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 31/08/2022 03:21 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 1
Phần 91 “Điền Cô, mang theo thuộc hạ ngươi tránh ra, nơi này mọi chuyện giao lại cho ta xử lý” Độc nhiên, trong bóng đêm xuất hiện một đạo nhân ảnh, quay về hướng về lão bà lớn tiếng nói. Lão bà tựa hồ biết người mới đến là ai, cũng không nói một lời nào, ra lệnh một tiếng, vội vàng mang thuộc hạ thối lui ra ngoài một trượng. Bạch Vũ nhân cơ hội nhào tới trước mặt cha và ca ca, hai tay run rẩy cúi xuống cởi trói cho Bạch Thiên Hành và Bạch Vô Nhai. “Xin hỏi công tử chính là Phượng viên thiếu gia? ” Người mới đến một thân bận y phục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Phần 56 Tôi chỉ vào cuốn sổ nói với Shirley Dương: “Sự thật rành rành đây thôi, cũng không cần tìm lão ta đối chất nữa, cứ mang cuốn sổ này giơ ra trước mặt lão, thách lão còn dám nói dối, ẩn tình gì nữa chứ?” Shirley Dương nói: “Giáo sư Tôn trước sau đều không thuận lợi trong sự nghiệp, ông ấy thầm nghiên cứu gương cổ và quẻ phù dám chắc chỉ là bất đắc dĩ thôi, không muốn người khác xía vào thành quả nghiên cứu của mình chẳng hạn. Hơn nữa cổ vật triển lãm trong bảo tàng toàn là hàng giả, lúc đầu tôi và anh không biết việc này, nhưng có lẽ giáo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 27
Phần 91 Hắn vừa nói dứt lời, một tờ giấy được xé ra từ trên án, đề bút dính mực rất nhiêu, nghiêng đầu, rõ ràng mất thần, hiển nhiên lại đang câu tứ cho bức vẽ. Tuyết Linh Lung nhìn hắn chằm chằm một lát, thần tình có chút phức tạp. Nàng buông tiếng thở dài nhẹ nhàng, xoay người nhặt lên từng tấm giấy được vẽ xong lại bị ném xuống đất, nàng sắp xếp xong, đặt ở trên bàn. Nàng nhìn lại phát hiện Từ Đường Nhiên vẫn như cũ không hạ bút, muốn nói lại thôi một hồi, cuối cùng hỏi dò: Nghe nói Thiên Hậu mang thai rồi. Từ Đường Nhiên thuận miệng đáp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng