Hướng Nhật - Quyển 9

Phần 114

– Vương Quốc Hoài, ngay cả đàn em của mình mà cũng không quản được, vậy để tôi dạy dỗ dùm cho. Hiển nhiên gã đeo kính râm biến Hướng Nhật là tiểu đệ của Vương Quốc Hoài, đương nhiên hắn hiểu hai người chẳng thể có quan hệ này, làm gì có dạng đàn em mà tùy tiện ngồi ngang hàng trong nhà lão đại chứ? Nhưng hắn vẫn nói ra.

Một là chọc phá quan hệ của Hướng Nhật và Vương Quốc Hoài, hai là tìm lý do khiến Vương Quốc Hoài ra tay. Lúc ấy sẽ xử lý Vương gia mà không bị nói này nói nọ, dù Hồng Hưng là băng nhóm đứng đầu Hồng Kông nhưng vô cớ giết người chắc chắn sẽ bị các tổ chức khác bất mãn.

– Hắn là khách của tôi. Vương Quốc Hoài bình thản giải thích, ánh mắt nhìn gã đeo kính râm tựa như thấy một kẻ đã chết, mà ngươi đã muốn chết sớm thì ta cũng không cản.
– Sơn Kê, tới! Gã đeo kính râm mặc kệ khách khứa gì, tóm lại hắn chỉ muốn diễn cảnh dạy dỗ người khác trước mặt Vương Quốc Hoài, như vậy mới đủ kích thích. Chẳng phải ngươi nói hai chữ Hồng Hưng chưa đủ phân lượng sao? Tốt thôi, ta sẽ cho ngươi biết rốt cục nó có bao nhiêu “phân lượng”.

Sơn Kê cũng chính là gã Kê ca đầu trọc, hắn cực kỳ căm hận Hướng Nhật nhưng lại không dám ra tay. Lúc này lão đại đã chĩa súng vào thì đối phương sẽ chẳng thể phản kháng. Dù lão luyện cỡ nào cũng đâu thể so với vũ khí tối tân chứ?

Nghĩ vậy Kê ca liền cười khẩy nhìn Hướng Nhật, hung hăng vung tay đánh tới.

– Bốp! Âm thanh chúa chát vang lên nhưng dường như lớn bất thường khiến người chung quanh cũng cảm thấy sởn da gà. Nhưng Hướng Nhật mới là kẻ ra đòn, Kê ca đã bị hắn táng cho một bạt tai bay ra xa vài mét. Cũng may phòng khách Vương gia khá rộng nên Kê ca lăn một quãng rồi bất tỉnh trên sàn.
– Mày dám ra tay? Gã đeo kính râm tỉnh ra, Hướng Nhật lại dám đánh người của hắn? Chẳng lẽ thằng ranh này không thấy khẩu súng trên tay hắn sao? Hắn tưởng cầm súng trên tay Hướng Nhật sẽ không dám phản kháng nhưng sự việc ngoài dự đoán của hắn, chẳng những phản kháng mà tiểu tử đại lục này còn đánh người của hắn thê thảm.
– Có gì mà không dám? Hướng Nhật nhìn đối phương, nếu không phải lo lắng cảnh sát Hồng Kông gây phiền toái thì lúc này thằng Kê ca trọc đầu đã về với ông bà rồi.
– Mày không thấy cái gì đây sao? Gã đeo kính râm tức điên lên, kích động quơ quơ khẩu súng trên tay.
– Hả, không phải là khẩu súng đồ chơi sao? Hướng Nhật chỉ chỉ khẩu súng trên tay đối phương…
– Súng đồ chơi? Mày cho rằng nó là đồ chơi thật sao? Gã đeo kính râm trợn mắt nhưng dường như đã tìm ra nguyên nhân vì sao Hướng Nhật không sợ vũ khí của hắn.
– Tốt, tao sẽ cho mày thử xem đây có phải đồ chơi hay không. Nói xong hắn liền chĩa súng vào chân Hướng Nhật, bóp cò súng. Dưới sàn nhà lập tức xuất hiện vết đạn, làn khói xanh nhàn nhạt tỏa ra. Hiển nhiên có thể kết luận nó không phải đồ chơi.
– Dù là thật thì đã sao? Hướng Nhật không thèm nhìn vết đạn khinh thường nói. Đương nhiên hắn không nghĩ nhị đương gia của một băng đảng xã hội đen mà cầm đồ chơi dọa người, nhưng trong mắt hắn, thật vả giả chẳng khác gì nhau.
– Không phải công phu của mày lợi hại sao? Mày chống được đạn không? Nhả đạn xong gã đeo kính râm liền trở nên bình tĩnh, dù lời lẽ Hướng Nhật khinh thường nhưng hắn vẫn tiếp tục uy hiếp.
– Có thể đỡ đạn hay không thì thử mới biết được. Hướng Nhật cười nhạt, rất nhanh ánh mắt lạnh đi.
– Biết không, tao ghét nhất là bị kẻ khác cầm súng uy hiếp, kẻ như vậy luôn có kết cục rất thảm.
– Đánh người của tao cũng chẳng có kết cục tốt. Tưởng ở Vương gia tao sẽ không dám nổ súng sao? Gã đeo kính râm tưởng Hướng Nhật cậy Vương gia nên không sợ mình nổ súng.
– Mày có thể bắn, nhưng tao cảnh cáo, nếu thực sự nổ súng thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Với thực lực Hướng Nhật hoàn toàn có thể đoạt súng trước khi đối phương kịp hành động, nhưng như vậy quá nhàm chán, cái hắn muốn là khiến đối phương hối hận vì đã nổ súng.

Gã đeo kính râm bị Hướng Nhật chọc giận, ở Hồng Kông hắn chưa từng gặp kẻ kiêu ngạo như vậy, trước kia chỉ hắn uy hiếp kẻ khác và đối phương chỉ biết run rẩy, không hề dám phản kháng.

– Vương Quốc Hoài, ông thấy rồi đấy, thằng đàn em của ông chọc vào tôi, quy củ giang hồ ông cũng đã rõ, dù tôi nổ súng cũng là do hắn chuốc lấy. Gã đeo kính râm trầm giọng nói với Vương Quốc Hoài, còn quy củ cái khỉ mốc, tiểu đệ của thế lực yếu chọc vào lão đại bang phái khác dù có chết cũng chỉ trách hắn gieo gió gặt bão.

Đây là luật bất thành văn của giới giang hồ Hồng Kông, cũng là để bảo vệ kẻ đứng đầu. Nhưng kẻ lập ra quy củ này hiển nhiên không nghĩ tới việc tiểu đệ thực lực cường đại khiến thế lực hai bên không chống nổi, vậy vai vế ra sao cần phải xem xét.

– Tôi lặp lại một lần nữa, đây là khách của tôi. Uy ca, tôi nhắc nhở cậu, có nên vì việc nhỏ mà tức giận như vậy không? Vương Quốc Hoài thản nhiên nói tựa như chẳng hề lo lắng tới an toàn của khách. Gã đeo kính râm hừ lạnh, lời Vương Quốc Hoài càng khiến hắn quyết tâm, hắn không dám nổ súng giết chết Hướng Nhật, như vậy sẽ rất phiền. Nhưng khiến đối phương bị thương thì cũng chẳng sao cả.
– Thằng ranh đại lục, ta sẽ thử xem mày có ngăn được đạn hay không? Vừa nói họng súng vừa chĩa vào chân phải Hướng Nhật khẽ bóp cò.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 20/09/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 3
0: Phá Thành Lạn Binh... Một chiếc xe ngựa không quá hoa mỹ lướt qua cửa thành đổ nát thủng lỗ chỗ, trên đường người qua lại thưa thớt, thỉnh thoảng có thể chứng kiến được một vài ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng, đây chính là một loại kháng nghị không nói thành lời với cuộc sống bi thảm hiện tại. Không ngoài sở liệu của Hàn Thạc, Bố Lôi Đặc Nhĩ thành rất bẩn thỉu, so với cảnh tượng chứng kiến trên đường đi cũng chỉ khá hơn một chút. Mấy tên binh lính uể oải hờ hững nhìn cỗ xe ngựa lăn bánh vào thành mà không cần hỏi lai lịch hay tiền thuế nhập thành...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Con điếm đến từ hôm qua - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Cô gái đến từ hôm qua” Tại một miền quê ở miền Nam Việt Nam, trong một ngôi trường trung học phổ thông, có một cô nữ sinh xinh đẹp tên Việt An vừa mới chuyển đến đây học. Sự xuất hiện của Việt An làm tất cả con trai trong trường đứng ngồi không yên. Việt An có hai cô bạn thân, đó là Chiêu Minh và Hồng Hoa. Hai cô nàng này đang tìm kiếm một anh chàng giỏi làm tình, có khả năng trụ lâu trên giường để làm bạn tình với Việt An. Cuộc tuyển chọn bạn tình cho Việt An chỉ có các học sinh biết thôi, không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 13
0 Nam nữ cầm đầu nhìn nhau, đầu nữ nhân kia nói: Ngươi tu vi gì? Nếu tu vi ngươi cao hơn ta, chúng ta sẽ cho ngươi qua, tu vi không bằng chúng ta thì lưu mạng lại. Miêu Nghị lạnh nhạt nói: Kim Liên cửu phẩm! Nam tử cầm đầu nói: Lộ ra cho chúng ta xem. Miêu Nghị im lặng, tên gia hỏa này đầu toàn cơ bắp, lão tử đã nói mình là Kim Liên cửu phẩm, còn dám bảo lão tử lộ ra cho xem, lập tức xụ mặt nói: Xem ra các ngươi muốn tìm cái chết! Lần đầu tiên nhìn thấy có tu sĩ nhân loại đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng