“Ngài là Jack tiên sinh sao?” Nữ thư ký cũng không tính là xấu, tóc giản dị, vóc người cao gầy, mang giày cao gót gần như cao hơn Hướng Nhật một cái đầu.
“Là ta!” Hướng Nhật bị nàng nhìn từ trên xuống đâm ra có chút không thoải mái.
“Mời ngài theo ta” Nữ thư ký phụng phịu, đối với Hướng Nhật cũng không có hảo cảm gì, đương nhiên cũng không có ác cảm.
Đưa Hướng Nhật vào phòng làm việc của Monica, ngay cả tách trà cũng không có, chỉ nhàn nhạt truyền đạt lại rằng Monica đi họp, bảo Hướng Nhật ở đây chờ nàng.
Hướng Nhật cũng không để ý, chờ nữ thư ký đi ra, hắn cũng không khách khí mà ngồi lên cái ghế tổng giám đốc của Monica, đánh giá hoàn cảnh làm việc của nàng.
Chưa nói tới phòng làm việc cực kỳ lớn, mà cách lắp đặt thiết bị cũng rất tinh giản. Có thể nhìn ra được Monica không phải là người xa hoa lắm.
Việc Monica gọi mình đến ngồi chờ mà không chú ý đến mình làm Hướng Nhật có chút bất mãn, nhưng mà tối hôm qua mới làm người ta thế kia, nói cho cùng Hướng Nhật cũng có chút hổ thẹn trong lòng.
Hướng Nhật tiện tay lật lật vài tài liệu văn kiện trên bàn giết thời gian.
Xem hai phút, ngoài cửa đã truyền đến tiếng bước chân, Hướng Nhật cho rằng Monica trở về, nhất thời đặt văn kiện xuống, tươi cười nhìn về phía cửa.
Không ngờ người đến không phải là Monica, mà là vị hôn phu trên danh nghĩa của nàng – Richard.
“Là ngươi sao? Tại sao ngươi lại ở đây!” Cừu nhân gặp mặt, tròng mắt thiếu điều lộn ra ngoài. Nhìn thấy trong phòng là Hướng Nhật chứ không phải Monica, Richard hung hăng trừng mắt nhìn Hướng Nhật, hận không thể đem hắn ra cắn xé.
“Ở đây thì sao?” Hướng Nhật nhàn nhã ngồi xuống. Đối với việc cướp hôn thê của tên này, hắn không hề hổ thẹn chút nào.
“Lập tức cút ra ngay cho ta! Cút! Ngay!” Nhìn Hướng Nhật nhàn nhã ngồi vắt chân. Richard chỉ vào mặt hắn rống lớn, sắc mặt dữ tợn hơn con heo mọi.
“Ngươi là chủ cái công ty này sao?” Hướng Nhật chẳng thèm liếc hắn cái nào, khinh khỉnh ngồi trên ghế, nghiễm nhiên đem mình trở thành chủ nơi này.
Richard tức đến run người, đang định rống lên dữ tợn hơn thì vừa vặn nghe thấy thanh âm của nữ thư ký kia tìm đến, như thể gặp được cứu tinh, hắn chỉ về phía Hướng Nhật hỏi nàng thư ký: “Tại sao hắn lại ở đây? Mau gọi bảo an đến đuổi hắn ra!”
Nữ thư ký không chút biến sắc, giống như không có nhìn ra Richard đang tức giận nghiến răng nghiến lợi vậy: “Xin lỗi, hắn là khách của tiểu thư Monica!” Những lời này nói ra, coi như là dập tắt “kiến nghị” của Richard.
Richard thoáng cái mặt đỏ bừng, khung cảnh lúc trước hiện về ngay trước mắt, sắc mặt lại càng dữ tợn hơn, gào lên với thư ký: “Monica đâu, lập tức gọi nàng ta đến đây cho ta!!!”
“Monica tiểu thư đang họp.” Nữ thư ký bình tĩnh trả lời.
Hướng Nhật trong lòng thầm kêu khổ, trước kia nàng thư ký này điềm đạm với mình như thế, còn tưởng có thiện cảm gì, không ngờ tính cách của nàng chính là như thế, hơn nữa thái độ của nàng đối với Richard so với mình còn ác liệt hơn đến vài phần: 3…
“Ta mặc kệ nàng đang làm gì! Kể cả đang cùng nam nhân ở trên giường, cũng phải lập tức xuất hiện trước mặt ta!!!” Richard bị Hướng Nhật chọc tức, lại bị nữ thư ký bồi thêm, hiển nhiên tinh trùng thượng não, mất hết lý trí, cái gì cũng dám nói.
Nữ thư ký vốn hờ hững đột nhiên biến đổi, trong mắt lộ rõ vẻ chán ghét, nàng biết tuy rằng Richard và Monica có quan hệ, nhưng cũng vì thế mới chán ghét, ngay cả vị hôn thê của mình mà cũng dám ăn nói như thế, loại nam nhân này, gả cho hắn còn đáng sao?
“Richard tiên sinh, ta nhắc nhở ngươi, nếu ngươi còn ăn nói lung tung nữa, ta sẽ gọi bảo an đưa ngươi ra ngoài!” Nữ thư ký hiển nhiên không chịu được Richard, thanh âm nàng lớn như vậy, phỏng chừng cả công ty đều nghe thấy.
“Vậy sao? Bây giờ ta nói cho ngươi biết, ngươi thất nghiệp rồi, mau thu dọn đồ đi!” Richard bắt đầu chém gió, có lẽ hắn thật sự nghĩ rằng mình có tư cách làm ra quyết định này. (Nguyên văn chém gió là của tg: 3)
Bất quá nữ thư ký dường như không quan tâm lắm đến hắn, nàng thất nghiệp hay không thì cũng không liên quan gì đến người đàn ông này, nàng cũng khinh thường cái loại đàn ông ỷ vào xuất thân tốt nhưng chẳng có tài cán gì.
Nhìn thấy nữ thư ký còn đứng yên không động đậy gì, Richard bước tới chuẩn bị giáo huấn một chút, đột nhiên Hướng Nhật một bên quát lên: “CÚT!”
Cái này vừa vặn hù cả Richard và nữ thư ký kia, hai người giật mình một cái rồi cùng nhau nhìn về phía Hướng Nhật. Hướng Nhật không để ý tới nàng thư ký, ánh mắt đâm thẳng vào người Richard, sát khí băng lãnh rõ ràng: “Cút!”
Vẫn là một chữ đó, nhưng người Richard bất giác run lên, đối mặt với ánh mắt âm lãnh của Hướng Nhật, hắn tựa như mất hết dũng khí, khuôn mặt dần xám xịt và tái xanh đi…
Nữ thư ký không trực tiếp cảm nhận được ánh mắt kinh khủng kia của Hướng Nhật, tuy kỳ quái với chữ “Cút” của Hướng Nhật đuổi được Richard ra ngoài nhưng cũng không nói thêm gì, chỉ nhàn nhạt gật đầu với Hướng Nhật một cái. Ý là cảm ơn Hướng Nhật giúp nàng giải quyết vấn đề, tuyệt không còn thêm ý gì nữa.
Tâm tình Hướng Nhật có chút khó chịu, đương nhiên là không phải vì nữ thư ký đó, xem ra vấn đề Richard phải giải quyết nhanh một chút, chính mình đã đáp ứng giải quyết giúp Monica chuyện này rồi, tuyệt đối không thể để nàng thất vọng.
Đang nghĩ ngợi dùng phương pháp tuyệt mỹ nào để giải quyết chuyện này, thì cửa lại bị đẩy ra một lần nữa, không ngờ tới chính là Monica.
Hướng Nhật trong lòng rộn lên một chút, hắn khẳng định Monica đã biết sự tình vừa xảy ra của Richard, liền đứng dậy, khó khăn kêu một tiếng: “Liza…”
“Uhm!” Monica mặc không đổi sắc đáp một câu, đặt mấy tập tài liệu lên bàn, sau đó yên lặng nhìn Hướng Nhật: “Biết tại sao ta kêu ngươi đến đây không?”
“Không biết.” Hướng Nhật có chút suy đoán trong lòng, nhưng lúc này giả ngu là tốt nhất.
“Cha mẹ ta hôm nay từ Australia trở về, buổi tối ngươi đi theo ta ra sân bay đón bọn họ.” Monica nhìn ra cửa sổ một hồi lâu mới lên tiếng.
Hướng Nhật nghe xong liền sửng sốt, là đi đón cha mẹ vợ chứ không phải hối thúc mình nhanh chóng giải quyết chuyện đính hôn của Richard, trong lòng nhất thời thở ra nhè nhẹ.
“Thế nào, ngươi không muốn đi sao?” Thấy Hướng Nhật không nói gì, ánh mắt Monica lập tức lạnh lên.
“Đi, đi chứ” Hướng Nhật vội vàng nói.
“Vậy là tốt” Monica liền dịu xuống, đến chỗ bàn làm việc, rút trong ngăn kéo ra một tờ ngân phiếu đưa cho Hướng Nhật: “Tý nữa đi mua sắm thêm ít trang phục, cha mẹ ta rất coi trọng bề ngoài, trang phục bình thường không nên mặc.”
“Không cần, ta có tiền!” Hướng Nhật sửng sốt, hắn không ngờ đến Monica lại đưa tiền cho mình đi sắm quần áo, lập tức đẩy lại.
“Ở nước Mỹ, ngươi phải nghe lời ta!” Monica vẫn không thu hồi tờ ngân phiếu, trực tiếp ném lên bàn.
Hướng Nhật cười khổ không ngớt, cảm giác mất hết mặt mũi trào lên, nghĩ cũng không ra có lúc mình bị nữ nhân bao.
“Tốt, vậy ngươi về trước đi, buổi trưa cùng ta đi ăn cơm, ta đã đặt nhà hàng trước rồi.” Monica phất phất tay ra vẻ đuổi hắn đi.
Hướng Nhật dở khóc dở cười, không biết nên nói cái gì cho phải, lại nghĩ đến Richard vừa tới, liền hỏi mơ hồ: “Ách, ngươi còn chuyện gì cần dặn nữa không?”
Dường như nhìn thấu câu hỏi đầy dụng ý của nam nhân này, Monica híp mắt nhìn hắn: “Về chuyện đính hôn của ta, ta biết rõ có chút phiền phức, nên không giải quyết trong thời gian ngắn được, chỉ cần ngươi nắm chặt thời gian là ổn.”
Hướng Nhật không biết rét run lần thứ mấy trong ngày, Monica tự nhiên độ lượng như thế? Đồng thời hắn lại có chút cảm giác bị xem nhẹ, cái gì gọi là không thể giải quyết trong thời gian ngắn? Thật là bức hắn quá mà, chẳng lẽ lại thừa dịp trời tối đến nhà Richard một chuyến, dùng dùng phương pháp trực tiếp nhất mà giải quyết chăng? Hắn cũng không tin đứng trước đường sinh tử mà Nghị Viên New York đó còn thỏa hiệp được với hắn.
Đương nhiên là không phải tối nay, dù sao buổi tối cũng phải đi đón cha mẹ vợ với Monica, rõ ràng là không có thời gian.
“Cho ta thêm hai ngày, nhất định có thể giải quyết chuyện này một cách hoàn mỹ.” Ném lại một câu khiến Monica sững sờ, Hướng Nhật bước ra khỏi phòng làm việc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hướng Nhật - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 20/09/2022 03:33 (GMT+7) |