“Hắn ở kia!!” Công Khanh hét lên.
Ngay sau đó, Thất Hứa, Yến Ly và Hồng Diễm cùng tung chiêu đánh vào vị trí mà Công Khanh chỉ.
“Cái gì?!” Hưng trợn mắt ngạc nhiên. Hắn không hiểu vì sao Công Khanh tìm được chỗ nấp của mình.
Luồng điện màu vàng của Thất Hứa, cơn sóng lửa của Hồng Diễm cùng ngọn gió của Yến Ly đánh vào đúng nơi mà tên Hưng đang ẩn nấp. Một mảng trần nhà bị đánh nứt ra và không ngừng đổ những mảnh đá xuống. Và cũng có một bóng người rơi xuống từ đó.
“Là hắn!” Thất Hứa giẫm chân phóng đến chỗ bóng người đó. Khi đã đến gần, hắn vung thật mạnh thanh đao mình đang cầm. Lưỡi đao ngay lập tức xé bóng người đó ra làm đôi.
“Diệt được hắn r… Cái gì?”
Thất Hứa đang định vui mừng vì hắn nghĩ mình đã chém được tên Hưng. Nhưng thật tiếc cho hắn, thứ mà hắn chém không phải là tên Hưng mà chỉ là một hình nhân bóng tối do hắn tạo ra thôi.
Ngay sau khi Thất Hứa vừa chém xong, Hưng bất ngờ xuất hiện ngay phía sau Thất Hứa. Tay hắn giương cao thanh kiếm của mình và chuẩn bị chém xuống.
“Thất Hứa cẩn thận…” Yến Ly la lên.
“Anh haiiii…” Bách Huệ cũng hét lên khi thấy tên Hưng.
“Hừ, lần này ngươi chết chắc rồi!” Hưng cười thầm. Hắn tin tưởng rằng sẽ không ai có thể ngăn cản hắn chém Thất Hứa nữa. Trong đầu hắn xuất hiện viễn cảnh Thất Hứa bị xẻ ra làm đôi.
Thế nhưng khi Hưng chuẩn bị vung kiếm, Thất Hứa đột nhiên lách sang bên phải nhằm né tránh nhát kiếm. Cứ tưởng hắn sẽ thoát được nhưng đáng tiếc là không…
“Chạy đằng trời.” Hưng khẽ mỉm cười. Cổ tay hắn ngay lập tức vặn về bên trái. Điều này dẫn đến quỹ đạo nhát chém đột ngột thay đổi. Lưỡi kiếm của Hưng nhanh như chớp tìm đến cổ Thất Hứa.
Lưỡi kiếm nhẹ nhàng tạo nên một nhát cắt ngọt xớt lên cổ Thất Hứa.
Chưa đầy một giây, lưỡi kiếm rời khỏi cổ hắn, mang theo một dòng máu đỏ bám theo.
Một cảnh tượng kinh hãi đang ở ngay trước mắt tên Hưng.
Chiếc đầu của Thất Hứa đã bị lưỡi kiếm của hắn cắt lìa khỏi thân và văng ra xa. Máu từ vị trí lát cắt không ngừng phun ra như núi lửa phun trào. Ngay khoảnh khắc ấy, không hề có một tiếng động xảy ra. Hưng cứ tưởng rằng lũ bạn của Thất Hứa sẽ gào la dữ dội lắm. Nhưng thật sự Hưng chẳng nghe thấy bất kì tiếng động gì cả.
“Có lẽ tụi nó sợ đến khiếp rồi!” Hưng nghĩ thầm. Hắn ta nhẹ nhàng đáp xuống đất, môi khẽ nhếch lên một tí.
“Vậy là xong một tên… UH!”
Hưng chỉ vừa mới vui mừng một tí thì hắn cảm thấy điều khác lạ. Một cảm giác đau rát bỗng xuất hiện ở bụng hắn. Ngay sau đó là cảm giác tê liệt kì lạ.
Hắn lập tức nhìn xuống duới bụng mình. Từ đâu bỗng xuất hiện một thanh đao đen đang cắm vào bụng hắn. Thanh đao này chính là Khuếch Lôi Đao của Thất Hứa, sao nó lại nằm ở đây?
Hưng ngước mắt lên nhìn về phía trước và thấy có một người đang cầm chặt cán đao. Người này chắc chắn là kẻ đã đâm hắn.
Hưng trợn tròn hai mắt kinh ngạc. Lý do gồm có hai điều. Thứ nhất là hắn không thể hiểu được tại sao lại có người xuất hiện ngay trước mặt mình mà không hề hay biết. Thứ hai là người đâm hắn lại là…
“Ngươi… sao có thể?” Hưng trừng mắt nói. Người đang đứng trước hắn bây giờ thật không ngờ lại là… Thất Hứa, vẫn lành lặn, chưa bị gì cả.
Hưng cố gắng nói, cơ thể hắn bây giờ đang bị tê liệt bởi dòng điện của Thất Hứa: “Rõ ràng ta đã chém… ngươi tại sao lại?”
Đúng! Hắn đã chém trúng Thất Hứa, nhưng đó chỉ là những gì hắn nhìn thấy. Còn những người khác thì lại nhìn thấy sự việc hoàn toàn khác. Ngay lúc Hưng định vung kiếm xuống, Thất Hứa không hề di chuyển gì cả. Trong khi đó Hưng lại bất ngờ đổi hướng đường kiếm, chém vào bên phải Thất Hứa.
Cú chém chỉ chém vào không khí, không gây hại gì cho Thất Hứa cả. Và ngay khi tên Hưng đáp đất, Thất Hứa ngay lập tức xoay người và đâm vào bụng tên đó một phát. Rồi hắn truyền lôi lực vào gây tê liệt Hưng.
Vậy lý do tại sao lại có sự khác nhau giữa những gì cả hai bên nhìn thấy? Câu trả lời chính là… Công Khanh. Hắn ta đã sử dụng hệ hồn lực của mình, tinh thần hệ để làm điều này.
Còn nhớ lúc nãy, Công Khanh đã bị một mũi gai bóng tối do Hưng tạo ra đâm vào vai. Mũi gai đó tất nhiên có liên kết tinh thần với Hưng, vì vậy Công Khanh đã sử dụng nó để kết nối với tinh thần của Hưng.
Và nhờ như vậy hắn đã tìm được vị trí của tên Hưng đang ẩn nấp. Không những thế, hắn còn tấn công vào tinh thần của tên Hưng, gây cho hắn ảo giác đã chém trúng Thất Hứa.
Phải nói hệ tinh thần rất lợi hại và Công Khanh sử dụng rất khôn ngoan, tuy nhiên hắn cũng chịu thiệt không ít sau việc vừa nãy. Tấn công tinh thần của một người thật sự không phải điều dễ dàng gì, Công Khanh đã phải kiệt sức sau khi làm điều đó. Hắn ngã xuống đất, máu mũi không ngừng tuôn ra.
“Công Khanh!” Yến Ly la lên chạy lại bên hắn. Thất Hứa lo lắng nhìn tên bạn mình. Và trong lúc hắn lơ đễnh, tên Hưng khẽ đưa tay chạm vào vai mình. Ngay sau đó, người hắn toát ra một luồng năng lượng mạnh mẽ.
“Cái gì?” Thất Hứa kinh ngạc, không hiểu vì sao Hưng lại như vậy.
“Hahaa…” Tên Hưng cười điên dại. Chỉ trong chốc lát, hồn lực trong người hắn tăng vọt lên, y hệt như trường hợp của tên Trần Ngu.
“Chết hết đi!!” Hưng vung tay định đấm Thất Hứa.
“Vèo!”
Bỗng nhiên từ phía sau tên Hưng, một mũi thương màu trắng, tỏa ra ánh sáng tinh khiết lao thẳng đến và đâm vào lưng tên Hưng. Ngay tại vị trí đâm, một vòng tròn kì bí xuất hiện và không ngừng xoay vòng.
“Aaaaaa…” Hưng la lên rồi ngã quỵ xuống. Vòng tròn cùng mũi thương cũng tan biến.
“Huh, chuyện gì vậy?” Thất Hứa còn khá bất ngờ. Nhưng sau đó hắn chợt la lên:
“Hiệu trưởng!”
Mọi người nghe thấy thế liền quay lại. Ở phía sau họ là một mỹ nữ tầm 30 tuổi, người đó chính là Linh Nguyệt, hiệu trưởng học viện Hoa Sen. Đứng bên cạnh nàng còn có một người nữa đó chính là thằng mờ lờ Khải Minh.
“Khải Minh! Ngươi có sao không?” Hồng Diễm vội chạy đến hỏi Khải Minh. Hắn chỉ lắc đầu cười nhẹ một cái.
“Ủa! Đầu ngươi bị sưng kìa?” Hồng Diễm lại tiếp tục nói. Khải Minh cười khổ rồi hất cằm về phái Linh Nguyệt đang đứng kế bên. Hồng Diễm đưa mắt nhìn sang thì thấy Linh Nguyệt và bộ mặt tức giận của nàng. Và sau đó…
“Cốp cốp!”
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: www.truyensex.moe
“Hừ, mấy đứa ngốc thật! Sao lại đi mà không báo cho ta! May mà Yến Nhi báo chứ không thì chẳng biết chuyện gì đã xảy ra. Lần sau không được tự ý làm như vậy nữa nghe chưa!” Linh Nguyệt bực bội nói.
“Vâng ạ!!” Khải Minh, Hồng Diễm, Yến Ly và Thất Hứa đồng loạt nói.
Nãy giờ 4 người bọn họ đang xếp thành một hàng ngang, vòng tay lại và nghe những lời khiển trách của Linh Nguyệt. Không những thế, mỗi người còn được tặng một cốc đầy uy lực. Riêng Khải Minh thì đã ăn hai cú cốc, một cú nữa là vào lúc hắn gặp Linh Nguyệt ở ngoài.
Công Khanh vì bị thương nên được ngồi ở ngoài xem cùng Bách Huệ. Cô bé thấy mọi người bị trách liền chạy đến nắm tay Linh Nguyệt và nói: “Cô ơi! Mấy anh chị này vì cứu con nên mới làm vậy. Xin cô đừng khiển trách họ nữa.”
Thấy Bách Huệ nói vậy, Linh Nguyệt đành thở dài và nói: “Thôi được rồi! Tạm thời tha đi. Bây giờ thì mau trở về thôi!”
Nghe được vậy, mọi người mừng rỡ thầm cảm ơn Bách Huệ. Linh Nguyệt bỗng khựng lại nhìn một lượt xung quanh rồi nói: “Hmmm, nhưng có chút vấn đề đây! Các em như thế này thì làm sao mà thi?”
Cả bọn nghe vậy liền nhìn lại mình, ai cũng tơi tả, tả tơi, hồn lực thì sắp cạn hết. Linh Nguyệt thấy vậy lắc đầu rồi quăng cho cả bọn một chiếc hộp màu đen.
“Uh, cái gì đây?” Khải Minh chụp lấy chiếc hộp, hắn sau đó mở nắp hộp ra. Ở bên trong có 5 viên thuốc màu trắng tinh.
Linh Quang Đơn: Tác dụng trị thương và hồi phục hồn lực rất nhanh. Đây là loại thuốc khá hiếm.
Nhờ vào Tinh Thông Nhãn, Khải Minh mới biết được những viên thuốc này là Linh Quang Đơn. Những người khác có vẻ cũng nhận ra. Yến Ly hét lên: “Linh Quang Đơn sao? Không phải thứ này rất mắc sao? Tụi em không dám nhận đâu!!”
Những người khác cũng lắc đầu liên tiếp. Có vẻ họ thật sự không dám nhận. Linh Nguyệt thấy vậy nhíu mày nói: “Mấy đứa cứ uống đi! Đừng lo gì cả.”
“Nhưng… nhưng mà…” Hồng Diễm ấp úng nói.
“Không nhưng nhị gì hết, uống đi rồi mới thi được chứ! Tuy nó không thể hồi phục hết nhưng cũng có thể giúp một phần.”
Nghe Linh Nguyệt nói vậy, cả bọn cũng đành uống thuốc. Mỗi người khi vừa nuốt xong liền thấy có sự thay đổi.
“Woa…”
“Công dụng đáng nể thật!!”
Chỉ với một viên thuốc, các vết thương trên người của cả bọn đều lành đi nhanh chóng. Lượng hồn lực trong cơ thể cũng dần được hồi phục.
“Được rồi! Bây giờ chúng ta phải mau trở về thôi!” Linh Nguyệt xoay gót bước đi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Khoái Lạc Hệ Thống |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện sắc hiệp, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 12/08/2018 13:38 (GMT+7) |