Khoái Lạc Hệ Thống

Phần 88

“Hơ… ” Khải Minh tỉnh giấc ở một không gian sáng rực với một cơ thể nặng trĩu, mỏi mệt.

“Ủa chỗ này quen quen… ” Hắn ta cố đưa đưa tay lên dụi mắt để nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Vài giây sau, hắn bật dậy rồi la lên: “Ah… đó là… ”

Khải Minh chỉ tay về phía trước khi nói. Nhìn theo hướng đó, ta có thể thấy một người – một nữ nhân mặc y phục trắng, mái tóc đen dài, dáng người mảnh khảnh. Nàng ta đang đứng quay lưng về phía Khải Minh.

“Hmmm… ” Khải Minh lập tức đứng phắt dậy, đôi mắt nhìn xuống cặp mông đầy đặn của nữ nhân kia bằng ánh mắt dâm dê, đồng thời đưa tay xoa cằm, đầu gật gật tỏ vẻ ưng ý. Rồi hắn bước lại gần và lên tiếng: “Tiểu thư gì đó… Oái! ”

Vừa mới cất tiếng, cô nàng kia bỗng biến mất. Đồng thời xung quanh Khải Minh tối sầm lại. Một cảm giác mất cân bằng xuất hiện, Khải Minh cảm thấy như mình đang rơi xuống.

“Ahhhhh… ”

Khải Minh giật mình tỉnh dậy. Lần này là tỉnh thật sự.

“Cái giấc mơ kì lạ này! ” Khải Minh đưa tay vỗ trán nói. Ngay sau đó, hắn đảo mắt nhìn xung quanh để xem mình đang ở chốn nào.

Hiện tại hắn đang nằm trên một chiếc giường đặt trong một căn phòng mang đầy mùi thuốc, xung quanh hắn là những tủ kính đựng thuốc, băng gạc trắng và vô số vật phẩm dùng trong cứu thương khác. Không khó khăn cho hắn khi đoán ra đây là phòng y tế.

Đúng vậy, hắn đang nằm trong phòng y tế của quảng trường Lung Linh.

“Cạch! ” Bỗng nhiên, cánh cửa phòng mở toang ra, đứng ngay đó là một cô nàng xinh đẹp với đôi mắt sáng rực nhìn vào Khải Minh.

“Hồng Diễm! ”

“Khải Minh… ngươi tỉnh rồi à? ” Hồng Diễm la lên rồi chạy đến sát giường.

“À ừm… ” Khải Minh gật đầu nói, hắn hơi bất ngờ với dáng vẻ của Hồng Diễm.

“Hmmm ngươi làm người ta lo quá! Ngất mãi không chịu dậy! ”

“À thì… Mà… Ủa? ” Khải Minh bỗng khựng người lại.

“Chuyện gì vậy? ” Hồng Diễm ngơ ngác hỏi.

“Tại sao ta lại ở đây nhỉ? ”

“HẢ? Ngươi không nhớ gì sao? Sau khi đánh bại tên Đăng Quang của học viện Hoàng Kim, ngươi bỗng ngất đi mất! ”

“Đánh bại… ” Khải Minh nghe vậy vội giật mình. Đầu óc cố mường tượng lại quá khứ.

“Đúng rồi! Mình đã đánh bại tên đó! ” Có vẻ Khải Minh đã nhớ ra. Rồi bỗng nhiên, hắn quay mặt về một bên. Đôi môi mím chặt, hai mắt rưng rưng, bàn tay nắm chặt rồi “yeah” một cái.

“Thắng rồi! Haha… cuối cùng anh đã thoát khỏi cái kiếp “phế” rồi. Từ giờ ai còn chê ta sẽ thông nát ass! ”

Có vẻ Khải Minh khá là xúc động. Mà cũng phải thôi, hắn bỗng dưng bá thế kia mà.

“Ủa nhưng mà… kĩ năng Tử Thần Thuật đó là sao vậy nhỉ? ”

Khải Minh chợt nhớ ra, ngón tay gãi nhẹ lên má và suy nghĩ. Ngọn nguồn nguyên nhân của chuyện này đều do Khoái Lạc Hệ Thống. Cái gì mà “thay đổi vận mệnh thế giới”, rồi lại còn kỹ năng “@#$%” bỗng dưng biến đổi thành kỹ năng “Tử Thần Thuật” bá đạo. Khải Minh tức thì muốn tìm hiểu ngay mọi thứ.

“Ê hệ thống! Cái kỹ năng này là sao? ” Không chờ đợi, Khải Minh hỏi ngay.

“Lỗi 69. Không thể liên lạc với hệ thống. ” Một giọng nói máy móc vang lên trong đầu Khải Minh.

“Ủa vầy là sao? Hệ thống trả lời mau! ”

“Lỗi 69. Không thể liên lạc với hệ thống. ” Vẫn là giọng nói máy móc sắt lạnh đó.

“Con lợn gợi tình! Định mệnh! 69 Cờ cờ! Chuyện éo gì đây? ” Khải Minh tức giận mắng thầm trong lòng. Tự dưng lúc cần thì hệ thống biến đâu mất tiêu bảo sao hắn không bực.

Khoảng một phút sau, Khải Minh bình tĩnh lại. Hắn biết rằng dù có mắng thế nào thì hệ thống cũng không nghe được, chi bằng ngồi suy nghĩ lý do vì sao nó bỗng dưng không liên lạc được xem có phải tốt hơn không.

“Hmmm… Tại sao vậy nhỉ? Tại sao vậy nhỉ… Ahhh! Đúng rồi! ”

Khải Minh đập tay vào nhau, có vẻ hắn đã nghĩ ra. Lý do hệ thống không liên lạc với hắn là bởi vì… hình phạt khi không hoàn thành nhiệm vụ. Ngay khi bắt đầu vòng thứ hai, hệ thống đã giao cho cho hắn nhiệm vụ sờ ngực tất cả nữ sinh tham gia vào kì thi này. Cứ sờ được một người hắn được 200 điểm khoái lạc, nhưng nếu quá kì hạn (24 giờ), cứ mỗi em chưa sờ thì hệ thống đóng cửa 1 tiếng.

“Á đù, hóa ra là vậy! Để xem mình sờ được 1, 2… 7! 7 Em rồi, vậy là còn 6 em! 6 Tiếng! Haizzz, lại phải đợi rồi! ” Khải Minh thở dài, hắn cứ mãi lo đánh nhau mà quên mất nhiệm vụ. Nếu để ý thì hắn ít nhất cũng giảm 2 tiếng chờ đợi bằng ngực của Hồng Diễm và Yến Ly, hai cô gái luôn bên cạnh hắn.

“Hồng Diễm… ” Nhắc đến Hồng Diễm, Khải Minh liền quay sang nhìn nàng. Nãy giờ cứ mãi độc thoại nội tâm mà quên mất cô nàng.

“Huh? ” Khải Minh hơi giật lông mày khi nhìn thấy Hồng Diễm. Bởi lẽ cô nàng đang chăm chăm nhìn vào hắn không chịu rời mắt đi.

“Chuyện gì vậy? ” Khải Minh thắc mắc hỏi đồng thời hắn đưa tay sờ lên mặt xem thử có dính gì hay không mà Hồng Diễm lại nhìn chăm chú đến vậy.

“À không có gì đâu! ” Hồng Diễm giật mình, mặt ửng hồng lên, hai tay quơ loạn xạ. Sau đó nàng quay mặt sang một bên, thế nhưng mắt nàng vẫn liếc nhìn Khải Minh.

“Rõ ràng là có gì đó mà! ” Khải Minh bắt ngay ánh mắt của Hồng Diễm như một bằng chứng và “buộc tội” nàng.

“Uh… đã nói là không có mà… ” Hồng Diễm vẫn cố cãi nhưng rồi khi nhìn vào mắt Khải Minh, nàng dừng lại, cúi đầu xuống. Vài giây sau, nàng đã chịu nói ra. Khải Minh thấy vậy cười đắc thắng trong lòng, thầm nghĩ: “Chắc là do ta đẹp trai quá mà! ”

“Hmmm… thật ra thì… ta muốn xem thử ngươi có ổn không thôi! ” Câu nói của Hồng Diễm như một viên đạn bắn xuyên cái suy nghĩ ảo tưởng của Khải Minh. Thấy Khải Minh “ặc” lên một tiếng, nàng dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:

“Khi mà ngươi thay đổi ấy… Ta… ta đã rất sợ… Ngươi cứ như một con người khác vậy ấy! Ta sợ… ”

“Heh? ” Khải Minh như hóa đá khi nghe Hồng Diễm nói. “Sợ” sao? Khải Minh cứ tưởng bộ dạng của mình lúc đó ngầu lắm nhưng ai lại ngờ khiến người khác sợ hãi như vậy. Thấy biểu hiện của Khải Minh Hồng Diễm vội chỉnh lại: “Không… ý ta là… Ta… ta rất lo cho ngươi! Sợ ngươi sẽ không còn trở về con người bình thường nữa! ”

“À… Là vậy à! Thôi kệ, nàng ta lo cho mình là tốt rồi! Tương lai có vẻ tươi sáng nha haha! ” Khải Minh cười thầm trong lòng. Ở bên ngoài khuôn mặt cũng biểu lộ chút cảm xúc vui mừng.

Lặng một chút, Hồng Diễm lại lên tiếng: “Mà nè Khải Minh, ngươi làm sao mà bỗng mạnh lên dữ vậy? ”

“À thật ra thì… ” Khải Minh vừa nói vừa đưa tay lên trán tỏ vẻ ngầu.

“Thực ra, ta đã định buông xuôi tất cả vào lúc ấy rồi! Nhưng mà… khi nhớ về nàng, người ta bỗng tuôn trào ra một sức mạnh. Phải, là nhờ nàng đó Hồng Diễm! ” Khải Minh nắm lấy tay Hồng Diễm mà nói, đôi mắt say đắm nhìn nàng.

“Chém gió! ” Hồng Diễm có vẻ chẳng hề tin những gì mà Khải Minh nói.

“Ặc! ”

Khải Minh ho sặc sụa, có lẽ là vì đang diễn sâu mà bị phá.

“Hihi. Mà… Khải Minh, còn một chuyện nữa ta muốn nói với ngươi! ”

“Hả là gì vậy? ”

“Uhm đó là… ”

Hồng Diễm bỗng đưa hai tay nắm lấy bàn tay của Khải Minh.

“Khải Minh! Cảm ơn ngươi! Ta biết ơn ngươi nhiều lắm! ”

“Huh… ” Khải Minh hơi bất ngờ trước lời nói của Hồng Diễm. Giọng của nàng vô cùng dịu dàng, ấm áp khác hẳn bình tường.

“Đó là vì ngươi đã cố gắng đánh bại tên kia, giành chiến thắng vì ta… À không, vì mọi người chứ! Nhờ ngươi mà ta đã có đủ tiền để trả nợ cho gia đình. Thật sự… thật sự biết ơn ngươi nhiều lắm! Không biết trả ơn ngươi thế nào cho đủ! ” Hồng Diễm nghẹn ngào đầy xúc cảm.

“Nếu mà không có ngươi… ta thật sự… không biết phải làm sao cả! ” Hồng Diễm cúi đầu xuống để che đôi mắt rưng rưng.

“… ” Khải Minh thấy vậy liền cười. Hắn biết Hồng Diễm đang vô cùng xúc động vì hành động anh hùng của mình nên lòng cũng cảm thấy ấm áp.

Khải Minh lặng thinh vài giây rồi lên tiếng: “Hồng Diễm… Nàng biết không… Ta là người tham lam lắm bởi vậy nên… một lời cảm ơn vẫn chưa đủ với ta đâu! ”

“Huh? ” Hồng Diễm nghe vậy vội ngẩng đầu lên.

“Uh… ”

Nàng bất ngờ rên một tiếng, bởi vì… Khải Minh đang say đắm nhìn nàng.

Ánh mắt của hắn có ý gì đây?

Hồng Diễm bất giác bị hút vào đôi mắt ấy.

Đôi gò má nàng ửng hồng lên.

Môi nàng định mấp máy gì đó nhưng lại thôi.

Vài giây sau…

Chủ động tiến tới, Hồng Diễm đưa tay đặt lên hai bên má Khải Minh.

Cả hai vẫn giữ nguyên ánh mắt nhìn nhau, chỉ khác là gương mặt cả hai đang tiến sát lại với nhau.

“… ”

Mắt nhắm lại, môi tiến sát đến nhau.

Một chút nữa, chỉ còn một chút nữa chúng sẽ chạm nhau.

Và…

“Ầm! ”

Cánh cửa phòng bỗng bị đá bay sang một bên khiến Hồng Diễm và Khải Minh giật mình. Cả hai lập tức lùi lại, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Ngay sau đó, là một thân ảnh và một giọng nói quen thuộc: “HÚÚÚÚ! Khải Minh! Chú tỉnh rồi à! ”

Thân ảnh đó lao đến, ôm chằm lấy Khải Minh. Không ai khác, hắn chính là Thất Hứa.

“Trời ạ! Chú làm ta lo quá! Ngất mãi không chịu tỉnh! Để xem nào! Có bị gì không? Có đau chỗ nào không? Bây giờ ngươi thấy thế nào rồi? ” Như một khẩu súng liên thanh, Thất Hứa liên tục hỏi Khải Minh như tra khảo tội phạm.

“Ta đang rất có sao đấy đờ mờ tên phá đám! ” Khải Minh mắng thầm trong lòng, mặt hắn nhăn nhó lại thấy rõ.

“Hả? Bị gì hả? Để ta gọi người đến! ” Thất Hứa lại không hiểu, tưởng Khải Minh bị gì nên định gọi y sư ở đây đến chữa trị cho hắn.

“Haizzz! Ngươi ôm hắn thế kia sao hắn thở? ” Bước vào trong phòng thêm hai người nữa đó là Công Khanh và Yến Ly.

“À quên! ” Thất Hứa vội lùi lại gãi đầu. Khải Minh sờ lên cổ họng và nhìn hắn với vẻ khó chịu.

Rồi sau đó, căn phòng bỗng ngập trong im lặng.

“Hả? Cái quái gì vậy? ” Khải Minh ngơ ngác trước tình thế này. Chẳng ai nói gì cả mà chỉ tập trung nhìn hắn với ánh mắt giống Hồng Diễm lúc nãy (tất nhiên là trừ Hồng Diễm đang cúi đầu vì xấu hổ kia).

“Mọi người bị sao vậy… ” Khải Minh lên tiếng phá vỡ bầu không khí này. Nghe vậy, 3 người kia nhìn nhau. Bắt đầu từ Thất Hứa, hắn lên tiếng trước: “Khải Minh! ”

“Dạ? ! ” Khải Minh hơi giật mình trước dáng vẻ nghiêm nghị của Thất Hứa.

“Phịch! ”

Bất ngờ, Thất Hứa quỳ xuống, cả người hắn cúi rạp xuống đất. Điều này làm Khải Minh cũng như những người khác vô cùng bất ngờ.

“Khải Minh! Ta thật sự rất biết ơn ngươi! ”

“Heh? A không cần phải làm như vậy đâu! Như vậy em khó xử lắm! ” Khải Minh lộ vẻ khẩn khoản.

“Không! Cứ để ta như vậy đã! ” Thất Hứa vẫn cứng đầu quỳ. Đoạn hắn nói tiếp: “Khải Minh, mọi việc đều nhờ ngươi! Nếu không có ngươi thì ta chẳng còn cách nào để cứu Bách Huệ. Thân là anh trai nó vậy mà lại quá vô dụng… Một lần nữa đội ơn ngươi! Ta nhất định sẽ báo đáp! Có việc gì cứ nhờ đến ta! Dù có phải làm trâu làm trâu làm ngựa ta cũng chẳng màng! ”

Sau vài giây đứng hình, Khải Minh thở dài rồi lên tiếng: “Haizz! Chúng ta là bạn mà Thất Hứa… Chả lẽ giúp nhau chút ít ấy mà cũng phải lễ trọng vậy sao? Anh mau đứng dậy đi nếu không thì đừng nhìn mặt nhau nữa! ”

Những lời Khải Minh tuôn ra là từ tận đáy lòng hắn. Nghe vậy Thất Hứa ngẩng đầu lên nhìn Khải Minh. Miệng hắn khẽ cười mãn nguyện, rồi đứng dậy.

Tiếp theo đó, Yến Ly và Công Khanh lần lượt tiến đến sát giường.

“Khải Minh… ” Yến Ly bất ngờ tóm lấy đầu Khải Minh và ôm vào lòng… chính xác là vào ngực.

Quá đỗi bất ngờ, Khải Minh nằm yên tận hưởng cảm giác mềm mại, thoải mái của hai cái bánh bao kia. Trong khi đó, Hồng Diễm mặt đỏ như gấc, tóc dựng ngược lên trước hành động của Yến Ly.

“Mồ… Cưng làm chị lo quá chừng à! Nhưng mà cũng cảm ơn cưng vì đã cố hết sức giành chiến thắng cho đội chúng ta. ”

“Dạ… hì hì! ” Khải Minh trả lời cho có thôi chứ hắn có nghe Yến Ly nói gì đâu. Thứ hắn chú ý nhất bây giờ là ngực, bộ ngực của Yến Ly. Nó mềm mại vô cùng, Khải Minh ước gì được đưa tay lên tận hưởng chúng. Nghĩ vậy, thằng nhóc của hắn liền cương cứng lên.

Nhưng có lẽ ông trời không muốn hắn tận hưởng lâu. Tự nhiên có thứ gì đó nắm lấy cổ áo hắn và kéo về sau, khiến hắn buộc phải rời xa ngực Yến Ly.

“Uh… ” Đang định kêu réo gi đó thì một vòng tay siết qua cổ hắn. Cánh tay này là của… Công Khanh.

“Haha… Ngươi giỏi thật đấy Khải Minh! Có tuyệt chiêu mà giấu! Nếu ngươi dùng sớm hơn thì đâu cần bọn ta phải khổ sở như vậy… ” Công Khanh nói.

“Ặc… Nếu được thì ta đã dùng rồi! ” Khải Minh thở dài trong lòng. Bên ngoài, hắn chỉ cười cho qua chuyện. Nói nhiều lỡ bị hỏi về cái kỹ năng đó cũng phiền, thôi cứ cho nó trôi đi đỡ rắc rối.

“Mà thôi… Em khỏe rồi! Mọi người, chúng ta mau đi thôi! ” Sau một hồi hỏi thăm, Khải Minh cười nói.

“Uhm đúng vậy! ”

“Đến giờ rồi… ”

“Nào, chuẩn bị rồi đi thôi! ”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Thông tin truyện
Tên truyện Khoái Lạc Hệ Thống
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ cave, Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện sắc hiệp, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 12/08/2018 13:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ngân Sương – Ngọc Cúc
Phần 58 Mải suy nghĩ Ngọc Cúc đã bước đi khá xa khách sạn mình ở, băng qua cánh đồi cà phê, trước mặt nàng là những dãy núi cao, rừng cây xanh ngát khiến cô dịu lại. Cảm giác yêu thiên nhiên lại ùa về trong đầu nàng. Không biết hôm nay anh Khánh Long đi đâu nhỉ. Ngọc Cúc cười khe khẽ và đi xa thêm một đoạn nữa... Nàng cứ lững thững bước đi về hướng tiếng nước chảy. Nơi đây gần đập Đa Nhim, cảnh thiên nhiên vẫn còn hoàng dại và đẹp tự nhiên. Hôm nay em đã khá hơn chưa. Ngọc Cúc quay lại nhìn thì ra là chồng mình. Anh về...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện không loạn luân Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình Truyện sex tống tình
Khoái Lạc Hệ Thống
Phần 88 “Hơ... ” Khải Minh tỉnh giấc ở một không gian sáng rực với một cơ thể nặng trĩu, mỏi mệt. “Ủa chỗ này quen quen... ” Hắn ta cố đưa đưa tay lên dụi mắt để nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Vài giây sau, hắn bật dậy rồi la lên: “Ah... đó là... ” Khải Minh chỉ tay về phía trước khi nói. Nhìn theo hướng đó, ta có thể thấy một người một nữ nhân mặc y phục trắng, mái tóc đen dài, dáng người mảnh khảnh. Nàng ta đang đứng quay lưng về phía Khải Minh. “Hmmm... ” Khải Minh lập tức đứng phắt dậy, đôi mắt nhìn xuống cặp mông đầy đặn của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sắc hiệp Truyện sex phá trinh
Con Vy dâm đãng (Update Phần 17)
Dịch bệnh lan rộng toàn cầu khiến trường học đóng cửa cả năm, bọn trẻ con được dạy qua Internet, nhà nước phân phát laptop và lắp đặt Wifi miễn phí cho mọi nhà. Kinh tế khủng hoảng, những người đầu cơ tích trữ như bà Hằng lại trở nên giàu có. Việc bán gốm cũng thuận lợi khi mọi người chỉ chăm chăm ở nhà xem livestream bán hàng, chẳng hiểu do cặp vú khổng lồ hay do bán hàng có duyên mà khách xem hàng mỗi lần online của Nhung lên đến hàng trăm người. Ngoại trừ Nhung ở nhà bán hàng còn bà Hằng suốt ngày đi “nhập hàng” ra, ông Giang mất việc ở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Truyện 18+ Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng