Thi thoảng, tôi lần tìm quyển sách Trà Hoa Nữ, đọc dăm trang rồi cất vào… Em đã nghĩ điều gì khi xem những dòng viết này? Tôi luôn tự hỏi điều đó khi xem quyển sách.
Tôi đã đọc rất nhiều sách, nhưng rất hiếm quyển nào khiến tôi lưu tâm đến nghệ thuật dùng từ của tác giả, hoặc có thể người dịch tác phẩm từ nguyên gốc đã hời hợt trong nhiệm vụ của mình chăng? Ngày nhỏ, tôi say mê các tác phẩm từ Nguyễn Nhật Ánh. Lớn thêm một chút, tôi say mê Ngài Sher…
Nhưng đến tận khi chạm vào những dòng viết trong quyển Trà Hoa Nữ, tôi mới nhận ra, mình đã tìm thấy tác phầm của phù thủy ngôn từ, bậc thầy của dịc giả. Lời văn mạch lạc, không cầu kì, nhưng trau chuốt vẽ nên bao cung bậc cảm xúc, đi sâu vào nội tâm và góc khuất của lòng người, lòng đời…
Tôi đã mất hơn nửa năm để đọc trọn tác phẩm. Lần đầu tiên, tôi muốn mình đọc chậm lại, để ngẫm, và thấm từng lời trong câu chuyện… Và một phần khác, tôi sợ mình chạm vào điều ẩn giấu mà Mi gửi tôi qua quyển sách.
Trà Hoa Nữ, như một điều ghi nhớ trong tôi, về ngày buồn nhất, đêm dài nhất. 25. 11. Đêm mà mọi khóa chốt trong tìm tôi lưu giữ tình cảm về Mi đã bị phá vỡ… mở tung.
Thời gian này, tôi đắm chìm trong âm nhạc. Với tôi lúc ấy, âm nhạc như một liều thuốc để quên.
3 tuần trôi qua, cho đến một đêm nọ, màn hình chiếc phone lại bật sáng.
Tn từ Mi.
“Đang xem lại quyển sổ màu hồng. Lúc trước, phải khó khăn lắm mới đọc hết, bây giờ đã nhẹ nhàng hơn. R có nhớ câu chuyện: đêm giáng sinh kì lạ, R đã viết trong này không?”
Khi ấy, tôi đang ngồi cafe với một người bạn. Nếu các bạn đã theo dõi câu chuyện của tôi từ đầu, có lẽ sẽ nhớ quyển sổ duy nhất tôi tặng Mi có màu hồng, là quyển sách tôi đã gửi em vào mùa đông năm nào tôi đến tìm Mi, nhưng chỉ gặp cô em gái.
Quyển sổ ấy chất chứa bao suy nghĩ của tôi và những gì đã qua như một quyển tự sự dành riêng cho Mi. Tôi đã không nghĩ suốt bao nhiều năm qua, cô ấy vẫn giữ một vật như thế. Sự thật, cho đến hiện tại, Mi vẫn cất giữ những kỉ vật tôi dành tặng, bao gồm những bức tranh trong gian phòng có cửa sổ nhìn ra khi vườn của năm tháng xa xưa.
Tôi có thể nhớ bao điều, đôi tay mình đã viết về Mi, giấc mơ thanh xuân của tôi, nhưng không sao nhớ được câu chuyện đêm giáng sinh kì lạ cô ấy nhắc trong tin nhắn. Nên, tôi đã đánh sang một hướng khác.
Chiếc phone của tôi, trong một đêm, đã tràn ngập tn từ Mi… Sau 3 tuần im lặng từ ván cược với lời yêu, chúng tôi đã nói với nhau nhiều điều hơn bao giờ hết. Với tôi, đó là những lời từ trái tim, cứ tự nhiên tuồn trào… Tôi đã nói yêu Mi nhiều hơn bap giờ hết, nhiều hơn cả khoản thời gian 10 năm đã qua. Và lần đầu tien, cô ấy mở ngõ cho tôi cánh cửa dẫn đến sự thật.
– Sao nói yêu Mi nhiều vậy. Mi không phải sắt đá, mà không nhận ra tình cảm của R. Có điều, nhiều lúc Mi sống 2 mặt. Người mà R nhìn thấy, không giống người mà Giang nhìn thấy. Bao nhiêu năm qua, Giang vẫn luôn tin là, Mi yêu Giang lắm… Nếu biết Mi không có tình cảm gì, chắc nó sẽ hận Mi suốt đời. 10 năm qua, Mi vẫn giữ một phần nào đó về R, lẽ ra Mi không nên như vậy…
Lần đầu tiên, cô ấy cho tôi lời giải thích vì sao suốt thời gian dài gặp nhau, tôi luôn cảm thấy, bên trong cô ấy không có sự tồn tại nào về Giang mà hầu như tất cả chỉ là phản chiếu hình ảnh của tôi?
Có lúc tôi nghĩ mình hoang tưởng, nhưng đêm nay tôi đã tìm được lí do, dẫu rằng nguyên nhân cũng không quá xa lạ.
– Lúc trước, có lúc Mi đã nghĩ, bao giờ mình mới tìm được một người yêu mình thật lòng? Rồi Mi gặp Giang. Giang có thể không như R, nhưng Giang rất yêu Mi…
Con gái có thể ở bên một người rất dài lâu, dẫu lòng nguội lạnh hay vẫn ấp ủ hoài niệm xa xưa. Tôi đã nghe nhiều về điều này, nhưng khi chạm vào sự thật, cũng có đôi chút ngỡ ngàng… Mãi sau này tôi mới hiểu được một ý khác trong tn của Mi, mà đêm đó tôi đã trả lời vô cùng ngây ngô.
– Sao không nghĩ đến R, R đã đợi Mi suốt bao nhiêu năm…
Sự thật, cô ấy luôn biết tôi đã quen với nhiều cô gái trong mười năm đó. Cô ấy lúc đó đã không tin rằng tôi dành một tình cảm nào bền vững với Mi. Vì thế, Mi đã chọn một người khác, một người cô ấy tin rằng hơn hẳn tôi về mặt chung tình.
– 10 năm trước, Mi từng ép mình vào một qui tắc. Qui tắc đó đã làm R tổn thương, và bâu giờ là sai lầm của Mi. Nhưng đã muộn… Không thể thay đổi được nữa
…
Năm tôi 20, tình cờ nghe thoáng qua bản nhạc, Why does it rain từ blog người lạ, với 1 dòng viết đơn giản trong đoạn entry ngắn: for my litle angel… Đến bây giờ, trong list nhạc yêu thích của tôi luôn có bản nhạc này.
Cũng như trong tôi luôn tồn tại đâu đó một cơn mưa ngay khi ngày ngập tràn nắng ấm, để rồi tôi tìm nắng trong những ngày mưa. Đời tôi có thể là một chuỗi ngày tìm kiếm những ảo vọng xa xăm, những mơ ước huyễn hoặc, mong manh…
Vào đêm Mi phơi bày sự thật với tôi về tình cảm của em với Giang trong gần 5 năm qua, chỉ là dấu chấm hỏi. Em không biết mối quan hệ giữa em với hắn có thể gọi là gì? Tôi thoáng chốc đã nghĩ đến chính hình ảnh của mình trong mắt gấu tôi. 3 năm qua, có khi nào cô ấy cũng tự hỏi một điều về tôi tương tự như Mi đã nghĩ về Giang? Liệu rằng khi phải đối diện với một hình ảnh ấm áp hơn, lãng mạn hơn, tâm lí hơn, người phụ nữ của “chúng ta” có khi nào sẽ ngỡ rằng tháng năm qua cô ấy đã đi cùng với nhầm người, nhầm chỗ?
Sau này tôi cũng mất khá nhiều thời gian chỉ với mong muốn xua tan đi ý nghĩ như trên khi trong vòng tay gấu.
Việc tìm được câu trả lời về tình cảm của Mi dành cho người kia không còn quan trọng? Điều then chốt nhất vẫn lẫn khuất đâu đó sau màn đêm, khi những ý nghĩ của tôi bao lần chạm đến mà vẫn đành dừng chân, nếu em ở bên hắn mà không có tình yêu, thì điều gì đã giữ em ở lại với hắn ngay cả khi tôi đã nói lên lòng mình?
Câu trả lời trong dự tưởng của tôi bao đêm đều đưa đến một kết quả ảm đạm.
Tôi tiếp tục lối sống phân 2, ban ngày, phần lí trí trong tôi chiếm lĩnh hệ thống, duy trì tôi trong công việc và các mối quan hệ xã giao, đêm về, trái tim tôi trỗi dậy, say khướt trong cơn mơ của riêng nó trong căn phòng hiu quạnh. Một thời gian dài tôi sống trong hoài nghi, trống rỗng.
Tôi dần lẫn tránh thế giới chung quanh, bởi kẻ sống mà thiếu đi phần hồn thì tẻ nhạt biết bao. Dần dà, bạn bè tôi cũng quên tôi… Dĩ nhiên khi bạn tránh xa bàn nhậu, các cuộc đàn đúm, gái gú… tự thân những chiến hữu ngày nào sẽ bắt đầu xầm xì và chia li.
Tôi thường nhìn thấy màn hình phone sáng, và lưu cuộc gọi nhỡ, nhưng không buồn nghe máy, cũng không quan tâm ai gọi, hay tn nói gì. Tựu trung, thứ duy nhất tôi muốn, nếu không phải gặp Mi, chỉ là khoản thời gian yên tĩnh cho riêng mình.
Đây cũng là khoản thời gian tôi dần cảm thấy cảm giác hối lỗi khi lừa dối gấu, và làm đau khổ cô bé của tôi.
Thường thấy nhiều chàng trai tự hào đầy kiêu hãnh khi lắm mối nhiều em… Khi dấn thân vào rồi, tôi chỉ thấy nỗi mệt mỏi theo tháng ngày gia tăng. Tôi thậm chí đã “phải” ra mắt mẹ của bé vào một buổi sáng CN khi bà lên thăm em. Bà ghé ngang qua quán, cùng các chị em của em… Mãi về sau này, cũng chính bà là người cực lực phản đối em tiếp tục mối quan hệ với tôi. Có lẽ trước ánh nhìn nghiêm khắt của người đàn bà trải đời, bà đã nhận ra điều gì bất ổn nơi tôi.
Đêm nọ. Sms từ Mi lại sáng lên trên màn hình. Cô ấy kể rằng mình đang tập chạy xe máy, vì vài hôm nữa em sẽ sắm xe mới. Nói xe mới cho oai, thật ra hai mươi mấy tuổi rồi cô ấy chỉ đi cũng e với em gái, hoặc Giang chở, chưa bao giờ có xe riêng. Tôi mỉm cười với ý nghĩ cô ấy sẽ xoay xở thế nào trong lần đầu tập xe? Cô ấy sẽ mua xe gì? Rồi bỗng thấy lo âu đôi chút không biết cô ấy có ngã xe trong lúc tập không?
Chúng tôi trao đổi tn với nhau một lúc lâu… Từ ngày gặp lại Mi, tôi có vài thú vui mà chưa bao giờ có trước đây, một trong những điều đó là nhắn tin và chờ đợi reply của Mi.
Đêm đó, lần đầu tôi cảm nhận rất nhiều điều thay đổi đang âm thầm diễn ra sẽ làm thay đổi cuộc đời cả tôi và Mi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Khoảnh khắc |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 14/10/2017 12:38 (GMT+7) |