Không còn gì để mất

22 tuổi, nữ, mồ côi và từng ở tù 2 năm.

Ông trời bất công với mình, ổng đã tước đi tất cả những gì mà mình vốn dĩ được có như bao đứa trẻ khác.

Ba mẹ, anh chị em, họ hàng người thân mình đều không có.

Bạn bè mình cũng không.

Mình sống trong cô nhi viện cho đến năm 16 tuổi, mình nghỉ học và đi làm để tự lo cho bản thân mình.

3 năm đi làm, bị trả lương rẻ mạt.

Nhưng với một đứa 16 tuổi, không cha không mẹ, không nhà cửa thì mình chỉ cần một nơi để tá túc và tồn tại là đủ lắm.

Mình ngủ lại chổ làm cũng như canh cho họ.

Nhưng rồi mình lại bị người ta cho đi tù oan.

Mình nghèo, thấp cổ bé họng, mình không có ai để bênh vực vào bảo vệ cho mình cả, ngay cả công lí cũng không đứng về phía mình.

Mình khóc rất nhiều đến mình không thể khóc được nữa, mình còn nhớ lúc ở phiên tòa, ánh mắt mọi người nhìn mình thật đáng sợ.

Mình không có một ai là người thân ở đó.

Và mình bị phán 2 năm.

2 năm đối với mình dài vô tận, không lúc nào mình không nuôi kháo khát có một ngày mình được giải oan và trở lại với cuộc sống bình thường.

Rồi mình cứ mãi hi vọng như thế từ ngày này sang ngày nó, cứ thế cho đến khi mình được mãn hạn tù.

Mình được trả lại lại tự do nhưng không được sự trong sạch của mình vẫn không ai có thể trả được.

Mình bắt đầu lại cuộc đời với phong thư 1 triệu mà anh cán bộ đưa cho mình.

Mình lang thang khắp nơi, chổ nào có dán bảng tuyển nhân viên là mình hỏi thăm nhưng đều bị từ chối, họ nhìn mình với ánh mắt khinh bỉ.

Có lẽ mọi công việc lương thương đều khướt từ cái lí lịch tăm tối của mình.

Mình lang thang từ ngày này qua ngày khác với những ổ bánh mì.

Rồi mình xin vào làm được cho một quán cafe.

Họ bắt mình mang váy ngắn, mình từ chối vì trong đời mình chưa bao giờ được mang váy, mình vừa ngại vừa sợ nhưng nghĩ tới cảnh mọi người nhìn mình với ánh mắt khinh bỉ nên mình quyết định sẽ làm.

Mình không phải là người muốn hoàn lương vì mình chưa bao giờ là người xấu cả.

Những điều đó có lẽ suốt đời này người biết chỉ có mỗi mình thôi.

Hiện tại mình vẫn công việc đó, mình mang tiếng là gái cà phê ôm nhưng mình chưa từng bán rẻ thân thể của mình, có chăng chỉ là những lần họ vuốt nhẹ lên cơ thể của mình.

Nhưng rồi sẽ có một ngày mình sẽ bán rẻ đi thân thể tù tội này, có lẽ nhưng dâm khách đó là những người duy nhất không quan tâm mình là ai, mình từng bị gì trong quá khứ.

Mình chỉ muốn mình đủ can đảm để đưa cái ngày đó lại càng gần càng tốt.

Mình không còn gì để mất cả.

— Hết —

Thông tin truyện
Tên truyện Không còn gì để mất
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Tâm sự bạn đọc
Ngày cập nhật 21/02/2018 21:03 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Sờ lồn trên máy bay
Ra trường trung học, Trường được cha mẹ cho về nước chơi một tháng. Sau một tháng hắn hưởng đủ mọi ưu đãi của bà con, nhất là những người bà con cùng tuổi dẫn đi chơi đủ chổ, phần đông những thằng bà con cùng lứa dẫn tới mấy chổ ăn nhậu gái gếc, nên lúc đi về Mỹ còn tiếc nuối. Trên chuyến máy bay của hãng Eva khi ra phi trường hắn gặp một cặp vợ chồng sồn sồn cùng về Mỹ, bà vợ nhìn còn hấp dẫn tươi trẻ trong cái quần thun đen ôm sát đôi chân dài và chiếc áo rộng phủ xuống mông nhưng vẫn thấy đôi vú cao và đôi mông đít...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện sex Full
Điện thoại quyền năng (Update Phần 8)
Sáng sớm như thường lệ, Trinh đứng dậy đánh răng rửa mặt, nhìn gương mặt V line của mình trong gương, hai mắt si mê. Trinh vừa sinh nhật mười tám tuổi hôm qua, với dáng người cao ráo, làn da trắng mịn, gương mặt V line xinh đẹp, hai hàng chân mày sắc lẹm, đôi mắt long lanh có hồn, mi dài cong vút, mũi thẳng, môi anh đào lúc nào cũng mọng nước, mái tóc dài ngang lưng. Với gương mặt này, Trinh được rất nhiều đại gia và thanh niên đẹp trai đến tỏ tình, nhưng đều bị từ chối. Mọi người đều không biết là Trinh đã yêu chính bản thân mình từ lúc...
Phân loại: Truyện sex ngắn Sextoy Truyện móc lồn
Chuyện tình xóm đạo - Tác giả Phượng Vỹ
Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm Lương, xóm tôi và xóm Đạo cách nhau bởi Vườn đào ma. Người ta kể rằng: Ngày xưa ông Vạn Hòa một địa chủ giàu có và khét tiếng ác ôn đích thân qua tận xứ Đào Xà Phiên chọn giống và thuê thợ về làm vườn. Vườn đào có đúng 99 cây. Vì sao không là một 100? Ông Vạn hòa vốn mê tín, làm cái gì cũng có 9. Tiểu thư Vạn hòa con gái độc nhất của ông, yêu một anh tá điền nghèo. Nhưng ông lại bắt cô phải lấy một công tử phong lưu trên tỉnh. Trước ngày cưới, tiểu thư đã quyên sinh bằng...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện bóp vú

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng