Lục Hoài Ân biết cô ở nhà mình làm việc hết sức tức giận, cô ta đã nói với mẹ, nhưng mẹ cô ta không muốn đuổi người phụ nữ này đi, cho nên không còn cách nào khác chỉ có thể chịu đựng, đến hôm nay thì hoàn toàn không thể nhẫn nhịn được nữa.
Đi thẳng đến đây, Từ Nhuyễn thấy có người bước vào tưởng là khách hàng, ngẩng đầu lên nhìn qua thấy Lục Hoài Ân.
Đi theo sau Lục Hoài Ân còn có Phương Kiều Kiều.
Lục Hoài Ân kiêu căng ngạo mạn đứng trước mặt cô, mũi hừ lạnh xem thường nhìn cô nói: “Từ Nhuyễn, tù hôm nay trở đi cô bị đuổi việc, tôi đã tìm quản lý mới, bây giờ cô lập tức thu dọn đồ đạc lăn ra khỏi nhà tôi.”
Từ Nhuyễn nghe được lời này nhìn Phương Kiều Kiều đứng sau.
Trên mặt Phương Kiều Kiều không nhịn được ý cười, còn tỏ vẻ xin lỗi đến trước mặt cô nói: “Từ Nhuyễn, xấu hổ quá, tôi quên không nói với cô lúc trước tôi quen Lục tiểu thư, cô ấy nghe tôi nói muốn vào thành phố tìm việc nên cố ý tìm cho tôi một công việc, tôi không nghĩ sẽ được đến đây làm đâu, để tôi tiếp nhận chức quản lý của cô, ngại quá, tôi không phải cố ý muốn cướp việc của cô, có thể là do người ta thấy tôi thích hợp hơn cô.”
Từ Nhuyễn nghe được lời này cũng đã ngầm hiểu rõ ý tứ, hai người này trước đó đã quen biết, cho nên lúc này mới đến thay thế vị trí của cô, nhìn thấy cô gái này cô cũng không còn lời nào để nói chỉ có thể thu dọn hết đồ đạc sau đó dọn đến chỗ khác.
Lúc Từ Nhuyễn đang dọn đồ Phương Kiều Kiều cố ý ở một bên hỏi Lục Hoài Ân: “Hoài Ân, thật sự Quý Trình sẽ cưới cậu à?”
Lục Hoài Ân nghe được lời này cười thành tiếng, cố ý khiêu khích Từ Nhuyễn nói: “Đúng vậy, thân thể tôi từ trên xuống dưới bị anh ta nhìn thấy hết rồi, tôi còn nằm ngủ trên giường của anh ấy đó, anh ấy có thể không cưới tôi sao? Tôi nói cho cô biết, phương diện kia của anh ấy thật sự không tồi đâu nha, con cặc vô cùng vĩ đại, tôi bị anh ấy làm bắn ra nước, hết sức sung sướng. Chúng tôi làm tình trong ký túc xá của quân khu.”
Từ Nhuyễn nghe được lời này nhíu mày xoay người nhìn cô ta: “Lời này của cô là có ý gì? Hai người các cô đang nói cái gì…”
Phương Kiều Kiều xen mồm vào nói cho cô biết: “Từ Nhuyễn, lúc trước tôi đã cảnh cáo cô, nói anh ta trong quân đội có phụ nữ, người phụ nữ kia chính là Hoài Ân, tôi nói cho cô biết, Quý Trình anh ta đã chạm vào Hoài Ân, hai ngày nữa anh ta sẽ ly hôn với cô, bởi vì bọn họ sẽ cưới nhau, anh ta chạm vào Hoài Ân nên nhất định phải chịu trách nhiệm, bên kia Lục thủ trưởng đã liên hệ với anh ta chuẩn bị hôn lễ, hai người trai tài gái sắc ở bên nhau, không hề liên quan đến cô, cô vẫn nên ngoan ngoãn rời khỏi đây đi, đừng dây dưa nữa, cô ở bên anh ấy quả thực sẽ làm trễ nải tương lai của anh ấy.”
Cô ta đã nghĩ thông suốt, nếu bản thân không chiếm được Quý Trình thì cũng sẽ không để người phụ này có được.
Cô ta không bằng Lục Hoài Ân, nhưng tuyệt đối không thể thua kém Từ Nhuyễn, cô ta có thể chấp nhận mình không có để Lục Hoài Ân chiếm, nhưng cô ta không thể chấp nhận Từ Nhuyễn có Quý Trình mà cô ta thì lại trắng tay.
Mặc dù Từ Nhuyễn biết không nên tin tưởng mồm miệng hai người phụ nữ này nhưng trời sinh phụ nữ tính cách đa nghi, tuy không tin nhưng trong lòng vẫn so đo.
…
Dọc đường đi Từ Nhuyễn vô cùng buồn bực, lúc này hận không thể phi ngay đến đơn vị tìm anh tính sổ, nhưng không có cách, chỉ có thể quay về phòng trọ, kết quả vừa về phòng đã thấy đồ đạc được sắp xếp ngay ngắn, bao lớn bao nhỏ đàn ông đặt trước cửa phòng, cô sợ hãi: “Trình… anh Trình… sao anh quay về? Anh xách bao lớn bao nhỏ đến đây làm gì?”
Quý Trình nhìn cô về thở phào nhẹ nhõ, sau đó chân dài bước đến chỗ cô, ôm cô vào trong ngực, hít hương vị trên người cô nói: “Từ Nhuyễn, anh chuẩn bị xuất ngũ, anh không muốn ở bộ đội nữa.”
Từ Nhuyễn nghe được lời này thất thần, không biết anh nói lời này là có ý gì. Nửa giờ sau đó, anh kể chuyện xảy ra từ đầu đến đuôi cho cô nghe, còn giải thích với Từ Nhuyễn một lượt nữa.
Từ Nhuyễn nghe đầu đuôi câu chuyện thật sự muốn nổi giận, nhưng cũng không biết nổi giận với ai, sao lại có người phụ nữ vô liêm sỉ dâm đãng đến thế, chủ động đến trước mặt anh dùng cà rốt tự an ủi.
May mắn trong ở trong tình cảnh đó mà lòng anh vẫn không hề dao động, cành ôliu tốt như thế anh cũng không cần.
Từ Nhuyễn cười hỏi anh: “Anh cưới cô ta ly hôn với em, không phải sẽ được làm con rể thủ trưởng sao, tương lai sau này nhất định sẽ được thăng chức vèo vèo, ở cạnh cô ta không cần mệt mỏi, cuộc sống tốt đẹp như thế sao anh không lấy cô ta, anh vì em xuất ngũ có đáng giá không?”
Quý Trình nghe được lời này đột nhiên im lặng, vuốt tóc cô: “Đáng giá, anh thăng chức nhanh hay chậm, cái này đối với anh mà nói không quan trọng, anh chỉ muốn bên cạnh em, nếu không được ở bên em, anh thà tình nguyện không cần chức vị, anh muốn thăng chức cũng vì hy vọng em đi theo anh có cuộc sống tốt!”
Từ Nhuyễn bị lười nói của anh làm chi cảm động, lập tức nhào đến ôm anh, vùi đầu vào lồng ngực anh.
…
Buổi tối Từ Nhuyễn tắm rửa sạch sẽ, từ phòng tắm đi ra chỉ mặc một chiếc váy ngủ, cô vừa mới tự làm cho mình cái này, kiểu dáng ôm eo, vô cùng gợi cảm hương diễm.
Bởi vì làm ở cửa hàng nên nhân viên có thể tùy ý dùng vải, đúng lúc nhìn thấy có vải lụa cô lấy một ít may quần áo, tự làm một chiếc váy ngủ hai dây kiểu thắt đai lưng mặc ở nhà, cô không mặc đồ lót, cho nên lúc này đầu vú ở giữa nhô lên, có quần áo che đậy vô cùng quyến rũ hương diễm.
Quý Trình đã tắm xong trước cô từ lâu, hiện tại đang ở ngoài sửa bóng đèn cho cô, bóng đèn ở chỗ này rất tối, cô tính ngày mai sẽ tìm thợ sửa điện đến nhưng lúc này ông xã đây phát huy lợi ích, anh lắp bóng đèn xong sau đó thấy chỗ nào hỏng anh lại sửa chỗ đó, sau khi sửa xong anh quay đầu lại nhìn, vừa lúc thấy bộ dạng hương diễm của Từ Nhuyễn thiếu chút nữa bị câu dẫn chảy máu mũi.
Từ Nhuyễn dâm đãng, trên người không mặc áo ngực, đầu vú nhô lên váy chỉ qua mông một chút, vô cùng gợi cảm.
Từ Nhuyễn mời từ trong phòng tắm đi ra, dùng khăn lau tóc, vốn dĩ muốn xem anh sửa soạn xong chưa, kết quả thấy anh đang nhìn chằm chằm cô, cúi đầu nhìn cơ thể mình, chắc là do bộ váy quá gợi cảm nên mới câu hồn câu phách của anh, cô dựa vào góc tường muốn dụ hoặc anh, chậm rãi duỗi tay đi xuống dưới váy.
Sau đó lộ ra một bộ dáng vô cùng dâm đãng, từ từ vén váy lên.
Vừa rồi Từ Nhuyễn quên mặc quần lót, cho nên lúc này hạ thể trống rỗng, cô nhấc váy lên, chậm rãi lộ ra hết, nhìn thấy rõ ràng hạ thể dâm đãng phóng túng kia.
Lông lồn phía dưới màu đen, tay cô chậm rãi vén váy lên đến hông, sau đón duỗi ngón tay ra tự mình chơi đùa lồn, sờ lên khe lồn vạch lông lồn ra, cố ý ở trước mặt anh bẻ lồn ra.
Cô vạch mép lồn ra bên trong lộ ra thịt non hồng hào, hai ngón tay chống lên hai mép lồn, ngón giữa tự vuốt ve âm đạo nhô lên, vừa xoa vừa nói với Quý Trình: “Ông xã… muốn làm em không? Lâu lắm rồi em chưa được ông xã làm, muốn bị dương vật lớn của ông xã làm em. Ông xã nhanh đến chơi lồn em đi… lồn ngứa quá, anh có muốn liếm không?”
Từ Nhuyễn nói xong còn ý cố ý dùng tay nhéo âm đạo, nhanh chóng vuốt ve.
Lúc này Quý Trình buông hết công cụ trong tay xuống đi đến chỗ cô, nhìn hạ thể lõa lồ của cô, còn lộ ra bộ dạng dâm đãng tự mình chơi đùa, duỗi tay chụp lên thịt non trong lồn nhỏ nói: “Sao dâm đãng thế hả? Ngày nào cũng dâm đãng, có phải muốn dùng lông lồn dày rậm kia ép khô ông xã đúng không? Anh nghe nói người nào lồn càng nhiều lông thì càng dâm đãng, ham muốn tình dục rất mạnh mẽ.”
Cho dù Từ Nhuyễn đối mặt với anh nhưng động tác trên tay vẫn không dừng, dùng tư thế vuốt ve tự chơi lồn trước mặt anh, nhanh chóng vuốt ve, rất sướng.
“Đúng vậy, trời sinh em đã dâm đãng, cho nên ông xã có muốn làm em không?”
Từ Nhuyễn vẫn đang vuốt lồn nhỏ, chảy ra không ít nước, cùng anh mặt đối mặt ngửi thấy dâm thủy đang chảy ra, anh rất thích, Quý Trình duỗi tay vuốt lồn cô, lập tức ngồi xổm xuống liếm cho cô, đầu lưỡi luồn vào trong lồn liếm mút thịt non.
Từ Nhuyễn chủ động bẻ mép lồn ra để dễ dàng cho anh hành sự, mở rộng hai bên ra, lộ thịt non bên trong hồng hào, anh ngồi xổm giữ eo cô há mồm liếm láp, anh mút mát liếm liếm ăn lồn cô.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Không khép nổi chân |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện bóp vú, Truyện dịch, Truyện liếm lồn |
Ngày cập nhật | 08/04/2023 03:33 (GMT+7) |