Ký ức buồn

Phần 7

Liệu tôi có thể chôn sâu nỗi đau này vào sâu thẳm trong tim được không khi mà con tim này đang quặn thắt từng cơn, nhưng dẫu sao tôi cũng phải làm tất cả mọi thứ để vượt qua vì tôi biết được rằng trên đời vẫn còn một người mẹ thứ hai là cô hết mực yêu thương, có quá xa vời khi nghĩ đến tương lai hay không?

Trước mắt tôi là căn phòng nơi mà mẹ từng hiện hữu, tôi đứng ngay cửa, nhìn ngắm mọi đồ vật thân thuộc của mẹ trong căn phòng, cái bàn Trang điểm nơi mẹ vẫn thường ngồi chải tóc mỗi buổi sáng, chiếc giường nơi mẹ nằm đó ôm tôi ngủ mỗi khi tôi bị bệnh…tất cả mọi thứ…mẹ như vẫn ở đây, cười hiền từ, nụ cười của mẹ thật đẹp, mái tóc dài đen óng ả xoã xuống…sự việc xảy ra như mới hôm qua khiến đôi khi cứ ngỡ đó là một cơn ác mộng khủng khiếp mà chỉ cần tỉnh dậy thì mẹ sẽ ở cạnh bên tôi

Mẹ vẫn ngồi đó tươi cười vẫy tay gọi tôi lại nhưng đôi chân tôi không thể nào bước tiếp, tôi sợ, rất sợ khi bước đến thì mẹ sẽ tan biến mất như làn khói vào trong màn đêm vô tận..khóe mắt cay cay, tôi quay lưng vội vàng về phòng mình đóng chặt cửa lại như muốn chốn tránh sự thực nghiệt ngã mà tôi đang phải nếm trải…nhe nhàng nằm xuống giường, ôm chặt lấy cái khung ảnh mà hai mẹ con tôi chụp khi đi chơi công viên..bức ảnh duy nhất của tôi và mẹ..một kỉ vật vô cùng quý giá đối với tôi còn sót lại..

Tôi muốn ngủ một giấc thật say, tạm thời quên đi mọi thứ nhưng không tôi không thể làm điều đó…phải khắc ghi nó không bao giờ được phép quên..như chợt nhớ ra một điều gì đó, tôi bật dậy khởi động máy tính

Tôi biết tuy hoàn cảnh mình như vậy nhưng vẫn còn hơn rất nhiều những đứa trẻ khác mà tôi đã từng gặp, ít nhất tôi cũng đã từng được hưởng hạnh phúc, có người ba người mẹ và cả cô với hai bác yêu thương tôi hết mực…được sống trong căn nhà không lớn lắm nhưng quá đủ với tôi rồi, vật chất tiền bạc có lẽ không thiếu thốn mà khá đầy đủ…còn nhiều mảnh đời còn hoàn cảnh hơn tôi gấp trăm ngàn lần mà họ vẫn sống, thậm chí sống vui vẻ..

Khi tôi ngồi trong căn nhà với giường êm đệm ấm thì còn có những đứa trẻ quần áo rách rưới đầu trần đội mưa lang thang, vật vờ trong màn đêm với cái bụng đói….người giàu vẫn cứ giàu còn người nghèo thì vẫn cứ nghèo…hãy thôi than thân trách phận, liệu có giúp mình khá hơn nếu cứ mãi dằn vặt về quá khứ, theo tôi nghĩ là không…thời gian sẽ giúp ta nguôi ngoai mọi niềm đau nhưng nó không phải liều thuốc tiên để có thể chữa lành vết thương trong lòng, cố chấp chỉ làm ta thêm đau đớn hơn mà thôi.

Chấp nhận sự thực nghiệt ngã thật khó nhưng ta hãy coi nó là một thử thách cần phải vượt qua để trưởng thành hơn trong suy nghĩ và cách sống..tuy nói là vậy nhưng làm được hay không lại là một chuyện khác.

Nhìn mẹ lặng lẽ ra đi mà tôi không thể khóc, nó quá đau, đau lắm đôi lúc tôi muốn kết thúc cuộc sống của mình cho nhẹ lòng. Tôi quá yếu đuối phải không? Chỉ là tôi đã không còn mục đích sống mà thôi nhưng cô nói đúng…tôi phải sống, phải sống thật tốt để không phụ công ơn của ba mẹ, đặc biệt là người mẹ đã hi sinh cả chính mạng sống của mình để mang lại những giây phút vui vẻ và hạnh phúc cho tôi..

Sau một hồi lang thang trên mạng, tôi cũng biết được một số thứ cần thiết để cho ngày mai, tắt máy vào vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ…chập chờn trong cơn mê, một nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên trán tôi

“Ngủ ngoan con nhé! Hãy để quá khứ lại đằng sau con và mạnh mẽ bước đi trên con đường phía trước. Mẹ sẽ thay ba mẹ con ở bên cạnh làm điểm tựa mỗi lúc con yếu lòng. Mẹ biết con đang vô cùng đau khổ, mẹ cũng vậy nhưng con à! Dù đau buồn đến mấy cũng không thể khiến người đã khuất sống lại được. Mẹ sẽ cố hết sức có thể để bù đắp lại nỗi đau mà con đang gánh chịu. Mẹ tin mẹ làm được..mãi bên mẹ nhé con, vì con là mục đích sống cuối cùng của mẹ…cười lên con, không sao đâu, mọi thứ sẽ qua như một giấc mơ khi con tỉnh dậy..
Mẹ yêu con nhiều lắm con yêu của mẹ.”

Tôi nghe được hết từng câu từng chữ mang đầy cảm xúc của cô, quả thực tôi vẫn còn may mắn khi còn người mẹ thứ hai bên cạnh..thấy cô ngồi bên giường tôi, khẽ kéo chăn đắp lên bụng tôi, cô khóc nhiều lắm nhưng cố gắng không phát ra tiếng sợ tôi thức giấc biết được..khóe mắt tôi cay xè, nắm chặt lòng bàn tay lại thầm nhủ

“Con nghe thấy hết rồi mẹ à! Và giờ thì con đã hiểu mình phải làm gì rồi, mẹ yên tâm nhé con của mẹ sẽ mạnh mẽ lên để có thể bảo vệ chở che cho mẹ, không bao giờ để mẹ buồn nữa..hãy khóc hết đêm nay thôi nhé để ngày mai mẹ con mình sẽ trở lại cuộc sống bình thường…và lúc này đây con muốn hét lên cho cả thế giới biết được rằng

Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ à!”

Một lúc sau tiếng khóc đã dứt mà chỉ còn vài tiếng nấc nghẹn ngào trong màn đêm tĩnh mịch, cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi rồi lặng lẽ đi ra ngoài…cảm giác xót xa khi nhìn hình bóng nhỏ bé của cô khuất dần vào bóng đêm…lau vội nước mắt, thở dài nhìn trần nhà rồi chìm vào giấc ngủ…

Ánh nắng chiếu vào mặt khiến tôi tỉnh ngủ, một giấc ngủ thật ngon khiến cơ thể nhẹ nhõm và khoan khoái lạ thường..vươn vai khởi động một chút rồi làm vệ sinh cá nhân…vẫn như vậy cô ở phòng bếp lúi cúi dọn dẹp, trên bàn là bát bánh đa cua nóng hổi tỏa khói nghi ngút..nhìn thôi cũng đủ ứa nước miếng rồi..haizz

– Vào ăn đi con, mẹ vừa mới mua về xong.

– Dạ! Mà mẹ ăn chưa vậy.

– Mẹ ăn rồi..hìhì…

Tôi im lặng nhìn cô, đôi mắt sưng đỏ vì khóc, gương mặt nổi gân xanh, bộ dạng mệt mỏi. Tôi đoán là cô chưa ăn gì, trong lòng có cảm giác vô cùng xót xa xen lẫn chút uất hận chính bản thân mình. Tôi đứng dậy, tiến ra chạn bát rồi lấy một cái bát chậu to chạy nhanh ra khỏi nhà trước ánh mắt ngỡ ngàng của cô kèm theo tiếng gọi yếu ớt..ra đến quán bác X ở đầu xóm có mua 1 bát bánh đa trắng sợi nhỏ rồi chạy nhanh về đặt lên bàn

– Con biết mẹ chưa ăn sáng, mẹ cố ăn đi rồi lên phòng nghỉ ngơi để con dọn dẹp cho

– Trời đất..hức..hức..mẹ.mẹ

Tôi nhanh chóng đứng dậy lau nước mắt cho cô rồi kéo cô ngồi xuống bàn và không quên lấy thìa và đũa..

– Thôi mà mẹ..nghe con đi nha, phải ăn hết đó không được bỏ…

– Ừ…ừ..tại mẹ vui quá thôi mà..ăn..ăn đi con…

Cô mỉm cười hạnh phúc, đôi mắt đã vui hẳn lên cho dù còn ngấn nước…tôi thấy vui vui trong lòng vì vừa làm được một việc nhỏ cho người mẹ thứ hai của mình..cố ép cô ăn hết bát rồi bảo cô lên phòng, tôi ở lại dọn dẹp phòng bếp, phòng khách thoáng cái đã 8h, vội leo lên lầu, đi qua phòng thấy cô đang ngủ, khẽ mỉm cười bước về phòng của mình rồi viết một tờ giấy có ghi:

“Con đi có chút việc, trưa con về nấu cơm..mẹ dậy thì cứ nghỉ ngơi cho khoẻ hẳn đi nha..yêu mẹ…”

Tôi khoá cổng rồi đạp xe đến nơi đã định nhưng cũng phải hỏi đường nhiều lần và vòng vèo mãi mới tới một cửa hiệu nho nhỏ lằm sâu trong con hẻm…run run nhưng đã quyết tâm, tôi tiến vào bên trong..một người đàn ông tầm 40 tuổi xăm trổ đầy mình, hình thù kì dị khá dữ tợn tiến ra hất mặt nói

– Nhóc tìm ai à?

– Dạ! Chào chú..cháu..cháu đến xăm mình ạ!

– Hả..hahaaaaaa..nhóc có biết mình đang nói gì không?

– Cháu biết chứ, chú sợ cháu không có tiền trả à

– Ái chà..khẩu khí dữ gớm nhỉ..hahaaa…tiền thì ai mà chẳng muốn..bọn trẻ bây giờ đúng là kì lạ..

– Dạ! Cháu muốn khắc ghi những thứ quan trọng với cháu, chú có thể giúp cháu không?

– Thôi được rồi, thấy nhóc có vẻ quyết tâm..chú thấy tò mò rồi đấy..haaahaa..ngồi xuống đây kể chú nghe xem lí do vì sao nào

– Dạ!

Chú và tôi ngồi đối diện với nhau, tôi từ từ kể cho chú hết mọi chuyện, chẳng hiểu vì sao tôi lại làm thế cả, chỉ biết là có cảm giác vô cùng thân quen với tôi chắc chú cũng trạc tuổi ba tôi nếu còn sống..chú nghe xong gật gù

– Không ngờ nhóc có hoàn cảnh như vậy! Thôi được rồi vào trong đây muốn xăm gì thì bảo chú..haaa

– À..dạ..cháu cám ơn chú..ơ nhưng còn cái xe đạp ở ngoài kia ạ

– Hahaa..nhóc yên tâm đi, cái xe của nhóc để ở đấy cả tháng cũng chẳng có một thằng nào dám động đến..

Tôi hơi quê một tí chẳng hiểu ý chú nói nhưng cũng dạ vâng rồi đi vào trong.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Thông tin truyện
Tên truyện Ký ức buồn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Ngày cập nhật 21/09/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hồi ức về mẹ (Full) - Tác giả Lxdng
Phần 7 Đến bữa cơm tối hôm sau, tôi cũng và vội bát cơm để đi làm, mẹ bảo tôi nán lại xíu mẹ có chuyện muốn nói. Mẹ cúi nhìn xuống đất, hai tay đan vào nhau ngượng ngùng. Mẹ tôi xinh lắm, xinh thật sự, nét đẹp rất nhẹ nhàng và nó cứ in hằn trong suy nghĩ của tôi đến tận bây giờ. Đến nay tôi vẫn chưa gặp được cô gái nào có nét đẹp như mẹ nên hầu như tôi cũng chẳng để ý đến ai, mà tôi cũng chả cần để ý đến ai nữa. Nói mẹ tôi là nàng thơ yêu kiểu thì cũng không ngoa chút nào. Con suy nghĩ sao...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện sex Full
Nhật kí của con đĩ mới lớn (Update Phần 3)
Phần 3: Public 2 Tôi quỳ trên sàn toilet đầy bãi nước đái dơ bẩn, lạnh lẽo vì một thời gian lâu mà không ai dọn dẹp lỗ lồn cùng lỗ đít đang cắm cặc giả bất giác mà cà cạ xuống đống nước đái dưới sàn liên tục, miệng tôi ngậm cặc giả nằm bên trong lớp khẩu trang kia mà ráng há to ra thở dốc liên tục, cổ họng thì rên ư ử mà không thể phát ra âm thanh được. Ưmmm~~~~~Ưm~~~ hộc... hộc ~~ Ahhhh~~~ Tầm một lúc lâu sau tôi nghe thấy vô số tiếng bước chân cùng với giọng nói khác nhau có trẻ, có trung niên. Lúc này trong lòng tôi vô...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Tâm sự bạn đọc Truyện sex phá trinh
Buôn người
Phần 7 Nghỉ lại sức rồi, Lâm nhanh chóng tháo hết băng keo dán kín tay chân “tình nhân” của hắn. Lột băng keo ra khỏi da thì hẳn nhiên là đau rát và để lại hằn đỏ, Lâm cố gắng làm thật dịu dàng nhè nhẹ. Cô nàng cọp dữ được hắn cho uống chút nước xong, vẫn không quên ném cho Lâm ánh nhìn thù hận căm ghét. Lâm thấy thế thì hôn nhẹ lên má nàng rồi thì thầm trêu chọc 1 câu “Mới 5 phút trước em còn siết lấy anh thế nào em quên rồi sao…!? “. Vân tức giận quay mặt đi, một lúc sau thì kiệt quệ và đau êm ẩm làm nàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Truyện bóp vú Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng