Quang tạm không để ý đến cái phòng bên cạnh, cậu ngồi xuống vuốt ve mái tóc Nhiên, sau đó gỡ cái dụng cụ bịt miệng cô chị ra.
Trái cầu màu đen ướt đẫm nước miếng rơi trên đất, Nhiên thở phì phò, đôi môi bóng nhẫy cố gắng khép lại. Chị ta không nói gì, chỉ nhìn Quang.
“Giỏi lắm… Nhưng mà bẩn hết nhà ông đây rồi, mau liếm cho sạch.” – Quang nâng đầu Nhiên dậy, dùng ngón tay đảo trong khuôn miệng, nghịch ngợm chạm vào cái lưỡi đã hơi tê dại, quấy lên rất nhiều nước miếng.
Nhiên cố gắng bò dậy, liếm láp đầu ngón tay Quang, cô dĩ nhiên nếm và ngửi được mùi vị quen thuộc của chính mình. Nhiên cảm thấy bản thân đang bị Quang thao túng, kích thích cực đại từ việc bắn nước lúc nãy vẫn đang lan truyền khắp cơ thể. Không hiểu sao, Nhiên cứ thế làm theo mệnh lệnh, lần nữa quỳ trên đất, cúi thấp đầu xuống, thè cái lưỡi hồng ra ngoài.
Mùi ngai ngái thật sự rất khó chịu, nhưng Nhiên cứ vậy nếm lấy.
Tràng cảnh thật sự rất kích thích, sự phê pha xuất hiện trong đầu Quang. Cậu hiểu vì sao rất nhiều người thích được làm “ông chủ”, cảm giác được ra lệnh cho người khác thật sự vô cùng thoải mái.
Nhiên liếm sàn nhà rất chăm chú, cô vứt bỏ cái gọi là tự tôn lẫn liêm sỉ, hoàn toàn nhập vai biến thành một con “đĩ chó” biết vâng lời. Sự xúc phạm tự bản thân huyễn hoặc ra khiến cô rất nứng, chỗ kín tự nhiên nóng ran lên. Nhiên chợt ngước nhìn Quang, sau đó tạm bỏ qua vũng nước mà bò đến.
Cô liếm ngón chân chàng trai, đầu lưỡi quét dọc lên trên. Ánh mắt Nhiên hướng đến đũng quần Quang, như muốn xé toạc cái quần đùi mỏng manh mà tìm đến thứ cô mong muốn.
Nhiên biết Quang đã cương, đường nét mơ hồ của con cặc khủng bố hằn lên cả lớp vải.
Cô thèm quá, thèm bú thứ đó quá.
Nhiên mơ hồ áp cơ thể trần truồng lên chân Quang, cặp vú kẹp vào đùi cậu ta, đầu lưỡi càng lướt càng nhanh.
Nước bọt Nhiên chảy ra, hàm răng trắng cà nhẹ trên những sợi lông, có lẽ chưa bao giờ cô thấy khát khao một con cặc đến vậy.
Tuy nhiên, Quang nhanh chóng nhận ra ý đồ của Nhiên, cậu tức ngăn cô lại, dùng tay phải chặn đầu cô chị.
“Đĩ chó hư đốn, ai bảo mày làm thế?”
Nhiên hơi uất ức, cô há miệng ra nỉ non – “Nhưng mà…”
Quang bóp lấy má Nhiên, tỏ ra giận dữ quát – “Mày là con chó, mày không được nói chuyện. Hư đốn, ông chủ sẽ trừng phạt mày.”
Lời Quang nói khiến Nhiên ức phát khóc, song chốc lát cô đã bình tĩnh, mơ hồ đoán ra hình phạt sẽ là gì.
…
Nhiên bị Quang bịt mắt, khóa miệng, sau đó dùng một sợi dây thừng cột lại ném trên giường. Thủ pháp của cậu ta vô cùng xảo diệu, hai chân buộc vòng ra sau nối với hai tay khiến thân thể cô phải cong lại, hai đoạn dây ép chặt trên dưới bầu ngực, một đoạn lại nằm chính giữa khe lồn. Tuy chặt là thế nhưng Nhiên không đau cũng chẳng ngứa, cô chỉ bị hạn chế hành động.
“Nằm yên đó, đây là sự trừng phạt dành cho mày.” – Lời Quang nói vang bên tai, sau đó Nhiên nghe có tiếng bước chân và âm thanh đóng cửa, hình như cậu ta đã đi ra ngoài.
Bất giác Nhiên hơi hoảng loạn, mắt không nhìn thấy, tay chân không thể cử động sẽ làm cho bất cứ ai sợ hãi. Cô theo bản năng giãy giụa, nhưng làm thế được chốc lát thì Nhiên lại phát hiện mình rơi vào sự tính toán của Quang. Sợi dây chính giữa lồn ma sát theo cử động của cô, càng vung tay vung chân thì nó cọ xát càng mạnh. Nhiên rùng mình khi hột le bị kích thích, dâm thủy tự dưng lại chảy ra.
“Đáng ghét… đáng ghét… aaaaa…” – Nhiên thầm hận, muốn nói nhưng không thể bởi miệng cô đã bị cố định bởi dụng cụ banh miệng mà bác sĩ hay dùng trong nha khoa. Nó khiến Nhiên chỉ có thể há mồm chảy nước miếng. Có lẽ có nằm mơ cô cũng không ngờ thằng nhỏ này lại chuyên nghiệp đến vậy.
Cơ thể mềm mại, chảy đầy mồ hôi của Nhiên lăn lóc trên giường như một con tôm tuyệt vọng, chỉ đành cắn răng chịu đựng tất cả.
…
Quang ra khỏi phòng, nở nụ cười tà đạo rồi đi đến phòng Quyên, cậu chẳng khách sáo gì mà gõ liên tục lên cánh cửa gỗ.
Âm thanh lọc cọc nghe không khác gì bùa đòi mạng. Hai cô giáo nấp sau cánh cửa, mặt mũi lúc xanh lúc trắng mà không dám ra mở. Khi nãy Lệ bởi quá phấn khích nên tuột tay đánh rơi điện thoại, sau Quyên lại vội vàng lượm lên nên chới với ngã sõng xoài, âm thanh vô cùng lớn, chỉ có người điếc mới không để ý.
“Chết tiệt… giờ làm sao mày?” – Quyên cắn răng, vân vê bóp chặt tà áo làm nó nhăn nhúm.
Lệ húych vai Quyên, bảo – “Tao vào trong nấp, mày ra mở đi, cố tỏ ra tự nhiên vào.”
Mặt Quyên xụ xuống, tự nhiên cái củ cải à? Nhưng chưa kịp nói gì thì Lệ đã lủi mất, nhanh chóng trốn vào nhà vệ sinh.
Tiếng gõ cửa ngày càng dồn dập, Quyên cuối cùng cũng cắn răng đi đến. Có vài bước chân thôi mà cô cảm tưởng như cả thế kỷ, hàng trăm suy nghĩ có tốt có xấu chạy dọc trong tâm trí.
Cánh cửa bật mở, Quyên miễn cưỡng cười, tỏ ra không biết gì – “Anh Quang hả? Có gì không anh?”
Quang mỉm cười, nụ cười ấm áp tựa gió xuân – “Nhìn lén người khác không hay đâu nha.”
Cổ Quyên đỏ ửng, hai má nóng ran, làm việc xấu bị bắt tại trận khiến cô chẳng có chút mặt mũi nào. Song cô cũng không thừa nhận, cúi đầu thật thấp, nói lí nhí – “Anh nói gì sao em không hiểu?” – Đập vào mắt Quyên là cái đũng quần nhô cao của Quang, hình như bên trong cậu ta không mặc đồ lót. Điều này khiến mặt Quyên càng thêm đỏ.
“Hình như em không biết nói dối. Mặt mũi em đỏ hết lên kia kìa. Em không quay lại đó chứ?”
Quyên lắc lắc đầu, tuy coi bằng camera nhưng bọn cô cũng không ấn nút ghi hình.
“Vậy muốn tham gia không? Anh không muốn cho em coi chùa đâu.” – Quang hỏi thẳng, không thèm dây dưa dài dòng.
“Hả?” – Quyên ngỡ mình nghe nhầm.
Quang nhắc lại – “Anh hỏi là em… và bạn em muốn tham gia hay không?” – Trước khi qua đây Quang đã lấp cái lỗ, rồi dùng cái lỗ trên cao để dò xét, cậu biết trong phòng có đến hai người.
Quyên nhìn Quang, khuôn mặt tỏ ra thắc mắc.
Quang mỉm cười giải thích – “Trước phòng em có hai đôi giày nhưng không cùng kích cỡ. Em đừng nói em mang vừa cả hai nhé.”
“Vậy em cần làm gì để chơi chung với anh?” – Quyên cắn răng hỏi, cô không thể không thừa nhận là Quang làm cô rất thèm, nhìn lén thôi mà đã hứng chẳng nín nổi chứ đừng nói là đích thân trải nghiệm.
Quang giơ năm ngón tay lên – “Hai người năm triệu. Và quan trọng là chị khách đi đồng ý thử.”
“Ehh, đắt quá… Em không có… nhiều tiền như vậy đâu.”
Quang lại nở nụ cười, nói như đã tính trước – “Yên tâm, anh cho em trả góp. Năm trăm một tháng kèm lãi suất 5%, miễn là em dám để anh lưu giữ một ít ảnh nóng rõ mặt mũi.”
Quyên nghe thế thì trợn mắt, hơi phục trí thông minh ảo lòi của gã này – “Anh đang nghiêm túc?”
“Ừm, mua xe trả góp được, điện thoại tivi gì cũng trả góp được. Thì vụ này cũng thế thôi. Muốn làm không?”
“Em… để em coi đã…”
“Được rồi, anh về hỏi ý người ta xem.”
…
Nhiên không rõ đã trôi qua bao lâu, khái niệm thời gian biến thành mơ hồ khi ánh mắt bị bóng tối bao phủ. Cô vẫn nằm yên như vậy, chỉ khác là phía dưới ngày càng ngứa, còn cơ thể ngày càng nóng. Dục vọng bị lấp đầy theo cách oái oăm nhất, cô đang khao khát bị đụ vào lồn, hay chí ít là có thể ngậm lấy một con cặc nóng hổi để thưởng thức. Chưa bao giờ cô hứng phát điên như vầy, cảm tưởng như muốn bất chấp tất cả, sẵn sàng bán đi linh hồn chỉ để được thỏa mãn.
Tiếng cửa cạch cạch thu hút sự chú ý của Nhiên, cô liền kêu ô ô lên để phát tiết chút bất mãn.
Bước chân ngày càng gần, Nhiên cảm giác Quang đã trở về, cổ họng phát âm thêm phần mãnh liệt.
“Ô đĩ chó vẫn ở đây, nghe lời lắm.” – Nhiên tự nhiên thấy thoải mái khi bàn tay to lớn kia vuốt ve mái đầu cô.
“Bàn chút xíu. Chủ nhân đây có hai khách nữ. Đĩ chó muốn thác loạn không? Muốn thì gật đầu hai cái, không thì giữ nguyên.”
“Thác loạn???” – Nhiên tự hỏi, tự nhiên cô nhớ lại lý do vì sao lần đầu mình tìm Quang.
Nhiên là kiểu người đặc dị – hay tự cô cho rằng như vậy. Cô có một đặc tính rất kỳ cục, khác người, đó chính là có thể yêu cả nam lẫn nữ. Nhiên là kiểu người chỉ chú ý đến cảm xúc, chứ không quan tâm quá nhiều về bộ phận sinh dục. Thời còn đi học, Nhiên thích được đóng vai mạnh mẽ, che chở cho những cô gái mềm yếu. Đến khi lớn lên thì cô lại có hứng thú với đàn ông hơn, nhất là từ khi được nếm những củ chuối ngon ngọt.
Song về cơ bản, Nhiên không hề bài xích nữ giới, thậm chí sâu thẳm trong tim còn muốn được làm tình với cả hai. Đó mới gọi là tận hưởng, mới gọi là cuộc sống.
Lần đầu Nhiên gặp Quang, cô đã muốn bố trí một kế hoạch để có thể thác loạn. Ai dè cậu ta lại nhanh hơn cô một bước.
“Nhưng mà có nguy hiểm không? Nhỡ đâu người ta không kín miệng thì sao?” – Nhiên tự hỏi, cô đột nhiên không muốn gật đầu.
Lúc này Quang khiêu khích Nhiên, bàn tay cậu nắm lấy đoạn dây ở bên dưới, khéo léo chuyển động.
Nhiên kêu mấy tiếng, bởi Quang đang chà xát hai cái lỗ ngứa ngáy của cô.
“Nghĩ xem nào… bên trên được ngậm của ta. Phía dưới lại được liếm mút. Chủ nhân sẽ cho cả ba đều bịt mắt, chẳng ai phân biệt được ai đâu. Hahaha.”
Giọng cười của Quang không thể nói là không đê tiện, cười rộ lên như một con ác quỷ.
Nhiên lập tức bị thuyết phục, nếu là thế thật thì đáng thử. Bởi vậy, cô gật đầu hai cái.
…
Quang đã giải quyết xong Nhiên, bảo cô hãy chờ một lát rồi nhanh chân ra ngoài.
Cậu gõ cửa phòng Quyên, khi cánh cửa mở ra thì thấy bên trong hai cô gái đã chờ sẵn. Lệ là bạn Quyên, vóc dáng đầy đặn, cặp vú thật sự lớn mà Quang nghĩ mình không thể bóp hết bằng một tay, nó khiến cậu liên tưởng đến những diễn viên phim heo nước ngoài. Tà áo dài màu xanh lục trên thân cô gái có vẻ đằm thắm, che đi hầu hết khuyết điểm, làm nổi bật thêm ưu điểm như ngực và mông. Khuôn mặt Lệ cũng có nét hơn Quyên, hai má mũm mĩm khá đáng yêu trông cô trẻ hơn tuổi thật.
Quang săm soi Lệ thì cô nàng cũng nhìn cậu, ánh mắt hệt như chiếu thẳng đến đũng quần, xé toang lớp vải và muốn rọi vào trong. Cô ta có vẻ bạo gan hơn Quyên – người vẫn đứng cạnh với vẻ mặt đỏ bừng.
“Thế hai em muốn thử đúng không?”
“Muốn.” – Lệ đáp, Quyên thì chỉ gật đầu. Nhắc đến thì cô em này mặc áo dài trông cũng xinh hơn hẳn, chiếc áo màu lam tôn lên vóc dáng của Quyên khiến cô trông rất thướt tha yêu kiều.
“Có ba quy tắc. Thứ nhất hai em đều phải đeo bịt mắt, thứ hai thì phải nghe anh hướng dẫn… Cuối cùng, nếu không tiền tươi thóc thật ngay thì anh sẽ lưu lại vài tấm hình khỏa thân của hai em.”
Quyên nghe thế, cảm giác hơi chưng hửng, cô bảo: “Em không muốn bị bịt mắt đâu.”
Quang liếc Quyên, nói – “Thế thì thôi.” – Nói xong cậu nhìn Lệ như dò hỏi.
“Bịt đi… đỡ ngại, không sao cả đâu.” – Lệ khuyên bạn mình, cô cảm giác không sao cả, dù gì bản tính của cô vẫn có máu tự ngược.
“Eh… thôi, tao không muốn. Chơi thế không vui.”
Quang nhìn Quyên chằm chằm, sau cùng nhường một bước – “Không bịt cũng được, nhưng không được cầm theo điện thoại. Anh không cố ý khó dễ, mà để bảo vệ an toàn cho mọi người.” – Dù tỏ ra cứng nhưng Quang vẫn cần tiền, mềm nắn rắn buông là điều đúng đắn.
“Được, em hiểu.” – Quyên không tin Quang hoàn toàn, nếu cả ba cô gái đều bị bịt mắt thì lỡ đâu Quang ghi hình lại thì sao? Rất nguy hiểm.
“Được rồi, vậy trả góp hay sao?”
“Đúng, tụi em muốn trả góp.”
“Thế chụp vài tấm không sao chứ?” – Quang hỏi, bước vào phòng đóng kín cửa lại.
“Anh muốn chụp thế nào?”
“Dễ thôi, cởi một chút là được. Quay lại, kéo quần xuống một chút đi. Anh sẽ cẩn thận giấu kín, khi nào thanh toán đến một nửa thì sẽ trả lại cho tụi em…”
Quyên nhìn Quang chằm chằm, nói – “Thật em không muốn lắm. Chẳng biết anh là đĩ hay bọn em mới là đĩ nữa.”
“Hì hì, vụ này anh sẽ không nhượng bộ đâu. Em thông cảm, anh bị lừa nhiều quá rồi…”
“Được rồi. Nếu có vấn đề, em nhất định sẽ giết anh.” – Quyên hăm dọa rồi quay người, cô cúi xuống, nhanh chóng vén quần lụa đến tận đùi, bờ mông trần trụi và cái thứ nhớp nháp nọ lộ rõ. Cô chẳng hiểu sao cả, tình cảnh như này còn phi lý hơn cả trong tiểu thuyết.
Lệ cũng làm theo. Vén tà áo qua một bên rồi kéo quần. Mông cô dĩ nhiên to hơn Quyên, đã thế chỗ kín còn không nhẵn nhụi mà là những sợi lông xoăn đen quấn lấy nhau bởi nước nhờn ướt đẫm.
Quang cảm thấy bản thân rất ghê gớm, vừa cầm điện thoại mà vừa tự sướng trong lòng một chút. Cậu đã lôi con thú trong tâm hồn của hai cô giáo này ra ngoài. Lẽ dĩ nhiên, Quang chỉ cầm máy giả vờ chứ không hề chụp lại, đó coi như một sự bảo hiểm để hai nàng không bùng kèo mà thôi.
“Xong rồi, giờ Lệ đeo chụp mắt nhé. Chúng ta bắt đầu thôi.”
…
Quang dẫn hai cô nàng về phòng mình, cũng không dám để Nhiên chờ quá lâu.
Cô chị vẫn nằm trên giường, chắc là đã hứng đến phát điên. Quang nắm tay cả hai cô giáo, suy nghĩ nên bắt đầu từ đâu. Một lần ba người, cũng lần đầu Quang trải nghiệm.
“Chúng ta chơi một trò chơi nhé?” – Quang cười tà, trong đầu đã có chủ ý.
“Trò gì?”
“Thử rồi biết.”
Quang nói xong thì cũng để hai cô nàng nằm lên giường, nhanh chóng dùng dây thừng cột bọn họ lại. Cậu không để hai nàng cởi truồng như Nhiên, mà cột luôn lên trên lớp áo dài. Đối với loại trang phục mang đậm bản sắc này, đàn ông nào mà không thích.
Sau khi làm xong tất cả, Quang mới gỡ khóa mồm của Nhiên, nhìn ba con đàn bà bị dây thừng siết chặt mà cõi lòng sướng rơn. Làm đĩ đúng là có cái thú của đĩ, người bình thường mấy ai được trải qua trò chơi này.
“Ở đây… có ba cái đồ chơi, trái, phải và giữa, mấy cưng mỗi người chọn một cái đi.”
Quyên trợn mắt nhìn Quang, bởi vì không bị bịt mắt nên rất rõ cậu ta đã lấy ra cái gì. Ba cái y chang nhau, đều là máy rung màu bạc với cái đầu hình chóp quái dị, chắc chắn là loại chuyên dùng cho anal. Cô bởi vì đã giao kèo trước là sẽ giả vờ nên không dám thắc mắc, trầm mặc chốc lát thì nói – “Cái giữa”. Hai người còn lại cũng đưa ra đáp án.
Ngay lập tức Quang bôi trơn cho cả ba, rồi nhét cái thứ đó vào trong lỗ hoa của họ.
“Bây giờ bắt đầu nhé, ai ra trước… sẽ được ngậm cái đồ chơi bằng thịt này.”
Quang nói xong thì tự cởi quần, lôi thằng em ra rồi bò lên giường, dùng chính con cặc cương cứng vỗ vỗ lên má bọn họ. Mùi hương, nhiệt độ, cảm giác nhanh chóng đốt lên lửa dục của cả ba cô gái.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Làm đĩ đực |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Truyện bú lồn, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 16/04/2024 12:09 (GMT+7) |