Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Phần 63

Lâm Vãn Vinh hoàn toàn không biết nhất cử nhất động của mình đều đã lọt vào tầm mắt của người khác, nhưng cảm giác sờ nắn ngực cô nương ngồi cạnh quả thực rất khoái lạc nên hắn khó tránh khỏi ra tay hơi mạnh khiến cô nương đó rên khẽ một tiếng như mèo, ánh mắt chan chứa xuân tình.

“Tiểu Hồng à, Tần cô nương tối nay lúc nào thì xuất hiện vậy?”

Biểu thiếu gia hỏi cô nương đang ngồi cạnh hầu hạ mình.

Tiểu Hồng cau mày liếc Biểu thiếu gia một cái rồi uốn éo nũng nịu trong lòng biểu thiếu gia một trận rồi thẽ thọt nói:

“Hừm… Quách công tử, chàng cùng với thiếp mà sao vẫn còn quan tâm đến Tần muội muội thế. Ứ, Người ta mặc kệ, tối nay người ta theo chàng chắc rồi. ”

Quách Vô Thường cười lớn nói:

“Tiểu đề tử, không cần lo lắng, hôm nay là dành cho nàng. Hơn nữa, ta chỉ là muốn nghe Tần tiểu thư ra hát vài khúc ca thôi, nàng ghen bóng ghen gió cái gì chứ?”

Một yêu nữ khác ở bên cạnh biểu thiếu gia nói:

“Yên tâm đi Quách thiếu gia, hôm nay không chỉ có ngài, chà… ngài xem, còn có Trình công tử, Lạc công tử, rất rất nhiều công tử đến đây ủng hộ, Tần muội muội nhất định sẽ xuất hiện. Đến lúc đó thì phải xem bản lĩnh của Quách thiếu gia ngài rồi. ”

Biểu thiếu gia nghe thấy tên của Trình công tử, Lạc công tử thì nét mặt lập tức có chút khó coi, đợi đến khi nhìn thấy hai vị công tử đang ngồi đó thì thần sắc liền hoàn toàn suy sụp.

Lâm Vãn Vinh thấy thần sắc biểu thiếu gia có gì khác thường bèn hỏi:

“Sao thế? Thiếu gia?”

Biểu thiếu gia không muốn tự làm hổ thẹn chính mình trước mặt mấy cô gái phong trần này bèn cười nói:

“Không có gì, chỉ là gặp mấy người quen thôi. ”

Lâm Vãn Vinh nhìn về bên đó một cái, chỉ thấy sáu chiếc bàn phía xa được phan chia rõ làm hai bên, tất cả đều là những công tử khoảng chừng hai mươi tuổi, bọn họ ngồi quanh một thanh niên. Hai bàn tiệc rượu không ai để ý đến người bên kia mà chỉ nói chuyện rôm rả với bàn của mình.

Hai vị công tử đứng đầu, bên trái là một vị khoảng hai mươi tuổi, mặt mũi trắng bóc, dung mạo đường đường chỉ có điều ánh mắt nhấp nháy không yên rõ ràng là một người mưu mô xảo quyệt.

Người ngồi bên phải trẻ hơn một chút, chỉ chừng mười tám mười chín tuổi, mặt đẹp như ngọc, tướng mạo bất phàm.

Hai vị công tử này rõ ràng là đang đấu với nhau, thỉnh thoảng đưa mắt liếc nhau thăm dò, đôi bên đều tỏ vẻ khinh thường lẫn nhau.

Đây chính là Trình công tử và Lạc công tử đó sao? Nhìn khó thế này e rằng đều là con nhà quan lại quý tộc. Lâm Vãn Vinh đã hiểu vì sao biểu thiếu gia lại thở dài rồi. Với thực lực của Quách thiếu gia, bất luận là về phong độ hay tài lực thì căn bản đều không thể so sánh được. Còn về tài học lại càng không có chỗ đứng cho biểu thiếu gia rồi. Xem ra tối nay muốn tranh đoạt hoa khôi là một nhiệm vụ hầu như không thể hoàn thành được rồi.

“Sao vậy? Ca ca, không phải chàng không quen biết Trình công tử và Lạc công tử đó chứ?”

Cô nương ngồi cạnh Lâm Vãn Vinh nhẹ nhàng đưa bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve trước ngực hắn, ghé sát tai vào tai Lâm Vãn Vinh hỏi khẽ.

Bị cô nương này khêu gợi một lát, ngọn lửa dụ tình trong người Lâm Vãn Vinh hơi có chút bùng lên, Lâm Vãn Vinh vốn đã chẳng phải loại tử tế gì, trước đây chàng đã từng chơi tất cả các trò với những loại bạn gái thế này rồi nhưng trong cái thế giới này thì hắn vẫn là một “xử nam”. Hắn đương nhiên không muốn lãng phí lần đầu tiên quý giá này trên người một cô gái giang hồ, do đó hắn tự khống chế bản thân, mân mê vuốt ve bộ ngực đồ sộ của cô nương đó hắn nói:

“Đúng đấy, ca ca ta lần đầu tiên đến những chỗ như thế này, muội muội phải chỉ giáo ta nhiều đấy nhé.”

Cô nương này bị bàn tay Lâm Vãn Vinh vuốt ve khiến cho cả thân người bủn rủn, biết được sự lợi hại của hắn bèn yểu điệu cười nói:

“Ca ca, người đừng giả bộ nữa, nếu là đây lần đầu tiên chàng đến những nơi như thế này thì muội muội cũng vẫn là một hoàng hoa khuê nữ đấy. Hi hi…”

Lâm Vãn Vinh cười ha hả vò mấy cái trên mông nàng ta làm cho cô nương này rên rỉ một hồi, một lúc sau mới nói được:

“Hai vị công tử này là những nhân vật lớn không thể xem thường. Người ngồi bên trái là Trình công tử, là công tử của đô chỉ huy sử thành Giang Tô Trình đức Trình lão gia, tên gọi là Trình Thuỵ Niên. Người ngồi bên phải lại càng ghê gớm hơn, đó chính là công tử của phủ Tổng đốc Giang Tô chúng ta Lạc Mẫn Lạc đại nhân, tên gọi là Lạc Viễn. ”

Lâm Vãn Vinh đã từng học qua điển tịch của Nguỵ lão đầu nên cũng có đôi chút hiểu biết về chế độ quan lại địa phương ở nơi đây.

Chế độ quan chức địa phương của triều Đại Hoa thực hiện là chế độ Tổng đốc, Tuần phủ và Tam ti. Tam ti có thể phân thành Bố Chánh sử ti, Đề hình án sát ( thẩm tra) và Đô Chỉ Huy sử ti chia ra quản lý hành chính, tư pháp và quân sự. Đốc phủ còn lại là trưởng quan có quyền lực cao nhất tỉnh, thống lĩnh tam ti, là quan lớn uy trấn một phương.

Vậy nhưng ở đây vị trí của đô chỉ huy sứ khá đặc biệt, đô chỉ huy sứ nắm giữ tất cả việc quân của cả tỉnh, phải phục tùng chế độ Tổng đốc nhưng lại trực tiếp do Bộ Binh điều khiển, đó cũng chính là cái gọi là binh quyền tập trung về trung ương.

Do đó Tổng đốc trên danh nghĩa là thượng cấp của Đô chỉ huy sứ nhưng hoàn toàn không có quyền thống lĩnh quân đội. Đây là sách lược mà hoàng đế khai quốc của triều Đại Hoa đã chế định để phòng ngừa các quan lại ở vùng biên cương tự ý dụng binh.

Tổng đốc Giang Tô Lạc Mẫn tuy là thượng cấp của Giang Tô đô chỉ huy sử Trình Đức nhưng hai người lại thuộc về hai hệ không giống nhau nên Trình Đức đối với Lạc Mẫn thì không hề sợ hãi nên đương nhiên Trình Thuỵ Niên công tử này cũng không phải kiêng nể gì Lạc Viễn công tử cả.

Hai vị công tử này đều là những người có thực lực nhất trong vùng Giang Tô này, thủ hạ vây lấy xung quanh họ như một bọn quan hoạn vậy nhưng hai người lại rất hay đụng nhau ở cùng một chỗ cho nên va chạm ầm ĩ là điều khó tránh khỏi. Một chuyện tốt như tranh giành hoa khôi này đương nhiên càng không thể nhượng bộ đối phương rồi.

Lâm Vãn Vinh trầm tư một lát bèn hiểu rõ tất cả sự lợi hại bên trong đó. So sánh với hai vị công tử này thì thân phận của huyện lệnh công tử một huyện nào đó của Giang Châu như biểu thiếu gia càng không đáng để nhắc tới.

Đã đến giờ hoa đăng rực rỡ toả sáng, người ra vào trong Diệu Ngọc Phường, những tiếng cười, tiếng kêu hoan lạc ồn ào không dứt, quả thật là vô cùng náo nhiệt.

Nàng hoa khôi tên là Tần Tiên Nhân đó vẫn chưa xuất hiện. Hai nhóm người của Trình Thuỵ Niên và Lạc Viễn sớm đã gào thét ầm ĩ, nâng li chạm cốc khiến cho không khí của Diệu Ngọc Phường lại càng thêm phần náo nhiệt.

Thực ra hai vị công tử Trình Thuỵ Niên và Lạc Viễn hình như vẫn biết tự giữ gìn thân phận của mình. Tuy đôi bên đều nhìn nhau không thuận mắt nhưng đều khống chế lại. bọn họ đều là những kẻ đọc sách mà hôm nay lại đến để chiêm ngưỡng nàn hoa khôi Tần tiểu thư này nên đương nhiên không muốn mất đi giá trị của bản thân trước mặt người khác.

Lạc Mẫn, Lạc Viễn? Lâm Vãn Vinh chợt nhớ lại màn kịch Phụng Cầu Hoàng kinh thiên động địa mà hắn được xem bên bờ hồ Huyền Vũ do Hầu Dược Bạch công tử đạo diễn, đối tượng đó không phải là thiên kim tiểu thư của Tổng đốc đại nhân, cái gì mà Kim Lăng thành đệ nhất mĩ nhân kiêm tài nữ đó sao? Nếu nói như vậy, Tên Lạc Viễn này chính là huynh đệ của vị tài nữ đó rồi. Nhìn gương mặt trắng trẻo của Lạc Viễn thì vị Lạc thiên kim đó cũng không thể kém được. Hơn nữa, nghe Xảo Xảo nói, vị Lạc tiểu thư này tâm tính thiện lương, Xảo Xảo chính nhờ được sự chăm sóc quan tâm của nàng thì mới có cơ hội được đọc thư sách biết được chữ như vậy.

Lâm Vãn Vinh trầm tư suy nghĩ, hai cô nương bên cạnh cho rằng hắn có đôi chút sợ hãi nên nhoài lên người hắn cười một cách dâm đãng nói:

“Hảo ca ca, chàng không phải sợ. Hai vị công tử đó đầu to vậy thôi nhưng thiếp thấy đều là dạng lắm tiền sáng sủa mà thôi, chỉ để ngắm chứ không dùng được. Nhìn cơ thể ca ca không biết mạnh mẽ hơn bọn họ bao nhiêu lần, muội muội chỉ thích như hình dáng chàng thôi. ”

Lâm Vãn Vinh cười ha hả, điều này còn phải nói sao. Nhưng chợt nghe thấy một tiếng “đinh… ” vang lên, trong trẻo dễ nghe như là tiên âm thoảng qua tai, những âm thanh hỗn tạp ầm ĩ huyên náo trong lầu đều dừng lại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 17
Phần 63 Về phần đầu của Nghịch Phàm chúa tể, lúc này cũng cắm hai cái răng cửa... Ở bốn phía xung quanh cái răng có không ít vết nứt, lúc này vẫn không nhúc nhích, nhưng thoạt nhìn, lại tràn ngập quỷ dị... Bạch Tiểu Thuần cũng dở khóc dở cười. Hắn phát hiện chuyện không có cách nào nghiêm túc được. Hình như chỉ cần mình vừa ra tay, chung quy chẳng biết tại sao, lại trở nên tràn ngập cảm giác vui vẻ... Nhất là nhìn thấy được Thông Thiên Đạo Nhân chạy, Bạch Tiểu Thuần mặc dù có chút buồn bực, nhưng nhìn thấy bộ dạng đối phương khiếp sợ tới ngây người này, trong lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Dương Thần – Quyển 7
Phần 63 La Thúy San mỉm cười gật đầu với 2 gã cảnh sát, ánh mắt tự nhiên nhìn Dương Thần, trong mắt có một tia kỳ dị, cười như không nói: Thật không ngờ, lần đầu chính thức gặp mặt lại là ở đây trong trường hợp như thế này. Dương Thần cũng không ngờ chính mình bị La Thúy San nhận ra, làm người phụ nữ đứng đầu Ninh gia, nếu La Thúy San không biết chính mình mới là việc lạ. Đây không phải lúc nói chuyện phiếm. Dương Thần không nhìn ra người phụ nữ này rốt cuộc có ý gì, cũng không định phản ứng lại, chỉ muốn đi vào trong cục. Hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 15
Phần 63 Năm đó trong lúc vô ý hắn thúc dục ra Kim Lôi Trúc, luyện chế thành bảy mươi hai Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, vì thế có thể mượn uy lực Ích Tà Thần Lôi trong kiếm đối địch, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới lôi điện này lại có lai lịch lớn như vậy, hơn nữa lại còn pháp môn khu sử đặc thù. Nếu thật sự như yêu vật ở Địa Uyên nói, Ích Tà Thần Lôi tại linh giới là một trong ngũ hành chân lôi, được xưng là Chí Mộc Thần Lôi, như vậy thì uy lực thật sự lớn đến khó tin, lập tức có thể trở thành một trong những đòn sát...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng