Lâm Vãn Vinh - Quyển 2

Phần 21

Tổng đốc Lạc Mẫn Lạc đại nhân ? Đó không phải là cha của tiểu Lạc sao ? Ta cùng với tiểu Lạc có giao hảo. Lão tuy quan tâm đến nhi tử của mình, nhưng cũng không cần phải long trọng như vậy chứ, điều này thật quái lạ.

Quay lại nhìn Lạc Viễn và Lạc Ngưng, thấy hai người cũng đều ngây dại. Hiển nhiên là không nghĩ tới chính cha mình cũng đích thân đến tặng quà. Lạc Viễn bối rối cười nói :
– Đại ca, đệ cũng không biết chuyện này, để chút nữa huynh gặp cha ta, rồi huynh hỏi cho rõ ràng vậy.

Lâm Vãn Vinh trong lòng hết sức nghi hoặc. Hắn có dự cảm, vị tổng đốc Lạc Mẫn này tuyệt nhiên không phải là loại nhân vật đơn giản.

Mấy người Đổng Thanh Sơn vội ra ngoài đón tiếp, từ ngoài cửa tiến vào một vị sư gia dáng vẻ gầy gò, chứ không phải là tổng đốc Lạc Mẫn đích thân tới. Vị sư gia hướng tới Lạc Viễn và Lạc Ngưng ôm quyền hành lễ:
– Xin chào thiếu gia. Xin chào tiểu thư.

Lạc Viễn gật gật đầu cười nói:
– Lưu thúc, cha ta phái người tới đây tặng lễ vật chúc mừng ư? Đây chính là chủ nhân của tửu lâu này, Lâm công tử.

Lâm Vãn Vinh trong lòng cả kinh, đối với người ngoài, chủ nhân của Thực Vi Tiên chính là lão Đổng. Hôm nay Lạc Viễn đích thân đến đây, sự hiện diện này hiển nhiên có ý nghĩa phi thường. Có phải Lạc Mẫn đã biết ta mới chính là chủ nhân của Thực Vi Tiên ? Nếu là vậy chẳng lẽ biết ta sao ? Lão đối với ta hết sức coi trọng là tại vì sao ? Ta chỉ là một gia đinh nho nhỏ của Tiêu gia mà thôi. Lão chính là người đứng đầu một tỉnh, uy danh cực lớn, nhưng lại đối với một cái tửu lâu nho nhỏ coi trọng như vậy, việc này tuyệt đối không chỉ đơn giản là vì mình cùng nhi tử lão giao hảo. Trong chuyện này tuyệt đối phải có nguyên nhân đặc biệt.

Lục Vãn Vinh tâm tư xoay chuyển, quay nhìn Lạc Viễn, thấy hắn tuy cũng có chút nghi hoặc, nhưng cũng không quá giật mình. Lâm Vãn Vinh trong lòng chợt nhận định, tên tiểu Viễn này nhất định có dối gạt mình vài chuyện.

Vị sư gia hướng tới Lâm Vãn Vinh ôm quyền cười nói :
– Cung hỉ Lâm công tử. Trước đi đi, lão gia nhà ta đã đặc biệt giao phó, nhất định phải gặp bằng được Lâm công tử, chúc mừng người. Lão gia vì thân phận không cho phép, không thể tự mình đến đây chúc mừng, chỉ có thể giản lược biểu lộ tấm lòng thế này thôi, hi vọng công tử không lấy làm phiền lòng.

Lâm Vãn Vinh nghe giọng hắn nói đầy vẻ lấy lòng, cảm thấy vô cùng ngờ vực. Lạc Mẫn vốn là người đứng đầu Giang Tô. Tại Giang Tô này, cũng được xem là nhân vật lợi hại, không biết vì sao lại xem trọng mình như thế. Theo như ý mà vị sư gia này nói, nếu không phải vì quy củ trong quan trường, thì Lạc Mẫn đã đích thân đến chúc mừng rồi. Trời ạ, tỉnh trưởng đích thân tới đâu phải là chuyện nhỏ, lão Lạc này rốt cuộc là muốn gì đây?

Lâm Vãn Vinh có chút đau đầu, khẳng định không có ai biết được nguyên nhân việc này, đây chính là biểu hiện của thủ đoạn chính trị đây. Tuy trong lòng không ngừng tính toán, nhưng Lâm Vãn Vinh cũng là người tinh minh nhanh nhẹn, vội vàng ôm quyền đáp :
– Lưu sư gia sao lại nói như vậy, thịnh tình của đại nhân hôm nay, tiểu điếm cảm thấy hết sức vinh dự, được tổng đốc đại nhân để ý, ta vui mừng còn không kịp. Xin Lưu sư gia chuyển cáo giùm tới đại nhân, nhận được hậu ý của tổng đốc đại nhân, Lâm mỗ vô cùng cảm kích.

Lưu sư gia trong mắt đầy thâm ý, nếu là người thường, được Giang Tô tổng đốc đề tặng biển hiệu, hẳn đã phải cúi mình bái tạ nguyện ý trung thành làm việc cho người, nhưng tên Lâm Tam này lại vô cùng đơn giản, chỉ nói hai chữ “cảm kích” là xong, có thể nói hắn có chỗ khác thường, tối thiểu là tính cảnh giác của hắn rất cao.

Lâm Vãn Vinh cũng có nỗi khổ chỉ mình mình biết, hiện tại không biết rõ Lạc Mẫn này đang có ý đồ gì, hắn thật không dám nói cái gì mà “Khuyển mã chi lao”, việc chính trị này, một khi lỡ nhúng chân vào bãi lầy, có thể chết lúc nào không hay, tốt nhất là phải hết sức cẩn thận.

Lạc Mẫn tuy chỉ là phái một gia sư đi tặng biển hiệu, nhưng được Tổng đốc đại nhân tặng biển hiệu, cấp bậc của tửu lâu này đã không còn như xưa nữa. Lạc Mẫn cho phần lễ vật này quả thực là không phải nhẹ.

Tiếp đó Lạc Viễn đặc biệt kéo tới một đám bằng hữu, cùng với một ít bằng hữu của lão Đổng và hàng xóm xung quanh đến chúc mừng.

Thấy Lạc Viễn cũng thực sự coi trọng tửu lâu này, Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm thở dài, tên tiểu Lạc này cùng với lão tử nhà hắn giống nhau, đều là những nhân vật không đơn giản. Hắn kéo Lạc Viễn ra một bên, hỏi thẳng :
– Tiểu Lạc, có phải cha ngươi đã nói với ngươi cái gì không?

Lạc Viễn gật đầu đáp :
– Đại ca, cha nói đệ phải cố gắng thân cận với huynh, còn nói huynh là một nhân vật phi phàm, tất có ngày một bước lên mây, nói đệ phải cố theo đi theo huynh.

Lâm Vãn Vinh nhíu mày hỏi, trong long xoay chuyển không ngừng:
– Còn nói thêm điều gì đặc biệt nữa không?

Lạc Viễn cười khổ nói tiếp :
– Đại ca, cha không cho đệ nhúng tay vào việc trong quan trường, có nói với đệ cũng chỉ là nửa phần mà thôi, đệ chỉ có thể y lời làm theo. Huống chi đại ca người năng lực xuất chúng, là đệ tận mắt chứng kiến, đi theo huynh, tuyệt đối là không có gì phải lo.

Lâm Vãn Vinh hít một hơi, ngày đó ta cứ tự hỏi tại sao tiểu Lạc lại dễ dàng ưng thuận là Hồng Hưng như vậy, nguyên lại là do lão Lạc ở phía sau sớm đã có giao phó. Ta còn tưởng là do mị lực của mình có thể thu hút cả nam lẫn nữ chứ.

Lâm Vãn Vinh cười nói, hắn đã không nghĩ ra, liền không thèm nghĩ nữa, chỉ tổ nhức đầu thêm thôi.
– Hôm nay, nhà ngươi lại đem tặng bọn ta ba phần lễ vật, là nghĩa làm sao?

Lạc Viễn thấy đại ca không trách tội, cao hứng đáp :
– Đại ca, huynh không biết tình hình nhà đệ. Nhà đệ tuy chỉ có ba người, nhưng cũng chia ra làm ba phái, cha đệ một phái, đệ một phái, tỷ tỷ cũng một phái. Ba người tự thân vận động, không can thiệp vào việc của nhau. Huynh là đại ca của đệ, là bằng hữu của tỷ tỷ, là người mà cha đệ coi trọng, mỗi người một phần lễ riêng, đều là hết sức bình thường. Cha đệ hết sức tiến bộ, trước giờ chưa từng nhúng tay vào chuyện của đệ với tỷ tỷ. Bằng không, huynh nghĩ rằng đệ sao có thể dễ dàng đi những chổ ‘hoa lệ’ như vậy chứ.

Lão Lạc này quả thật có điểm thú vị. Ở thời đại này đa phần cha mẹ đều nghiêm khắc quản dạy con, Lạc Mẫn lại cho hai con tự do phát triển ‘tài năng’. Bởi vậy khó trách Lạc Viễn công tử thì cả ngày du lãng bên ngoài, còn vị Lạc Ngưng thiên kim tiểu thư cũng tự do tự tại, Lâm Vãn Vinh đối với lão Lạc này thật sự có điểm hứng thú.

Hai người nói chuyện trong chốc lát, thấy giờ lành đã đến, Lâm Vãn Vinh nhìn Đổng Thanh Sơn gật gật đầu, Đổng Thanh Sơn lền trực tiếp đi an bài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/04/2017 00:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 37
Phần 21 Khấu Thiên vương phủ, Khấu Lăng Hư bồi hồi tại trong rừng trúc tra xem báo cáo về dao ngôn truyền ở bên ngoài do Đường Hạc Niên chỉnh lý ra. Nhìn qua một lúc, lại đứng trong rừng trúc chắp tay yên lặng hồi lâu, mới lên tiếng hỏi: Việc này người thấy thế nào? Đường Hạc Niên nhíu mày nói: Không biết cuối cùng Ngưu Hữu Đức muốn làm trò quỷ gì? Khấu Lăng Hư: Xác nhận tin tức đều là do phía Tụ hiền đường thả đi ra? Đường Hạc Niên: Tin tức Thanh Nguyên Tôn vừa mắt Quảng Mị Nhi đích xác là do phía U Minh phủ tổng đốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 7
Phần 21 Trên bầu trời, chân khí của Lục Vũ giống như mây mù, đem toàn bộ thân thể bao vây, không gian chung quanh khẽ chấn động. Khí thế đó khiến cho Lục Thiếu Du nhíu mày. Lục Vũ có thực lực như vậy, cũng coi như đã rất mạnh rồi. Từ trước tới nay Lục gia luôn ẩn giấu thực lực, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ là không muốn người khác biết được. Bảo vật của Lục gia có lẽ là vô cùng không đơn giản. Ánh mắt Triệu Vô Quang hiện giờ tràn đầy vẻ lo lắng, người của Triệu gia đều bị tàn sát, khiến cho đầu hắn nóng lên, tất cả chuyện này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng