Lâm Vãn Vinh - Quyển 3

Phần 57

Lúc này trời đã tối hẳn, Lâm Vãn Vinh tìm Lão Lạc thương lượng về việc tìm tội chứng, liền bước theo hướng phủ Tổng đốc. Đi ngang qua con hẻm nhỏ, Lâm Vãn Vinh thấy có chút gì đó quen quen, hắn nhớ lại lần trước Đào Đông có dẫn theo vài tên gia nhân bao vậy mình ở chỗ này, hắn cười hắc hắc: “Giờ thì ngày đó đã trôi qua, thủ đoạn của Cao Tù dám chắc đã phát sinh hiệu lực, tiều Đào hiện thời phỏng chừng đang ngồi ở trong nhà tự xử, không biết làm sao mà nó lại biến hóa lớn như thế!”

Đang nghĩ đắc ý, hắn lại không kìm được phải cười ‘hô hố’ rộ lên. Đang muốn đi tiếp chợt nghe một tiếng quát phẫn nộ:
– Dâm tặc, hãy mau nạp mạng!

Thình lình ánh kiếm chói lòa, y như thể một con rắn độc bay nhanh về phía ngực của hắn.

Lâm Vãn Vinh bắt đắc dĩ quát:
– Mẹ nó, tại sao trước khi mỗi tiểu nữ thích khách trước khi ám sát đều phải nói một câu như vậy!

Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc né tránh lưỡi kiếm, thân thủ nhảy qua này rồi lại nhảy qua nọ trước mặt nữ thích khách, hai tay phóng ra như tia chớp nắm lấy cổ tay của nàng rồi cười nói:
– Ồ, đây há không phải là Đào tiểu thư sao, mấy ngày không gặp, sao nữ hiệp khách lại biến thành nữ thích khách thế?

Đào Uyển Doanh mặc nguyên một bộ đồ hắc y, vẻ mặt bừng bừng, sắc diện chuyển thành trắng bệt, trong mắt hiện lên tia quang mang phẫn nộ, liều mạng đâm kiếm tới tấp, muốn tiếp tục chém giết. Thế nhưng khí lực Lâm Vãn Vinh rất mạnh khiến cho nàng ta không tài nào cử động được.

– Dâm tặc, người hãy giết ta đi!
Đào Uyển Doanh nước mắt lã chã, phẫn nộ quát.

“Tùy vào người, muốn ta giết người thì không có cửa, tính cách người cương quyết như thế tại sao không tự sát đi?”

Lâm Vãn Vinh giả bộ như ngu ngơ hỏi lại:
– Dâm tặc? Đào tiểu thư, dựa vào đâu mà lại nói ra thế?

– Ngươi, ngươi…
Đào Uyển Doanh nghiến chặt rằng,nhìn hắn với vẻ đầy sỉ nhục, cười thảm:
– Người là đồ dâm tặc, làm nhục sự thanh bạch của ta. Ta hôm nay quyết sẽ giết chết ngươi sau đó sẽ tự sát để tạ tội với thiên hạ.
‘Ba..’ Một tiếng nhỏ vang lên, do chưởng lực mà Lâm Vãn Vinh đánh gãy trường kiếm trong tay nàng, Đào Uyển Doanh ‘a’ lên một tiếng, chỉ nghe Lâm Tam thét lên:
– Đủ rồi!

Một tiếng thét khiến cho không khí ở đây thập phần kinh hãi, trong lòng Đào Uyển Doanh đang muốn liều chết thì bị hắn dọa cho một cái. Lâm Vãn Vinh lạnh lùng hừ một tiếng:
– Đào tiểu thư, ngươi cứ luôn miệng nói ta là dâm tặc, vậy xin hỏi ta dâm ở nơi nào?

Dù cho mọi chuyện đều như cô nương này nói, thì chuyện như thế thì làm sao mà một nữ tử có thể mở lời mà kể lại, Đào Uyển Doanh hai mắt đỏ hoe chỉ vào hắn:
– Ngươi, chính ngươi đã đã làm nhục ta, ngày ấy ngươi đã đánh ta bất tỉnh, người, ngươi đã làm chuyện gì? Ta hôm nay quyết cùng người liều mạng…

Lâm Vãn Vinh đại nghĩa lẫm liệt đáp:
– Đào tiểu thư, mời ngươi nói cho rõ, rốt cuộc ta đã làm gì?

– Ngươi, ngươi đã làm nhục ta, ngươi phải chịu ngàn đao này, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi…
Đào Uyển Doanh đứng khóc hu hu, hận không thể ăn thịt uống máu hắn mới cam tâm.

– Làm nhục?
Lâm Vãn Vinh mở to hai mắt, vô tội nhìn Đào Uyển Doanh và nói:
– Chuyện này là như thế nào đây? Đào tiểu thư, ngươi không phải đã có hiểu lầm chứ. Ngày ấy ta ôm thái độ đã ôn hòa với các ngươi. Ta biết lệnh huynh muội hai người là bởi vì sự tình trên lầu Tinh Vũ Hàng Châu đối với chúng ta ghi hận trong lòng. Nhưng lòng dạ của Đại tiểu thư nhà ta phóng khoáng, nàng ta làm sao tính toán so đo với các người, chỉ tưởng sự tình như thế nên xem như xong, không lý tới nữa. Bằng không, cho dù đánh chết hai huynh muội ngươi ngay tại chỗ đó thì ngươi cũng không thể nào làm gì được.

Lâm Vãn Vinh miệng ngậm hoa sen, chuyện đen chuyển thành trắng, chẳng may sơ suất từ nào, một tia sơ hở cũng chưa từng lộ ra.

Đào Uyển Doanh thấy hắn vẻ mặt cực kỳ vô tội, không giống như người nói giả dối, trong lòng cảm thấy có chút mơ hồ, một dự cảm không rõ đang dâng lên trong lòng nàng, liền tức giận quát:
– Ngươi nói láo…

Lâm Vãn Vinh cười ha ha:
– Ta nói láo ư? Đào tiểu thư, ta Lâm Tam cùng trời đất phát thệ, nếu ngày đó có làm gì hoen ố sự thanh bạch của Đào tiểu thư, thì về sau này sẽ sinh ra con trai giống như hai con gà con.

Đoàn Uyển Doanh nổi giận mắng:
– Ngươi vô sỉ…

Lâm Vãn Vinh không chút phật lòng, cười ha hả:
– Đào tiểu thư, ngày đó từ Hàng Châu trở về, chúng ta đi một nhóm nhiều người với Đại tiểu thư cùng một chỗ, đi rất là vội vàng, không dừng nơi nào mà nhàn nhã, làm gì có tâm tình nào mà làm nhục ngươi? Đại tiểu thư là loại người thế nào? Đâu phải là loại lang độc, cũng đã từng cùng ngươi kết giao đã lâu. Ta cũng đâu phải là côn trùng rắn rít. Lại nói, ta tuy là người phẩm vị không cao, nhưng tuyệt đối cũng không kém, không phải là loại người thấy sắc đẹp nào cũng ham mê. Ngươi như vậy là ngậm máu phun người, nói ta làm nhục ngươi. Đối với ta danh tiếng vô cùng quan trọng, nếu như ngươi không xin lỗi ta thì ngày mai ta sẽ đến Phủ doãn đánh trống minh oan, cáo trạng Phủ Kim Lăng nữ quan nhân Đào Uyển Doanh làm nhục thanh danh của ta, xin Phủ doãn đại nhân trả lại cho ta sự công đạo.

Nói về đấu võ mồm thì không ai có thể là đối thủ của Lâm Văn Vinh, Đào Uyển Doanh không tin hắn nhưng là Tiêu Ngọc Nhược thì hoàn toàn tin tưởng, Tiêu tiểu thư tuyệt nhiên không phải là loại người dung túng hạ nhân làm chuyện hành hung người.

Chẳng lẽ thật sự không phải hắn ta? Vậy là sau khi ta hôn mê đã bị kẻ khác… điều này không thể được, những lời nói sau đều không thể lọt vào tai nàng, nàng chỉ vào Lâm Tam:
– Ngươi, ngươi nói đều là sự thật sao?

Ta chết mất! Tiểu nữ này quá dễ trêu ghẹo, Lâm Vãn Vinh trong lòng như nở hoa nhưng vẻ ngoài vẫn lộ vẻ nghiêm nghị:
– Đào tiểu thư, cô thấy rồi đó, đấu võ mồm ngươi đấu không lại ta, đánh nhau thì lại càng không phải là đối thủ của ta, ta có cần phải nói dối trước mặt ngươi không? Lại nói, ta trời sanh đã không biết đặt điều nói dối.

– Ngươi, ngươi thật sự không có làm…!
Tiếng của Đào Uyển Doanh càng lúc càng run rẩy nhìn hắn với vẻ khẩn trương. Nếu như những gì mà Lâm Tam đã nói thì mọi chuyện không phải do hắn gây ra, chuyện này thật là đáng sợ, sớm biết như thế đã không gây khó dễ cho Lâm Tam. Đào Uyển Doanh mặt không còn một giọt máu, khẽ run rẩy đứng lên…

HẾT QUYỂN 3

Bạn vừa đọc xong Quyển 3, đọc tiếp Quyển 4 tại đây: http://truyensextv1.com/lam-van-vinh-quyen-4-full/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Lâm Vãn Vinh” tại đây: http://truyensextv1.com/tag/tuyen-tap-lam-van-vinh/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/04/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 2
Phần 57 Nghe thấy tiếng của Mạc Thiện Ny, Lý Mộ Hoa có phần giận dữ, trừng mắt nhìn cô ấy, rồi đáp: Cô Mạc, xin cô chú ý cho lời ăn tiếng nói của mình, hôm nay tôi là kẻ bị hại, là Lý Mộ Thành muốn hãm hại tôi, nhưng may thay Lý Mộng đến kịp thời, cho nên mới thay đổi toàn cục đấy. Tôi là kẻ không liên quan. Không liên quan? Anh nghĩ rằng chúng tôi mù hết rồi à!? Anh còn vô liêm sỉ hơn Lý Mộ Thành, càng không đáng là con người! Mạc Thiện Ny cười nhạt đáp lại. Khuôn mặt của Lý Mộ Hoa trở lên khó coi hơn, nhíu mày...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Quan Trường – Quyển 6
Phần 57 Hạ Tưởng nhức đầu, thế nào lại có chuyện lung tung lộn xộn như vậy? Tôi liền cảm thấy phải nhắc nhở anh một chút, Phó Tiên Phong nhất định sẽ tìm đến làm phiền anh, tôi hiểu anh ấy lắm. Tuy rằng tôi chẳng thích gì anh ấy, nhưng anh ấy lại rất yêu quý tôi, cho rằng phải chiếu cố tôi, tôi thì cảm thấy sự chiếu cố của anh ấy như là trói buộc vậy, nhưng anh ấy lại mặt dày mày dạn cho rằng theo thói thường thì chuyện của tôi anh ấy phải có trách nhiệm. Nghĩ sao, tôi mà cần anh ấy yêu quý sao? Phó Tiên Tiên nói chuyện rất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 30
Phần 57 Mọi người há hốc mồm, bọn họ không ngờ tới Thánh Linh giáo lại có nhiều khôi lỗi cùng với yêu thú như vậy. Đại quân yêu thú đã đủ khủng bố, từ cấp độ nào mà nói, khôi lỗi so với yêu thú còn cường hãn hơn nhiều. Người Thần Kim các trong tay đều có khôi lỗi, thế nhưng so với số khôi lỗi của Thánh Linh giáo, quả thực có chút khó coi. Huống chi lúc này ba sơn môn vì âm thầm đối phó với Thánh Linh giáo, vì không để cho người khác chú ý, cho nên số lượng cường giả mang tới không nhiều. Huống chi cường giả ba sơn môn này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng