Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Phần 13

Chúng tài tử nghe xong câu thơ thảy đều biến sắc. Nguyên lai câu thơ này không chỉ có ngâm vịnh xuôi ngược về mùa xuân, mà mười chữ kia còn bao hàm một bài thơ thất ngôn tuyệt cú, tách ra ngâm xuôi ngược sẽ thành:

“Oanh đề ngạn liễu lộng xuân tình
Liễu lộng xuân tình dạ nguyệt minh
Minh nguyệt dạ tình xuân lộng liễu
Tình xuân lộng liễu ngạn đề oanh.”

Dịch:

“Oanh ca cành liễu rạng xuân tình
Liễu rạng xuân tình đêm sáng trăng
Trăng sáng đêm tình xuân rạng liễu
Tình xuân rạng liễu oanh ca cành”

Lâm Vãn Vinh cũng thầm lè lưỡi. Lạc lão đầu này, ra một câu thơ, bên trong còn làm nhiều bẫy móc như vậy, ngất, rõ ràng là không muốn người ta đáp được mà, lão tử sẽ không cho ngươi được như nguyện.

Tiếp theo câu của Lạc Mẫn chính là câu vịnh mùa hè. Nhưng quả thật quá khó khăn, Ngô Tuyết Am và Triệu Khang Ninh nhìn nhau không dám đáp lời, Lạc Mẫn này quả không hổ là tài trạng nguyên a.

Tổng đốc đại nhân đưa mắt nhìn một lượt, cười nói: “Bốn vị công tử, có thể tiếp được chăng?” Thấy không có người trả lời, lão lại hỏi lần nữa, trên mặt tiếu ý càng đậm.

Ở sau đài, Xảo Xảo vội la lên: “Lạc đại nhân ra đề khó như vậy, chẳng lẽ không muốn chọn rể cho tỷ tỷ?”

Lạc Ngưng cũng hung hăng dậm chân: “Phụ thân đang làm gì thế không biết? Rõ ràng ta không nguyện ý kén chồng, người lại kiên quyết bắt ta tới, hôm nay khó khăn lắm đại ca mới tiến vào được tứ cường, người lại ra đề mục như vậy làm khó dễ đại ca, thật sự là hận chết đi được.”

Xảo Xảo thè lưỡi đáng yêu, trong lòng cười thầm, Lạc đại nhân không chỉ làm khó một mình đại ca, ngươi sao không đi mà nói.

Lạc Ngưng khe khẽ thở dài, bảo: “Xảo Xảo, kỳ thực việc này cũng không phải đơn giản như vậy, ngày lễ thượng thọ của tổ mẫu ta khi trước, Ninh tiểu vương gia kia cũng nhờ người trực tiếp tới nhà cầu thân…”

“Cầu thân?” Xảo Xảo cả kinh hỏi: “Vậy tỷ tỷ người có đáp ứng hay không?”

Lạc Ngưng cười khổ nhìn nàng, nói: “Nha đầu ngốc, nếu đáp ứng rồi, còn có việc chiêu thân này không?”

Xảo Xảo gật đầu đáp: “Ta hiểu rõ rồi. Nguyên lai đại nhân mượn hội thi thơ chọn rể để cự tuyệt tiểu vương gia.”

Lạc Ngưng khẽ nói: “Chọn rể chỉ là một phương diện, phía sau còn có rất nhiều việc nữa, đó là sự liệu định và hy vọng của phụ thân, cũng không phải chuyện mà nữ tử chúng ta có thể quản. Khi phụ thân đem tin kén rể công bố ra ngoài, ta còn không biết, dựa vào ý tứ của ta, ta tuyệt không muốn làm chuyện nhàm chán này, nhưng phụ thân cũng có nỗi lo lắng của người, cuối cùng người cũng đáp ứng ta, việc kén rể này nhất định là phải người ta chọn mới được”.

“Muội rõ rồi, cho nên tỷ mới muốn đại ca nhất định phải tới tham gia hội thi thơ này, có tài học hay không, trúng ý hay không trúng ý, đều là do người định đoạt.” Xảo Xảo chợt hiểu ra.

Lạc Ngưng ngượng ngùng gật đầu, không dám nói thêm gì nữa.

“Không biết công tử nào có thể tiếp tục câu trên?” Lạc Mẫn mỉm cười hỏi lại lần nữa.

Người trong sảnh đối mặt nhìn nhau, nguyên lai còn nghĩ bốn chọn hai có thể xảy ra một phen kịch chiến liều mạng, nào đâu biểt rằng một đề này của Tổng đốc đại nhân liền làm tất cả tài tử khó có thể trụ được, không chỉ Ninh tiểu vương gia, Ngô Tuyết Am không có phản ứng, ngay cả Lâm Tam kinh người kia cũng trầm mặc. Như thế chẳng phải là không ai có thể tiến lên bước nào sao?

“Đại ca, mau lên!” Lạc Viễn và Thanh Sơn thấy vậy âm thầm lo lắng, không ngừng ra dấu.

Nhìn bộ dáng Lạc Mẫn bụng to âm thầm đắc ý, Lâm Văn Vinh nhịn cười không được, thấy trong đại sảnh cực kỳ yên tĩnh, hắn liền đứng dậy cười nói: “Lạc đại nhân, tại hạ muốn ngâm một bài thơ.”

Mọi người trong sảnh thấy có kẻ đứng lên, nhất thời liền náo động, hơn nữa là Lâm Tam “ngựa đen” một đường thẳng tiến vượt quan, càng thêm trở nên hưng phấn, nhưng vừa nghe hắn muốn ngâm thơ, lại đều có chút thất vọng, đây là thơ nối nhau, ngươi ngâm thơ làm cái gì? Không tiếp được câu thơ của Lạc đại nhân, vậy cuộc tỉ thí này cũng không cần tiến hành nữa.

Ngô Tuyết Am vòng trước mất mặt, đối với Lâm Vãn Vinh có ân oán, nghe thấy lời này của hắn, nhịn không được cười lạnh: “Đây là thơ tiếp thơ, ngươi ngâm một bài thơ có tác dụng gì?”

Lâm Vãn Vinh cười dài ba tiếng nói: “Có tác dụng hay không, ngươi nghe xong sẽ biết.”

Lạc Mẫn đưa mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, cười nói: ‘Lâm công tử, thơ hay ho thế nào mà khiến công tử có nhã hứng như thế? Xin mời vịnh nghe xem.”

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu lớn tiếng ngâm:

“Hương liên bích thủy động phong lương
Thủy động phong lương nhật nguyệt trường
Trường nguyệt nhật lương phong động thủy
Lương phong động thủy bích liên hương.”

Dịch:

“Sen thơm nước biếc động gió lay
Nước động gió lay nhật nguyệt này
Này nguyệt nhật lay gió động nước
Lay gió động nước biếc hương sen”

Mọi người trong sảnh còn chưa hiểu rõ, sắc mặt Ngô Tuyết Am đã đại biến. Triệu Khang Ninh cùng Hầu Dược Bạch chợt hiểu ra, thần sắc đều lộ vẻ không thể tin được.

Lạc Ngưng yên lặng ngâm hai lần, đột nhiên hét lớn: “Lâm đại ca thắng rồi.”

“Xuỵt!” Xảo Xảo giơ ngón trỏ lên, ý bảo hai người đang nghe lén, đừng để cho người ta biết. Nàng đối với bản lĩnh của đại ca đã biết qua, dù lạ cũng không thấy lạ nữa, nghe vậy cũng không hỏi nhiều, cười hì hì nói: “Ngưng tỷ tỷ, lần này người yên tâm rồi, ta sớm đã nói qua, đại ca từ trước đến giờ không làm ai thất vọng.”

Lạc Mẫn vỗ tay cười nói: “Hay, hay, Lâm công tử quả nhiên tài học phi phàm, một cửa này liền chỉ có ngươi thông qua.”

Ngoài trừ vài người ra, những kẻ khác đều là không hiểu rõ bí ẩn trong đó, một công tử dưới đài đứng lên hỏi: “Lạc đại nhân, trận này vì sao Lâm Tam thắng? Đệ tử chưa hiểu rõ lắm.”

Lạc Mẫn cười bảo: “Vậy ta liền vì mọi người giải thích một phen. Lão hủ đưa ra một câu vịnh xuân, câu thứ hai ngâm ứng với hạ, Lâm công tử ngâm bài thơ này đúng là từ câu thơ xuôi ngược nối tiếp mà thành, câu vịnh sau của hắn chính là: Hương liên bích thủy động phong lương nhật nguyệt trường” (Sen thơm nước biếc động gió lay nhật nguyệt này).

Mọi người suy nghĩ kỹ càng một lúc mới hiểu được, trong chốc lát tiếng vỗ tay rộ lên dài mãi không ngừng. Lạc Mẫn ra đề này rõ ràng rất khó khăn, gia đinh Lâm Tam kia có thể đáp lại, thật tài năng không tồi.

Lâm Vãn Vinh đứng dậy vái chào lại, cười nói: “Ngẫu nhiên thôi, đa tạ đa tạ.”

Thơ xuân hạ thu đông này vốn là bốn câu, hiện chỉ có xuân hạ không có thu đông, ba người kia lại chẳng tiếp được, thật sự có chút tiếc nuối. Lâm Vãn Vinh thấy Lạc Mẫn ánh mắt đảo quanh, không ngừng phóng tới phía mình. Chẳng lẽ lão đầu này muốn bắt ta đối tiếp cả thu đông, ta ngất, đừng có đùa ta nữa, hắn vội vàng lớn tiếng hỏi: “Lạc đại nhân, trận này là ai thắng?”

Thơ tiếp nối chỉ có một mình hắn đáp được, ai thắng ai thua đã rõ ràng, vốn là bốn chọn hai quyết đấu, nhưng chỉ có một, cuộc thi tài lớn này xem như kết thúc rồi. Để Lâm Tam hạ hết các cửa, tự nhiên có người không phục.

Lạc Mẫn vừa muốn trả lời, đã thấy Trình Đức kia đứng dậy lên tiếng: “Chậm đã, Lạc đại nhân, chư vị đại nhân, nói là bốn trận tỉ thí, như thế nào mới thi ba vòng đã muốn kết thúc, theo hạ quan xem ra, để cho công bình, hay là thi lại một vòng cho thỏa đáng, cũng để chúng ta cùng chư vị tài tử một phen mãn nhãn, chư vị nói có phải không?”

Mọi người vốn không muốn thấy hội thi thơ đặc sắc vội vàng chấm dứt như thế, đều ầm ầm hưởng ứng khen phải. Lạc Ngưng ở sau đài dậm chân bực tức: “Những người này, sao có thể nói không giữ lời.”

Lạc Mẫn nhìn sang Lâm Vãn Vinh như muốn hỏi ý kiến của hắn. Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm mắng, lão đầu nhà người, ngay cả hạnh phúc của nữ nhi ngươi cũng không màng sao? Còn giả vờ hỏi ta làm gì.

Triệu Khang Ninh nháy mắt ra dấu với tài tử kinh thành Ngô Tuyết Am, Ngô Tuyết Am liền đứng dậy nói: “Tạ Trình đại nhân và các vị đại nhân cho ba người đệ tử một cơ hội, đệ tử muốn đại diện cho tiểu vương gia cùng Hầu huynh, hướng tới Lâm công tử thỉnh giáo một phen.”

Hầu Dược Bạch vừa muốn cất lời, Triệu Khang Ninh hung hăng trừng mắt nhìn hắn. Hầu công tử e ngại quyền thế của tiểu vương gia liền không dám mở miệng, dĩ nhiên liền bị Ngô Tuyết Am kia đại biểu rồi.

Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười: “Ngô công tử nói hay lắm, việc đấu thơ này vốn cực kì công bằng, lúc nãy vòng cuối chư vị huynh đài khiêm nhượng, nhường tiểu khả thắng, Ngô công tử đã mất đi cơ hội, như thế nào lại muốn thỉnh giáo chứ?”

Ba kẻ kia bị thua là mọi người tận mắt nhìn thấy, Lâm Văn Vinh vừa hỏi như thế, Ngô Tuyết Am nhất thời á khẩu. Người xem bên dưới trở nên nóng nảy, hét lên: “Thi lại một vòng, thi lại một vòng…”

Lâm Vãn Vinh cười nói: “Bất quá, mọi người thanh thế nhiệt liệt như vậy, Ngô huynh lại thành tâm như thế, tiểu khả nếu không đồng ý, vậy cũng quá bất cận nhân tình rồi. Dù sao quy củ chỉ là quy củ, cũng chẳng phải không sửa được. Không bằng như vậy đi, tại hạ tại hạ đưa ra một phương pháp trung hòa, Ngô huynh ngươi tự mình rót trà, đưa tới trên tay tiểu khả, gọi một tiếng Lâm tiên sinh, chúng ta liền thi lại một vòng cũng không có gì là không thể.”

Biện pháp này là muốn ép Ngô Tuyết Am nhận thua bái sư, cho dù trận cuối cùng hắn có thể lật ngược tình thế, nhưng lễ tôn sư này đã cử hành, như thế thắng cũng bằng không thắng. Người đọc sách cực kỳ thanh cao, lúc này lại là hai bên đấu thơ dưới con mắt trừng trừng của mọi người, Ngô Tuyết Am sao nguyện thấp hơn kẻ khác một cái đầu, hừ một tiếng nhưng chẳng nói lời nào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hai nàng les muốn có con - Tác giả The Kid
Tại thành phố Hồ Chí Minh, trong một căn nhà nhỏ, hai cô gái Bo và Bông nằm ôm nhau trên giường. Hai cơ thể trần truồng vuốt ve lẫn nhau, cả hai vừa trải qua một đêm làm tình mệt mỏi. Tao yêu mày quá. Mày có yêu tao không? Tao cũng yêu mày. Vậy hai đứa mình sống bên nhau suốt đời nhé. Đồng ý. Bo và Bông chơi thân với nhau đã lâu, cả hai đều đồng tính và họ yêu nhau. Dọn về ở chung trong một căn nhà, hai người luôn yêu thương nhau, những lúc vui thì đè nhau ra làm tình. Cuộc sống của hai người hơi buồn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 23
Chung quanh vang lên tiếng nghị luận, tựa hồ có không ít người nhận ra nhóm người vừa xuất hiện. Hừ, các hạ dám nháo sự trong Huyết Dực yêu thành, ngươi đã tới lộn chỗ rồi! Lão giả nhìn Thiên Độc Yêu Long, một chiêu vừa rồi cũng làm cho hắn biết thực lực của đối phương không dễ trêu chọc, nhưng không thể phá hủy quy củ trong yêu thành. Lại là Huyết Dực Yêu Bức bộ tộc, ta còn có chuyện cần làm, ngươi đừng làm chậm trễ thời gian của ta, nếu không ta san bằng tòa phá thành này của ngươi! Thiên Độc Yêu Long quát một tiếng, vừa biết tin...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Tru Tiên
Điền Bất Dịch đứng dậy, nhìn Lâm Kinh Vũ một lượt từ trên xuống dưới, sắc mặt khó coi vô cùng, lạnh lẽo nói: “Hảo bản sự! Hảo sát khí!” Tề Hạo khe khẽ bảo Lâm Kinh Vũ: “Sư đệ, mau tạ lỗi đi.” Lâm Kinh Vũ tuổi nhỏ khí cường, chau đôi mày lại, đạp lên một bước, nhưng là để đối diện với Trương Tiểu Phàm đang đứng một bên: “Tiểu Phàm, vừa rồi là ta không đúng, chỉ nói là thử xem hai đứa tu hành đến thế nào, nhưng xuất thủ lại không cẩn trọng, xin lỗi mi.” Trương Tiểu Phàm trong lòng thực rất lo lắng cho bạn, nhưng miệng thì chỉ thốt...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng