Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Phần 36

Lâm Vãn Vinh cùng hai vị tiểu thư nhìn liên đăng (đèn hoa sen) nhẹ bay, ba người đứng lặng lẽ, liền như viên đất chìm nhập vào trong biển người, chẳng ai thấy rõ tung tích của họ.

Giương mắt nhìn vầng sáng lấp lánh như ngọc giữa không trung, nữ tử đứng trên đỉnh lâu khe khẽ thở dài, ánh mắt vô ý đảo qua đám người ồn ã vui đùa, nhưng chẳng chú ý đến ba hòn đất giữa biển người ngàn vạn.

Quầng mắt lệ quang long lanh, nữ tử điểm nhẹ bàn chân, trong nháy mắt hóa thành chim hồng mỹ lệ bay dưới bóng nguyệt, biến mất giữa màn đêm mênh mông.

Nhìn đôi liên hoa đăng kia từ từ bay quá đỉnh đầu, Tiêu Ngọc Sương mừng rỡ vỗ tay nói: “Không biết là tiểu thư nhà ai phóng hoa đăng, thật sự đẹp mắt. Chắc rằng vị tỷ tỷ này nhất định đang tương tư về tình lang rồi.”

Liên hoa đăng càng bay càng cao, phảng phất như có ngàn vạn hương hoa tỏa ra, khiến người ta mắt hoa hồn mê, trở thành cảnh quan đẹp nhất trong hội hoa đăng. Vô số si nam oán nữ hai tay chắp lại, thành kính cúng bái, thần sắc cực kỳ thành tín.

Trong cõi u minh tựa hồ như có một cỗ lực lượng kêu gọi chính mình, ánh mắt Lâm Vãn Vinh đưa tới đỉnh lâu kia, chỉ thấy ánh trăng sáng trên không, muôn dặm bàng bạc, chốn kia mênh mông trống trải, nào đâu thấy bóng người.

“Ngươi đang nhìn cái gì?” Đại tiểu thư thấy hắn sững sờ, vội nhẹ giọng hỏi.

“Tửu lâu kia, ta muốn đi xem sao” Lâm Vãn Vinh kiên định nói.

Đại tiểu thư ừ một tiếng: “Tửu lâu? Cũng vừa hay, đi đường nhiều ngày như vậy rồi, rốt cục đã tới kinh thành, chúng ta liền đến chỗ nào đó hưởng dụng tử tế một phen, coi như chúc mừng. Cho phép ngươi uống chút rượu, nhưng không được gây chuyện.”

Lâm Vãn Vinh cười ha ha, cách quản lý của Đại tiểu thư càng ngày càng thêm nhân tính, có tiền đồ đây.

Mấy người thấy tửu lâu kia tọa lạc chính giữa đường, vị trí địa lý cực tốt, cao chừng năm sáu tầng, khí thế hùng vĩ, lộng lẫy huy hoàng, là tòa tửu lâu phồn hoa nhất trên đường lớn này.

Lâm Vãn Vinh nắm hai vị tiểu thư, thật vất vả mới chen được tới trước tửu lâu, chỉ thấy tửu lâu kia từ trên xuống dưới, khắp nơi treo các loại hoa đăng lớn nhỏ khác nhau, chính giữa là một tấm biển vàng, trên đề bốn chữ to “Vân Lai Tiên Cảnh”.

Trời ạ, quán ăn cũng lấy tên như vậy? Thật sự là phong nhã quá mức rồi.

Lâm Vãn Vinh cười ha ha, Đại tiểu thư kéo hắn, chỉ vào mấy chữ nhỏ trên hoành phi nói: “Ngươi xem.”

Mới rồi chỉ thấy mấy chữ to kim quang lấp lóe mà lại bỏ qua mấy chữ nhỏ ở góc. Được đại tiểu thư nhắc nhở, hắn ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy dưới hoành phi kia còn đề mấy chữ nhỏ “Từ Vị đề”.

Tửu lâu này cũng được Từ lão đầu đề tự? Quả nhiên rất phong nhã, vậy càng phải đi xem rồi, Lâm Vãn Vinh gật đầu cười nói: “Hai vị tiểu thư, chúng ta ở chỗ này ăn uống thôi.”

Ba người đang muốn lên lầu, lại có một tiểu nhị khuôn mặt tươi cười ngăn họ lại: “Chư vị khách quan, thật không khéo. Tối này Vân Lai Tiên Cảnh của chúng ta được người bao trọn rồi, không thể tiếp đãi khách. Mời các vị đi tìm chỗ khác vậy, thật xin lỗi, thật sự xin lỗi!”

Tửu lâu bị người bao hết, đây cũng là chuyện thường, huống chi một ngày lễ lớn như hội hoa đăng này càng không phải nói nữa. Thái độ của tiểu nhị này cũng không tệ, Đại tiểu thư gật gật đầu muốn rời đi, Lâm Vãn Vinh trong lòng còn vướng mắc tới người thả liên hoa đăng trên đỉnh lâu, trong lòng luôn có chút không cam chịu, phảng phất như nếu bỏ qua nơi này, sẽ bỏ qua rất nhiều thứ.

“Vị huynh đệ này, thật sự là không lên được sao? Hai vị tiểu thư nhà ta từ xa đến, đặc biệt tới nơi đây thưởng đăng, đó là vì ngưỡng mộ danh tiếng của Vân Lai Tiên Cảnh, lúc này ba chỗ ngồi cũng không nặn ra được sao ?” Lâm Vãn Vinh hỏi.

Tiểu nhị kia tỏ vẻ khó khăn: “Vị lão huynh này, không nói dối ngươi, hôm nay Vân Lai Tiên Cảnh chúng ta là do các công tử tiểu thư của Kinh Hoa học viện bao để thưởng đăng và đoán mê đăng. Bọn họ đã dặn dò rồi, không muốn những người rảnh rỗi quấy rầy, tính khí của các công tử tiểu thư đó đều khó hầu hạ, lão huynh ngươi không nên muốn làm khó ta nữa.”

“Kinh Hoa học viện?” Nhị tiểu thư cả kinh, lập tức hưng phấn giữ chặt tay Tiêu Ngọc Nhược hỏi: “Tỷ tỷ, Kinh Hoa học viện này chẳng lẽ chính là nơi ta muốn xin học phải không?”

Đại tiểu thư gật đầu nói: “Trong kinh thành nghĩ rằng chỉ có một Kinh Hoa học viện, hẳn là đúng rồi.”

Ngọc Sương nhất thời trở nên hưng phấn, Tiêu phu nhân cho phép nàng tới kinh thành cầu học, liên hệ cho nàng Kinh Hoa học viện này. Lâm Vãn Vinh cũng sửng sốt một chút, Kinh Hoa học viện? Đây chẳng phải đại học trong truyền thuyết sao? Bọn quái quỷ này hẳn có rất nhiều tiền, vừa ra tay đã bao cả một tửu lâu lớn như thế.

Ba người vốn có thể tùy tiện tìm một quán rượu để giải quyết vấn đề cơm nước, nhưng bây giờ nghe đến tên Kinh Hoa học viện, Nhị tiểu thư lòng tràn đầy mong đợi, Lâm Vãn Vinh cũng có nỗi lo nghĩ, muốn lên lầu xem sao. Đang khi mấy người đang chần chừ, bên ngoài đi tới một vị công tử thân mặc áo hoa, mang theo hai gã sai vặt lên thẳng trên lầu.

Tiểu nhị kia vội vàng tiến lên chào hỏi: “Điền công tử, ngài tới rồi? Các vị công tử tiểu thư đều chờ ở bên trên.”

Thanh niên kêu là Điền công tử này phong lưu lỗi lạc, tiêu sái bất phàm, gật đầu ừ một tiếng nói ” Chỉ Tình tiểu thư và Điệp công tử đã tới chưa?”

Tiểu nhị vội vàng đáp: “Hai vị ấy còn chưa đến, bất quá các công tử tiểu thư khác sớm đã tới rồi.”

Điền công tử ừ một tiếng, đang muốn đi lên lầu, khi ngang qua bên người hai vị tiểu thư, vô ý liếc qua một cái, nhất thời trong mắt sáng lên, cước bộ dừng lại, vuốt lại y phục vài cái, xoay người lại tiêu sái hành lễ nói: “Xin hỏi hai vị tiểu thư cũng là tới tham gia hội hoa đăng của Kinh Hoa học viện sao? Trước đây ta thế nào chưa hề gặp qua hai vị?”

Mắt hắn hiện nét cười, sắc mặt ân cần, phong độ khí thế đều là bất phàm, ánh mắt hòa nhã hạ xuống trên mặt hai vị tiểu thư, làm cho người ta vừa thấy đã sinh ra hảo cảm. Những kẻ khác tự nhiên đều bị hắn bỏ rơi ra ngoài.

Xinh đẹp luôn luôn là tốt a, khắp nơi đều có người chào hỏi. Lâm Vãn Vinh trong lòng khinh bỉ, nhưng lại không làm gì được, cũng không thể tiến lên đánh bẹp tên khỉ gió dám mạo muội đặt câu hỏi này xuống đất.

Đại tiểu thư vui vẻ cười đáp: “Công tử quá thủ lễ rồi, tỷ muội chúng ta không phải là người kinh thành mà mới ở xa đến, từ lâu nghe đại danh của Vân Lai Tiên Cảnh, hôm nay lại vừa gặp Tết nguyên tiêu, liền muốn đến xem hội hoa đăng náo nhiệt.”

Điền công tử ồ dài một tiếng, ân cần nói: “Nguyên lai là vậy, hai vị tiểu thư xinh đẹp như thế, tựa tiên tử thoát trần, không biết là từ đâu đến, chẳng lẽ là Hằng Nga trong cung trăng hạ phàm?”

Nhị tiểu thư tuổi còn nhỏ, nghe vị công tử này trước mặt mọi người tán tụng hai nàng, trên mặt không khỏi nóng lên, ngượng ngùng cúi đầu.

Ngất, da mặt so với lão tử còn dày hơn a. Lâm Vãn Vinh hừ một tiếng, lão bà của ta cần ngươi tới khen đẹp sao. Ngọc Sương len lén kéo kéo tay hắn, khuôn mặt tươi cười hé ra, ôn nhu nói: “Tên xấu xa, ta vẫn thích ngươi khen ta xinh đẹp.”

Đại tiểu thư cười thản nhiên: “Công tử khen sai rồi, ngu tỷ muội từ Kim Lăng đến.”

Điền công tử kia cả kinh: “Nguyên lai là Giang Nam giai lệ (tươi đẹp), khó trách tươi trẻ thoát tục, tướng mạo bất phàm như thế. Hai vị tiểu thư vì sao không lên lầu ngắm hoa đăng?”

“Ồ, hai vị tiểu thư của ta vừa muốn lên lầu ngắm hoa đăng, chỉ là vị huynh đệ này nói, tòa tửu lâu này đã bị ngươi cùng đồng bạn bao rồi, cho nên chúng ta mới không lên.” Lâm Vãn Vinh hì hì cười nói.

Điền công tử kia vốn muốn cùng hai vị tiểu thư nói chuyện, nhưng thấy lúc này một tên gia đinh tiến đến xen miệng vào, cắt đứt lời nói của tiểu thư, nhịn không được nhướng mày, thầm nghĩ tên hạ nhân này thật không có quy củ.

Nhưng thấy hai vị tiểu thư người ta không có nói gì, hắn cũng không tiện phát tác, chỉ đành cười xấu hổ: “Đường đột! thật sự đường đột với giai nhân a! Chuyện này tất nhiên có chút hiều lầm, tại hạ Điền Văn Kính, cùng chư vị hảo hữu của Kinh Hoa học viện hẹn tối nay đến đây thưởng đăng, mới bao hết tửu lâu này, một là tránh được người khác quấy rầy, hai là đoán đăng mê (câu đố trong đèn), chơi đùa vui vẻ. Dựa theo quy củ của chúng ta, người nào đoán được đăng mê đều có thể lên lầu thưởng đăng, không nghĩ tới bởi vậy làm phiền hai vị tiểu thư, thật sự lỗi quá lỗi quá. Tại hạ hướng tới hai vị tiểu thư bồi tội, cũng xin mời hai vị tiểu thư lên lầu cùng thưởng hoa đăng.”

Đại tiểu thư nhìn Lâm Vãn Vinh một cái, tuy không biết hắn vì sao phải lên Vân Lai Tiên Cảnh, nhưng nếu hắn muốn vậy tự nhiên là có đạo lý, huống chi muội muội cũng muốn lên gặp những tài tử tài nữ của Kinh Hoa học viện một phen, liền mỉm cười nói: “Nguyên lai là phải đoán đăng mê mới được lên lầu? Vậy cũng không trách được. Hai tỷ muội chúng ta mạo muội quấy rầy đã là không nên, càng không thể phá hoại quy củ, vậy xin mời Điển công tử lấy một hoa đăng đem lại, tiểu nữ tử đoán thử một phen.”

“Thì ra tiểu thư còn là tài nữ, thất kính thất kính.” Điền công tử kia trong mắt hiện lên một tia sáng, trên mặt càng phát ra nụ cười sốt sắng: “Mê đăng này cũng chỉ là chơi thôi, tùy tiện làm ra, tiểu thư không cần để ý. Không bằng hôm nay do Điển mỗ làm chủ, xin mời hai vị tiểu thư cùng tiến lên lầu, thưởng thức cảnh đẹp hoa đăng và mừng năm mới thịnh vượng.”

Đại tiểu thư mỉm cười không nói gì, Lâm Vãn Vinh đưa tay kéo mấy tràng hoa đăng treo lơ lửng bên cạnh lại, trong lòng nghĩ thầm: “Năm mới thịnh vượng? Nói y như thật vậy. Ai mà tin nổi ngươi thì ngày mai liền quay lại thành năm cũ mất.”

Vị Điền công tử kia thấy Đại tiểu thư thái độ kiên quyết, bất đắc dĩ gật đầu, chỉ vào các loại hoa đăng treo trên lầu, ân cần cười nói: “Vậy xin mời tiểu thư chọn một cái.”

Đại tiểu thư quay về Ngọc Sương phất tay nói: “Muội muội thay ta chọn nhé.”

Nhị tiểu thư gật đầu, ngón tay nhỏ nhắn duỗi ra, chỉ vào một chiếc hồ điệp đăng (đèn bươm bướm) nói: “Vậy thì cái này.”

Tiểu nhị của tửu lâu vội vàng giơ sào trúc lấy đèn kia xuống, Điền công tử hai tay đưa tới trong tay Đại tiểu thư ân cần nói: “Xin mời hai vị tiểu thư mở mê diện (lời gợi ý).”

Đại tiểu thư gật đầu, lấy ra mảnh giấy trong đèn kia đưa cho tiểu nhị, tiểu nhị lại chuyền cho Điền công tử.

Điền công tử nhìn mê diện sửng sốt một chút thì thầm: “Tiểu thư, đây là một câu đố. Ngộ thủy tắc thanh, ngộ hỏa tắc minh (Gặp nước thì xong, gặp lửa thì sáng). Hãy đoán một chữ.”

Cái loại đề mục lòng vòng này là thứ Lâm Vãn Vinh am hiểu nhất, hắn tính toán trong chốc lát đã có đáp án. Nhìn lại Đại tiểu thư đôi mi thanh tú khẽ nhíu, suy nghĩ trong một thoáng, liền nhắc tiểu nhị tửu lâu kia dâng lên một mảnh giấy nhỏ đặt ngay ngắn trên bàn, viết lên đó một chữ nhỏ đẹp đẽ: “Đăng”.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 38
Phần 36 Đa tạ Ảnh lão. Đúng rồi, nếu như các mẫu thân tới tìm chúng ta thì người cứ nói chúng ta rời khỏi Linh Vũ thế giới, đợi sau khi tìm được phụ thân chúng ta sẽ trở về. Lục Kinh Vân gật đầu nói với Ảnh lão, sau đó thân ảnh tựa như tia chớp nhảy ra. Mười đạo thân ảnh giống như cầu vồng lập tức nhảy vào trong vòng xoáy không gian rồi biến mất không thấy. Lục Kinh Vân, Lục Âm, Lục Xảo... Các ngươi dám lừa cô cô, có phải đôi cánh đã cứng cáp rồi đúng không? Ngay khi mười người vừa mới tiến vào vòng xoáy trong không gian...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 10
Phần 36 Không sai. Là ta đả thương. Nể mặt Phi Linh môn ta chỉ làm bị thương hắn mà thôi. Phù Bách Cường cắn răng nói. Thân là Phó chưởng môn Thanh Phong môn, lúc này đối mặt với một chúng cường giả của Phi Linh môn, hắn cũng không thể đánh mất mặt mũi của Thanh Phong môn. Thế nhưng trong lòng không khỏi hốt hoảng. Hay cho một câu chỉ bị thương mà thôi. Sắc mặt Lục Thiếu Du lạnh lùng, một cỗ sát khí bắt đầu tràn ra, nói: Hộ pháp của Phi Linh môn ta há là người mà ngươi có thể muốn đánh bị thương là đánh sao? Ngươi muốn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 22
Phần 36 Hàn Lập nghe xong lời này có chút nữa tin nửa ngờ nhìn sang Chu Quả Nhi. “Tiền Bối, ta không biết đã bị người ta tra xét lúc nào. Trong khoảng thời gian trước đó ta lúc nào cũng hôn mê bất tỉunh.” Chu Quả Nhi có chút sợ hãi giải thích. “Lấy thần thông của đối phương thì việc ngươi bị tra xét mà không hề hay biết là chuyện bình thường. Ta cũng không trách phạt đâu, ngươi không cần phải lo lắng.” Hàn Lập lắc đầu an ủi thiếu nữ đôi câu, sau đó âm thanh hắn trở nên băng hàn nhìn qua Bảo Hoa nói: “Làm sao ta có thể tin lời nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng