Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Phần 38

Thấy hắn bá đạo như thế, Tiêu Ngọc Nhược trong lòng vừa ủy khuất, lại có chút ngọt ngào. Nhưng lại không dám nói thêm, kéo muội muội cùng ngồi xuống, xem hắn trừng trị người ra sao.

“Tiêu tiểu thư đừng vội hiểu lầm, vừa rồi tại hạ chỉ là nói lời quan tâm, không hề có ý…”, Điền Văn Kính trong lòng hối hận vô hạn, đang muốn hướng tới Tiêu tiểu thư giải thích, đã thấy gia đinh Tiêu gia kia hì hì đứng lên, miệng cười mặt không cười nói: “Vị này là Điền Nhãn Kính công tử đúng không ?”

Điền Văn Kính ở trước mặt hạ nhân chẳng thể nhẫn nhịn, sắc mặt nghiêm lại, trả lời: “Ta là Điền Văn Kính, không phải Điền Nhãn Kính.”

” Ồ, xin lỗi, nhớ nhầm rồi. Gần đây bận rộn đi lại vội vã, thiếu ngủ nghiêm trọng, trí nhớ suy giảm, Điền Nhãn Kính… Ồ, Điền Văn Kính công tử chớ nên trách cứ.” Lâm Văn Vinh hai tay giang ra, hì hì cười ngăn trước người hắn.

“Ngươi muốn làm gì?” Vì thấy hắn là gia nhân của Tiêu gia, Điền Văn Kính do muốn giữ lại ấn tượng tốt, chỉ đành cố nhịn không phát tác.

“Chẳng làm gì cả, Điền công tử không phải muốn cùng tiểu thư nhà ta đoán một câu đố sao? Tại hạ chịu sự ủy thác của tiểu thư, liền tới khảo sát Điền công tử một phen, xem xem ngài có đủ tư cách hay không.” Lâm Vãn Vinh sắc mặt một mực nghiêm chỉnh, nói ra lời lại khiến người ngồi đầy ở đây đều kinh hãi.

Cho dù Điền công tử nói sai trước, nhưng chỉ vì chuyện này, Tiêu tiểu thư cũng phái một gia đinh nho nhỏ tới khảo sát Điền công tử, không phải là quá không để ai trong mắt sao? Một gia đinh nho nhỏ có thể có tài năng gì?

Điền Văn Kính nhìn sang Tiêu đại tiểu thư, thấy nàng mỉm cười không nói, không phủ nhận lời nói của gia đinh này, vậy là thừa nhận rồi. Điền Văn Kính thân là giáo tập của Kinh Hoa học viện, vừa là công tử của Công Bộ thượng thư Điền đại nhân, vốn có danh tài, hôm nay bị khinh thị như vậy, lại còn ở trước mặt nữ tử lọt vào mắt xanh của mình, có thể nào không làm hắn bốc lửa ba trượng.

Thấy Điền Nhãn Kính sắc mặt xám lạnh, Lâm Vãn Vinh liên tục cười lạnh. Mẹ nó, dám ở trước mặt ta đùa bỡn Đại tiểu thư, thật ngươi sống thiếu biết điều rồi. Đại tiểu thư là nhân vật nào, ngoại trừ Tam ca ta, ai cũng không được đùa giỡn.

“Thế nào, sợ rồi à?” Lâm Vãn Vinh cười hì hì hỏi.

Điền Văn Kính hừ lạnh nói: “Một gia đinh nho nhỏ nhà ngươi có tư cách gì cùng ta giải câu đố? Hơn nữa, đèn lồng tua đỏ kia, bổn công tử cũng không thèm đoán cùng ngươi, ngược lại ngươi có thể cùng hạ nhân nhà ta giao lưu một chút.”

“Ha ha…”, chúng nhân của Kinh Hoa học viện lớn giọng cười lên, hạ nhân này của Tiêu gia cũng thật là gan lớn trùm trời, dám khiêu chiến Đìền công tử.

Lâm Vãn Vinh nhún vai hờ hững nói: “Vốn ta cũng không thèm đoán câu đố với ngươi, bất quá ngươi lại muốn cùng tiểu thư nhà ta giải đố. Mà tiểu thư nhà ta tài hoa cái thế, thiên hạ vô song, há kẻ nào cũng có thể tiếp xúc với nàng? Bất đắc dĩ, tại hạ không thể làm gì khác hơn là tiên phong, nếu ngươi thắng ta rồi mới có thể có tư cách cùng tiểu thư nhà ta nói chuyện, cái này gọi là công bình. Còn về vấn đề chọn đèn lồng màu gì, Điền công tử nói rất đúng, đèn lông tua xanh không may mắn, chúng ta không chọn. Muốn chọn phải chọn cẩn thận chút, miễn miễn cưỡng cưỡng, tua màu cam kia nhìn đẹp mắt, vậy chọn chiếc ấy đi.”

“To gan!” Dư Hàng kia nhảy dựng lên nói: “Đèn lồng màu chanh chính do Chỉ Tình tiểu thư ra đề, trên đời này có thể có mấy người giải được? Ngươi thật sự là thứ không biết tốt xấu.”

Lâm Vãn Vinh sắc mặt biến đổi, cười lạnh nói: “Thật hay, thật hay, ngay cả Từ Vị Từ đại nhân cũng không dám nói ta chẳng biết tốt xấu, tên khỉ vái chào nhà ngươi ngược lại có đảm lượng như thế.”

Nhắc tới Từ Vị, mọi người đều sửng sốt, một gia đinh nho nhỏ như hắn, như thế nào biết thiên hạ đệ nhất học sĩ? Nhất định là giả mạo.

Điền Văn Kính thấy hắn nước da đặc biệt, tuy là quần áo vải xanh nhưng lại chẳng chút khúm núm, eo lưng thẳng tắp, căn bản chẳng có chỗ nào nhìn ra là một hạ nhân, trong lòng ngược lại có chút chần chờ.

Tên của lão Từ đưa ra thật có tác dụng a, Lâm Vãn Vinh trong lòng trộm cười, đèn lồng màu cam này hắn cũng không nắm chắc phần đoán trúng, bất quá nhìn đám người không một ai dám đoán câu đố màu cam, cũng biết bọn chúng không tự tin. Nếu chỉ đi đoán đèn lồng màu đỏ độ khó hạng trung kia, dựa vào khả năng của Điền Văn Kinh, tất nhiên sẽ đoán trúng vài câu. Như thế không bằng đi đoán đèn lồng màu cam độ khó cao nhất, dù sao chân không chẳng sợ xuyên qua hài. Cùng lắm mọi người đều đoán không trúng, ta cũng chẳng tổn thất gì.

Điền Văn Kính do dự một lúc lâu, mới nói: “Được, nếu ngươi đã có đảm lượng như thế, ta liền cùng ngươi đoán một lần. Để phòng có người nói ta bắt nạt ngươi, ta liền cho ngươi cơ hội chọn lại một lần, đèn tua màu đỏ cùng màu cam, ngươi tùy tiện chọn đi.”

“Màu cam, ta đã sớm chọn rồi, Càng khó ta càng thích.” Lâm Vãn Vinh cười đáp.

Điền Văn Kính nhìn sang Tiêu đại tiểu thư, đoạn cắn răng: “Màu cam thì màu cam. Hai chúng ta cùng đoán, ai đoán trúng trước là thắng.”

Lâm Vãn Vinh thấy hình dáng hắn khẩn trương như thế, cười sang sảng, lớn tiếng: “Chính nên như thế.”

Đăng mê của Chỉ Tình tiểu thư treo lên cả thảy có bốn đề. Chọn Như Ý Cát Tường làm đề. Tuy chỉ có bốn đề, nhưng mỗi năm đều là đề khó đoán nhất, đoán trúng chỉ có vài người, nên mọi người đều hình thành tâm lý sợ hãi, phàm là đèn lòng của Chỉ Tình tiểu thư, không ai dám hái.

Không nghĩ tới hôm nay nhờ Tiêu tiểu thư từ Kim Lăng tới, Điền công tử muốn hái đèn lồng, mọi người trở nên khẩn trương, lại cảm thấy kích thích.

Chấp sự được mọi người chọn ra kia liền chậm rãi gỡ đèn lồng tua màu cam xuống, rút ra một cuộn giấy, lớn tiếng đọc: “Ba đề đầu chính là đoán một chữ. Đề đầu tiên là – Kính trung nhân! (Người trong gương)”.

Lời vừa dứt, Điền Văn Kính kia liền nhăn mày nhíu mặt, suy nghĩ thật kỹ.

Lâm Vãn Vinh vừa nghe, sửng sốt một chút, lập tức cười rộ lên. Mẹ nó, đây chẳng phải chính là xoay chuyển trí não sao? Chơi cái trò này với ta, còn ai có thể so sánh cùng ta.

Đại tiểu thư thấy hắn vừa sững sờ lại vừa cười, tâm lý nàng khẩn trương đến lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, không biết hắn làm thế nào đây.

Lâm Vãn Vinh lấy ra bút chì, viết bốn chữ nhỏ, lại cười với Điền Văn Kính nói: “Điền công tử, đoán ra chưa? Cơ hội vòng thứ nhất này ta cho ngươi đoán trước, đáp được mau đáp đi, ngàn vạn lần không nên khách khí với ta a”.

Điền Văn Kinh khẩn trương mồ hôi đầy đầu, không dám tiếp chuyện hắn, rất sợ mở miệng bị rối loạn tấm thần.

Lâm Vãn Vinh đưa tờ giấy có chữ viết cho chấp sự, bảo: “Đọc bốn chữ này một lần.”

Chấp sự kia không biết ý hắn là gì, chỉ đành cầm lấy cuộn giấy đọc to: “Xuất Nhập Bình An, đây là ý gì, chẳng lẽ là đáp án của ngươi?”

Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói: “Chớ vội chớ vội, chữ thứ hai trong bốn chữ này, ngươi đọc lại một lần nữa.”

Chấp sự kia chỉ đành đọc: “Chữ thứ hai là, Xuất Nhập Bình An lại Nhập!”

Lâm Vãn Vinh vỗ tay nói: “Chính xác, Nhập của Xuất Nhập Bình An, đó là lời giải.”

Mọi người trong sảnh sửng sốt một chút, không lâu sau có kẻ phản ứng, câu đố này chẳng lẽ chính là chữ “Nhập”? (Chữ Nhập 入 hình dáng tương tự chữ Nhân 人, chỉ thêm cái gạch nhỏ phía trên.”Kính trung nhân – người trong gương” là chữ có hình phản chiếu giống chữ Nhân).

“Lâm Tam, ngươi thật lợi hại!” Tiêu Ngọc Nhược mặt đầy vẻ cười, chuyển thân đứng dậy dùng sức vỗ tay. Đại tiểu thư cũng cười cười với hắn, khẽ gật đầu.

Cám ơn thầy dạy Vật lý, cám ơn thầy dạy Số học, làm ta hiểu được định lý ảnh ảo và phản chiếu, Lâm Vãn Vính nước mắt lộp độp chảy xuống.

Điền Văn Kính không nghĩ tới một gia đinh nho nhỏ lại đoán trúng câu đố đầu tiên, trong lòng lo lắng, vội la lên: “Đề thứ hai, mau đọc đề thứ hai!”

Chấp sự kia cũng sốt ruột, vội vàng gỡ câu đố tiếp theo, là bốn chữ “Hoa tiền liễu bạn” (Trước hoa bên liễu).

Điền Văn Kinh trên trán mồ hôi ròng ròng, Lâm Vãn Vinh cười lạnh khinh miệt, chỉ bằng điểm tố chất tâm lý này, ngươi đã thua rồi.

“Mang giấy lại!” Lâm Vãn Vinh mỉm cười, nhẹ nói. Điền Văn Kinh kia kinh hãi nhìn hắn, chẳng lẽ hắn lại đoán ra rồi sao?

“Không cần khẩn trương, lau chút mồ hôi mà thôi.” Lâm Vãn Vinh cười ha ha, nhận lấy hai nếp giấy trắng chấp sự đưa cho, một tờ lau tay, còn ở tờ kia lại viết lên bốn chữ.

Mọi người nhìn tới, bốn chữ kia chính là “Nguyên tiêu giai tiết!”

“Là ý tứ gì?” Chấp sự kia hỏi.

“Nhìn chữ thứ tư!” Lâm Vãn Vinh cười hì hì trả lời.

“Tiết!” Chấp sự kia tức thì sắc mặt trắng bệch, mọi người cũng hiểu được, một trận này gia đinh Tiêu gia lại thắng.

(Phần trên của chữ Hoa 花 và phần bên của chữ Liễu 柳 ghép thành chữ Tiết 节).

Điền Văn Kính không dám kêu đề nữa, hắn lúc này hiểu ra, khó trách gia đinh Tiêu gia dám kiêu ngạo như thế, nói về bản lĩnh đoán câu đố, người này quả thực có tài năng, không ai dám đoán đăng mê của Chỉ Tình tiểu thư, hắn lại như lấy đồ trong túi, sao không khiến người khiếp sợ. Một tên gia đinh mà đã có bản lãnh như thế, Tiêu đại tiểu thư này lại còn như thế nào? Chẳng lẽ là một nhân vật tương tự Chỉ Tình tiểu thư?

“Điền thiếu gia, còn muốn kêu đề nữa không?” Chấp sự kia len lén hỏi Điền Văn Kính.

Điền Văn Kính còn chưa nói, trong sảnh sớm đã có người kêu gọi: “Tiêu đại tiểu thư, bảo gia nhân này của người đem cả bốn đề đoán hết đi. Chỉ Tình tiểu thư hàng năm ra bốn đề, chưa bao giờ có ai đoán trúng toàn bộ, hôm nay hãy để gia nhân này của người thử vận khí đi.”

Đại tiểu thư nhìn sang Lâm Vãn Vinh, cũng không biết nên như thế nào mới tốt, cái tên thích danh tiếng này đoán trúng hai đề, rơi vào cảnh lưng chừng dở dở ương ương, xem ngươi kết thúc thế nào. Tuy nghĩ như thế, nhưng nụ cười trên mặt nàng có ngăn cũng không ngăn lại được.

Toát mồ hôi, làm như lão tử là đứng đường bán nghệ sao, ngươi nói đoán là đoán à, không có chút lợi ích ai cố gắng làm việc vô nghĩa làm gì? Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc, đang muốn đi xuống, Tiêu Ngọc Sương đã loạt xoạt chạy đến bên người hắn, hai má đỏ lên, nhẹ giọng nói: “Tên xấu xa này, ngươi lại đoán hai cái trên đi. Cùng lắm người ta cho ngươi hôn một chút là được.”

Nha đầu này, lấy sắc dụ dỗ a, lão tử “ăn” luôn “món” này. Lâm Vãn Vinh ở bên tai nàng khinh bạc: “Hôn ở đâu a? Chỗ bình thường ta không hôn, hắc hắc.”

“Đáng ghét!” Ngọc sương sắc mặt đỏ bừng, chạy đến bên tỷ tỷ trốn trong lòng nàng không dám ra.

Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói: “Tốt, vì một sứ mạng quanh vinh vĩ đại, ta sẽ lại đoán, mọi người đừng nên chê cười.”

“Hay!” Lần này lại là chúng nhân Kinh Hoa học viện chút động khen hay, người dám khiêu chiến Chỉ Tình tiểu thư, cho đến đầu năm nay không gặp nhiều lắm a.

Chấp sự kia vội vàng hạ đèn lồng tua màu cam kế tiếp, cung kính đọc: “Đề thứ ba chính là câu đố một chữ.”

Hắn lấy ra cuộn giấy, mọi người đều cả kinh, chỉ thấy trên giấy trắng sạch sẽ không có chữ nào.

Mọi người quay mặt nhìn nhau? Đây là ý tứ gì? Không phải là Chỉ Tình tiểu thư nhầm rồi chứ.

Chấp sự kia cũng không dám nhiều lời, chỉ đành nhìn Lâm Vãn Vinh, hi vọng hắn mở lời.

Hóa ra giấy trắng? Lâm Vãn Vinh trong lòng giật mình, cô nàng kia lại chơi trò này à? Hắn vội bước đi vài bước, chậm rãi dạo trong sảnh. Mọi người thấy hắn không nói lời nào, tất cả đều im lặng, sợ quấy rầy suy nghĩ của hắn.

Lâm Vãn Vinh không cho rằng đây là câu đố viết nhầm, đầu năm nay thật lắm người thích ra vẻ huyền bí, không lẽ vị Chỉ Tình tiểu thư này là một ngưởi thích chơi câu đố không chữ sao?

Câu đố không có chữ? Trong đầu hắn lóe lên một ý niệm, cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, trời a, đây chẳng phải là câu đố không chữ sao? Hắn lấy ra bút chì, xoạt xoạt xoạt xoạt, rồng bay phượng múa viết lên bốn chữ to.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đường Môn – Quyển 1
Phần 38 Vô luận là tốc độ hay lực lượng của Mạn đà la xà, bây giờ đều không phải Đường Tam có khả năng chống lại, mắt nhìn chiếc đầu rắn phác tới, chân Đường Tam đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, thân thể có chút nhoáng lên, đã bước sang ngang ba thước. Đường Tam biết, đối với mình mà nói, cơ hội chỉ có một lần, nếu không thể thành công, vậy, Mạn đà la xà tuyệt sẽ không đối mặt chính diện một lần nữa. Thời khắc mấu chốt quyết định thật nhanh, Đường Tam mang tất cả công lực Huyền Thiên Công của mình cơ hồ toàn bộ vận tới trên hai tay, trong chưởng tâm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hướng Nhật – Quyển 4
Phần 38 Thằng Mập, chú mày có tin anh theo đuổi được cô nàng kia hay không? Khoảng thời gian này, Hầu Tử đang vô cùng đắc ý, mới có chút tiền trong tay, lại bao được em tiểu minh tinh nên giọng nói vô cùng khoa trương. Thằng Mập tỏ vẻ khinh bỉ đáp lại: Đánh chết em cũng không tin, trừ khi em thấy tận mắt. Hầu Tử tỏ vẻ tức tối: Không tin? Được... anh mày cho chú mở rộng tầm mắt. Nói xong, hắn lập tức đứng dậy đi về phía bàn bên kia. Khách khứa xung quanh ai mà không biết hắn là ông chủ kiêm luôn bảo kê của quán, nhất...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lục Thiếu Du – Quyển 15
Phần 38 Thảo nào thiên phú mạnh như vậy, hóa ra là trời sinh độc thể. Phía xa, đạo khí tức mịt mờ kia dường như cực kỳ kinh ngạc, nhịn không được mà lẩm bẩm nói. Ta không thích giết người, thế nhưng Triệu Vô Cực này lại muốn làm hại mẫu thân ta. Hôm nay hắn phải chết, ta sẽ không bò qua cho hắn. Dương Quá cũng vô cùng tức giận. Khí tức Vũ Vương tứ trọng khuếch tán, gợn sóng trong không gian lắc lư. Lúc này Lục Vô Song cầm Vũ Linh khí trong tay chậm rãi tiến lên phía trước. Chân khí bùng ra, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Triệu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng