Khi hai người trở lại phủ, đám người Tống tẩu vẫn đang lo lắng chờ đợi. Đại tiểu thư hai má ửng đỏ, có chút lúng túng. Cũng may tất cả mọi người đều không biết có chuyện gì. Huống chi làm gì có chuyện hạ nhân trách cứ chủ tử, vì thế chuyện này liền dễ dàng bị che dấu rồi lãng quên.
Tống tẩu thấy Đại tiểu thư cả người ẩm sũng, đau lòng nói :
– “Đại tiểu thư, hãy đi tắm rồi thay quần áo, bên ngoài trời lạnh cẩn thận kẻo nhiễm phong hàn.”
Đại tiểu thư ừm một tiếng, liếc mắt nhìn Lâm Tam nói nhỏ:
– “Chàng nhanh đi tắm rửa đi.”
– “Cùng tắm…”
Lâm Vãn Vinh thừa dịp mọi người không để ý, liền nói bằng khẩu hình. Đại tiểu thư giận dỗi liếc hắn một cái, khuôn mặt đỏ bừng vội vã bỏ đi.
Cùng tắm đương nhiên chỉ có thể là lời nói đùa. Đại tiểu thư trong phòng có a hoàn hầu hạ, hắn không thể đem cả chủ tớ nàng đều làm. Đại tiểu thư tâm tình vừa mới phục hồi, hắn đành phải đè nén vài ngày, không thể để nàng lại mượn cớ để gây chuyện.
Hai ngày tiếp theo, quả nhiên hắn thu cái đuôi sói của mình lại. Mỗi ngày hắn cùng Đại tiểu thư bàn chuyện thưởng hoa hội, đề xuất chủ ý nói chút lời trêu đùa, thuận tiện thì lại ôm ấp hôn hít, nhất thời vô cùng vui vẻ. An Bích Như kể từ sau cái đêm ầm ĩ đó tới này chưa từng xuất hiện, Lâm Vãn Vinh đâm lo cho Tiên Nhi. Nhưng lại nghĩ tới quan hệ thân mật giữa hai sư đồ bọn họ, liền không lo lắng nữa.
Cuộc sống của hắn tuy khoái hoạt, nhưng trong lòng hắn càng ngày càng nhớ đến Xảo Xảo, lại còn Lạc tài nữ xa tận Tế Trữ, việc của Thanh Tuyền thì tự nhiên thành tâm bệnh của hắn, giống như một khối đá đè lên lòng. Thanh Tuyền nếu đích thực là công chúa của Đại Hoa, muốn gặp nàng chỉ có cách vào cung mới được. Nhưng làm thế nào mới có thể vào cung đây?
Nhớ lại lời nói đùa khi chia tay với Thanh Tuyền, nếu không tìm được nàng, hắn sẽ dán khắp kinh thành bức hoạ của nàng. Tuy là nói giỡn một chút nhưng cũng không là hoàn toàn lời trống rỗng như vậy. Hắn thừa lúc rảnh rỗi, nhớ lại hình dáng của Thnh Tuyền, bút đưa lả lướt mang nữ tử nhung nhớ trong lòng vẽ ra, cuối cùng một người con gái sống động như thật cũng hiện lên trong tranh.
Buổi sáng ngày hôm đó, mọi việc cũng đã gần như xong. Đại tiểu thư cùng Tống tẩu đem sổ thu chi ra kiểm tra, chính nàng cũng tự mình tính toán lại.
Tiêu Ngọc Nhược mấy ngày nay cùng hắn gần gũi, âu âu yếm yếm, tình thâm tựa bể. Thấy bộ dáng uể oải của hắn, nhớ tớ mấy ngày nay hắn siêng năng giống như đổi tính tình. Lại biết hắn không thích làm việc cầm bút, liền ôn nhu cười nói:
– “Chàng không phải là muốn đi bái phỏng Từ tiên sinh sao? Đợi xong việc hôm nay, ngày mai chúng ta liền tới Từ phủ bái phỏng một phen. Hơn nữa đã tới kinh thành rồi mà không có tới gặp Từ tiên sinh, thật sự là thất lễ vô cùng.”
Lâm Vãn Vinh gật gật đầu, nghĩ Ngọc Nhược nghĩ cho mình như vậy, hắn không ý tứ mà nhàn nhã đi dạo khắp nơi. Liền nhích lại gần bên người Đại tiểu thư nhìn nàng viết sổ sách. Chỉ thấy Đại tiểu thư cổ tay xinh khẽ nhấc lên, chữ nhỏ phong nhã, đang chấm chấm lên sổ sách, sau đó tính toán. Không nhìn không biết, nhìn vài lần rồi, Lâm Vã Vinh liều nhíu mày lại.
Nguyên lai cửa hàng đó lưu giữ tài khoản theo kiểu “Trù Mã” không chỉ phiền toái mà tính toán cũng phức tạp. Thấy bàn tay nhỏ mềm mại của Tiêu Ngọc Nhược không ngừng ghi chép tính toán, Lâm Vãn Vinh nhịn không được lắc đầu, cứ tính thế này không biết đến năm nào mới xong, cái kháng không nói, đôi tay nhỏ Đại tiểu thư cứ hành hạ như vậy, tuyệt đối không chịu được a !
Hắn thở dài nói:
– “Đại tiểu thư, mọi người đều tính toán như thế này sao?”
Tiêu Ngọc Nhược quyết rũ hờn trách:
– “Đúng vậy, từ thời tổ tông đến nay, vẫn luôn tính toán như thế này, có cái gì không đúng sao? Chàng thật là, cứ thích điều kì lạ khác thường.”
Lâm Vãn Vinh để bút trên giấy, vạch một vòng giống như chữ “O”, hỏi:
– ” Kí hiệu này, Đại tiểu thư có biết không?”
Ngọc Nhược lắc đầu nói:
– ” Đây là cái gì? Trông thật kỳ quái!”
Lâm Vãn Vinh ngừng bút thở dài, xem ra chữ số Ả rập còn chưa truyền tới đây a. Kiếp trước mình là kẻ tri thức phong phú, nhất là phương diện số học, tự nhiên cũng biết chữ số Ả rập truyền bá vào Trung Hoa từ thế kỉ 14, nhưng kiểu đếm “Trù mã ” vẫn tồn tại, chữ số Ả rập không có chỗ vận dụng, phải đến năm trăm năm sau mới được dần vận dụng, nghĩa là đã chậm so với châu Âu gần sáu trăm năm.
Mẹ nó, sáu trăm năm ư, cũng chính là sáu trăm năm khoa học kỹ thuật của Trung Hoa kém xa so với châu Âu, liệu có liên quan tới phương pháp tính toán hay không? Đây chính là cơ sơ a!
Hắn đi tới đi lui bên cạnh Đại tiểu thư vài bước, càng nghĩ càng thấy rất có đạo lý. Chẳng có gì phải nghi ngờ, chữ số Ả rập được sử dụng rộng rãi trong tính toán, vừa đơn giản lại hữu hiệu, đối với sự tiến bộ của cả xã hội không cần nói cũng biết.
Hắn vỗ tay lớn một cái, đúng rồi sao không nghĩ ra nhỉ, chữ số Ả rập vừa đơn giản vừa dễ sử dụng, là yếu tố cơ bản của khoa học, so với kĩ thuật chế tạo hoả dược hay đại pháo còn hữu dụng hơn hơn. Tin rằng với trí tuệ sáng suốt của con người Đại Hoa, lại có phương pháp tính toán đơn giản hữu hiệu, có vượt qua Châu Âu cũng đâu phải chỉ là mộng đẹp!
Hắn càng nghĩ càng hưng phấn, đoạt lấy cây bút trong tay Tiêu Ngọc Nhược, mỉm cười nói:
– “Đại tiểu thư, không cần bận rộn như vậy nữa. Ta sẽ dạy nàng một phương pháp tính toán đơn giản hữu hiệu vô cùng, đảm bảo so với cách này của nàng lợi ích hơn nhiều.”
Hắn viết lên giấy 10 chữ số Ả rập, cùng với bốn cách tính cơ bản. Đem ý nghĩa trong đó của từng loại giải thích thật rõ ràng cho Đại tiểu thư nghe. Tiêu Ngọc Nhược là kẻ buôn bán, đối với việc chữ số trời sanh mẫn cảm, nghe xong một hồi cảm thấy vô cùng hứng thú, cười nói:
– “Chàng từ nơi nào học được cái này, nghe tựa hồ như đơn giản đi không ít a!”
Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói:
– “Thiên cơ không thể tiết lộ, bất quá nếu nàng đáp ứng để ta hôn một cái, ta sẽ tiết lộ cho nàng chưa biết chừng.”
Tiêu Ngọc Nhược liếc hắn một cái, e thẹn nói:
– “Nói chuyện cùng chàng chẳng có mấy câu, đã lại không nghiêm chỉnh rồi. Chàng nếu muốn hôn, liền đi tìm con hồ ly họ An kia đi.”
Toát mồ hôi, nha đầu này thù dai thật. Hắn da mặt dày vô cùng, hắc hắc cười hai tiếng, đang muốn Bá vương giương cung, lại thấy Hoàn Nhi mặt nhỏ nhắn đỏ bừng bừng chạy tới :
– “Đại tiểu thư, Tam ca, hộ bộ thượng thư Từ Vị đại nhân cùng phu nhân và tiểu thư tới thăm.”
Ta ngất, đang tính đi bái phỏng lão Từ, không nghĩ rằng lão đầu tử này đã tới trước rồi. còn mang theo phu nhân và tiểu thư, phu nhân chính thị là Tô Khanh Liên, còn tiểu thư không biết có phải Từ Chỉ Tình không? Cô nàng này không phải vì ta mà tới đấy chứ, lão tử đang trong gia đoạn cấm dục, muốn thực hiện lời hứa ngày đó e là khó khăn a.
Hắn cau mày nghĩ ngợi, bên kia Đại tiểu thư lại vô cùng mừng rỡ:
– “Mau mau mời vào!”
Đang khi nói chuyện, ngoài cửa truyền đến một trận cười sảng khoái:
– “Tiêu đại tiểu thư, Lâm tiểu huynh đệ, lão hủ không mời mà tới, hai vị chớ lấy làm kỳ quái a.”
Ngoài cửa lần lượt ba người tiến vào. Người đi đầu gương mặt gày gò, tinh thần quắc thước, đúng là thiên hạ đệ nhất học sĩ Từ Vị. Bên cạnh đó là vị bạch phát hồng nhan danh vang Hàng Châu Tô Khanh Liên. Phía sau là, đúng là Từ Chỉ Tình tiểu thư kiến thức phi phàm.
Đại tiểu thư vội đứng dậy nghênh tiếp, cung kính hành lễ nói:
– “Tiểu nữ Tiêu Ngọc Nhược bái kiến Từ đại nhân, phu nhân và tiểu thư.”
Từ Vị ha ha cười, nâng nàng dậy nói:
– “Đại tiểu thư sao lại khách khí vậy, ngày trước tại Kim Lăng, lão hủ còn mang nợ Quách Tiểu thư đã chiếu cố đó.”
Tô Khanh Liên ngày đó tại Hàng Châu cũng là do hai người mai mối mà nên duyên, trong lòng tự nhiên cảm kích, cũng cười nói:
– “Tướng công nói đúng đó, ta cùng với tướng công có thể có ngày hôm nay, đều là do Lâm công tử với Đại tiểu thư ban cho, Khanh Liên nhớ mãi không quên.”
Từ Chỉ Tình kéo Tiêu Ngọc Nhược lại nói:
– “Vị này có phải là Tiêu gia muội muội không? Quả nhiên xinh đẹp đoan trang, nghi biểu vạn thiên, ta đã muốn gặp muội nói chuyện từ lâu, chỉ là bận quá nhiều việc, muội muội chớ có trách tội nhé.”
Đại tiểu thư vội vàng nói:
– “Tỷ tỷ sao lại nói vậy. Ngọc Nhược mới tới kinh thành, vốn nên đến bái phỏng Từ đại nhân với tỷ tỷ mởi phải, chỉ là sự vụ chưa xong, đang chuẩn bị ngày mai sang phủ bái phỏng, cũng không nghĩ tới Từ đại nhân lại tới trước, vãn bối thực là xấu hổ thay.”
Lâm Vãn Vinh nghe bọn họ chau chuốt câu từ sách vơi, tính lão Đại đã không quen, ôm quyền hì hì cười nói: “Từ tiên sinh, đã lâu không gặp, người khoẻ không? Tô tỷ tỷ, tỷ khoẻ không? Từ tiểu thư, nàng vẫn tốt a!”
Từ Chỉ Tinh làm như không nghe hắn nói, tiếp tục cùng Tiêu Ngọc Nhược nói chuyện, từ khi vào nhà nàng chưa từng liêc mắt nhin qua Lâm Vãn Vinh một cái, khiến hắn trong lòng phát ức. Mẹ nó, ngày ấy bắn súng xem như công toi, lãng phí đạn dược.
Trong hai người nữ tử, Từ Chỉ Tình lớn hơn Ngọc Nhược sáu tuổi, đều là người thông minh xinh đẹp, mới nói mấy câu đã kêu tỷ tỷ muội muội thân thiết vô cùng. Lâm Vãn Vinh nghe được đành lắc đầu, đàn bà phụ nữ tình nghĩa đến thật dễ dàng a.
Hắn quay đầu nhìn Tô Khanh Liên một cái, cười nói:
– “Tô tỷ tỷ, mấy ngày không gặp tỷ càng ngày càng trẻ đẹp ra rồi, nhất định là do công Từ đại nhân vun trồng tưới tắm người rồi, ta phải chúc mừng nhị vị mới được, không biết mai tửu tạ ơn lúc nào mới mời ta đây, ha ha!”
Hắn chính là kẻ mai mối Từ Tô hai người, lại quen biết như thế, cười nói hết sức tự nhiên. Bên kia hai vị tiểu thư nghe được, mặt đỏ tới mang tai, thầm mắng vô sỉ.
Tô Khanh Liên là người lăn lộn hồng trần, nghe hắn nói nửa chay nửa mặn, nhịn không được hai má đỏ ửng lên, thẹn thùng nói:
– “Lâm công tử đừng vội giễu cợt ta. Khanh Liên có ngày hôm nay cũng đều do công tử ban tặng. Hôm nay đến đây cũng chính là để tạ ơn làm mai của người đó.”
Từ Vị đứng bên cạnh vuốt râu mỉm cười phụ hoạ:
– “Đúng thế, Lâm tiểu huynh là đại ân nhân của chúng ta đó.”
Từ lão đầu so với lúc ở Kim Lăng khí sắc đã tốt lên không ít a. Xem ra Tô tỷ tỷ cũng người khéo nuôi. Hắn xấu xa nở nụ cười, kéo Từ Vị lại khẽ nói:
– “Từ tiên sinh, rượu làm mai kia uống muộn chút cũng không sao, thật ra ta đang có một việc quan trọng cần nhờ người giúp đỡ.”
Từ Vị ngạc nhiên nói:
– “Để Lâm tiểu huynh phải mở miệng nhờ, ta làm sao từ chối được, cứ nói đi, chỉ cần Từ mỗ có thể làm được quyết không từ chối.”
Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười, khẽ nói:
– “Ta muốn vào cung!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lâm Vãn Vinh - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 23/04/2017 13:36 (GMT+7) |