Lâm Vãn Vinh - Quyển 6

Phần 28

– Ninh Vũ Tây? Vũ hóa tây khứ?

(宁羽西- níng yŭ xi: Ninh Vũ Tây, đọc giống Ninh Vũ Tích (níng yŭ xí), Vũ hóa tây khứ: nghĩa đại khái là chết)

Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
– Cái tên này thật không may mắn, còn không bằng kêu là Ninh Giá Hạc!

(giá hạc: cưỡi hạc)

Ninh tiên tử tức giận nói:
– Ngươi nói bừa cái gì đó. Ta tên là Ninh Vũ Tích, Vũ trong lạc vũ (mưa rơi), Tích trong tích nhật (ngày xưa), làm gì mà thành vũ hóa tây khứ?

– Ninh Vũ Tích? Cái tên này không tồi, có thể so sánh được với hai chữ Lâm Tam của ta.

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu, không biết xấu hổ mà lớn tiếng nói tiếp:

– Ta nói nè Vũ Tích, nàng muốn tấm kim bài này làm gì…

Nghe người này nói chuyện, Ninh Vũ Tích chỉ cảm thấy bản thân tiên tử như mình lập tức có khuynh hướng phải rơi xuống trần thế, nàng nhướng mày lên, hàm răng ngà hơi nghiến lại, bộ ngực mềm mại phập phồng mãnh liệt, cuối cùng thì nàng tu vi vẫn cao thâm, cố áp chế được giận dữ trong lòng lại, lạnh nhạt nói:

– Hai chữ Vũ Tích chỉ là phàm danh trong tục thế của ta, từ nhiều năm trước đã bỏ không dùng đến rồi, người chớ có hét lên nữa!

– Biết rồi, Vũ Tích.

Lâm Tam gật đầu nói:

– Vũ Tích, nàng cần tấm kim bài này làm gì? Bằng giao tình của hai chúng ta, nàng muốn vàng thì ta tặng nàng một chút là được rồi, tấm thẻ bài này cũng chẳng có gì đẹp mắt cả.

– Nếu ngươi nói lời không giữ lời thì thôi vậy.

Ninh Vũ Tích bình tĩnh nói. Nàng có một loại cảm giác, kẻ không biết xấu hổ trước mặt này sắp tới sẽ mang đến cho mình một phiền phức cực lớn.

Lâm Vãn Vinh cười hì hì:
– Đừng lo, đừng lo, ta hỏi nàng một vấn đề cuối cùng, hỏi xong ta sẽ đưa kim bài cho nàng xem.

Ninh Vũ Tích lắc đầu nói:

– Nếu ngươi muốn hỏi nơi nơi chốn của Thanh Tuyền thì thôi đi, giữa ngươi và nó sẽ chẳng có kết quả gì đâu. Hôm nay ta không thi triển di vong chi thuật đối với ngươi đã là để cho ngươi chiếm tiện nghi rồi.

“Mẹ kiếp, giảo hoạt hệt như An tỷ tỷ ấy.” Lâm Vãn Vinh thầm tức giận, hừ một tiếng rồi nói:

– Thanh Tuyền là lão bà của ta, ta và nàng ấy có kết quả hay không cũng chẳng liên quan gì tới nàng. Trong trần thế này, tuy có chỗ dòng sông không chảy qua được, nhưng lại chẳng có nỗi nhớ nào có thể bị cắt đứt. Ta không hỏi nơi hạ lạc của Thanh Tuyền nữa, đổi câu hỏi khác… Vũ Tích, nàng năm nay mấy tuổi rồi?

Ninh Vũ Tích thản nhiên liếc nhìn hắn:
– Người tu hành không nói đến tuổi tác, ngươi nói ta mười sáu tuổi cũng được, sáu mươi cũng chẳng sai.

Tiên tử này quả thực là tỉnh táo vô cùng, đã bị hỏi đến mức này rồi mà vẫn còn có thể duy trì trấn đinh, Lâm Vãn Vinh không khỏi vô cùng thầm bội phục công phu hàm dưỡng của nàng. Hắn lập tức cười ha ha, đưa tấm kim bài trong tay cho nàng:

– Vũ Tích, nàng trả lời rất có triết lý, tấm kim bài đây nàng hãy xem đi. Nhưng có một điều kiện, nàng nhất định phải tuân thủ.

Ninh Vũ Tích như tiên tử trên trời, nhưng lại chẳng đoán nổi cái thứ không biết xấu hổ kia đang nói đến cái gì, chỉ đành nói:

– Có điều kiện gì?

Lâm Tam vô cùng trịnh trọng:

– Ta đem tấm kim bài này tặng cho tỷ, cũng giống như đem bản thân ta tặng cho tỷ. Tỷ nhất định phải dịu dàng nâng niu, chỉ được nhìn từ xa, không được khinh nhờn nó đâu đó!

Tú quyền Ninh tiên tử khẽ xiết lại, chẳng nói tiếng nào giơ tay tiếp lấy chiếc kim bài, Lâm Vãn Vinh thấy dáng vẻ câm nín của nàng, trong lòng lập tức nảy sinh cảm giác sảng khoái không thể nào diễn tả: “Đến cả tiên tử mà cũng có thể đùa giỡn, lão tử thật là thiên tài.”

Ninh Vũ Tích lật qua lật lại tấm kim bài kia, cẩn thận xem xét một phen, sau đó mới khẽ thở dài:

– Kim bài này, ngươi từ đâu có được?

Đây là lần thứ hai tiên tử hỏi đến vấn đề này, Lâm Vãn Vinh đối với lai lịch của hoa phục lão giả đó căn bản không biết, làm sao có thể nói ra được chứ, chỉ đành cười vu vơ vài tiếng:

– Đây là người khác tặng cho ta, sao, chẳng lẽ Vũ Tích nàng nhận ra thứ đồ chơi này?

Nghe hắn càng gọi càng thuận miệng, tiên tử hơi nhíu mày lại, nhìn hắn một cái thật sâu:

– Nghĩ lại chắc đúng là người khác tặng ngươi, thứ đồ này ngươi muốn trộm cũng chẳng trộm nổi. Kim bài này đối với ‘Ngọc Đức Tiên Phường’ của ta có hiệu dụng rất lớn, ta làm sao có thể không nhận ra chứ?

Ặc, một tấm thẻ bài rách nát, không ngờ đối với cái xưởng gì đó của nhà sư phó Ninh tiên tử lại có liên hệ với nhau? Cho dù là kim bài do hoàng thượng ngự ban cũng chẳng có được tác dụng lớn như vậy chứ? Mẹ kiếp, trong lúc vô ý không ngờ lại nhặt được bảo vật, chỉ là không biết tấm thẻ bài này rốt cuộc có bao nhiêu tác dụng, có thể khiến Ninh tiên tử giao Thanh Tuyền ra, mà thuận tiện cởi sạch luôn y phục của nàng ta là tốt nhất.

Trong mắt hắn nổi lên dâm quang, còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy Ninh Vũ Tích lẩm bẩm:

– Thứ đồ trọng yếu thế này, sao có thể rơi vào tay kẻ không liên quan gì thế nhỉ?

Trong mắt nàng lóe lên một tia thần quang, nhìn chăm chăm vào Lâm Vãn Vinh:

– Lâm Tam, chẳng lẽ ngươi đã từng tiến cung?

“Tiến cung? Thứ đồ chơi này thật sự là từ trong cung truyền ra ư?” Lâm Vãn Vinh cả kinh, nếu thật sự là như vậy, lão đầu mà hắn gặp ngoài Linh Ẩn tự há chẳng phải là đại nhân vật trong cung sao?

– Cái gì mà tiến cung? Ta không biết a!

Lâm Vãn Vinh cười híp mắt nói:

– Nàng cũng biết đó, ta là một nam nhân tinh tráng, tiến cung làm cái gì? Thứ đồ này tuy là vật trong cung, nhưng cũng không nhất định cứ cho rằng ta phải tiến cung mới có được.

Ninh tiên tử khẽ thở dài:

– Ngươi cứ ấp ấp úng úng thế này, lời nói không thực, chẳng có được mấy phần đáng tin. Mà thôi, đã nhìn thấy tấm kim bài này, ta phải đích thân vào cung một chuyến xem sao. Lâm Tam, ngươi hãy tự lo cho mình đi.

Nàng nói đi là đi, phi thân lên, chỉ sau nháy mắt đã mất hút trong rừng cây.

– Này, này, hộ tâm kính của ta, trả lại ta…

Lâm Vãn Vinh lớn tiếng hét lên:

– Nàng rốt cuộc là tiên tử hay là cường đạo thế?

Một tiếng cười nhẹ nhàng truyền tới, thanh âm của Ninh Vũ Tích vang lên:

– Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi một câu trả lời.

“Trả lời? Nàng có thể cho ta câu trả lời gì?” Nhìn theo bóng lưng nàng đang dần khuất xa, Lâm tướng quân vô cùng mê hoặc

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/04/2017 13:56 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 7
Phần 28: Đã Lâu Không Gặp... Đứng lên đi! Lão mập như một núi thịt, cười tủm tỉm nhìn hai người khẽ gật đầu, rồi nhiệt tình bước ra khỏi cầu thang, cười ha ha nói với Hàn Thạc: Bố Lai Ân, cuối cùng ngươi cũng trở lại, chúng ta chờ đợi ngày này, tính ra cũng mười năm rồi! Lão mập cực kỳ nhiệt tình, lần đầu gặp mặt, nhưng lại giống như đã biết Hàn Thạc rất lâu rồi, căn bản không có lấy một chút cẩn thận khi gặp người xa lạ, làm Hàn Thạc không kịp chuẩn bị. Hàn Thạc cũng không khách khí gì, đồng dạng cười hì hì nói: Mấy năm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lưu Phong – Quyển 4
Phần 28 Ngay khi hắn đang chuẩn bị tiến tới quan sát thì ở trung tâm của vụ nổ đột nhiên vọt ra một đạo cường quang, ngay sau đó thanh âm của Bạch Khiết từ trong truyền ra: “Tiểu tình nhân, ngươi xuống tay cũng thật là độc ác, không lẽ không sợ ta chết sao? ” Quang huy hoàn toàn tiêu tán, thân ảnh Bạch Vũ hiện ra trước mắt Lưu Phong, không hề tổn thất chút nào. Lưu Phong thấy Bạch Khiết vô sự, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: “Ngươi không có việc gì thì tốt rồi. Nếu không ta sẽ cắn rứt cả đời.” Bạch Vũ mỉm cười, hứ một tiếng: “Ngươi lo lắng cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lưu Phong – Quyển 8
Phần 28 Thật lâu sau, tâm thần Lưu Phong run lên, dường như hắn đã tìm được đáp án mình cần. Hắn âm thầm may mắn, sau khi tu thành tứ anh, sở dĩ tu luyện vẫn trì trệ không tiến, nguyên nhân kết cục chính bởi vì vô địch mà đạt tới thắt nút . Nay Bàn long thạch mấy lần tiêu hao lực lượng của mình, chính là giúp hắn khai phá tiềm lực. Cái gọi là lớn dần trong đối kháng, chính là đạo lý này. Nghĩ tới đây, trong lòng Lưu Phong lập tức dâng lên một cỗ ý niệm không chịu thua, ổn định tâm thần, tiến thêm một bước hấp thụ nhanh hơn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng