Lâm Vãn Vinh - Quyển 6

Phần 50

Từ Trường Kim thong thả gật đầu đáp:

– Đa tạ đại nhân, nếu như thế, Trường Kim xin được mạo muội trả lời.

Cặp mắt nàng chiếu thẳng vào đối phương lộ rõ ý muốn cạnh tranh. Từ Cung Nữ vì trợ giúp Cao Lệ đạt thành tâm nguyện, dĩ nhiên sẽ không khách khí với Lâm Đại Nhân.

Trên tay nàng cầm một đoạn nến (miền Nam gọi là đèn cầy) thô màu đỏ, sau đó cắt ngang khoảng ba phần tư lấy ra một đoạn không có tim nến, hiển nhiên là đã bị kéo rỗng ruột. Sau đó, nàng lại lấy sợi tơ xỏ xuyên qua lỗ hổng này tạo thành một lớp sáp trên mặt. Tiếp theo, kéo một cái, khiến sợi tơ phủ quanh một lớp sáp từ đầu đến cuối.

– Vị tiểu muội muội này, có thể vui lòng cho ta mượn viên Cửu Khúc Ngọc Châu được không? Từ cung nữ hướng tới Thúy Vân mỉm cười, hòa ái nói.

Tiểu cung nữ đưa ngọc châu đến cho nàng. Đoạn, Từ Trường Kim mang Cửu Khúc Ngọc Châu đặt trên mặt đất, hướng lỗ nhỏ thẳng lên trên, một tay cầm sợi tơ hướng về ngọc châu đó chậm rãi đưa vào lỗ. Ngọc Châu bên trong ngoằn ngoèo, mà sợi tơ nọ lại bị bọc một lớp sáp trở nên dày hơn dĩ nhiên là đến đoạn gấp khúc khó có thể tiến thêm được nữa. Từ cung nữ liền mang phần nến còn lại đốt lên, cẩn thận xoay về hướng ngọc châu một chút, lập tức lớp sáp liền bị nóng chảy dọc theo lớp gấp khúc chậm rãi tràn vào.

Điểm mấu chốt ở đây là sợi tơ được bao bọc bởi một lớp sáp. Lớp sáp này một khi gặp nhiệt đun nóng liền chảy ra, đẩy sợi tơ tiến lên phía trước. Nhưng là phải phối hợp thật nhịp nhàng, nếu như lớp sáp bị bong ra, rất có thể sẽ phong kín mất thông đạo phía trong ngọc châu. Từ Trường Kim tập trung tinh thần, mắt nàng trợn thật to, chăm chú từng chút một vào sợi ti tuyến ( sợi tơ) không dám có chút phân tâm. Lúc này đây trên chóp mũi nàng thấm ra một tầng hãn châu ( mồ hôi) nhàn nhạt, thực sự trông rất xinh đẹp.

– Quả nhiên là một biện pháp rất xảo diệu a!!! – Lâm Văn Vinh thầm cười trộm.

Bất quá, cách này cũng chỉ có loại nữ nhân kiên nhẫn và nghị lực như Từ Trường Kim mới có khả năng làm, đổi lại là kẻ khác nhất định sẽ không tài nào làm nổi. Thực sự không ngờ khắp cả người Từ cung nữ này đều thể hiện lên tính cách dân tộc của người Cao Ly; điểm này đích xác đáng giá cho dân chúng Đại Hoa học tập.

Cửu Khúc Ngọc Châu bên trong gập ghềnh khúc chiết, Từ Trường Kim mất hơn nửa ngày công phu đâm tới kéo lui mấy lần mới miễn cưỡng đem ti tuyến có bọc lớp sáp xuyên qua lỗ nhỏ. Chỉ là, ngọc châu bên trong đã bị sáp nến phong kín, đầu ti tuyến mặc dù xuyên qua nhưng cũng không thể kéo ra ngoài được. Nhưng cho dù như thế, biện pháp này cũng là không ai khác có thể nghĩ ra. Mọi người có mặt trên tràng lúc này đều hướng tới nghị lực của Từ Trường Kim mà bội phục. Nhất thời tiếng vỗ tay vang dội, đều là chúc mừng cho nàng đã quá quan ( qua ải – qua cửa).

Từ cung nữ điểm nụ cười nhẹ, hướng đến tiểu cung nữ Thúy Vân cúi chào:

– Ý tứ thô lậu, mặc dù đã xuyên qua, nhưng là ti tuyến không thể kéo ra được khiến cho người phải phiền toái rồi.

Thúy Vân vội vã đáp lời:

– Vị tỷ tỷ này, ti tuyến rõ ràng đã xuyên qua rồi, đương nhiên là ngài đã quá quan.

Từ cung nữ mỉm cười, hướng về Lâm Văn Vinh nói:

– Đại nhân, xin mời đến lượt ngài.

Thúy Vân tiểu cung nữ sớm đã đốt chảy hết lớp sáp bên trong ngọc châu, mang những đường cong gấp khúc bên trong một mạch thông suốt. Lại còn đem nước nhỏ qua một lần, chứng minh bên trong không còn bị nghẽn, sau đó mới đem ngọc châu trao cho Lâm Văn Vinh.

Lâm Văn Vinh từ trong lòng ngực rút ra một ống trúc tinh xảo cười nói:

– Ta dùng công cụ có thể có chút đặc thù, mong nhị vị cô nương không bị hoảng sợ a.

Đoạn hắn liền mở ống trúc, từ bên trong liền bò ra một con kiến nho nhỏ khiến Thúy Vân “A” lên một tiếng sợ hãi, còn Từ Trường Kim chớp nhanh đôi mắt đẹp nhìn hắn có chút nghi hoặc.

Lâm Văn Vinh lấy ra ti tuyến, cẩn thận từng chút một đem sợi tơ cột vào chân con kiến ( nguyên văn là đùi). Sau đó đem Cửu Khúc Ngọc Châu cố định trên bàn, lại lấy ra một chút phong mật bôi lên một đầu lỗ nhỏ của ngọc châu. Từ Trường Kim không kềm được “Nga” lên một tiếng trên mặt không giấu nổi vẻ ngạc nhiên.

Phút chốc, không sai biệt lắm liền hình thành một thông đạo tỏa ra toàn mùi phong mật. Lâm Văn Vinh lập tức mang con kiến nhỏ đặt vào một đầu ngọc châu cho nó tiến vào lỗ. Bằng khứu giác linh mẫn đối với phong mật toát ra từ đầu kia thông đạo, con kiến nọ liền lần theo mùi mật mà đi; không đầy một khắc sau đã xuyên ra khỏi Cử Khúc Ngọc Châu.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này liên tục chớp mắt: Như vậy mà cũng được sao??? Nếu nói Từ Trường Kim dùng phương pháp áp dụng tính chất ngẫu nhiên cùng tính chất không thể phục chế, vậy thì phương pháp này của Lâm Tam, cho dù có là đứa nhỏ ba tuổi cũng có thể làm được. Cái cách tối đơn giản này, không hiểu làm sao tên tiểu tử Lâm Tam có thể nghĩ ra được a.

– Ha Ha Ha…… – Hoàng đế sang sảng cười – Thành vương huynh, huynh thật là có tuệ nhãn. Từ ái khanh, tên Lâm Tam này, đích xác là một nhân tài.

– Hoàng thượng, không dám giấu ngài. Cùng Lâm Tam tiếp xúc trong thời gian khá dài, bản thân vi thần có cảm giác trên đời này tựa hồ không có sự tình gì có thể làm khó hắn. – Từ Vị cười nói.

– Thật vậy sao? – Hoàng đế nở một nụ cười âm trầm.

– Đại nhân, người như thế nào lại có thể nghĩ ra cách này? – Từ Trường Kim nhìn Lâm Văn Vinh hiếu kỳ hỏi.

Lâm Tam cố tình làm ra vẻ cao thâm trả lời:

– Nếu lần sau nàng đừng ở trước mặt Hoàng đế tố cáo ta, ta sẽ nói cho nàng nghe.

Từ Trường Kim trên mặt đỏ lên, liền không còn ý muốn hỏi thêm gì nữa.

– Đề thứ nhất, do Lâm công tử cùng Cao Ly vương tử đáp đúng. – Tiểu cung nữ Thúy Vân tuyên bố.

– Lộc Đông Tán, ngươi xem làm sao bây giờ? Bọn họ đã giải được một đề rồi. – A Sử Lặc sắc diện buồn rầu vội vàng hướng về phía một người có vẻ trí thức bên cạnh hỏi.

– Không cần vội vã A Sử Lặc. Tổng cộng ba đề mục, hiện tại chúng ta vẫn còn cơ hội mà. Lộc Đông Tán ta tin tưởng có thể giải đáp.

– Đề mục thứ hai.

Thúy Vân nhẹ nhàng xé một cái hỏa tất tín phong. Chỉ thấy xa xa mấy trăm binh lính, cứ ba người một tổ khiêng một khúc gỗ tròn, nhắm chừng khoảng hơn một trăm khúc – đều là những đoạn gỗ thô bình thường.

– Đề mục này, tại hiện trường có một trăm khúc gỗ thô. Xin mời phân ra mỗi một khúc đầu nào là gốc, đầu nào là ngọn. – Thúy Vân nũng nịu nói.

Âm thanh vừa dứt, cả hiện trường lập tức an tĩnh; sự im lặng bao trùm khắp nơi. Những khúc gỗ này đều thô trụi như nhau, như thế nào lại có thể phân biệt đâu là gốc, đâu là ngọn?

Từ Trường Kim còn đang tập trung tự hỏi, bỗng nhiên cùng lúc nghe hai âm thanh đồng thời vang lên:

– Ta có thể phân biệt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/04/2017 13:56 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 15
Phần 50 Bốn phía xung quanh hắn còn đầy những mảnh vỡ của lá cây hóa thành. Một cảm giác khô khốc, lượn lờ ở trong toàn thế giới. Thậm chí lúc ngẩng đầu, Bạch Tiểu Thuần lập tức liền thấy toàn thế giới này hình như đều đang héo rũ. Bộ dạng dường như sẽ không tồn tại được quá lâu. Lúc này Bạch Tiểu Thuần mới thở phào nhẹ nhõm. Sau khi thu hồi Quy Văn Oa, hắn hất cằm lên, khí phách mở miệng. Tiểu quỷ, ngươi có thể làm gì được ta! Bạch Tiểu Thuần biết, khí linh này nhất định ở khu vực gần đây quan sát mình. Lúc này theo lời nói truyền...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 28
Phần 50 Nói thì chậm trên thực tế phản ứng liên tiếp cực nhanh, Miêu Nghị xem thế là đủ rồi, kêu hắn làm sao có th không sợ hãi than. Bất quá bàn tay của Tuyết Ngọc chộp lên thanh tre cũng chấn ra máu, thật là uy lực của kích này quá cường đại. Cũng may nàng là tu vi cảnh giới Hiển Thánh, nếu là Miêu Nghị ở gần như vậy, nếu làm không tốt cũng bị uy lực công kích này xé nát Sự sống. Miêu Nghị đoán như vậy cũng không sai, Phá Pháp Cung thất phẩm này là bảo vật trấn thủ nhà cửa của Doanh gia, chính là Doanh Cửu Quang mang theo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 4
Phần 50 Khi hai người nắm tay nhau trở lại xe, sau khi bước lên xe, Dương Thần không lập tức lái xe đi ngay, mà quay đầu lại nhìn đắm đuối vào khuôn mặt Lâm Nhược Khê. Lúc này tim cô đập loạn lên, hơi thở gấp gáp, bị Dương Thần nhìn chăm chăm như vậy, mặt cô nóng bừng lên. Cứ như thế qua một hồi lâu, cuối cùng Lâm Nhược Khê cũng không chịu được nữa: Anh... Anh đừng nhìn em như vậy nữa có được không, mau lái xe đi. Dương Thần giả như không hề nghe thấy, hắn cười: Bà xã à, chúng mình làm việc gì đó đáng nhớ một chút đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng