Lâm Vãn Vinh - Quyển 6

Phần 83

Xảo Xảo vội vàng nắm lấy tay Trường Kim khuyên nhủ:

– Từ tiểu thư, người đã nghe đại ca nói rồi đó, trước tiên hãy ăn chén cháo này đi.

Từ Trường Kim tính tình so với từ “quật cường” còn có vẻ mạnh hơn, nghe vậy lắc đầu, đôi mắt khép hờ không nói một lời, ý là muốn ở đây tĩnh tọa, đợi cho đến khi Lâm đại nhân quay lại.

Hắc hắc, tiểu nữ này có cá tính a, Lâm Vãn Vinh cầm lấy chén cháo hạt sen, cười hi hi:

– Từ tiểu thư, chẳng lẽ là đang đợi ta đút cho nàng ăn? Được, ta sẽ cố thử xem, lại đây, mở miệng ra nào, cháo tới đây.

Từ Trường Kim khép chặt chiếc miệng nhỏ nhắn, một lời cũng không nói, trên mặt toát lên vẻ kiên định. Lâm Vãn Vinh lạnh lùng cười:

– Từ tiểu thư, nàng quả nhiên có tính cách. Chỉ là ta cảm thấy thương cho người dân Cao Ly, vì nàng cố giữ cái tính cách đó trước mặt bổn đại nhân ta, không biết rằng “đa cật đa thiểu khổ, đa thụ đa thiểu nan” sao (ăn càng nhiều thì khổ càng ít, càng hưởng lắm thì càng bớt khó )? Ài, ta đi kể lại với Lý Thừa Tái, nói là Từ Trường Kim đang đấu khí ở đây với ta, nhân dân Cao Lệ hãy tiếp tục chờ xem nhé.

Từ Trường Kim thần sắc chợt động:

– Đại nhân, ý ngài là…

– Tới đây, há miệng ra nào…
Lâm đại nhân mỉm cười, thanh âm mang theo một sự dụ hoặc vô cùng.

Từ Trường Kim mấp máy môi vài lần, đôi cánh tai chợt ửng hồng, khuôn mặt liền như hoa đào tháng ba, trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng cũng hé đôi môi nhỏ nhắn ra, nhưng đôi mắt lại ngượng ngùng dán chặt xuống đất.

– … Miệng nhỏ há ra nào, Xảo Xảo tiểu bảo bối của ta, hai ngày qua nàng đã quá khổ cực rồi, đại ca đút nàng ăn nhé!
Lâm đại nhân dường như không hề thấy cử động của Từ Trường Kim, đưa chiếc muỗng đến miệng của Xảo Xảo, tiểu nương tử này cả kinh:

– Đại ca, đây là của tiểu thư mà, ô…

Một muỗng cháo ngọt ngào đưa vào chiếc miệng nhỏ của Xảo Xảo, tiểu nương tử này thần sắc đỏ bừng, trên mặt lại toát lên vẻ hạnh phúc. Từ Trường Kim đợi hồi lâu, lại thấy hắn đút cháo cho Xảo Xảo, vẻ mặt liền trở nên ngây ngốc, nước mắt chợt tràn ra, vội yên lặng cúi đầu.

Lâm Vãn Vinh mỉm cười, lấy chiếc khăn từ tay Xảo Xảo đưa cho Từ Trường Kim, ôn nhu nói:

– Đừng khóc, Đại Trường Kim. Cái này là muốn cho nàng hiểu, không ai yêu thương nàng được cả đời, nàng phải học cách tự yêu thương chính mình thôi.

Từ Trường Kim ngẩn người, Lâm đại nhân thừa dịp đặt chén cháo vào tay nàng, nàng cẩn thận suy nghĩ một chút, đột nhiên cúi đầu, nước mắt lại tuôn rơi, thanh âm như tiếng muỗi kêu:

– Đại nhân, cảm ơn ngài, ta đã hiểu rồi.

– Cảm ơn cái gì, ta là nam bằng hữu của nàng mà. Ài, ái tình vượt biên giới rất khó khăn a. Ta cùng với nhân dân Cao Ly một đường biên sông nước, một vai phải gánh vác hai bên, thật làm khó ta quá.

Thấy chiếc miệng nhỏ nhắn của Từ Trường Kim đang ăn cháo, Lâm đại nhân lại cười hi hi, thần sắc lại bắt đầu không nghiêm chỉnh rồi.

Từ Trường Kim khúc khích cười, sắc mặt đỏ bừng, vội vã cúi đầu, chỉ cảm thấy chén cháo thanh đạm thực sự lại quá ngọt ngào.

Thật vất vả mới đợi được Từ Trường Kim ăn xong. Lâm đại nhân đổ mồ hôi lạnh, nha đầu này, thật là văn nhã quá. Ăn cơm mà cũng như thêu hoa, phỏng chừng cuộc đời này nàng phải tốn mất 1/5 thời gian chỉ để ăn cơm rồi.

Thấy Lâm đại nhân nhìn chằm chằm vào mình, Từ Trường Kim khẽ cắn nhẹ đôi môi mọng, cảm thấy không ổn liền hỏi:

– Đại nhân, có phải là Trường Kim ăn cơm rất khó nhìn a?

– Không phải là khó coi, mà là quá đẹp mắt.
Lâm Vãn Vinh than thở:

– Từ tiểu thư, sau này khi nàng về Cao Ly, ngàn vạn lần đừng ăn cơm trước mặt nam nhân khác. Nếu không người khác nhìn bộ dáng này của nàng sẽ bị nàng mê hoặc chết đó.

Từ Trường Kim nở nụ cười, nhẹ nhàng nói:

– Đại nhân, bây giờ có thể bàn chuyện rồi.

– Ta đã bảo, việc dự tiệc có thể miễn đi.
Lâm đại nhân phẩy tay, Từ Trường Kim nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, lại nghe Lâm đại nhân tiếp tục:

– Ta cũng không thích mất thời gian vô ích nói chuyện với Lý Thừa Tái, chi bằng Trường Kim nàng trực tiếp nói cho ta biết, tiểu vương tử tìm ta rốt cục là có chuyện gì?

Từ Trường Kim trở nên vui vẻ, vội hỏi lại:

– Đại nhân, ta thật có thể nói không?

Ài, nha đầu này cái gì cũng tốt, lại thật sự là quá lễ phép a, chẳng lẽ sau khi kết hôn, lúc thoát y trên giường, nàng còn nói “đại nhân, xin mời đến đây!”??? Hắc hắc, hay a! Hắn cười một cách xấu xa, trong mắt ánh lên dâm quang hiện ra bốn phía, ánh mắt rơi vào khuôn mặt khiết bạch vô tư của Từ Trường Kim, mơ hồ cười nhẹ.

Thấy Lâm đại nhân bộ dáng đầy vẻ háo sắc, Từ Trường Kim nhất thời khó hiểu, cái vị Lâm đại nhân ôn nhu hào hiệp, chứa đầy triết lý đã biến đâu mất rồi? Nàng đấu không lại ánh mắt của Lâm đại nhân, sự trấn định hàng ngày cũng không còn đủ, trong lòng sinh ra chút bối rối, vội vàng cúi đầu nói:

– Đại nhân, kỳ thật việc này đối với Đại Hoa cũng không phải là không có quan hệ. Ngài có biết lần này chúng ta tới Đại Hoa, tại sao lại nhất định muốn kết hôn với Nghê Thường công chúa không?

Lời thừa, ta không phải là quốc Vương Cao Ly, làm sao biết được trong lòng nàng nghĩ gì? Nghĩ đến sự lễ mạo quá mức của nàng, Lâm đại nhân mỉm cười giả lả:

– Ồ, tại sao vậy? Ài, Trường Kim à, nàng thật là lễ phép a!

Từ Trường Kim không hiểu ý tứ lời nói của hắn, lắc đầu than:

– Sở dĩ muốn kết hôn với Nghê Thường công chúa là vì chúng ta muốn mượn binh của Đại Hoa.

– Mượn binh?
Lâm Vãn Vinh chấn động, Cao Ly sao lại tự giác như vậy, chủ động mời Đại Hoa ta tiến vào sao?

– Đại nhân không nên hiểu lầm ý của ta, chúng ta cũng không phải là mời quan binh Đại Hoa nhập trú Cao Ly, mà là hi vọng Đại Hoa tăng cường binh mã ở phía Đông Nam và Đông Bắc.
Từ Trường Kim vội vàng giải thích.

– Đông Nam và Đông Bắc?
Lâm Vãn Vinh trầm tư một lúc, ngẩng đầu nói:

– Từ tiểu thư nói là… Đông Doanh?

– Lâm đại nhân quả nhiên là người tinh minh.
Từ Trường Kim gật đầu, thần sắc nghiêm túc:

– Lần này đến Đại Hoa, Đột Quyết và Đông Doanh đã phái sứ thần đến Cao Ly ta, muốn cùng chúng ta liên thủ đối phó với Đại Hoa.

Liên thủ? Một bên ở thảo nguyên, một bên ngoài biển rộng, hai kẻ này cũng muốn câu kết à? Đột Quyết thực lực cường đại, có suy nghĩ này, cũng còn có thể hiểu được. Nhưng cái bọn Đông Doanh bé tí kia cũng vọng tưởng thôn tính Đại Hoa ư! Không đúng, Đông Doanh là muốn chiếm Cao Ly! Chỉ khi yên ổn đặt chân trên đất bằng rồi mới có thể ảo tưởng đến Đại Hoa được.

Lâm Vãn Vinh trong đầu đã rõ ràng, nhưng không nói ra, lại
còn trầm ngâm:

– Ồ, vậy Vương tử Cao Ly thấy thế nào?

– Vương thượng thật ra đã có ý rồi, nhưng ta cho rằng Đông Doanh dụng tâm hiểm ác, tuyệt sẽ không vuốt râu hùm Đại Hoa, ý của bọn họ, sợ là không phải Đại Hoa mà chính là Cao Ly ta. Ta tìm đến Binh tá phụ trợ đại nhân, nhờ hắn chuyển ý của ta đến vương thượng, vương thượng cũng biết rằng chuyện này không ổn, nhưng Đông Doanh mấy năm gần đây đã khuếch trương chiến bị, binh lực cường mạnh, Cao Ly ta đã không còn là đối thủ của họ nữa. Bởi vậy, vương thượng phái vương tử đi, thỉnh cầu Đại Hoa đưa binh đến Đông Nam và Đông Bắc hai hướng để tạo áp lực cho Đông Doanh, khiến bọn họ phải từ bỏ cái ý nghĩa phi thực tế đó. Chỉ là Đại Hoa hoàng đế vẫn không chịu gặp chúng ta, vương tử mới nghĩ đến đại nhân, muốn nhờ đại nhân chuyển cáo ý nguyện của Cao Ly ta. Nếu Cao Ly mất đi, Đông Doanh có thể mượn đất làm bàn đạp, hợp lực cùng Đột Quyết đánh vào Đại Hoa, đến lúc đó tình cảnh của Đại Hoa so với bây giờ chắc chắn sẽ càng thêm nguy hiểm.

Từ Trường Kim nói ra một hơi những suy nghĩ trong lòng, nhất thời như trút được gánh nặng, thở ra một hơi dài, ánh mắt lại nhìn sang vị Lâm đại nhân.

Từ Trường Kim quả thật có tầm nhìn, Cao Ly có nàng coi như là có phúc khí rồi. Lâm Vãn Vinh cười cười bảo:

– Từ tiểu thư, nàng nói với ta như vậy cũng không hữu dụng, ta chỉ là một tiểu quan nho nhỏ trong triều đình, những việc quốc gia đại sự này, ta gánh không nổi đâu.

Từ Trường Kim liếc nhìn hắn, nói nhỏ:

– Đại nhân không cần khiêm nhường nữa, ta tuy là người Cao Ly, nhưng cũng đã biết tấm bảng do hoành đề đích thân đề tặng “Thiên hạ đệ nhất đinh” không phải là hư danh. Người trước mặt hoàng đế nói một câu còn mạnh hơn mười vạn hùng binh. Vì an nguy của cả Cao Ly ta và Đại Hoa, thỉnh mời đại nhân chuyển lời đến hoàng thượng, mong người mau đưa quân đề phòng, xin có lời nhờ!

Từ Trường Kim cúi người thật thấp, chiếc quần dài Cao Ly ôm sát vóc người thon dài của nàng lộ ra một cơ thể mê người, chiếc cổ trắng ngần và bộ ngực sữa cao cao dựng thẳng, quả thật quá mê người.

HẾT QUYỂN 6

Bạn vừa đọc xong Quyển 6, đọc tiếp Quyển 7 tại đây: http://truyensex.moe/lam-van-vinh-quyen-7-full/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Lâm Vãn Vinh” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-lam-van-vinh/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/04/2017 13:56 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 4
Phần 83 Tuy nói kiếp trước hắn cũng biết có vài loại chọn rể, cũng dùng loại phương thức thiên định nhân duyên này, nhưng lại chưa bao giờ thấy tràng cảnh chân thạt như vậy cả. Trải qua một phen kích đấu, thanh thiếu niên tranh đoạt Tú Hoa Cầu giữa sân rộng đã càng ngày càng ít. Mà Cổ Tuấn Nam cũng dã sớm bị trọng thương, không biết được đưa đi đâu chữa thương rồi. Đến cuối cùng khi chỉ còn vài chục người, hơn mười người trẻ tuổi vẫn một mực không có động tác rốt cục cũng có người nhịn không được nữa xông ra ngoài. Đám phế vật các ngươi nào có tư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 31
Phần 83 Mười bảy Đế giả, mỗi một sơn môn có hai, Lan Lăng sơn trang có ba người. Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, Thiên Địa minh quả thực đã có sự chuẩn bị. Ánh mắt hắn đảo qua, chỉ có ba sơn môn trên Đông Hải là có một Đế giả, những sơn môn khác đều có hai Đế giả, thực lực dường như có Đế giả nhất trọng, cũng có Đế giả nhị trọng. Thế nhưng tổng thể tu vi cấp độ, nếu so với Phi Linh môn thì nhiều hơn. Ầm ầm. Mười bảy Đế giả xuất hiện, tám sơn môn, Quân Lăng Đại đế, Yêu Hỏa Đại Đế cùng với những người khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 1
Phần 83 Chỗ mà Dương Thần giới thiệu cho Trần Bác chính là quán rượu Rose của Sắc Vi, quán rượu này thuộc tầm trung, không phải vì Sắc Vi không muốn mở rộng mà và quán là do mẹ của Sắc Vi để lại, vì thế theo như ý bà thì cứ để quán như thế còn ý nghĩa hơn nhiều so với việc biến quán thành chốn kinh doanh. Sau khi sắp xếp hành lý của Trần Dung vào căn phòng trọ nhỏ bé của Trần Bác xong xuôi, ba người cùng nhau ăn một bữa cơm đơn giản tại một quán ăn nhỏ rồi nhanh chóng tới quán Rose. Ban ngày quán rất yên ắng, ngoài nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng