Ăn điểm tâm xong, Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Thương Ngọc, tối hôm qua U Minh thành đã thay đổi, hắn muốn đi xem U Minh thành một chút, thuận tiện đi Tưởng Anh Trì nơi đó lấy tiền, hắn biết Tưởng Anh Trì khẳng định thu rất nhiều tài vật của Long Minh cùng Hổ Minh.
– Dược lựcU Minh Huyền Băng Quả trong cơ thể ta, còn không có hoàn toàn luyện hóa, ta liền không đi, để Huỳnh Huỳnh cùng Vũ Đồng đi cùng ngươi thôi!
Thương Ngọc khẽ lắc đầu, nàng cũng rất muốn đi cùng Lăng Phong, thế nhưng là tình huống cũng không cho phép.
– Vậy được rồi, Mạc Huỳnh Huỳnh, Đỗ Vũ Đồng, chúng ta đi!
Lăng Phong gật đầu, nói một tiếng cùng Đỗ Đỗ Vũ Đồng và Mạc Huỳnh Huỳnh, sau đó liền xoay người đi ra bên ngoài Hồng Lâu.
– Thành chủ tốt!
Lăng Phong lúc này mới mới vừa từ bên trong Hồng Lâu đi ra, những nữ đệ tử Hồng Lâu kia, liền lập tức cung kính hành lễ với hắn.
– Ây… A, các ngươi tốt!
Những nữ đệ tử này xưng hô, để Lăng Phong lập tức có chút thích ứng không kịp, hắn không nghĩ tới chính mình thoáng một cái liền trở thành thành chủ.
– Các nàng làm sao đều gọi ta làm thành chủ nha?
Lăng Phong quay đầu hỏi Mạc Huỳnh Huỳnh.
– Hắc hắc, ngươi diệt Long Minh cùng Hổ Minh, mà lại hai cái thế lực cường đại nhất trong liên minh tự do, Hắc Ưng thành bảo cùng Hồng Lâu chúng ta lại lấy ngươi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, ngươi không phải thành chủ, ai là thành chủ nha?
Mạc Huỳnh Huỳnh cười hắc hắc, Lăng Phong làm thành chủ, nàng cùng Đỗ Vũ Đồng giờ phút này cũng coi là người hầu bên người thành chủ, trong lòng hai người đều rất vui vẻ, lập tức cảm thấy mình cùng ở bên người Lăng Phong, uy phong không ít.
– Ha ha, thì ra là như vậy!
Lăng Phong lấy lại tinh thần, nhịn không được cười lớn một tiếng, lập tức thích xưng hô thành chủ thế này.
Một lúc sau, Lăng Phong mang theo Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng đi tới Hắc Ưng thành bảo trong liên minh tự do, người trên đường đi trong Hắc Ưng thành bảo tương đối nhiều.
– Gặp qua thành chủ!
Những người kia đều nhao nhao lập tức hành lễ với Lăng Phong.
– Các ngươi tốt!
Lăng Phong chắp hai tay sau lưng, mặt mỉm cười gật đầu với đám người, hắn mười phần ưa thích cảm giác này, giống như chính mình lại về tới ngoại môn.
Lúc trước, hắn ở ngoại môn đánh bại Lạc Vân Không, trở thành ngoại môn đệ nhất nhân, tất cả đệ tử ngoại môn nhìn thấy hắn, đều sẽ rất cung kính gọi hắn một tiếng Lăng Phong sư huynh, lúc đầu Lăng Phong coi là tiến vào nội môn đằng sau, thật lâu mới có thể hưởng thụ được loại đãi ngộ này, thế nhưng là không nghĩ tới nhanh như vậy liền được hưởng thụ.
Tại U Minh thành, hắn hiện tại thế nhưng là đệ nhất nhân!
– Ha ha, Lăng Phong sư đệ, ngươi đã đến làm sao cũng không nói một tiếng cho ta nha? Để cho ta sắp xếp người đi đón ngươi nha!
Tưởng Anh Trì mang theo hai tên tùy tùng từ trong thành bảo đi tới.
– Hắc hắc, Anh Trì huynh khách khí, ta biết ngươi bây giờ khẳng định bề bộn nhiều việc, nào dám làm phiền ngươi tiếp ta nha!
Lăng Phong cười cười, hàn huyên hai câu cùng Tưởng Anh Trì, sau đó được Tưởng Anh Trì dẫn đầu, đi vào Hắc Ưng thành bảo.
Giờ phút này, bên trong đại sảnh tòa thành, chất đống lấy các loại bảo vật, rất nhiều thành viên Hắc Ưng thành bảo đang chọn lựa chỉnh lý.
– Mọi người thả việc trong tay một chút, hoan nghênh thành chủ đại nhân chúng ta một chút!
Tưởng Anh Trì quát to một tiếng với đám người.
– Gặp qua thành chủ!
Những thành viên Hắc Ưng thành bảo kia, lập tức đứng lên hành lễ với Lăng Phong.
– Mọi người không cần đa lễ, tiếp tục công việc, tiếp tục công việc!
Lăng Phong cười cười với đám người, đối với tràng diện này, hắn cảm giác có mặt mũi.
– Oa…
Mà Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng, nhìn thấy bảo vật cả phòng, con mắt đều lập loè tỏa sáng, nhìn không nháy mắt.
– Thật nhiều bảo vật nha!
Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng trước đó còn vì mấy chục khối linh thạch mà phát sầu, thế nhưng là những bảo vật trước mắt này, chí ít cũng giá trị mấy trăm vạn linh thạch a?
Mấy trăm vạn linh thạch? Đó là khái niệm gì? Các nàng đã không cách nào tưởng tượng.
– Lăng Phong, những thứ này chỉ là một phần nhỏ trong đó, cũng là cấp thấp nhất, cao cấp còn ở bên trong!
Tưởng Anh Trì cười cười, sau đó mang theo Lăng Phong đi vào bên trong.
Khi bọn hắn đi vào khu vực trọng yếu nhất của tòa thành, thấy được rất nhiều bảo vật đã bị chỉnh lý tốt, đại bộ phận đều là U Minh linh dược.
Những U Minh linh dược này chỉnh tề đặt ở cùng một chỗ, ngũ quang thập sắc, rực rỡ muôn màu.
– Thật nhiều nha!
Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng lần nữa bị tình cảnh trước mắt rung động, đừng nói các nàng, liền xem như Lăng Phong, cũng rung động một thanh.
– Hắc hắc!
Nhìn thấy vẻ mặt Lăng Phong bọn hắn như thế, Tưởng Anh Trì cũng cười cười, lúc trước hắn cũng rất rung động, hắn không nghĩ tới chính mình thế mà có thể nhìn thấy nhiều bảo vật như vậy.
– Những bảo vật này, cộng lại đại khái giá trị bao nhiêu tiền?
Lăng Phong lấy lại tinh thần, quay đầu hỏi Tưởng Anh Trì.
– Chỉ ít tầm 5 triệu!
Tưởng Anh Trì thản nhiên nói.
– Cái gì? 5 triệu?
Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng lập tức mở to hai mắt nhìn, các nàng cảm giác được trái tim của mình trực nhảy, tựa hồ hít thở không thông.
5 triệu khối linh thạch đặt chung một chỗ, cái kia chỉ sợ có thể chồng chất thành một ngọn núi nhỏ đi.
Mặc dù Tưởng Anh Trì là bảo chủ Hắc Ưng thành bảo, thế lực cũng không nhỏ, những năm gần đây, cũng tích lũy không ít tài phú, nhưng khi nhìn thấy những bảo vật này, hắn mới biết được chênh lệch của mình cùng Hổ Minh và Long Minh.
Tất cả tích súc của Tưởng Anh Trì cộng lại, nhiều lắm là liền giá trị hơn 200.000 khối linh thạch, mà tài vật bọn hắn tối hôm qua từ hai đại liên minh trong tay thu hết, tổng cộng lại giá trị, chí ít vượt qua hơn 5 triệu, mà lại những thứ này còn không có tính cả bảo vật trên người Nhiếp Thiên Long cùng Trang Vô Cực.
Bởi vì Trang Vô Cực cùng Nhiếp Thiên Long đều bị Lăng Phong giết chết, hai người bọn họ túi trữ vật, đều bị Lăng Phong cầm đi, mà lại Lăng Phong hiện tại cũng không có cách nào mở ra túi trữ vật của bọn hắn.
Trừ cái đó ra, tối hôm qua còn có mấy cái thành viên hạch tâm Long Minh bị Lăng Phong giết chết, túi trữ vật của bọn hắn Tưởng Anh Trì cũng không có cách nào mở ra.
Nếu như tính luôn tài vật những người này, tổng giá trị chí ít vượt qua 8 triệu khối linh thạch.
– Hơn 5 triệu!
Lăng Phong cùng hơi hơi hít một hơi khí lạnh, mấy tháng trước, lúc còn đang tại tạp dịch giới, còn vì chỉ là mấy chục khối linh thạch mà hao tổn tâm trí, nhưng bây giờ, chính mình lập tức liền biến thành trăm vạn phú ông!
Nếu như tính luôn bảo vật trong túi trữ vật của Nhiếp Thiên Long cùng Trang Vô Cực, hắn hiện tại chí ít có 8 triệu tư sản.
Tiền này tới quá nhanh!
Lăng Phong tựa hồ cũng cảm giác được có chút không chân thực.
Sau một lát, cảm xúc Lăng Phong mới dần dần ổn định, những tiền tài bảo vật này, đều là vơ vét từ trên thân những người Long Minh cùng Hổ Minh kia, là những người này hạnh hạnh khổ khổ để dành được, chủ yếu đều là từ trên thân những người thực lực cường đại.
Đệ tử thực lực bình thường, mỗi một lần ra khỏi thành làm nhiệm vụ về sau, đều sẽ đem bảo vật mình đoạt được, quy ra thành điểm cống hiến, dù sao dạng này liền có thể cam đoan chính mình lao động đoạt được, nếu là không có tính thành điểm cống hiến, còn không biết đồ vật đến cùng sẽ rơi vào trong tay ai.
Mà những thành viên tinh nhuệ Long Minh cùng Hổ Minh kia, bọn hắn điểm cống hiến đều đạt đến 9999 điểm, chỉ cần bọn hắn nguyện ý, tùy thời đều hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi U Minh thành.
Thế nhưng những người này đều không muốn rời khỏi U Minh thành quá sớm, muốn kiếm bộn tại U Minh thành, chờ đạt đến kỳ hạn chót mới rời khỏi.
Nhưng là, để người hai đại liên minh không nghĩ tới là, thế mà lại xuất hiện Lăng Phong một cái quái thai như vậy, diệt hai đại liên minh, cuối cùng tất cả tích súc của bọn hắn đều làm lợi Lăng Phong.
Đương nhiên, những tài phú này, Lăng Phong cũng sẽ không một người độc chiếm, khẳng định sẽ phát một chút cho Tưởng Anh Trì bọn hắn.
– Lăng Phong, những bảo vật này thực sự nhiều lắm, chờ chúng ta rời khỏi U Minh thành đằng sau, có thể đem một bộ phận bán thành tiền cho tông môn, quy ra thành linh phiếu, mang theo một chút! Về phần những bảo vậy tương đối trân quý, chúng ta liền lưu lại!
Tưởng Anh Trì mở miệng nói với Lăng Phong.
– Tốt, những thứ này ngươi xử lý tốt lại nói cho ta biết, đúng, Tiểu Trúc nàng thế nào?
Lăng Phong trong lòng còn băn khoăn Tiểu Trúc.
– Nàng không có việc gì, đang nghỉ ngơi đâu!
Tưởng Anh Trì cười cười, lúc đầu hắn chuẩn bị ngày mai qua đi liền mang theo tưởng Tiểu Trúc rời khỏi U Minh cổ thành, đi tìm người trợ giúp tưởng Tiểu Trúc luyện chế dược vật khôi phục dung mạo.
Nhưng bây giờ hắn không nóng nảy, bây giờ tình thế U Minh cổ thành phát sinh cải biến cực lớn, Long Minh cùng Hổ Minh đều bị Lăng Phong diệt.
Tại U Minh thành, Lăng Phong chính là Bá Vương, có thể trắng trợn liễm tài.
Cơ hội như vậy không phải lúc nào đều có thể gặp phải.
Tưởng Anh Trì cũng minh bạch, con đường tu hành ngày sau của huynh muội hắn còn rất dài, cần đại lượng tài nguyên, mà U Minh cổ thành bây giờ thì là một cái nơi rất tốt để kiếm tài nguyên.
Huyền Kiếm tông có quy định, bất kỳ người nào tiến vào U Minh cổ thành, dài nhất chỉ có thể ở năm năm, thời hạn vừa đến, liền phải rời khỏi U Minh cổ thành, bên trong thời gian năm năm, nếu không có hoàn thành cơ sở nhiệm vụ, trục xuất tông môn.
Tưởng Anh Trì huynh muội đi vào U Minh cổ thành, đã hơn bốn năm, còn có hơn nửa năm bọn hắn đã đến kỳ hạn.
– Vậy ta sẽ không quấy rầy nàng, có rảnh lại đến đến tìm các ngươi chơi!
Lăng Phong cười cười, đang chuẩn bị mang theo Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng rời đi.
– Những bảo vật này ngươi cầm trước đi!
Tưởng Anh Trì lập tức lấy ra mười cái túi trữ vật đưa cho Lăng Phong.
Lăng Phong cũng không khách khí, trực tiếp lấy tới, mà Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng, ánh mắt hai người chăm chú nhìn chằm chằm túi trữ vật trong tay Lăng Phong, hận không thể lập tức đoạt lấy, chiếm làm của riêng.
Lăng Phong đem những này túi trữ vật nhét vào trong ngực, sau đó mang theo Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng đi đến phía Đông Thành, nhưng Lăng Phong đi vào Đông Thành về sau, phát hiện khu ngã tư Đông Thành đã kín người hết chỗ.
Những người trên đường phố kia nhìn thấy Lăng Phong về sau, đều phi thường cung kính gọi hắn một tiếng thành chủ, bất quá Lăng Phong cũng nghe được, trong thanh âm của không ít người, lộ ra phẫn nộ cùng không cam lòng.
– Hôm nay không phải còn có thể làm nhiệm vụ sao? Làm sao những người này đều không đi làm nhiệm vụ?
Lăng Phong khẽ nhíu mày, một tháng chỉ có ba ngày làm nhiệm vụ, mỗi một ngày đối với những người này, đều rất trân quý, nếu không có cái gì tình huống đặc biệt, tất cả mọi người đều ra khỏi thành làm nhiệm vụ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Phong |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 13/01/2024 11:19 (GMT+7) |