Mới vừa đi xuống Thanh Ngưu lĩnh, Lăng Phong liền thấy một đầu đại cẩu màu trằng, đại cẩu màu trắng này liền ngồi xổm ở ven đường, tuy nhiên lại không người nào dám đi đụng nó.
Đại cẩu màu trắng nhìn thấy Lăng Phong đằng sau, liền quay người rời đi.
– Lăng Phong sư huynh tốt!
Một chút đệ tử ngoại môn đi ngang qua, nhìn thấy Lăng Phong, đều phi thường khách khí cùng Lăng Phong chào hỏi.
Hôm qua Lăng Phong lúc báo danh giải thi đấu tiễn thuật cuồng ngược hơn mười vị ngoại môn cường giả tinh anh của Hổ Minh, nhất chiến thành danh, để rất nhiều đệ tử ngoại môn đều biết tên của hắn.
Bây giờ địa vĩ của Lăng Phong trong đệ tử ngoại môn, cũng cao hơn trước kia.
– Ừm, các ngươi tốt nha!
Lăng Phong phi thường vui vẻ gật đầu với mấy đệ tử ngoại môn này, sau đó đi đến địa phương mua sắm cung tên.
Đại khái hai nén hương sau, Lăng Phong trên đường thấy được một thanh niên nam tử áo trắng, bên người nam tử áo trắng này, có một đầu đại bạch cẩu ngồi xổm.
Đại bạch cẩu này chính là đầu bạch cẩu Lăng Phong vừa gặp.
– Ngươi chính là Lăng Phong?
Khi Lăng Phong chuẩn bị đi qua thanh niên áo trắng này, đối phương bỗng nhiên mở miệng, mà nụ cười trên mặt, nhìn có chút nghiền ngẫm.
– Lạc Vân Không sư huynh tốt, Lăng Phong sư huynh tốt!
Lúc này, một đám đệ tử ngoại môn vừa vặn đi ngang qua, phân biệt mở miệng chào hỏi nam tử áo trắng cùng với Lăng Phong.
Thanh niên áo trắng này, chính là Lạc Vân Không, hắn ngủ Tô Linh đằng sau, cũng coi như đáp ứng Tô Linh thỉnh cầu, muốn đi ra đối phó Lăng Phong, cho nên hôm nay, hắn liền phái ái khuyển đến dưới chân Thanh Ngưu lĩnh giám thị Lăng Phong.
Khi Lăng Phong đi xuống Thanh Ngưu lĩnh, đại bạch cẩu kia liền lập tức chạy về thông tri hắn, hắn cũng cấp tốc đến đây, cản lại Lăng Phong.
– Lạc Vân Không?
Lăng Phong khẽ giật mình, Lạc Vân Không này chính là ngoại môn đệ nhất nhân, hắn cũng nghe nói thật nhiều lần, tuy nhiên vẫn luôn chưa gặp qua người thật.
Hắn không nghĩ tới hôm nay thế mà ở chỗ này nhìn thấy Lạc Vân Không, nhìn điệu bộ này, đối phương rõ ràng là tìm đến mình, mà lại, Lăng Phong cũng từ trên người Lạc Vân Không, cảm thấy một tia khí tức không thân thiện.
– Ngươi lá gan không nhỏ, có mấy phần phong phạm của ta năm đó, thức thời liền ngoan ngoãn theo ta đi, đừng để ta xuất thủ!
Lạc Vân Không nhìn Lăng Phong, trên khóe miệng mang theo một tia cười lạnh, giọng nói chuyện, cũng không có chút cảm tình gì.
– Khẳng định là Phương Hằng tìm tới ngươi a?
Lăng Phong ánh mắt nhìn lướt qua kuôn mặt Lạc Vân Không, cuối cùng rơi đại bạch cẩu ở bên người Lạc Vân Không, giờ phút này hắn kìm lòng không được, nhớ tới đầu Khiếu Thiên hắc khuyển lúc ở Hắc Long giản bị hắn đánh chết, hương vị thịt hắc cẩu kia, để hắn đến nay khó quên.
– Gâu!
Cảm giác mình bị Lăng Phong để mắt tới, đại bạch cẩu kia rất không thân thiện đối với hắn sủa một chút.
– Nha, một con chó cũng dám hung ác như thế?
Lăng Phong hung hăng trợn mắt nhìn đại bạch cẩu kia một chút, đại bạch cẩu kia sủa càng hung.
– Tiểu tử, sự kiên nhẫn của ta là có hạn, cho ngươi ba hơi thời gian! Nếu ta xuất thủ, chỉ sợ ngươi sẽ rất thống khổ!
Nhìn thấy Lăng Phong không nhìn mình, Lạc Vân Không trong lòng lập tức dấy lên một tia lửa giận, hắn là siêu nhiên tồn tại trong đệ tử ngoại môn, cơ hồ tất cả đệ tử ngoại môn trông thấy hắn đều sẽ rất cung kính, cho dù không ít đệ tử nội môn nhìn thấy hắn, cũng sẽ nhún nhường ba phần.
Thế nhưng Lăng Phong trước mắt này, lại dám không nhìn hắn, cái này khiến hắn có chút khó chịu.
– Đệ tử ngoại môn đệ nhất? Chẳng lẽ cũng chỉ biết nói mồm thôi sao? Muốn lão tử đi theo ngươi, ngươi tính rễ hành nào nha?
Lăng Phong ngẩng đầu, một mặt khinh thường nhìn Lạc Vân Không, trong lòng của hắn đã sớm muốn giao thủ với Lạc Vân Không một phen, dù sao nếu thắng Lạc Vân Không, hắn chính là ngoại môn đệ nhất, đến lúc đó hắn khẳng định sẽ càng thêm uy phong.
Chỉ bất quá, để Lăng Phong không nghĩ tới chính là, chính mình nhanh như vậy liền gặp được Lạc Vân Không, hơn nữa còn là loại phương thức này gặp mặt.
Lạc Vân Không một bộ cao cao tại thượng, làm cho hắn rất khó chịu.
– Ngọa tào, đây là thế nào? Lạc Vân Không sao lại ra làm gì?
– Xuỵt, nhỏ giọng một chút, Lạc Vân Không thụ Phương Hằng nhờ vả, hiện tại đến gây sự với Lăng Phong!
– Móa, ta liền biết Phương Hằng chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ! Không nghĩ tới hắn thế mà tìm tới Lạc Vân Không!
– Đúng vậy a, Phương Hằng chính là minh chủ Hổ Minh, càng là đích hệ tử đệ của Phương gia, chọc hắn, cơ hồ chính là muốn chết!
– Ha ha, lần này có trò hay để nhìn, hai đại nhân vật truyền kỳ của Thanh Vân phong ngoại môn, hiện tại đối đầu, không biết kết quả sẽ như thế nào?
– Đúng nha!
Giờ phút này, trên đại đạo ngày càng nhiều người ngừng chân, bọn hắn đứng ở đằng xa nhìn Lăng Phong cùng Lạc Vân Không, châu đầu ghé tai, nghị luận ầm ĩ, tất cả mọi người lộ ra vẻ chờ mong.
– Tiểu tử, nếu ngươi muốn tìm cái chết, vậy cũng đừng trách ta không khách khí!
Lạc Vân Không sầm mặt lại, mắt lộ ra hàn quang, một cỗ sát cơ lạnh lẽo lập tức thấu thể mà ra, thân thể lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh lướt tới Lăng Phong.
– Hô!
Lăng Phong lập tức lui lại, tránh thoát Lạc Vân Không tập kích, quay đầu nhìn thoáng qua đám người xung quanh, nhíu mày một cái, thầm nghĩ: Không được, người nơi này quá ít, ở chỗ này động thủ với hắn, không có lời, coi như muốn đánh cũng phải tìm một chỗ nhiều người để đánh.
Nghĩ đến đây, Lăng Phong liền chạy như điên đến ngoại môn phiên chợ, hắn biết bây giờ sắp bắt đầu giải thi đấu tiễn thuật, rất nhiều người đều sẽ tiến về phiên chợ mua sắm cung tiễn.
Phiên chợ ngoại môn rất nhiều người, ở chỗ đó động thủ, sẽ có nhiều người nhìn thấy hắn chiến đấu với Lạc Vân Không, đến lúc đó thanh danh của hắn ở ngoại môn cũng sẽ càng thêm vang dội.
– Ngươi cho rằng ngươi chạy được sao?
Lạc Vân Không trầm mặt, lập tức đuổi theo Lăng Phong.
Lăng Phong lúc chạy, cũng quay đầu nhìn Lạc Vân Không một chút, hắn không dám tăng tốc độ của mình lên quá nhanh, bởi vì hắn sợ hãi Lạc Vân Không đuổi không kịp.
– Ai, xem ra Lăng Phong vẫn là không cách nào so sánh với Lạc Vân Không nha!
– Ừm, hắn còn tự biết rõ, Lạc Vân Không ba năm trước đây, chính là tồn tại vô địch bên trong ngoại môn, Lăng Phong không chính diện chống lại Lạc Vân Không, chính là cử chỉ sáng suốt!
– Đúng vậy a, Lăng Phong mặc dù cuồng vọng, nhưng cũng không phải là đồ đần! Chạy trốn là bình thường, cũng không biết hắn có thể đào thoát trước mặt Lạc Vân Không hay không?
– Đi, theo sau nhìn xem!
Không ít đệ tử ngoại môn nói, đều nhao nhao chạy đến phiên chợ.
– Giết người rồi, cứu mạng nha, Lạc Vân Không muốn giết người rồi!
Lăng Phong một bên chạy, một bên hô to, hắn làm như vậy, mục đích chính là vì hấp dẫn càng nhiều người chú ý.
– Cái gì, Lạc Vân Không muốn giết người?
– Lạc Vân Không không phải thật lâu cũng không có xuất hiện sao? Ai chọc tới hắn rồi?
Nghe thanh âm của Lăng Phong, không ít đệ tử ngoại môn đều rất ngạc nhiên, đều nhao nhao buông việc trong tay, nghe tiếng mà tới.
– Này này, các ngươi nhìn thấy Lạc Vân Không sao?
– Thấy được!
– Người đâu?
– Đang chạy đến phiên chợ!
Một chút đệ tử ngoại môn nghe tiếng, nhận được tin tức đằng sau, lập tức đi theo, chạy như điên tới phiên chợ ngoại môn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Phong |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 13/01/2024 11:19 (GMT+7) |