– Tiểu tử ngươi làm sao làm được trong thời gian ngắn như vậy?
– Ách… thiên tư của đệ tử trí tuệ, công pháp này không khó lĩnh ngộ thôi!
Lăng Tiếu giang tay thật chân thành nói.
Tà Đế nghe xong lời này lập tức nổi giận!
Hắn phát hiện mình thu đồ đệ thật rất biết đả kích người.
Thần công mình bỏ ra mấy trăm năm mới nghĩ ra, quá trình gian khổ dung hợp thật sự không chỉ một sớm một chiều thì có thể làm được.
Nhớ ngày đó hắn đem năm loại thuộc tính dung hợp cùng một chỗ phải tìm suốt ba năm thời gian mới có được chút thành tựu.
Khi đó chính hắn còn cảm giác mình là một “thiên tài”.
Không nghĩ tới bây giờ thu đồ đệ càng thêm yêu nghiệt, có thể trong hai tháng thời gian ngắn ngủi đã đạt tới cảnh giới như thế, thật sự làm hắn vô cùng xấu hổ, đồng thời trong lòng may mắn chính mình thu tên yêu nghiệt kia làm đồ đệ.
Tà Đế đương nhiên không nghĩ tới Tam Phân Quy Nguyên Khí của Lăng Tiếu vô cùng tương tự như Độc Tôn Tà Vương thần công của hắn.
Lăng Tiếu đã tu luyện Tam Phân Quy Nguyên Khí nhiều năm, đã hoàn toàn lý giải thông thấu, khi tu luyện môn huyền công tương tự, đương nhiên không quá cố sức.
Nhưng Lăng Tiếu cảm giác hai loại huyền công này nhất định có thể dung hợp cùng một chỗ.
Chỉ có đem hai loại huyền công lấy thừa bù thiếu, tu luyện sẽ càng thêm dễ dàng, hơn nữa uy lực sẽ càng lớn.
Những ngày tiếp theo Lăng Tiếu một mực khổ tâm nghiên cứu phương pháp dung hợp hai loại huyền công.
Tà Đế cũng không quấy rầy hắn, tùy ý cho hắn tự mình tìm hiểu.
Thừa dịp thời gian nhàn rỗi, hắn chạy ra ngoài vài lần, mỗi lần trở về đều mang tới kỳ hoa dị thảo cao giai, đốc xúc người bên cạnh Lăng Tiếu lập tức hấp thu tăng cường công lực, đồng thời nói ra chút tâm đắc khi tu luyện, cho họ lĩnh ngộ phương hướng tiến giai càng thêm minh xác.
Mọi người đối với Tà Đế cảm kích vạn phần.
Nửa năm, dưới sự đốc xúc của Tà Đế mọi người đều có đột phá cùng tiến bộ.
Tàn Báo cùng bại gia tử không tiến giai, nhưng thực lực càng thêm kiên cố. Mà Lam Sắc Giao Long được Tà Đế thưởng cho một viên thú đan thủy hệ cùng một gốc linh thảo thủy hệ thất giai, rốt cục tiến giai trở thành linh thú thất giai đê cấp cường đại, thực lực có thể so với huyền đế đê giai. Kim Sắc Lang Vương tiến giai càng thần tốc, được Tà Đế cho hai viên thú đan lục giai cùng hai gốc linh thảo lục giai cao cấp, từ ngũ giai cao cấp đột phá tới lục giai thực lực, nhưng trong quá trình tiến giai thiếu chút nữa bị lột lớp da, hai viên thú đan lục giai ẩn chứa năng lượng bạo táo nó không thể thừa nhận, nhưng sau đó được Tà Đế trực tiếp dùng năng lượng cường đại áp chế, cuối cùng mới có thể đem đoàn năng lượng bạo táo kia tiêu hóa, thành tựu đột phá của mình.
Độc Hạt Tử được Tà Đế chỉ đạo rốt cục bước vào cảnh giới bán tôn, chỉ cần tự ngộ ra đạo của bản thân, sẽ thành tựu tôn giai chân chính, điều này làm hắn mừng rỡ muốn khóc, phải biết rằng hắn bị giữ lại ở hoàng cấp đỉnh thời gian rất dài.
Nhưng thực lực của hắn tiến bộ vẫn không nhận được Tà Đế tán dương, ngược lại còn bị mắng tối tăm mặt mày.
Theo lời của Tà Đế chính là:
– Độc Hạt Tử là một đầu heo ngu ngốc, ngay cả đạo tu hành của mình cũng không thể lĩnh ngộ, rõ ràng đi tự sát cho xong!
Độc Hạt Tử nghe xong lời này thiếu chút nữa tìm kẽ hang chui xuống tìm chết.
Cuối cùng Tà Đế hạ thông điệp cho hắn, trước khi rời đi còn chưa bước vào tôn giai thì giết hắn, bằng không lưu lại chỉ vô dụng.
Những người khác nghe được hoảng sợ, dốc toàn lực đột phá.
Thải Hà Nguyệt, Bạch Vũ Tích, Vi Đại Nhi, Hoa Hiểu Quế, Đường Cương Lĩnh, Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà cùng bát tướng đều dùng linh thảo do Tà Đế cung cấp tiến thêm một giai. Diệp Vân Phong thì từ vương cấp cao giai bước lên hoàng cấp, hắn là người duy nhất được Tà Đế tán dương một câu “không tệ” mà cao hứng phát khóc. Phượng Tiêm Vận thể chất hơn người, không cần linh thảo hỗ trợ tiến tới hoàng cấp cao giai, Tà Đế không có đánh giá với Phượng Tiêm Vận, nhưng trong mắt hiện vẻ hân thưởng. Về phần Huyền Diệu, Tà Đế không chỉ dạy nhưng cho một quyển sách cổ, để Huyền Diệu cao hứng khóc lên!
Trong nháy mắt nhóm người Lăng Tiếu ở lại trong không gian mà Tà Đế khai tích đã có bảy tháng.
Lăng Tiếu nghiên cứu ưu khuyết của hai môn công pháp, rốt cục rút ra được kinh nghiệm, sau đó cùng tu luyện hai loại huyền công.
Hắn đem công pháp mới tu sửa đặt tên là Độc Tôn Quy Nguyên Khí, một loại công pháp hoàn toàn mới chỉ dành riêng cho hắn tu luyện.
Vừa có công hiệu tự vận hành cùng cấp bậc rõ ràng của Tam Phân Quy Nguyên Khí, lại có được công hiệu hấp thu năm loại thuộc tính của Độc Tôn Tà Vương thần công, hấp thu linh khí nhiều hơn người khác gấp năm lần, tốc độ tiến giai sẽ tăng lên thật lớn.
Công pháp này của hắn cùng thần công của Độc Tôn Tà Vương có khác nhau rất lớn, cho dù chỉ có hai loại thuộc tính hoặc ba loại đều có thể tu luyện, không giống như của Tà Đế nhất định cần năm loại thuộc tính cùng luyện mới có thể đem uy lực công pháp phát huy tới cực hạn.
Loại công pháp này của Lăng Tiếu là từ hai loại công pháp do cổ nhân khai sáng thay đổi mà đến, nhưng cũng sáng chế ra một loại công pháp kỷ nguyên mới, bởi vì có thể dành cho bất kỳ võ giả có thuộc tính khác nhau đều có thể tu luyện được.
Chỉ cần luyện công pháp này thì không cần tu luyện công pháp khác, giảm bớt thật nhiều thời gian hao tổn, tốc độ tiến giai sẽ càng nhanh hơn.
Lăng Tiếu cũng không hề hay biết loại công pháp mình thay đổi kia sẽ trở thành công pháp thần giai đứng đầu, làm cho người đời sau kính ngưỡng cùng truy sùng không thôi.
Lăng Tiếu đem công pháp mới cùng sư phụ Tà Đế nghiên cứu thảo luận, Tà Đế sau khi tìm hiểu được liền kinh hô:
– Đúng vậy, trước đây khi ta sáng chế Độc Tôn Tà Vương thần công luôn cảm thấy còn thiếu chút gì đó, hiện tại mới phát hiện sau khi được ngươi thay đổi mới là hoàn mỹ nhất, ha ha, tốt tốt… sư phụ quả nhiên không nhìn lầm ngươi, nhận thức của tiểu tử ngươi có thể nói là kỳ tài ngút trời ah!
Lăng Tiếu bị Tà Đế thổi phồng có chút đỏ mặt, hắn chỉ đem hai loại công pháp sửa đổi tạo thành loại mới mà thôi, cũng không có cách tân gì nhiều lắm, danh hiệu “kỳ tài ngút trời” làm cho hắn thật sự áy náy!
Nhưng hắn không thể giải thích với Tà Đế công pháp kia là đến từ thế giới khác, nếu không Tà Đế sẽ cho hắn bị điên khùng nữa đâu.
Cho nên Lăng Tiếu chỉ có thể đem bí mật chôn sâu trong lòng.
– Tiếu nhi, hiện tại ngươi đã đem Độc Tôn Tà Vương thần công lĩnh ngộ, hơn nữa thay đổi thêm một lần, tin tưởng thành tựu ngày sau của ngươi tuyệt sẽ không thua kém sư phụ, vi sư thật không còn bao nhiêu tiếc nuối.
Tà Đế vô cùng cảm khái nói.
Hắn vốn tưởng rằng Lăng Tiếu phải tìm hiểu huyền công ít nhất là một năm thời gian mới có thể đạt tới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 26/06/2019 03:29 (GMT+7) |