Lăng Tiếu - Quyển 10

Phần 75

Hiện giờ cách xa ba năm, Lăng Tiếu chẳng những tìm được Minh Thủy môn, còn tiêu diệt cả môn phái, nhưng không tìm thấy bóng dáng Vân Mộng Kỳ, điều này làm trong lòng hắn u sầu mê man.

Hắn đã mất đi manh mối tìm kiếm Vân Mộng Kỳ, mà Trung Vực lại khổng lồ, muốn tìm một người chẳng khác gì biển rộng tìm kim, khó hơn lên trời.

Phượng Tiêm Vận dựa đầu trên bả vai Lăng Tiếu nói:

– Tiếu, huynh đừng lo lắng, Mộng Kỳ tỷ nhất định sẽ không có chuyện gì, hoặc là nàng sớm hiểu rõ âm mưu lão yêu bà nên tự mình sớm chạy thoát cũng nói không chừng, ngày sau hữu duyên hai người sẽ có ngày gặp lại.

Lăng Tiếu nặng nề thở ra một hơi, không biết nên nói gì.

Lúc này Huyền Diệu đi tới nói:

– Lăng thiếu, không cần phải phiền não, ngươi không biết nên đi đâu tìm kiếm tung tích của nàng, vậy hãy để cho nàng biết tung tích của ngươi, như vậy nàng tự nhiên sẽ đến tìm ngươi.

Lăng Tiếu có chút khó hiểu nhìn Huyền Diệu hỏi:

– Sao thần côn ngươi nói lời ấy?

Huyền Diệu phe phẩy Bạch Chỉ Phiến vui vẻ nói:

– Khi ngươi danh chấn Trung Vực, ai cũng biết rõ về ngươi, chẳng lẽ ngươi còn sợ nàng tìm không được ngươi sao?

– Danh chấn Trung Vực, ai cũng biết rõ ta?

Lăng Tiếu lẩm bẩm.

Sau một lúc lâu trong mắt hắn tràn ngập vẻ hy vọng nói:

– Đúng vậy, chờ khi ta danh chấn Trung Vực, ta muốn làm mọi người đều biết tên của Lăng Tiếu ta, đến lúc đó mặc cho Mộng Kỳ ở đâu đều có thể nghe được tên của ta, nàng nhất định sẽ tới tìm ta, ha ha, thần côn không hổ là thần côn, quả nhiên một câu làm bừng tỉnh người trong mộng!

Phượng Tiêm Vận thấy Lăng Tiếu lại trở nên vui vẻ, trong lòng cũng cao hứng.

Tuy rằng nàng cảm thấy thật tò mò với Vân Mộng Kỳ, nhìn thấy tình yêu sâu đậm của Lăng Tiếu dành cho nàng, tình yêu này khiến thê tử như Phượng Tiêm Vận cũng cảm thấy có chút ghen tuông, nhưng nàng lại càng cảm động đối với tình cảm chân thành của hắn.

Nhớ ngày đó hắn cũng vì nàng xâm nhập Nam Hoang tìm kiếm Thiên Cổ thần công, suýt chút còn đánh mất tính mạng nhưng vẫn không tiếc. Còn nghĩ tới ngày trước nàng thiếu chút nữa chết trôi, vẻ mặt thống khổ của hắn làm nàng tâm động.

Mặc dù nam nhân này phong lưu đa tình, nhưng nàng không để ý, chỉ cần trong lòng hắn có vị trí của nàng là đủ rồi.

Lăng Tiếu đã suy nghĩ thông suốt, mang theo mọi người rời khỏi rừng rậm.

Lăng Tiếu cũng không biết sau khi bọn họ rời khỏi không lâu, có một đội nhân mã cường hãn đi tới địa bàn Minh Thủy môn trong Chiểu Trạch sâm lâm.

Nhân số của đội nhân mã này không nhiều, nhưng đều có tu vi ngoài tôn giai, còn có hai gã cường giả đế cấp.

Bọn hắn đều ngồi trên linh thú cường đại, trôi nổi trên bầu trời địa bàn Minh Thủy môn.

Những người này đều mặc áo choàng màu đen, trên mặt đeo mặt nạ dữ tợn, thoạt nhìn vô cùng dọa người.

Nếu để người nhìn thấy, bọn họ có thể lập tức đoán ra những người này nhất định đến từ Hắc Ma môn bài danh trong mười tám thế lực lớn.

Một gã thấp lùn ngồi trên lưng linh thú thất giai mang theo ánh mắt âm trầm nói:

– Rốt cục là ai làm… rốt cục là ai làm…

Tên thấp lùn mang mặt nạ này hiển nhiên là một nữ nhân, từ thanh âm đã có thể phân biệt ra được.

Nữ nhân càng nói càng kích động, cuối cùng đã biến thành rít gào.

Một gã đế cấp thân hình cao lớn ở cạnh nữ nhân nói:

– Âm Bà đừng vội, chúng ta trước tiên xuống xem rõ một chút có tìm được đầu mối gì hay không.

Tiếp theo đoàn người rơi xuống địa phương bị oanh thành hố sâu.

Nữ nhân mang theo thanh âm tức giận nói:

– Đều tản ra điều tra cho ta, mặc kệ phát hiện thứ gì đều mang về, ta nhất định phải tìm ra hung thủ giết con ta, đem hắn bầm thây vạn đoạn.

Lời nữ nhân vừa dứt, mọi người liền phân tán ra.

– Âm Bà ngươi bình tĩnh một chút, chẳng lẽ ngươi không chú ý tới dấu vết cuộc chiến đáng sợ nơi này sao?

Một huyền đế mang theo thanh âm âm trầm nói, ánh mắt đánh giá khắp bốn phía hố sâu, thần sắc tràn ngập vẻ kiêng kỵ.

– Không xong, có… có phải hắn chạy thoát hay không?

Âm Bà bị tiếng quát của huyền đế kia tựa hồ đã nghĩ tới điều gì, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, bay vút về một hướng.

Một đế cấp khác cũng bay theo sau.

Hai người đi tới vị trí giếng hoang phong tỏa Phong Nha, đều lộ ra vẻ kích động.

– Không… không có khả năng, hắn… hắn lại có thể đào thoát? Tuyệt đối không có khả năng này!

Âm Bà bật lui ra sau mấy bước lộ thần sắc khó thể tin nói.

– Ngươi… ngươi muốn nói người bị phong ấn tại nơi này?

Một huyền đế khác hít sâu hơi lạnh nói.

Âm Bà mềm nhũn ngồi trên mặt đất đáp:

– Đúng vậy, phải… chính là hắn, nhất định là hắn chạy thoát, đem toàn bộ Minh Thủy môn cùng con ta đều giết sạch, thật đáng chết!

Đồng tử tên huyền đế cũng co rút lại, tiếp theo hắn tựa hồ đã phát hiện điều gì, đi tới một nơi sờ soạng.

– Hắn không phải tự mình trốn, là có người cứu hắn!

Tên huyền đế kia thật khẳng định nói.

– Cái gì, hắn không phải tự mình trốn?

Âm Bà nhảy dựng kêu lên.

– Đúng vậy, ngươi lại đây xem dấu vết gãy của Vạn Niên Hàn Thiết Liên!

Tên huyền đế kia kêu to.

Âm Bà lập tức đi tới bên cạnh nhìn vào.

– Đây… đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Âm Bà hoàn toàn thất thố.

– Rất rõ ràng đây không phải do lợi khí chặt đứt, cho dù linh khí cao giai cũng không thể chặt đứt được Vạn Niên Hàn Thiết Liên, trừ phi dùng thánh khí, nhưng đoạn xích này là bị thiêu đốt đứt, quanh thân có dấu vết thiêu hủy!

Tên huyền đế phân tích.

– Ngươi nói không sai, quả thật là như thế. Nhưng hỏa diễm bình thường căn bản không đốt được, cho dù dùng địa hỏa cũng phải dùng thời gian thật lâu mới được, nhưng khi sinh mệnh ngọc đồng của con ta dập tắt, chúng ta đuổi tới nơi đây chỉ dùng mười ngày thời gian, thật hiển nhiên không phải địa hỏa đốt được, trừ phi đó là…

Âm Bà ép buộc mình tỉnh táo lại nói.

– Ngươi nói không sai, nghĩ tới người cứu hắn là một người có thiên hỏa!

Tên huyền đế đáp.

– Người có thiên hỏa?

Âm Bà nghi hoặc nói, lát sau chợt bảo:

– Chẳng lẽ… chẳng lẽ là môn chủ Dược môn?

– Có lẽ không phải lão bất tử kia, nghe nói hắn đã bế quan nhiều năm, rất ít hỏi chuyện trong môn, tuy nói hắn kiêng kỵ Hắc Ma môn chúng ta nhưng ta nghĩ hắn cũng không dám ngang nhiên khai chiến với chúng ta, có thể là một người khác.

Huyền đế kia đáp.

– Còn có ai có được thiên hỏa đây?

Âm Bà hỏi.

– Theo ta biết còn có một vị lão tiền bối cùng vị các chủ thần bí của Linh Vũ các, nhưng ta nghĩ cũng không phải bọn hắn làm.

Tên huyền đế trầm tư nói.

– Các chủ Linh Vũ các thì không khả năng, nhưng lão tiền bối kia là ai?

Âm Bà lại hỏi.

– Hắn đã trở thành truyền kỳ, sớm đã mất tích nhiều năm.

Tên huyền đế lộ vẻ tôn sùng nói, bỗng nhiên ngừng lại sau đó nói tiếp:

– Hắn chính là Phong Lưu Tà Đế đại nhân!

Lần này làm Âm Bà khiếp sợ nói không ra lời.

Nhóm người Lăng Tiếu cũng không rời khỏi Bắc Thủy Giới, chỉ ly khai Chiểu Trạch sâm lâm, đi tới một dãy núi trùng điệp tìm một địa phương thật tốt ổn định xuống.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/06/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Phần 71 Với độc châm do sư phó tỷ tỷ cấy vào cơ thể Ngọc Già, tánh mạng nàng chỉ còn vài ngày nữa. Nhìn ánh mắt phờ phạc của Ngọc Già, trong lòng Lâm Vãn Vinh như bị ngàn cân cự thạch đè lên, hít thở khó khăn, mãi lâu sau vẫn không nói nên lời. Oa lão công, ta hỏi ngươi một việc! Ngọc Già nhìn hắn hỏi. Lâm Vãn Vinh thở dài, nắm chặt bàn tay, giữa ngón tay ẩn ẩn màu đỏ bầm: Nếu ngươi không gọi tên Đột Quyết của ta, ta có thể trả lời ngươi mười việc! Ta gọi là việc của ta, liên quan gì đến ngươi? Ngươi không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Dương Thần – Quyển 6
Phần 75 Việc muốn cùng Quách Tuyết Hoa gặp Mã Quế Phương, xem ra là không thể trông cậy vào buổi tối hôm nay. Hiện tại trong mắt Quách Tuyết Hoa, ngoại trừ phim Hàn vẫn là phim Hàn, làm gì còn hơi sức nào để ý đến con trai mình!? Dương Thần bĩu môi, hít sâu thở ra một hơi, há miệng nói: Mẹ, con lên lầu, mọi người xem từ từ nhé! Nói xong cũng không để ý Quách Tuyết Hoa có nghe hay không, xoay người quay đầu lên lầu. Đầu óc Quách Tuyết Hoa trì hoãn một hồi lâu, mới quay đầu lại, nhìn xung quanh, phát hiện ra Dương Thần không còn, nghi hoặc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 75 Quán trà không lớn, chỉ là ba gian liền nhau hình thành mà thôi, nhưng nghênh đón là một cỗ trà hương xộc thẳng vào mũi Hàn Lập. Hắn có chút kinh ngạc, tuy hắn đối với trà đạo không hiểu nhiều lắm, nhưng từ trong hương trà này cảm ứng được linh khí nhàn nhạt. Trong lòng Hàn Lập rung động, liền không hề do dự bước vào trong. Ba gian phòng bài trí thành một hàng, một lớn hai nhỏ, lúc này tất cả đều đầy khách uống tụm năm tụm ba. Thậm chí vì trong quán trà không còn chỗ trống nên có vài người ăn mặc khác nhau đang đứng yên lặng ở một...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng