– Ta không biết các ngươi là ai, nhưng nếu còn dám nói bậy nói bạ, cho dù có thánh giai che chở các ngươi ta vẫn có thể đánh chết toàn bộ các ngươi!
Phong Nha vẻ mặt giận dữ nhìn nhóm người Lăng Tiếu nói, sát ý lạnh lùng tán phát.
Thần trí của hắn tựa hồ đã khôi phục lại, khi nói chuyện đã trở nên lưu loát rất nhiều.
Sát ý lạnh lẽo của Phong Nha làm mọi người cảm thấy căng thẳng, giống như bị độc xà cắn trúng.
– Bại tướng dưới tay còn dám càn rỡ!
Liệt Viêm Hổ không chịu được Phong Nha xem thường, rống lớn một tiếng muốn lao tới.
Lăng Tiếu lên tiếng:
– Liệt Viêm Hổ trở lại cho ta!
Liệt Viêm Hổ không cam lòng liếc mắt nhìn Lăng Tiếu, cuối cùng dừng chân lại.
Sưu!
Sau đó một đạo hắc sắc quang mang hướng Phong Nha bắn tới.
Phong Nha thoáng cau mày, một trảo chụp lấy đồ vật kia trong tay.
Tiếp theo ánh mắt Phong Nha vừa nhìn lại, thần sắc liền biến đổi:
– Phệ… Phệ Huyết ma đao!
– Khụ khụ… ngươi nhận không ra ta, nhưng… nhưng vẫn nhận ra nó đi!
Tàn Báo cố gắng mang theo thân thể tổn thương đi tới trước người Phong Nha không xa gian nan nói.
– Ha ha… Phệ Huyết ma đao… Ma Đế đại ca, năm xưa ngươi chết thật thảm, ta nhất định phải giết kẻ phản bội báo thù cho ngươi!
Phong Nha tựa hồ không nghe được lời nói của Tàn Báo, cầm ma đao giơ lên đỉnh đầu, ngửa mặt lên trời cười lên điên cuồng, một cỗ sát ý dày đặc bừng lên.
Mọi người đành phải lui ra xa.
– Phong Nha, ngươi còn nhớ rõ đội trưởng Tô Phỉ hay không?
Tàn Báo lộ vẻ mừng như điên, nghe lời nói của Phong Nha hắn có thể hoàn toàn khẳng định thần trí Phong Nha đã khôi phục, cho nên hắn nhất định phải báo cho Phong Nha biết hắn vẫn còn sống.
– Tô Phỉ… ngươi… làm sao ngươi biết đội trưởng Tô Phỉ, chẳng lẽ… chẳng lẽ ngươi thật sự là đồ đệ của Ma Đế đại ca?
Phong Nha nhìn Tàn Báo kích động lớn tiếng nói.
Khi hắn mới nhìn thấy Phệ Huyết ma đao, nghĩ đến đây là Tàn Báo vô tình nhặt được đồ vật đánh rơi của Ma Đế mà thôi, nhưng hiện tại Tàn Báo lại nhắc tên Tô Phỉ, điều này làm hắn suy đoán Tàn Báo là đồ đệ của Ma Đế.
Tuy thân thể hiện tại của Tàn Báo không phải bộ dạng của Ma Đế, nhưng Phong Nha không phủ nhận trên thân hắn có tia chân khí quen thuộc, đây là lý do một chưởng vừa rồi Phong Nha đánh Tàn Báo nhưng không lấy mạng hắn.
– Phong Nha, huynh đệ tốt của ta, ta thật sự là Ma Đế ah!
Tàn Báo kích động kinh hô một tiếng, hòa hoãn cảm xúc nói:
– Nhớ năm đó ta cùng ngươi ở bờ sông nhìn lén đội trưởng Tô Phỉ tắm rửa bị nàng phát hiện, nàng đánh cho hai chúng ta một trận nhưng không giết chúng ta, tiểu tử ngươi lại nghĩ nàng xem trọng ngươi nên không giết ngươi, mà ta lại cảm thấy nàng hẳn là trúng ý ta, lần đó chúng ta vì tranh luận việc này mà đánh nhau một trận, sau đó chúng ta ước định ai có thể nhanh chóng siêu việt Tô Phỉ thì lấy nàng làm thê tử…
Tàn Báo chậm rãi nói xong, trên mặt dâng lên hồi ức.
Phong Nha nghe được thân hình càng run rẩy, cuối cùng rơi nước mắt.
– Ngươi… ngươi thật là Ma Đế?
Phong Nha khó thể tin nhìn thanh niên ba mươi tuổi trước mắt hỏi.
Vừa rồi theo lời của Tàn Báo, đó chính là bí mật giữa hắn cùng Ma Đế, người ngoài sẽ không biết được, hắn cũng không tin Ma Đế sẽ đem việc này nói với đồ đệ của mình.
Nhưng vì sao Ma Đế lại biến thành hình dạng này?
Hắn không phải bị tên phản đồ sát hại rồi sao?
Tàn Báo nặng nề thở dài một hơi nói:
– Ta không còn là Ma Đế, ta là Tàn Báo, Ma Đế đã chết từ hơn năm ngàn năm trước!
Nói tới đây hắn bỗng nhiên nhìn Phong Nha, nhận chân nói:
– Năm đó khi ta muốn đột phá thánh giai bị phản đồ sát thương, cơ hồ vẫn lạc, linh hồn suy yếu ám ảnh trên Chiến Đao nên may mắn tránh thoát một kiếp, hiện giờ đã qua năm ngàn năm, ta không còn là ta. Hiện tại ngươi có thể gọi ta là Tàn Báo, nhưng Phong Nha ngươi vẫn là huynh đệ tốt của ta, năm đó… là ta thật có lỗi với ngươi!
Nói xong trên mắt Tàn Báo nổi lên hơi nước.
– Ngươi… ngươi thật sự là đại ca!
Phong Nha nghe xong lời của Tàn Báo, rốt cục có thể khẳng định Tàn Báo trước mắt tuyệt đối là huynh đệ tốt từng cùng hắn vào sinh ra tử.
Phong Nha kích động đi thẳng tới chỗ Tàn Báo.
Hai người nhìn nhau thật lâu, cuối cùng ôm chặt lấy nhau.
Mấy ngàn năm cách xa nhau, tình nghĩa huynh đệ gần vạn năm, rốt cục một lần nữa gặp lại, quả nhiên một màn làm người cảm động cực điểm.
Lăng Tiếu nhìn hai người, nội tâm cảm khái nói:
– Tình cảm thủ túc cũng tới bậc này mà thôi!
Sau đó hắn phất tay với mọi người, lặng yên đi ra thật xa.
Tàn Báo cùng Phong Nha ôn chuyện suốt ba ngày đêm.
Nhóm người Lăng Tiếu cũng không đi quấy rầy bọn họ.
Chia tay mấy ngàn năm, toàn bộ đều đã không còn, hiện tại họ còn thật nhiều chuyện cũ nói mãi không hết.
– Ma Đế đại ca, không nghĩ tới ngươi còn có thể phá rồi lại lập phản lão hoàn đồng, quả nhiên làm cho ta nhận không ra, mà bộ dáng của ta lại thành như vậy, thật sự làm người khó tin đây là sự thật.
Phong Nha cảm khái nói.
– Ngươi gọi ta là Tàn Báo hoặc là đại ca đi, hết thảy chuyện xưa kia cho tan thành mây khói, quan trọng là chúng ta còn sống, năm đó do ta bị quyền lợi mê đắm, làm cho huynh đệ ngươi bị ủy khuất.
Tàn Báo thở dài nói.
– Không, ta cũng không trách Ma… cũng không trách đại ca, bởi vì chúng ta hơn kém nhau quá lớn, nếu đổi lại là ta thì ta cũng vắng vẻ ngươi thôi, huống chi năm đó đại ca đối đãi ta không tệ, còn tặng nhiều tài nguyên cho ta.
Phong Nha đáp.
Tàn Báo áy náy nói:
– So sánh với tình nghĩa huynh đệ giữa chúng ta thì tài nguyên có đáng là gì đâu.
Ngừng một chút hắn lại nói:
– Đúng rồi, vì sao ngươi bị Vạn Niên Hàn Thiết Liên trói buộc trong Khốn Ma trận, có phải do tên phản đồ làm hay không?
Tàn Báo vừa nói, trong mắt liền lộ ra sát khí nồng đậm.
Phong Nha lắc đầu nói:
– Không… là tự mình cho người bố trí Khốn Ma trận thất giai, đem bản thân mình trấn áp trong giếng.
Tàn Báo lộ vẻ cả kinh, hiển nhiên cảm thấy thập phần ngoài ý muốn.
Ai sẽ nghĩ tới Phong Nha lại tự vây khốn mình trong Khốn Ma trận, cuối cùng còn đem mình biến thành dáng dấp như thế?
Phong Nha nặng nề thở dài một hơi, chậm rãi nhớ lại:
– Nhớ ngày đó sau khi ngươi bị phản đồ đoạt vị, tên phản đồ nói ngươi đột phá thánh giai thất bại nên chết bất đắc kỳ tử, mà ta trong lúc vô ý nghe được bộ hạ cũ của ngươi nói ngươi bị hắn làm hại, lúc ấy ta thật sự muốn quay về Ma môn xử lý phản đồ kia, nhưng lúc đó ta mới đột phá đế cấp, thực lực có hạn, trong khi bộ hạ trung tâm của ngươi đều bị hắn giết sạch, còn lại đều đầu hàng thần phục hắn, mà thực lực Minh Thủy môn lại hơi yếu, huống hồ tin tức ta đột phá đế cấp cũng không truyền ra, vì vậy bọn hắn không hạ sát thủ với ta, nhưng ta biết bọn hắn sớm muộn gì cũng sẽ nhớ tới ta, tên kia tâm tư cẩn thận, tuyệt đối sẽ không buông tha uy hiếp tồn tại, cho nên ta phải nhanh chóng đề thăng nhanh thực lực, ta cũng không nghĩ đem giang sơn của chúng ta đoạt lại, ta chỉ là muốn báo thù cho ngươi.
– Ngươi còn nhớ bí cảnh mà chúng ta ngộ nhập năm xưa không? Khi đó ngươi lấy được truyền thừa cùng Phệ Huyết ma đao, mà ta lấy Phong Ma quyết, còn có một ít đồ vật, bên trong có ghi chép Khốn Ma trận, cùng tâm đắc ảo diệu tu luyện Phong Ma quyết cấp tốc, đây cũng là nguyên nhân ta tự phong ấn mình trong Khốn Ma trận, nhưng về sau lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn cho nên ta mới biến thành bộ dáng này.
Tàn Báo hỏi:
– Rốt cục là chuyện gì ngoài ý muốn?
– Từ lúc ta tự phong ấn trong Khốn Ma trận, ta đã cho người lộ tin tức nói ta đã chết, hy vọng đánh mất ý niệm cảnh giác của tên kia đối với ta.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 26/06/2019 03:29 (GMT+7) |