Lăng Tiếu - Quyển 11

Bạn đang đọc Quyển 11, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Lăng Tiếu” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-lang-tieu/


Phần 1

Thi đấu chấm dứt, người thất bại dần dần rời đi, mà mười người đứng đầu đều lấy được ban thưởng.

Ban thưởng chỉ là một ít đan dược chữa thương ngũ giai cùng mười vạn thượng phẩm huyền tinh mà thôi.

Khi ban thưởng, do Lam Dương thành Lâm Khiếu Nghiễm tuyên bố, năm ngày sau tập hợp cùng các trọng tài đi tới cổ chiến trường Chiến Loạn Uyên.

Chiến Loạn Uyên sở dĩ được xưng là cổ chiến trường, chính bởi vì mười vạn năm trước là nơi vẫn lạc của thật nhiều đại năng hoàng tộc.

Lúc trước tứ đại hoàng triều vì muốn cắn nuốt địa bàn của đối phương, cuối cùng đem cả hoàng triều cao thủ của mình phái tới chiến trường phân định thắng thua.

Cuộc chiến ấy cơ hồ tập hợp toàn bộ đại năng hoàng tộc, đại chiến của họ gần như hủy thiên diệt địa, may mắn bọn hắn sớm bày ra đại trận không gian đem phiến thiên địa nơi đó ngăn cách bên ngoài.

Sau cuộc chiến ấy, không bao nhiêu vị đại năng còn sống sót rời khỏi nơi đó, mà nơi đó cũng được thế nhân xưng hô là Chiến Loạn Uyên.

Từ sau cuộc chiến ấy, nguyên khí của tứ đại hoàng triều trọng thương, sau đó các tông môn cùng đại phiệt bắt đầu cắt đất xưng vương, không tiếp tục nghe theo hoàng triều hiệu lệnh, dần dần tứ đại hoàng triều bắt đầu xuống dốc, dần dần biến mất trong võ đài Trung Vực.

Lam Dương thành, bên trong một khách sạn, nhóm người Lăng Tiếu đều ở nơi này.

– Qua thêm bốn ngày sẽ khởi hành đi Chiến Loạn Uyên, thần côn có chỉ thị gì tốt hay không?

Lăng Tiếu nhìn Huyền Diệu hỏi.

Huyền Diệu phe phẩy quạt nói:

– Ta có dặn dò gì đây, hết thảy thuận theo tự nhiên là được.

Nói tới đây hắn bỗng nhiên nhìn qua Diệp Vân Phong nói:

– Lần này Vân Phong xem như may mắn mới xông vào top 10, về phần có thể trở thành Chiến Hoàng chân chính hay không phải xem Thăng Linh quyết của hắn có thể bù đắp nhược điểm hay không, bằng không Hoàng Bảng chi tranh lần này sẽ là nơi hắn vẫn lạc, Vân Phong ngươi nhất định phải suy nghĩ kỹ càng.

Lời này của Huyền Diệu không phải nói chuyện giật gân mà chỉ trần thuật một sự thật.

Diệp Vân Phong có thể tiến vào top 10, có thể nói là dùng tư thế “nghiêng ngả lao đao” mà hình dung, nếu trước đó hắn gặp phải tám người khác trong mười người chiến thắng, chỉ sợ vận khí hắn sẽ không tốt như vậy.

– Quân sư, Thăng Linh quyết vốn là bí thuật gia truyền của Diệp gia ta, bao nhiêu năm rồi tổ tông Diệp gia luôn muốn bù đắp nhược điểm của nó nhưng không biện pháp, ngươi bảo ta làm sao hoàn thiện được Thăng Linh quyết, ta cũng không thông minh được như lão đại thôi.

Vẻ mặt Diệp Vân Phong đau khổ nói.

Huyền Diệu cười nhẹ đáp:

– Cơ duyên tự có trời định, Chiến Loạn Uyên vốn là cổ chiến trường, nơi đó có thật nhiều đại năng vẫn lạc, sẽ có cơ duyên của ngươi, cũng là cơ duyên của Diệp gia ngươi, rốt cục ngươi có thể thành long hay thành xà phải xem ngươi, chẳng qua bên trong hung hiểm vạn phần, có đi vào hay không là do ngươi quyết định mà thôi.

Diệp Vân Phong không chút do dự đáp:

– Đã đi tới một bước này ta đương nhiên muốn nhìn xem rốt cục mình đi được bao xa, cho dù chết trong Chiến Loạn Uyên đó cũng là vinh hạnh của ta!

Mấy ngày thời gian lại trôi qua.

Mười người đứng đầu tập hợp chung lần nữa.

Mười người nghiêm túc mà đứng, mười cỗ khí thế cường đại dâng lên.

Mười người đều thông qua một lần lại một lần giết chóc chứng minh lực lượng bản thân, không ai phục ai, mặc dù họ không so đấu nhưng ở thời khắc này muốn dùng khí thế áp đảo đối phương.

Trên đài cao ngoại trừ mười người bọn họ còn có mười một trọng tài, đều có tu vi thiên tôn giai, mà trong đó còn có một người tu vi bán đế.

Lão giả tu vi bán đề là người dẫn đội đến Chiến Loạn Uyên lần này tên Vương Trọng Thu.

Vương Trọng Thu lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người, nói:

– Mười người các ngươi đã lấy được mười danh ngạch đầu tiên, xem như tiến vào hàng ngũ ngàn danh Trung Vực, các ngươi đều có tư cách đến Chiến Loạn Uyên so đấu tiến vào trăm Chiến Hoàng, Sát Hoàng hoặc… Đệ Nhất Hoàng Tọa, nhưng từ một khắc bước vào Chiến Loạn Uyên, chú định đó là con đường có đi không về, nơi đó nguy hiểm trùng điệp, cho dù thiên tôn giai cũng dễ dàng vẫn lạc, hiện tại nếu bỏ quyền thì bài danh của các ngươi vẫn nằm trong ngàn danh hoàng giả, sau khi tiến vào Chiến Loạn Uyên nếu chưa tới thời gian quy định thì không thể trở ra, cho nên các ngươi cần suy nghĩ kỹ càng!

Mọi người nghe xong lời nói của Vương Trọng Thu, thần sắc vẫn thản nhiên, không lộ chút bộ dạng sợ hãi, ra vẻ không ai muốn rút lui.

– Tốt, các ngươi không ai rời khỏi, chúng ta lập tức đi Chiến Loạn Uyên!

Vương Trọng Thu hài lòng liếc mắt nhìn qua mọi người, sau đó dẫn đầu bay đi.

Những người khác liền đi theo sau.

Bọn họ đi tới thành chủ phủ Lam Dương thành, nơi đó có một thông đạo chuyên dụng trực tiếp đi tới truyền tống trận của Chiến Loạn Uyên.

Bình thường đều có cao thủ canh giữ, tuyệt đối không ai dám tự mình vận dụng con đường này.

Con đường chuyên dụng này không như những truyền tống trận khác, loại chuyên dụng chỉ có thể truyền tới một mục đích, không thể đi tới địa phương khác, đồng thời khoảng cách giữa hai địa phương khá lớn, sử dụng thú đan rất cao cấp, số lượng không ít.

Mọi người tiến vào truyền tống trận, vị bán đế đem hơn mười viên thú đan lục giai khảm vào trận văn, ngay sau đó một vầng hào quang cường đại nở rộ, đem mọi người bao phủ, mạnh mẽ vận chuyển họ đi tới một địa phương xa lạ.

Sau khi mọi người rơi xuống đất, một cỗ khí thế lãnh sắt tiêu điều ập thẳng vào mặt.

Mười người đưa mắt nhìn lại, thần sắc kinh hãi.

Trước mắt họ là một mảnh hoang vu, cát bay cùng loạn thạch, cỏ dại, tàn binh, giáp trụ, hài cốt…

Nơi này quả thật giống như cảnh tượng tận thế, tràn ngập vẻ tĩnh mịch cùng hoang vắng, nếu một người sống thời gian dài nơi này mà nhìn không thấy chút vết chân, không cảm thụ được chú sinh khí thiên nhiên, chỉ sợ đều sẽ biến thành kẻ điên.

– Nơi này… thật không hổ là cổ chiến trường!

Diệp Vân Phong nuốt ngụm nước bọt thở dài nói.

Lăng Tiếu tràn đầy đồng tình gật đầu:

– Phải, tứ đại hoàng triều tranh đoạt thiên hạ thống nhất Trung Vực, đáng tiếc toàn bộ đại năng đều bị táng thân, thật sự là đáng tiếc.

Diệp Vân Phong đáp:

– Không sai, nhớ ngày đó khi tứ đại hoàng triều cùng tồn tại, là thời gian cường thịnh nhất của Trung Vực, cường giả tôn giai vô số, cường giả đế cấp cũng không hiếm thấy như hiện giờ.

Lúc này Vương Trọng Thu lên tiếng cắt đứt cuộc nói chuyện của bọn họ.

– Nơi này chẳng qua là bên ngoài Chiến Loạn Uyên mà thôi, Chiến Loạn Uyên chân chính không đơn giản như vậy.

Vương Trọng Thu hiện tia cười lạnh nói, ngừng một chút hắn nói tiếp:

– Phía trước có địa phương tập hợp, các ngươi đi nhanh đi!

Vương Trọng Thu dẫn đầu đi nhanh, mọi người nhanh chóng đuổi theo.

Nơi tập hợp chẳng qua là một tòa thành trì đổ nát không chịu nổi mà thôi.

Khi mọi người đến gần, liền cảm ứng được bên trong có thật nhiều khí tức thật cường hãn.

Khi mọi người đến nơi, một thanh âm sang sảng chợt vang lên:

– Cuối cùng Vương huynh đã đến đây, tổ của ngươi thật làm người chờ thật lâu ah!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/07/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Ai cha, Từ tiểu thư đừng làm đại lễ như vậy, ta nhận không nổi đâu. Lâm Vãn Vinh cười hi hi đỡ lấy Từ Trường Kim, thuận tiện vuốt ve đôi bàn tay bé nhỏ mềm mại của nàng một chút. Từ tiểu thư sắc mặt ửng hồng, vội vàng thu tay lại, không để hắn lại chiếm tiện nghi nữa. Lâm Vãn Vinh trầm ngâm một lúc, hiện tại Đại Hoa đang muốn cùng Đột Quyết đại chiến, nếu Đông Doanh quả thật muốn tấn công Cao Ly, chắc chắn sẽ cùng Đột Quyết cấu kết cầm đao đứng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Miêu Nghị – Quyển 27
Nguyệt Dao nín khóc mỉm cười, nàng biết đại ca đã hiểu lầm ý của mình, bản thân nàng nào có bởi vì làm thiếp mà khóc chứ. Nàng ấn chặt tay của hắn, đem bàn tay ấm áp kia đặt trên gương mặt mình, vẻ mặt Nguyệt Dao dịu dàng mềm mại, nàng lắc đầu nói: Không cần nghĩ gì cả, chỉ cần đại ca không chê lão tam là được rồi, lão tam sẽ gả cho đại ca, không hề có chút tủi thân oan ức gì đâu mà ngược lại, ta cảm thấy rất vui sướng, thật...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 5
Độc Cô Băng Lan không nói gì nữa, ánh mắt nhìn về phía trước khẽ thở dài. Nàng đương nhiên biết trong gia tộc đáng sợ biết bao nhiêu, đó là một cỗ thế lực mà ai cũng không thể lay động. Chờ thêm một hồi nữa chúng ta lập tức trở về. Ta cũng không muốn ở lại Vân Dương Tông nữa. Thế nhưng chúng ta ở đây lâu như vậy rồi còn chưa lấy được thứ trong gia tộc muốn. Độc Cô Băng Lan nói. Chuyện Lục gia ta không muốn nhúng tay vào nữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng