Ngược lại Diệp Vân Phong ở một bên rất cao hứng nói:
– Kiều Kiều thấy chưa, ta đã nói lão đại sẽ không khiến chúng ta thất vọng mà!
Nghe xong lời này, Cốc Kiều Kiều cũng triệt để té xỉu!
Lúc này, là người bình phán Cốc Tần nói:
– Không biết Lăng lão đệ luyện chế là đan dược phẩm giai gì thế?
Lăng Tiếu còn chưa nói gì, Cốc Phần ở bên lại trào phúng:
– Lão tổ tông, ngươi xem luyện đan như thế có thể luyện thành sao? Ta nghĩ ngươi vẫn là nên lập tức mở ra gia tộc đại trận, nhốt hắn lại… miễn cho hắn thua lập tức chạy trốn!
Ô Phục ở bên cũng nói:
– Đúng vậy, hắn khẳng định không thể luyện thành đan dược, kính xin Cốc Tần đại sư trước tiên khống chế hắn lại, để tránh hắn nuốt lời!
Tề Đồng lại cười khinh miệt Lăng Tiếu:
– Cùng ta liều luyện đan, quả nhiên không biết tốt xấu, nếu như ngươi không muốn chết cũng được, quỳ xuống cầu ta đi, nói không chừng ta cao hứng có thể buông tha ngươi!’
Nhìn đủ vẻ châm chọc, Lăng Tiếu vẫn bất động, hắn rất thong dong duỗi tay vào dược đỉnh lẩm bẩm nói:
– Ồ, sao còn chưa thấy đan dược thế này!
– Coi như xong Lăng lão đệ, ta thấy việc này ngươi thiếu nợ Ô Phục và đồ đệ của hắn, việc này cứ như vậy bỏ qua đi!
Cốc Tần mở miệng nói.
Hắn cũng biết Lăng Tiếu không có khả năng luyện chế chế ra đan dược, cho nên mới nói như thế, hy vọng có thể bỏ qua chuyện này, khiến Lăng Tiếu thiếu nợ hắn một nhân tình.
Nhưng Lăng Tiếu cũng không trả lời hắn, mà lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng nói:
– Đã có… Đã có… Ha ha, ai nói bản thiếu gia không luyện ra đan dược, tự các ngươi xem đi, đây là lục phẩm đan dược Chuyển Tôn Đan!
Tiếp theo, trong tay Lăng Tiếu có thêm ba khỏa đan dược, hắn cao cao giơ lên, như một hài tử được khen ngợi vậy, cười đến rất là vui vẻ.
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, biểu lộ đều cực kỳ cổ quái.
– Aha ha… Ngươi cái tên này quá trêu chọc rồi, ở trước mặt đám đông lại dám chơi gian, ngươi ăn gian còn chưa tính, ít nhất phải thật chút chứ, ngươi có thấy ai có thể luyện chế cao phẩm đan dược mà một lần ngưng thành ba khỏa không, quả nhiên chết cười ta rồi!
Tề Đồng không để ý đến hình tượng mà ôm bụng cười phá lên.
Người Cốc gia và Ô Phục ở trên đài cao cũng đều nhịn cười không được lên.
Hiển nhiên, bọn họ đều nghĩ như Tề Đồng.
Người ở chỗ này đại bộ phận đều là Luyện dược sư, bọn họ cũng đều biết nhất nhị cấp đan dược có thể ngưng tụ thành nhiều khỏa đan dược, nhưng đan dược ngoài tam phẩm, cơ hồ sẽ rất khó một lần luyện ra nhiều khỏa.
Đan dược đã nhập phẩm cần năng lượng rất lớn, đồng thời thủ pháp luyện chế rất nhiều, mà trong quá trình này không có bao nhiêu Luyện dược sư có thể bảo toàn hoàn toàn năng lượng không cho chúng tán ra, cho nên đến khi Ngưng Đan sẽ bị tổn thất đại lượng dược tính tinh hoa và năng lượng, cuối cùng nhất chỉ có thể ngưng thành một khỏa đan dược.
Mà Lăng Tiếu thoáng cái xuất ra ba khỏa, cái này đương nhiên khiến bọn hắn đều cho rằng hắn ăn gian rồi.
Lăng Tiếu cũng không để ý tới lời giễu cợt của bọn hắn, bước đến trước Cốc Tần nói:
– Cốc Tần Đại sư, đây là ba khỏa kim thuộc tính Chuyển Tôn Đan ta luyện chế ra, ngươi xem qua một chút.
– Lăng lão đệ, cái này… Cái này thật là ngươi luyện chế ra sao?
Cốc Tần nhìn ba khỏa đan dược óng ánh trơn bóng như ngọc hỏi.
Hắn chỉ nghe đan hương nồng đậm phát ra thôi là có thể biết rõ ba khỏa này tuyệt đối là thượng phẩm đan dược tỉ lệ rất tốt, chỉ là hắn cũng không tin đây là do Lăng Tiếu luyện chế ra.
– Cốc Tần Đại sư, cái này còn phải hỏi sao? Đây rõ ràng là hắn từ trong Không Gian Giới lấy ra lừa gạt chúng ta, hắn vốn không biết luyện đan, trận tỷ thí này hắn thua!
Ô Phục ở một bên nói.
– Đúng vậy, lão tổ tông, chúng ta đều chưa thấy qua ai có thể luyện đan như vậy cả, cũng không thấy hắn ném thú đan vào, làm sao có thể ngưng luyện ra đan dược chứ, đây rõ ràng là ăn gian.
Cốc Phần cười lạnh nói.
Lúc này, Cốc Đàm cũng lắc đầu nói:
– Ta cũng chưa từng thấy qua người có thể ngưng đan như vậy!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều chỉ trích Lăng Tiếu ăn gian, hắn cũng không luyện chế đan dược.
Dao Thanh Mẫn bên dưới bi phẫn nói!
Rõ ràng là bọn hắn thua lại còn nói thiếu gia không biết luyện đan, thật là đáng chết!
– Cũng không phải sao, Tiếu luyện đan đặc biệt một chút, nhưng vừa rồi ta cũng thấy hắn vụng trộm bỏ vào một khỏa thú đan, hắn tuyệt đối sẽ không ăn gian!
Băng Nhược Thủy cũng đứng bên phía Lăng Tiếu.
Mà Lê Tuyết và Lưu Quần lại lặng im không nói, các nàng cũng không dễ phân biệt được chuyện này.
Bất quá các nàng đương nhiên đều hy vọng Lăng Tiếu chính xác rồi.
– Vân Phong, xem ra chúng ta thật sự không thể ở cùng một chỗ rồi!
Cốc Kiều Kiều phi thường thất vọng nói với Diệp Vân Phong.
Nàng vốn tưởng rằng Lăng Tiếu thật có thể nghịch chuyển Càn Khôn, có thể giúp nàng thoát khỏi vận mệnh gả cho Tề Đồng, giờ xem ra chỉ là do nàng nghĩ vậy thôi!
– Không có khả năng, ngươi nhất định phải tin tưởng lão đại, đây thật sự là đan dược do hắn luyện chế ra!
Diệp Vân Phong thập phần kiên định nói.
Quay mắt về phía từng câu chất vấn, từng tiếng mỉa mai, Lăng Tiếu vẫn chờ đợi Cốc Tần trả lời.
Hắn cũng muốn biết thất phẩm Luyện dược sư như Cốc Tần có tin lời hắn hay không.
Kết quả, hắn thấy biểu lộ của Cốc Tần liền thất vọng.
Đường đường thất phẩm Luyện dược sư, cư nhiên lại không có nhãn lực, không kiến thức như thế, quả nhiên không xưng với danh tiếng thất phẩm Luyện dược sư ah!
– Xem ra Cốc Tần Đại sư cũng không tin đây là đan dược do ta luyện chế rồi.
Lăng Tiếu nói một tiếng, cất ba khỏa đan dược kia vào, hắn xoay người rời đi.
Tề Đồng lập tức ở một bên quát:
– Cốc Tần Đại sư mau ngăn cản hắn, hắn muốn chạy trốn!
– Câm miệng cho ta!
Lăng Tiếu quay đầu hét lớn một tiếng với Tề Đồng, sóng âm cường đại đinh tai nhức óc.
Bất quá, lúc này Lăng Tiếu cũng không vận khỏi Long tộc Thiên Ngâm thần thông, mọi người chỉ cảm thấy có chút khó chịu, cũng không ảnh hưởng bao nhiêu.
– Chẳng lẽ ngươi muốn nuốt lời sao sao?
Ô Phục mặt đen lên quát Lăng Tiếu.
– Đúng vậy, nếu như nuốt lời… danh dự Đệ Nhất Hoàng Tọa của ngươi nhất định sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngày mai tất cả người Trung Vực sẽ biết Đệ Nhất Hoàng Tọa Lăng Tiếu chỉ là một tiểu nhân nói không giữ lời!
Cốc Phần ở một bên cũng hét lớn.
– Lăng lão đệ, ta thấy… Ngươi vẫn nên cầu Ô Phục và đồ đệ của hắn tha thứ đi!
Cốc Tần rất khó xử nói.
Nói thật ra, hắn thừa nhận chiến lực Lăng Tiếu quả thật không kém hắn, nhưng đây là địa bàn Cốc gia bọn hắn, nếu thật sự muốn lưu Lăng Tiếu lại hắn vẫn có tự tin.
– Thua thì nhận đi, nhanh tự sát đi!
– Thua không nổi thì đừng đánh bạc với người ta, da mặt ngươi quá dày rồi.
Hàng tỉ tiếng trêu chọc không được.
– Đúng vậy, hổ thẹn cho ngươi là Đệ Nhất Hoàng Tọa, ta thấy chỉ là hư danh nói chơi, chỉ sợ danh tiếng Đệ Nhất Hoàng Tọa này cũng là lừa gạt có được đi, ta nhổ vào!
…
Ngoại trừ người trên đài cao ra, đệ tử Cốc gia bên dưới đều không ngừng kêu lên, hiển nhiên bọn hắn cực kỳ bất mãn với Lăng Tiếu đang chuẩn bị chạy trốn.
– Các ngươi câm miệng cho ta, hôm nay ta sẽ cho những tên gọi là Luyện dược sư như các ngươi xem cái gì mới thật sự là luyện đan chi thuật!
Lăng Tiếu xen lẫn một chút Long ngâm rống lớn lên.
Tiếp theo, một đồ vật nhỏ bay nhanh tới Cốc Tần.
Cốc Tần không chút suy nghĩ lập tức vươn tay ra đón, hắn còn chưa nhìn rõ bên trong là vật gì thì lời Lăng Tiếu đã truyền đến:
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 07/07/2019 11:29 (GMT+7) |