Giám sát trưởng lão nói.
Lăng Tiếu gật gật đầu, đi ra khỏi chỗ của giám sát trưởng lão, đến địa phương giao trả nhiệm vụ.
Tên lão giả phân phát nhiệm vụ kia thấy Lăng Tiếu xuất hiện, ánh mắt lộ ra vài phần lạ lùng, hắn thản nhiên nói:
– Ta còn cho là ngươi không đến nộp nhiệm vụ rồi!
Lăng Tiếu cười cười không nói nhiều cái gì, đem đan dược mà mình đã luyện chế xong giao ra.
Lão giả kia mở bình, nhìn những đan dược này phân biệt tỉ lệ cùng với công hiệu.
Trong ánh mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc:
– Đây là Thổ Kim song hệ hợp nhất Huyền Đế đan, ngươi… Ngươi thật sự làm được rồi?
Lăng Tiếu ứng nói:
– Đây cũng không phải là rất khó đi, một khả đan dược khả có thể gọi là Đoạn Mạch Hoạt Kinh đan, có thể phế trừ Thiên Âm tuyệt mạch, hơn nữa đối với người nọ sẽ tạo thành thương tổn không quá lớn, chẳng qua là tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng, còn có một khỏa này là Tu Giới đan, có thể để tinh thần giới khôi phục như cũ, không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Lăng Tiếu lĩnh ba đạo thất cấp nhiệm vụ, đều đã được hắn hoàn thành, đây đều dựa vào ký ức truyền thừa được Dược Thần quán thâu vào cho hắn, bằng không hắn cũng không biết phương pháp luyện chế hai loại thất phẩm đan dược ở phía sau.
Lão giả phân phát nhiên vụ kia lộ ra ánh mắt không thể tưởng tượng được.
Đệ nhất loại song hệ hợp nhất Huyền Đế đan thì thất phẩm Luyện dược sư bình thường muốn hoàn thành đã không đơn giản rồi, mà hai loại đan dược ở phía sau lại càng không nghe nói qua, nhưng nhìn phẩm sắc cùng đan hương vị đạo kia, có thể khẳng định không phải là phàm phẩm.
Ba đạo nhiệm vụ này tuyên bố đã lâu rốt cuộc có người đem nó hoàn thành, còn là một Luyện dược sư rất trẻ tuổi.
Đây nếu để cho người ở bên ngoài biết chỉ sợ đều sẽ chấn kinh không dứt.
Lão giả kia đối với Lăng Tiếu nịnh nọt nói:
– Tốt… Tốt, thật không hổ là Luyện dược sư mà giám sát trưởng lão nhìn trúng, thật là để lão phu bội phục a!
– Cái này, ngươi vẫn trước đem thù lao của ta lấy ra đi, ta không có quá nhiều thời gian đặt ở đây đâu, đúng rồi, ta thuận tiện lĩnh mấy cái thất cấp nhiệm vụ mới.
Lăng Tiếu nói.
Lão giả kia hải lòng gật gật đầu, sau đó lấy ra ba đạo thất cấp thù lao của nhiệm vụ giao cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu lại lĩnh ba cái thất cấp nhiệm vụ, phản hồi trở về lầu các của giám sát trưởng lão.
Hắn dùng thời gian mấy ngày lại đem ba đạo nhiệm vụ kia hoàn thành, đồng thời cũng cùng giám sát trưởng lão thương nghị tốt hết thảy, lúc này mới chuẩn bị lên đường đi tới Địa Ngục thành.
Chỉ bất quá giám sát trưởng lão rời đi còn truyền đến vào trong Dược môn, một gã Thánh giả mà Lăng Tiếu từng thấy qua muốn khuyên bảo giám sát trưởng lão lưu lại, đáng tiếc giám sát trưởng lão đã quyết ý rời đi, hắn cũng là không có cách nào ngăn cản.
Cuối cùng trưởng lão của Đan Minh nội các cũng là liên tục tiếc nuối vì sự ra đi của vị Thánh dược sư này, tất cả đều đang thầm thở dài vận khí của Lăng Tiếu thật tốt, cư nhiên ngay cả một vị nhân vật tuyệt thế như vậy cũng mời đi được, thật là để cho bọn họ cảm thấy hâm mộ cùng đố kỵ.
Tin tức Lăng Tiếu trọng hiện Dược Đô cũng rất nhanh liền truyền đi ra ngoài.
Bởi vì hắn là mục tiêu của Cổ sát lệnh, có rất nhiều người còn muốn đánh chủ ý lên hắn.
Chỉ là tin tức truyền đến không bao lâu, Lăng Tiếu lại một lần nữa biến mất ở Dược Đô, đi về nơi không rõ.
Lăng Tiếu cùng giám sát trưởng lão, không, nên xưng hô giám sát trưởng lão là Hàn lão, nguyên danh của lão gọi là Hàn Khai, là một gã Thái tượng trưởng lão của Dược tông, cũng là người duy nhất may mắn còn sống sót của Dược tông.
Đối với Dược tông đã từng biến mất, Hàn Khai không nói tới một chút, Lăng Tiếu cũng không có ý tứ truy đến ngọn nguồn rồi.
Hai người từ Dược Đô tới Địa Ngục thành bất quá là dùng thời gian vài ngày mà thôi, cùng thời gian mà đám người Diệp Vân Phong cần di chuyển muốn ngắn hơn mấy lần, bởi vì thực lực chênh lệch quá xa, mà hai người Lăng Tiếu đều là hết tốc lực gấp rút lên đường, tự nhiên là có thể nghĩ được.
Hàn Khai biết quỷ dị của Địa Ngục thành, nhưng mà lấy thực lực hôm nay của lão, ở Trung vực còn không có mấy địa phương mà lão không dám đi, không dám ở lại, cho nên lão cũng không hỏi Lăng Tiếu vì sao chọn nơi đó làm chỗ khởi điểm.
Địa Ngục thành vẫn là cảnh tượng tàn bại tiêu điều như vậy.
Đám người Huyền Diệu dù vào trú ở phủ thành chủ nhưng mà chưa từng đối với Địa Ngục thành này thực thi bất kỳ quản lý gì, bởi vì hắn biết Tử vong chi mê của Địa Ngục thành một ngày không có phá giải liền không có bao nhiều người dám lưu lại quá lâu ở Địa Ngục thành, một khi có cái quản lý chế độ cưỡng chế gì chỉ sợ sẽ để cho chỗ này trở nên càng thêm hoang lương không chịu nổi.
Bên trong phủ thành chủ, Huyền Diệu ngồi ở giữa một cái tiểu hình trận pháp.
Trận pháp này lấy hình dạng ngũ tinh làm cơ bản, lấy âm dương làm phụ giúp, mang theo các loại huyền ảo chi ý, để người khác cảm thấy rất thần kỳ.
Huyền Diệu thân là truyền nhân duy nhất của Huyền Cơ môn, biết rõ chiêm bặc thôi toán, ngũ hành bát quái, mệnh lý phong thủy… Đây là một loại thủ đoạn quỷ thần mạc trắc.
Hắn từ trong đả tọa tỉnh lại, trong ánh mắt lộ ra quang mang thâm thúy mênh mông.
Từ sau trận tiểu bỉ của Hoàng bảng chi tranh, thực lực của hắn đã từ trung cấp Địa Hoàng tiến đến Địa Hoàng đỉnh phong.
Tốc độ của hắn không tính là nhanh nhưng mà tuyệt đối không chậm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 07/07/2019 11:29 (GMT+7) |