Lăng Tiếu mặc dù có chút tài phú nhưng mà cũng không thể nào đều cung dưỡng được.
Mà Huyền Diệu cũng bắt đầu thực thi một cái phương án quản lý khác, để cho không ít võ giả có thể tự cấp tự túc, tạm thời giải quyết khẩn cấp của Lăng Tiếu.
Đó chính là để đại bộ phận võ giả luân phiên tiến vào trong Tử vong sơn mạch liệp sát linh thú hoặc tìm linh thảo, để bọn họ tiến cống cho phủ thành chủ, có thể án theo tích phân tích lũy, đến lúc đó phủ thành chủ có thể cung cấp đan dược tiến giai nào đó, hoặc là đem khẩu quyết huyền kỹ phù hợp, hoặc là linh khí!
Sau khi đạt tới tích phân nhất định, còn có thể trở thành người bên trong phủ thành chủ, địa vị sẽ được đề cao thật lớn.
Một lần sắp đặt này không nghi ngờ là khích lệ những võ giả muốn đầu nhập vào Lăng Tiếu, bọn họ không cần lo lắng bị trói buộc quá nhiều mà mất đi tự do, cũng không lo lắng hoàn toàn trở thành nô lệ ở bên trong phủ thành chủ.
Đương nhiên kế hoạch phóng túng này chỉ là đối với những người ở ngoại vi của phủ thành chủ, sau khi trở thành người của phủ thành chủ, tình huống lại là bất đồng rất lớn rồi.
Người ở bên trong phủ thành chủ sẽ là dòng chính của Lăng Tiếu, sẽ nhận được bồi dưỡng vô cùng tốt, đồng thời yêu cầu cũng sẽ rất cao.
Một ngày này, lại có đại lượng nhân mã đến đầu nhập vào Lăng Tiếu.
Người đến rõ ràng là người của Tật Phong dong binh đoàn, do đoàn trường Dương Tiên Phong lĩnh đội mà đến.
Lăng Tiếu ngồi ở trên ngọc tọa đại điện, uy nghiêm của thành chủ không thể nghi ngờ.
Dương Tiên Phong dẫn theo mấy tên trung thành thấp thỏm quỳ gối ở trước Lăng Tiếu.
Một trận trước đó không lâu bọn họ đều tận mắt nhìn thấy, thanh niên nhân mang theo mỉm cười này tuyệt đối là một nhân vật giết người không ghê tay, nếu là đối phương bất mãn, chỉ sợ bọn hắn chạy không thoát phủ thành chủ rồi.
Lăng Tiếu không nói chuyện, Huyền Diệu ngồi ở bên cạnh thản nhiên nói:
– Không biết Dương đoàn trưởng vì sao muốn gia nhập phủ thành chủ ta, lấy thực lực dong binh đoàn hiện tại của ngươi, ở Tử vong sơn mạch nghĩ đến cũng là một nhà độc đại.
Lời này của Huyền Diệu chính là khảo nghiệm độ trung thành của đám người Dương Tiên Phong đầu nhập vào.
Dưng Tiên Phong không nhanh không chậm nói:
– Lăng thành chủ uy lâm Phong Vân thành, lực trảm đoàn trưởng của tam đại dong binh đoàn, hàng phục binh lực của ba đoàn, những binh lực này mặc dù không ít nhưng mà người chân chính có thể sử dụng lại không nhiều lắm, cho nên Dương mỗ can đảm tự tiến cử, nguyện trở thành người đi theo trung thành của Lăng thành chủ, bộ hạ ba ngàn binh lực mặc cho Lăng thành chủ sai khiến.
Dương Tiên Phong đầu nhập vào Lăng Tiếu là kết quả đã trải qua mấy lần cân nhắc rồi.
Lăng Tiếu chiến lực vô song, lại là thất phẩm Luyện dược sư, đi theo Lăng Tiếu, ngày sau hắn nhật định có thể càng tiến thêm một bước, hắn cũng chán ghét ở sơn mạch liệp sát linh thú rồi, tìm kiếm cơ duyên sống cuộc sống bình thường, hắn cũng muốn hưởng thụ cảm giác được ban cho, huống hồ hắn vô cùng coi trọng tiền cảnh của Lăng Tiếu.
Tính cách của Dương Tiên Phong cùng Diêu Cuồng không giống nhau, tâm tư của hắn còn là trong to có nhỏ, vô cùng hiểu được lấy hay bỏ, mà dã tâm của hắn cũng không phải là rất lớn, đây liền chú định hắn chỉ có thể trở thành tướng tài mà không thể xưng vương.
Huyền Diệu nhìn ngũ quan của hắn, đã đem Dương Tiên Phong người này nhìn thấu đến sáu bảy phần.
Huyền Diệu nói:
– Thiếu gia ta xác thật đang lúc dùng người, chúng ta cũng không hoài nghi tâm lý dựa vào của Dương đoàn trưởng, chỉ bất quá… Các ngươi tay không mà đến như vậy không khỏi có chút thành ý chưa đủ!
Dương Tiên Phong sớm có chuẩn bị, lập tức lấy ra một đống cao giai linh thảo nói:
– Đây là một chút tâm ý của Dương mỗ, chỉ cầu Lăng thành chủ có thể chứa chấp chúng ta, chúng ta tất sẽ tận tâm tận lực thay Lăng thành chủ làm việc!
Đống linh thảo ở trước mắt này đều là ngũ giai trở lên, lục giai không ít, thất giai lại cũng có vài gốc.
Lấy thực lực Nửa bước Huyền Đế của Dương Tiên Phong, có thể lấy ra những linh thảo này đã sớm cho thấy thành ý của hắn rồi.
Huyền Diệu hướng Lăng Tiếu nhìn thoáng qua, đợi chờ Lăng Tiếu định đoạt.
Dương Tiên Phong cùng vài vị huynh đệ của hắn đều là khẩn trương nhìn Lăng Tiếu, chờ đợi đáp án của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu ngón tay khẽ góc vào trên chỗ để tay của cái ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mấy người ở phía dưới, tựa hồ như muốn nhìn thấu bản tâm của bọn họ.
– Muốn ta thu các ngươi cũng không khó, những linh thảo này ta cũng có thể không cần, chỉ cần các ngươi có thể giúp ta làm một chuyện, các ngươi lập tức có thể trở thành nội phủ trưởng lão.
Lăng Tiếu nhàn nhạt lên tiếng nói.
Mấy người Dương Tiên Phong lập tức bày tỏ nói:
– Thỉnh Lăng thành chủ phân phó, chugns ta tất sẽ thề chết hoàn thành nhiệm vụ!
Lăng Tiếu hài lòng câu khởi lên một nụ cười thản nhiên nói:
– Người của Cổ gia đã sắp tới Phong Vân thành, các ngưi đem người đi đầu của bnj hắn bắt lại đưa đến cho ta liền có thể!
Mấy người Dương Tiên Phong nghe được lời này, mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc!
Cổ gia đương nhiên không thể nào chỉ để cho Cổ Minh một cái Nửa bước Huyền Đế đi tới rồi, còn có một gã Nửa bước Huyền Đế khác là Trương Sư, hắn là cung phụng trưởng lão của Cổ gia, mặ khác còn có hai mươi tên Thiên Tôn có thực lực trung cấp trở lên cùng nhau đi tới.
Trận doanh như vậy Cổ gia đã cảm thấy đủ để bắt hoặc diệt sát Lăng Tiếu rồi.
Bọn họ trải qua đường đi trắc trở rốt cuộc đã đến Thủy Liên thành gần với Phong Vân thành nhất rồi.
Tòa thành trì này có hai cái giang hà quán xuyên, trên giang hà có không ít thuyền phường, phía trên có không ít văn nhân tao khahcs đang ngâm thi tác đối, giống như là rời khỏi phiến thế giới thời khắc tràn đầy sát phạt này, lộ ra cực kỳ ưu nhã thanh tĩnh.
Cổ gia hai mươi hai người dừng lại ở trong một gian thuyền phường tạm thời nghỉ ngơi, bọn họ ở chỗ này trước tra rõ hư thật của Lăng Tiếu, lại tiếp tục đi đến Phong Vân thành.
Vốn bọn họ muốn lập tức lên đường đi tới Phong Vân thành trảm sát Lăng Tiếu.
Nhưng mà lúc bọn họ mới tới Thủy Liên thành thì nghe được một cái tin tức liên quan đến Lăng Tiếu.
Đó chính là ở mười ngày trước, Lăng Tiếu lại lấy lực một người trảm sát vạn địch nhân, uy chấn tứ phương!
Tin tức này liền để cho bọn họ mang lên trọng thị.
Nếu như Lăng Tiếu thật có khả năng như vậy, bọn họ một chút người này đi tìm phiền toái cho Lăng Tiếu, vậy không phải là chỉ có phần muốn chết rồi?
Trong thuyền phường, người của Cổ gia đều ở trong đó, còn có hai tên dong binh bị bắt đến.
Cổ Minh nhìn chằm chằm vào hai tên dong binh sâu xa nói:
– Mau nói, các ngươi nói là thật hay không, nếu có nửa câu giả dối lập tức để cho ngươi chết trong bụng cá!
Tu vi Nửa bước Huyền Đế của Cổ Minh áp đến hai tên dong binh Địa Hoàng giai kia đảm hàn tâm kinh.
Trong đó có một gã lắp ba lắp bắp nói:
– Đại… Đại nhân, ta… Chúng ta nói đều là sự thật a, ta… Đoàn trưởng của chúng ta là tu vi Huyền Đế cũng bị Lăng Tiếu kia giết, hắn… Thực lực của hắn thật là đáng sợ, nếu không phải chúng ta chạy được nhanh, chúng ta đều chết ở trong tay Lăng Tiếu kia rồi.
Một gã dong binh khác cũng liên tục ứng nói:
– Đúng… Đúng vậy a đại nhân, Lăng Tiếu kia thật là đáng sợ, chúng ta một vạn ngươi đều bị hắn ở trong nhất niệm diệt sát, hắn chính là một ma quỷ sát nhân!
Tên dong binh ở phía sau vừa mới nói xong, Cổ Minh nhẹ giơ lên một ngón tay điểm hướng trán của tên dong binh kia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 12/07/2019 11:29 (GMT+7) |