Thần sắc của Phong Nha đại kinh, hắn vận dụng Phong Ma Quyết tới mức tận cùng, hắn có bộ dáng không thành ma cũng thành nhân, thân thể bành trướng tới cực hạn và lực lượng vận dụng tới tận cùng, muốn đánh tan một chiêu này của Hắc Ma.
Đáng tiếc lực lượng của hắn đánh tới trong nháy mắt bị năng lượng hắc ám này cắn nuốt, cũng đánh thẳng qua phía hắn.
– Hết!
Phong Nha đối mặt lực lượng to lớn này và đổ mồ hôi lạnh, hắn đã không có thời gian tránh né, chiêu này tấn công quá nhanh!
Lúc năng lượng hắc ám sắp nhấn chìm Phong Nha cho thì một đạo lửa nóng lập tức đánh thẳng về phía đạo năng lượng này.
Oanh long!
Hỏa long mang theo lực trùng kích cường đại đánh thẳng vào trong năng lượng hắc ám kia.
Hắc Ma nhíu mày nhìn qua người phát ra chiêu này, hắn không nghĩ tới vào lúc này có người có sức ngăn cản công kích của hắn.
Ở trung vực này không có bao nhiêu người dám động tới hắn, hẳn là còn có lão quái vật ẩn thế không xuất hiện sao?
Hắn nhìn thấy một nam tử trung niên thân hình cao lớn tỏa ra uy áp cường đại và bá khí.
Nam tử trung niên này chính là Liệt Viêm Hổ biến thành.
Lăng Tiếu lúc này nhanh chóng gọi hắn ra ngoài, hắn cũng không muốn nhìn thấy Phong Nha bị Hắc Ma tiêu diệt.
– Thủ hạ bại tướng, ngươi lui qua một bên, xem hổ gia diệt hắn!
Địa Liệt Viêm Hổ nhìn qua Phong Nha quát lên, tiếp theo nó như mũi tên lao thẳng qua phía Hắc Ma bên này, một quyền mang theo sức mạng to lớn nện thẳng vào Hắc Ma.
Điều này cũng khiến Hắc Ma động dung, hắn rõ ràng cảm giác được nam nhân trước mặt không phải là nhân loại, mà là linh thú bát giai biến hóa mà thành, mà uy lực một quyền này có lực lượng còn gấp mười mấy lần Phong Nha.
– Là linh thú bát giai trung cấp.
Hắc Ma lúc này quyết định trong lòng, hắn cũng dùng một chưởng ngăn cản Mãnh Hổ Quyền đánh tới.
Lực lượng quyền chưởng giao nhau, lại một lần nữa bắn ra vô số đạo năng lượng, chiếu sáng cả phiến thiên địa này.
Mà Hắc Ma rút lui, đồng thời hư ảnh hắn ngưng tụ ra nhợt nhạt đi rất nhiều, có thể thấy một quyền của Liệt Viêm Hổ tạo ta bao nhiêu tổn thương thần niệm cho Hắc Ma biến thành.
– Không chịu nổi một kích!
Địa Liệt Viêm Hổ khinh thường nói một tiếng, sau đó nó lại lao tới tấn công Hắc Ma.
Hắc Ma dùng chiêu đối chiêu, lực lượng trong hư ảnh ngưng tụ thành giảm nhiều, hắn biết rõ chuyện lần này rất khó làm.
– Ngươi chớ có đắc ý, sau khi chân thân của ta tới nhất định sẽ toàn diệt các ngươi!
Hắc Ma nói ra một câu và dùng một đạo năng lượng bắn thẳng qua hướng của Ưng Vương, cũng kéo Ưng Vương vào trong không gian và mang theo hắn chạy trốn.
Cái gọi là Thánh giả thì không phải người bình thường có thể ngăn cản được.
Tàn Báo lo lắng bay tới bên cạnh Phong Nha và hỏi:
– Phong Nha không sao chứ?
Phong Nha vô cùng chật vật, quần áo trên người bị ám sát chi khí hủ thực không còn, da thịt trên người héo rút và đen sạm lại.
Phong Nha lắc đầu nói:
– Không có gì đáng ngại, ám sát chi khí thật đáng sợ, nếu như chân thân của hắn tới đây, chỉ sợ…
Hắn không thể không thừa nhận Hắc Ma cường đại vượt qua dự kiến của hắn quá nhiều.
Chỉ một đạo thần niệm đã khiến hắn chật vật như thế này rồi, nếu không phải Địa Liệt Viêm Hổ ra tay, hắn đã bị diệt sát rồi, có thể thấy lực lượng chân thật của Hắc Ma ít nhất cũng phải ngoài Thánh giả trung giai, rốt cuộc có phải là Thánh giả cao giai hay không còn khó nói.
– Phản đồ đã trưởng thành tới mức này, muốn báo thù chỉ sợ không dễ dàng!
Tàn Báo nặng nề thở dài một hơi.
Hắn biết rõ thiên phú của Hắc Ma, mặc dù hắn hiện tại cách lực lượng đỉnh phong không xa, nhưng mà muốn đuổi theo Hắc Ma còn kém quá xa, nội tâm của hắn cảm thấy hữu tâm vô lực.
Thiên phú chênh lệch còn có thể dùng cố gắng bù đắp được, nhưng mà chênh lệch cả thiên phú và thời gian thì làm thế nào bù đắp được đây?
Bây giờ Hắc Ma đã có thực lực vượt qua hắn vô số lần, hắn không cảm thấy áp lực sao?
– Chúng ta không được không phải vẫn còn thiếu gia sao, thiên phú và cơ duyên của thiếu gia còn đáng sợ hơn phản đồ vô số lần, hôm nay Đế giai không có bao nhiêu kẻ uy hiếp được thiếu gia, có lẽ qua không bao lâu sẽ vượt qua đám lão nhân chúng ta đấy.
Phong Nha nhìn qua Lăng Tiếu và nói lời lẽ đầy hy vọng.
Hắn biết rõ có thể đối kháng với Hắc Ma không phải thiếu gia thì không còn ai khác.
Tàn Báo gật đầu, nói:
– Đúng vậy, năm đó ta đi theo thiếu gia, nhìn thấy hắn đi từng bước và có thực lực như bây giờ, thật sự khiến người ta hâm mộ.
Lúc này Lăng Tiếu bay tới, nhìn Phong Nha hỏi thăm một cấu, thấy Phong Nha không có gì đáng ngại thì thả lỏng trong lòng.
– Các ngươi đều tán đi, xem chung quanh có dư nghiệt Hắc Ma Môn sót lại không, một tên cũng không bỏ qua cho chúng.
Lăng Tiếu đối diện với đám Thiên Tôn truy tùy giả nói một câu, tiếp theo lại nói với Phong Nha:
– Phong Nha mang theo thần côn tới đây, Tàn Báo nhanh chóng mang theo chúng ta tới vị trí tinh quáng, nhất định không cho chúng phá hoại nó được.
Tuy nói đã bức lui cao thủ chủ yếu của Hắc Ma Môn, thế nhưng mà bên tinh quáng vẫn có người Hắc Ma Môn lưu lại, Lăng Tiếu đang lo lắng đám người này ra tay hủy tinh quáng đi.
Mọi người đều làm việc của mình, Phong Nha đi đón người, mà Tàn Báo thì mang theo đám người Lăng Tiếu đi tới tinh quáng.
Tới tinh quáng thì phát hiện có không ít người Hắc Ma Môn đang ở đây.
Bọn họ dường như đang chờ đám người Ưng Vương khải hoàn trở về.
Bọn người Lăng Tiếu không nói hai lời, lập tức chém giết toàn bộ đám người ở đây, mà đám võ giả đang ở trong tinh quáng không rõ tình huống nên bị Lăng Tiếu dùng tinh thần chú khống chế.
Lăng Tiếu cũng không muốn lãng phí sức lao động miễn phí này, cũng sợ kinh động bọn chúng hủy tinh quáng đi.
Thi triển tinh thần chú với kẻ yếu còn dễ hơn thi triển với đám cường giả nhiều.
– May mắn, có người hạ cấm chế ở đây, không có bị bọn chúng phát hiện tình huống, bằng không tinh quáng khó nói trước sẽ bị hủy!
Lăng Tiếu lúc này khống chế không ít người, lại cho đám người này chém giết đám người bên cạnh mới thở dài một hơi.
Chỗ này sớm bị người ta hạ cấm chế ngăn cách, để bọn họ không bị ngoại giới ảnh hưởng tiến hành đào móc, chuyện này cũng khiến người ở đây không biết chuyện bên ngoài, bằng không chỉ sợ tinh quáng bị bọn họ hủy mất rồi.
Trải qua nhiều trắc trở đám người Lăng Tiếu cũng nắm giữ tinh quáng này.
Lăng Tiếu ra lệnh cho đám người vào bên trong dò xét một lần.
Hắn nhìn thấy thượng phẩm huyền tinh không ngừng chiếu sáng trên vách động, nội tâm hưng phấn lên.
Từ trước tới giờ hắn chém giết không biết bao nhiêu cao thủ và thu không gian giới của bọn họ, trên người xem như thân gia phong phú, hôm nay nhìn thấy chút huyền tinh của mình chỉ là một góc của băng sơn, không đáng giá nhắc tới.
– Xem ra là trời giúp bản thiếu gia thành đại sự!
Lăng Tiếu kích động cảm khái.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 17/07/2019 11:29 (GMT+7) |